Như Quả Tái Hồi Đáo Tòng Tiền

Chương 41




Editor: Kaori Kawa

Beta: Mai Kari

Vừa vào Trần trạch Giải Ý đã thấy Hứu U ngồi thong dong uống trà trong phòng khách. Hắn không khỏi ngẩn ra, rồi lập tức cao hứng mà đi qua cầm tay Hứa U, trêu chọc: “Thần tài tới.”

“Ta có lẽ cũng muốn làm thần tài.” Hứa U buồn cười, “Nhưng không biết các ngươi có cần hay không thôi.”

“Mùa tuyết lạnh có người cho than sao lại không nhận chứ.” Dung Tịch cười tủm tỉm, tiến lên bắt tay cùng Hứu U, hời hợt nói, “Đưa trước 300.000 là được rồi.”

Hứa U thoải mái mà nói: “Được thôi, lát nữa đưa tài khoản cho ta, ta gọi điện thoại bảo tài vụ đem tiền chuyển qua.”

Lúc này Dung Tịch mới lấy làm kinh hãi, “Không thể nào, bây giờ ngươi đang có 300.000?”

“Đương nhiên là không có sẵn thế, ta cũng không ngốc.” Hứa U chậm rãi mà nói, “Sáng sớm hôm nay nhận được điện thoại Tam ca, nói ở chỗ các ngươi đã xảy ra chuyện, ta cùng Phong ca liền thương lượng, từ các công ty khác điều động tiền, tùy thời chuẩn bị cho các ngươi mượn khẩn. Bởi vì thời gian quá gấp, hiện tại chỉ có hơn 200.000, ta tìm bằng hữu mượn còn có thể thêm mấy trăm ngàn, hôm nay có thể góp cho các ngươi 300.000. Các ngươi nếu như thấy chưa đủ, chừng mấy ngày sau, ta sẽ nghĩ cách tìm thêm mấy trăm ngàn nữa. Ta xây dựng Đông Hà thì bỏ vào 2 triệu mấy, vô luận ở nơi nào, đều có thể mượn ra tiền được.”

“Được rồi, được rồi, có 300.000 như vậy đủ rồi.” Dung Tịch rất cảm động, “Cám ơn Tiểu U.”

Giải Ý ôm vai Hứa U, hài lòng mà nói: “Tranh của ngươi ta vẽ xong rồi, cơm nước xong phải nhà chúng ta, ta đưa cho.”

Dung Tịch nhịn không được trêu chọc, “Cứ như vậy, chỉ sợ trên giang hồ sẽ truyền tai nhau, nói một bức tranh Tiểu Ý bán ra hơn 300.000 ấy chứ.”

Hứa U cười ra tiếng, “Vậy cũng tốt a, có thể nâng giá tranh của Tiểu Ý lên, càng cao càng tốt.”

“Ta cũng muốn đi xem.” Bạch Khiếu Phong đứng ở trên cầu thang nói, “Tiểu Ý, 300.000 đó nếu ngươi không thể trả thì dùng tranh thế vậy. Chúng ta cũng không tham, 100 bức là được.”

Giải Ý thở dài, “Phong ca, ngươi là muốn ta mệt chết sao.”

Hứa U lắc đầu, “Phong ca không học vấn không nghề nghiệp, ngươi đừng nghe làm chi.”

Trần Tam bên người Bạch Khiếu Phong cười ha ha, “Lời này đúng trọng tâm nha, cũng chỉ có Tiểu U dám nói.”

Hai người đi xuống lầu, nhiệt tình hỏi chuyện Trần Tam và Giải Ý, thuận tiện vỗ vỗ vai Lộ Phi, sau đó cùng đi vào phòng ăn.

Hoàng Hiếu Toàn bị thương nặng chưa lành, còn đang nằm trên giường, Trần lão thái thái cùng Trần Lệ Thủy đều ở trên lầu cùng gã dùng bữa tối, không có xuống. Trần Tam để quản gia thông báo cho Trần Trí Phàm cùng Vương Hiểu Chu xuống lầu dùng cơm, không có Trần lão thái thái tính tình gắt gỏng, lão hủ kia, bọn họ đều cảm thấy rất tự tại, cơm ăn rất vui vẻ.

