Như Ý Truyện Chi Lan Nhân Tái Hiện

Chương 74: Chương 74





Ngày 13 tháng 8 là một ngày tốt lành, là năm thiên mệnh của hoàng thượng.

Hoàng thượng đã sớm phân phó tổ chức tiệc ở Cửu Châu Thanh Yến., mời các vương công đại thần, sứ giả ngoại lai, cùng với đại thần Mông Cổ, Hồi bộ.
Còn có các phi tần ở Viên Minh viên.
Sáng sớm, Lý Ngọc dẫn đầu các nô tài hầu hạ ngự tiền quỳ xuống chúc thọ hoàng thượng, đồng thời chư vị vương công đại thần, các sứ giả ngoại lai cùng với các đại thần Mông Cổ, Hồi bộ đều tặng quà cho hoàng thượng, hoàng thượng nhìn lễ vật chất đống như núi kia, dù sao thứ hắn muốn nhất, chờ mong nhất cũng không phải là những thứ này, từ tháng trước hắn đã sớm suy nghĩ, nàng sẽ tặng gì? Hắn không khỏi nhớ lại mấy ngày nay, sớm muộn đều nhắc nhở nàng, lễ vạn thọ của hắn sắp đến.
Nhưng mà mỗi ngày đều nhắc với nàng, nói cho nàng biết, cho thấy hắn muốn nhận quà của nàng.
Như Ý bị hắn nói đến mức cảm thấy khó chịu, cho hắn biết nhất định sẽ nhận được lễ vật quà nàng làm tặng hắn.
Vậy cũng không, lúc này hắn mới bỏ qua.

Hoàng thượng cùng thái hậu dùng bữa trưa, thái hậu cũng chúc thọ hắn, nói mấy câu tâm tình.
Thái hậu không khỏi hỏi: "Hoàng đế, đêm nay Như Ý sẽ tham gia bữa tiệc này?"
Hoàng thượng dùng khăn tay lau miệng: "Nhi tử hỏi qua Giang Dữ Bân, thai nhi của nàng đã ổn định, nàng ấy và mọi thứ đều ổn.

Hơn nữa cũng đã 9 tháng, Giang Dữ Bân nói không có gì đáng ngại, có thể tham dự được."
Thái hậu cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau bữa trưa, tinh thần hoàng thượng phấn chấn đi vào Cửu Châu Thanh Yến.
Trên bàn phủ đầy từng tờ giấy đỏ, Như Ý không biết mình nên làm gì, trên tay cầm lấy bút, nhưng bĩu môi nhỏ nhắn liên tục lắc đầu.
Nàng nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt ôn nhu cùng khóe miệng hoàng thượng nhếch lên.
Hoàng thượng nắm laay khuỷu tay nàng: "Đang làm gì vậy?" Hắn nhìn thấy một bên là là tờ giấy đỏ được sắp xếp ngăn nắp, bên kia là những mẩu giấy vụn được vò thành từng viên, hơn nữa nàng lại cầm bút, hắn ngạc nhiên mở tờ giấy bị vò nát đầu tiên ra, "Sinh thần vui vẻ, hàng nằm đều gặp." Hắn nhướng mày: "Cái này viết không tốt sao?"
Dường như lại nghĩ tới cái gì đó: "Đây không phải là cái gọi là lễ vật mà nàng nói chứ?" Hắn nhíu mày.
Như Ý giơ tay lên vuốt ve lông mày hắn, trấn an: "Đúng, nhưng cũng không hẳn, thần thiếp là viết mấy tờ giấy đỏ sau đó dán vào trong tẩm điện." Hoàng thượng chớp mắt, đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
Như Ý lấy hai cái hà bao từ trong ống tay áo ra, chúng có hai kiểu khác nhau, môht là hoa anh đào xanh, hai là vải thiều đỏ.
Hiển nhiên hoàng thượng rất vui vẻ, hắn đưa tay tiếp nhận.

Chỗ dây thừng của hai cái hà bao đều là đồng tâm kết, hắn tinh tế ngửi một chút, là hương thơm của hoa mai.

Như Ý bĩu môi: "Mấy ngày trước chúng ta luôn ở cùng nhau, thần thiện chỉ có thể tranh thủ thời gian người về Thân Hiền điện, nhanh chóng làm, làm không tốt mong hoàng thượng đừng ngạc nhiên!" Nói xong, hoàng thượng còn nghe ra một tia ủy khuất.
Hắn hôn lên khuôn mặt tròm trịa của nàng: "Trẫm rất thích nó!"
"Có lẽ do đã lâu thần thiếp không viết, đúng là viết không tốt!" Như Ý thở dài.
Hoàng thượng cười đến không khép miệng lại được, đem hai hà bao buộc kĩ càng ở hai bên hông.

Nàng cũng không thể tự mình buộc lại cho hắn, dù sao eo cũng nặng, nhưng mà, tuy rằng hắn có một tia nản lòng, nhưng vẫn rất vui vẻ.

Sau đó hắn đõe nàng ngồi xuống, có chút đắc ý nói: "Có trẫm ở đây, không khó!"
Nắm nay tàng một cách tự nhiên viết chữ lên tờ giấy đỏ.
Như Ý có chút kinh ngạc, hoàng thượng cười viết chữ tiếp theo: Thứ tâm ý động.
Cái thứ hai: Thanh Anh Hoằng Lịch, vĩnh viễn tương xứng.

Cái thứ ba: Bàn tay chấp tử, cùng tử giai lão.
Cái thứ tư: Tường đầu mã thượng diêu tương cố, nhất kiến tri quân ký đoạn tràng.
Đại khái là viết nhiều, lại thêm Như Ý bị hắn nắm chặt tay, thế nên khi nàng buông tay có chút run rẩy.

Hoàng thượng kiên nhẫn xoa bóp tay cho nàng: "Chờ lát nữa, gọi nô tài dán vào."
"Thần thiếp gọi người làm mì trường thọ." Hoàng thượng biết ý, nhéo ngón tay nàng: "Được."
Sau khi ăn mì, Như Ý nhớ tới Vĩnh Cơ Vĩnh Kỳ cũng gửi thư, hai người liền cùng nhau xem..