Trên bàn cơm, mọi người thưởng thức một chai vang đỏ Burgundy, tám người uống một chai, tự nhiên chỉ có thể nhấp môi một chút, hoàn toàn không có men say. Sau khi ăn xong, bọn họ cùng lên lầu đến thư phòng phẩm trà, thuận tiện thảo luận thế cục hiện nay.

Trần Tam nâng chung trà lên uống một ngụm, chậm rãi nói: “Từ nửa đêm lần trước gặp phải phục kích, bị người ám toán, chúng ta một mực tìm xem ai là chủ mưu. Đại ca cùng lão tứ bị người ám toán, khiến chúng ta có một ít đầu mối mới, đến tận sự kiện nổ đê ngày hôm qua, trên cơ bản đã có nhận dạng ra. Đối thủ là nhiều thế lực liên hợp lại, trong đó bao quát mấy người trung, tiểu bang phái, biểu hiện ra là do người họ Hoàng làm lão đại, trên thực tế, người làm chủ phía sau màn còn có một lão đại chân chính khác. Thân phận người này hiện nay chúng ta còn không rõ ràng lắm, nhưng có thể khẳng định hắn là trở về báo thù. Khi xưa cha ta quật khởi trên giang hồ, đã trải qua rất nhiều phong ba sóng gió, chém chém giết giết, có chút người đã chết, có chút người bị buộc xa xứ, có chút người đầu hàng, có chút người bị sát nhập, sau đó mới có cục diện Trần gia ta độc bá thiên hạ ở chỗ này. Hôm nay lão gia tử qua đời, ta lại muốn tẩy trắng, đem một ít sinh ý giang hồ kết thúc hoặc chuyển nhượng, khiến có chút người nghĩ rằng thời của họ đã tới, vì vậy muốn báo thù, muốn diệt trừ chúng ta, muốn thượng vị của chúng ta, tập hợp lại định diệt trừ chúng ta, mà Trần gia chúng ta vốn thụ đại căn thâm, bọn họ muốn đụng đến bọn ta cũng không dễ, liền liên hợp lại, nội ứng ngoại hợp động thủ. Hiện nay tình huống ta nắm giữ chính là như vậy.”

Bạch Khiếu Phong gật đầu, “Ta cũng tìm bằng hữu bên ngoài điều tra, xác thực là có người lúc trước bị lão gia tử bức đi, hiện tại trở về báo thù, cũng có thể là bọn họ, cũng có thể là con cháu đời sau của bọn họ. Cái tổ chức đối đầu chúng ta cùng một trùm ma túy lớn ở Miến Điện có quan hệ rất sâu, lần này trở về còn liên quan đến các sinh ý chế ma túy, buôn lậu thuốc phiện, rửa tiền…, mà muốn dính tới ma túy, nhất định phải triệt để tiêu diệt Trần gia.”

Hứa U cảm thán, “Trần gia các ngươi kinh doanh nhiều năm, tác phong thận trọng, một ngày có người hợp lại chống đối các ngươi, giang hồ ở đây chỉ sợ sẽ không có thái bình nữa.”

“Đúng vậy.” Bạch Khiếu Phong khẽ nhíu mày, “Chúng ta tuy rằng cùng các ngươi một đông một tây, chiếm cứ nhất phương, nhưng nếu như các ngươi ở đây phát sinh rung chuyển, khẳng định ảnh hưởng tới chỗ chúng ta, cho nên, ta rất quan tâm chuyện lần này của các ngươi, nếu như muốn chúng ta trợ giúp, muốn người có người, muốn súng có súng, muốn tiền có tiền, các ngươi cứ mở miệng.”

Trần Trí Phàm trầm ổn cười nói: “Hiện nay hẳn là không có động tĩnh lớn như vậy, Phong ca, Tiểu U, cảm ơn các ngươi, các ngươi có thể cho Trần thị mượn gấp 300.000, đã là giúp ta đại ân rồi. Những người đó dùng ma túy hãm hại ta cùng lão tứ, sau đó lại phái người tập kích Tiểu Ý, cho nổ đê điều, hủy hạng mục quan trọng nhất của chúng ta, chuyện tập kích Tiểu Ý do lão tam xử lý, cảnh sát tạm thời chẳng biết, nhưng sự tình khác cũng nghiêm trọng trái pháp luật, cảnh sát nhất định cho nó thành đại án để tập trung giải quyết. Cơ quan quốc gia có lực lượng cường đại chúng ta có thể mượn hơi, phỏng chừng không cần chúng ta phải đứng ra sống mái với bọn họ.”

“Đại ca nói đúng.” Dung Tịch lãnh tĩnh mà nói, “Chúng ta muốn lợi dụng điều kiện có lợi này, mọi chuyện không nhất định trực tiếp ra tay. Hôm nay kẻ thù muốn đối phó Trần gia chúng ta, nhưng chúng ta cũng có thể lợi dụng tâm lý này của họ, xảo diệu vạch trần ra kẽ hở của họ, âm thầm hợp tác cùng cảnh sát, diệt trừ bọn họ.”

“Ta đồng ý.” Trần Tam mỉm cười, “Lần này đại ca cùng Lão tứ có thể ra trại giam, chính là kết quả Tiểu Ý cùng cảnh sát hợp lý câu thông, cho nên, phản kích lần này bọn ta dùng đại ca làm chính, đại ca cùng lão tứ hẳn là mục tiêu chủ yếu, vì việc làm ăn của ta tương đối bí mật, tình huống ngoại giới không rõ ràng lắm, ngay cả mẹ cùng cậu cũng không nắm rõ, nhị tỷ nhìn lợi hại, kỳ thực chỉ thích chơi, đã ghiền là được, chưa bao giờ hỏi đến việc làm ăn của ta. Chuyện kinh doanh của đại ca xảy ra chuyện, chi nhánh lớn như vậy, ai cũng đều nghĩ, tập đoàn đại ca mới là đầu nguồn kinh tế cho Trần gia, bởi vậy đối phương mới có thể cho rằng chỉ cần hủy chuyện kinh doanh bên đại ca, sẽ khiến Trần gia từ nay về sau không gượng dậy nổi.”

“Kỳ thực bọn họ nghĩ cũng không sai, nếu như chuyện kinh doanh của ta suy sụp, Trần gia cũng bị thương nặng.” Trần Trí Phàm trầm ổn, “Bọn họ nhằm vào ta là tốt nhất, lão tứ cùng Tiểu Ý phải chú ý an toàn, thân thủ Tiểu Lộ không sai nhưng cũng không thể qua loa.”

Dung Tịch, Giải Ý, Lộ Phi đều gật đầu ‘dạ’ một tiếng. Bọn họ thương lượng cụ thể bước tiếp theo rồi quyết định tan họp, nghỉ ngơi.

Hứa U cùng Bạch Khiếu Phong vội vã muốn xem tranh Giải Ý vẽ, liền đi theo bọn họ trở về biệt thự, xuống xe liền thẳng đến phòng vẽ tranh.

Mở đèn, Bạch Khiếu Phong nhìn bức tranh của Hứa U, con mắt rạng rỡ sinh quang, liên thanh tán thán, “Quả nhiên là danh gia thủ bút, đem thần khí Tiểu U vẽ cả ra a, ta rất thích bức tranh này, Tiểu Ý, cám ơn ngươi.”

“Đừng khách khí.” Giải Ý nửa thật nửa giỡn nói, “Chủ yếu là chất của Tiểu U tốt, tùy tiện vẽ cũng có thể thành kiệt tác.”

“Hắn lớn lên đẹp, ngươi vẽ càng thêm đẹp, cái này gọi là quần anh tụ hội.” Bạch Khiếu Phong cười to, lập tức bổ sung một câu, “Đương nhiên, Tiểu Ý cũng rất đẹp.”

“Đúng.” Vẻ mặt Dung Tịch cũng cười rất tươi gật đầu phụ họa.

Hứa U nhìn Bạch Khiếu Phong, vừa bực mình vừa buồn cười, “Ta nói rồi, đại quê mùa nhà ngươi không thể thu liễm chút nào sao, giả phong nhã chút đi.”

Giải Ý phì cười một cái. Dung Tịch cùng Lộ Phi cũng cười ha ha. Bạch Khiếu Phong đưa tay nắm phía sau cổ Hứa U, thương yêu mà lắc lắc, “Nè, chừa chút mặt mũi cho ta được không?”

Hứa U cười tủm tỉm: “Mặt mũi là người khác cho, gương mặt mới là của bản thân thôi. Sao nói là chừa mặt mũi cho ngươi chứ.”

“Thật hết cách với ngươi.” Bạch Khiếu Phong bất đắc dĩ thả tay, trong mắt tràn đầy tiếu ý.

Nói đùa một hồi, Giải Ý cùng Hứa U ở lại phòng vẽ tranh nói chuyện phiếm, Dung Tịch, Lộ Phi cùng Bạch Khiếu Phong đi gian phòng khác. Đến tận đêm khuya, bọn họ mới trở về phòng ngủ.

Bạch Khiếu Phong cùng Hứa U không có đi Trần trạch, ở trong khách phòng chỗ này qua đêm, sáng sớm hôm sau theo bọn họ đi công ty.

Hồng thủy bao phủ Sơn Thủy Uyển, nghiệp chủ mua nhà nghe tin liền yêu cầu trả hàng cùng với bồi thường, bất quá, dựa theo hợp đồng ước định, trận hồng thủy này thuộc về sự kiện bất ngờ, bất khả kháng, bởi vậy công ty có thể không bồi thường, chỉ làm thủ tục trả phòng, trả lại tiền đã đặt là được. Bởi vì sự thực rõ ràng, khả năng phát sinh tranh cãi không lớn, cho nên Trần Trí Phàm để bộ pháp lý công ty cùng bộ tiêu thụ xử lý việc này, còn bản thân thì không đứng ra.

Việc hủy đê lần này là sự kiện cực kỳ hung ác hiếm thấy từ khi thành thị này được xây, truyền thông tự nhiên nghe tin lập tức hành động, khắp chốn phỏng vấn người có liên quan, tập đoàn Trần thị nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất cũng chật cứng phóng viên, Trần Trí Phàm để Lộ Phi mang theo bộ quan hệ xã hội đứng ra ứng phó, bản thân thì cùng Dung Tịch, Giải Ý không ra ngoài.

Tuy rằng công ty xảy ra đại sự, nhưng hai vị Trần tổng lại trở về tọa trấn, nên công nhân tất cả đều vui mừng khôn xiết, làm việc cũng rất có tinh thần, bầu không khí mờ mịt lúc trước bị quét sạch.

Giải Ý đem văn kiện hai ngày nay phát hiện vấn đề kể lại, Trần Trí Phàm cùng Dung Tịch cùng nhau thảo luận, Bạch Khiếu Phong cùng Hứa U ngồi ở chỗ kia bàng thính, giúp đỡ bọn họ tra tìm chu ti mã tích.

Bận rộn đến tối mịt, Trần Trí Phàm mời bọn họ cùng nhau quay về Trần trạch ăn, Dung Tịch lại cười nói: “Thôi khỏi, chúng ta quay về biệt thự đi. Các ngươi cũng nếm thử tay nghề của ta.”

“Ngươi cũng xuống bếp?” Hứa U mừng rỡ, một ngón tay chỉ Bạch Khiếu Phong, “Y cũng thích nấu ăn, thạo nhất là nấu món cá.”

“Không sai.” Bạch Khiếu Phong vỗ ngực, hăng hái, “Lão tứ, đi một chút đi, hai người chúng ta phải bộc lộ tài năng cho bọn họ nhìn một cái.”

“Tốt a.” Dung Tịch cao hứng gật đầu, lập tức quay đầu xem Trần Trí Phàm, “Đại ca, ngươi theo chúng ta về, gọi cả Tam ca cùng Hiểu Chu lại ăn nữa.”

“Được.” Trần Trí Phàm vui vẻ đồng ý.

Lúc này, Giải Ý nhận được điện thoại Viên Hân, “Giải tổng, ngươi chừng nào thì có thời gian, cùng nhau ăn được không?”