Nguyệt Như Tuyết vừa mới buông Nguyệt Thu Triệt ra, Nguyệt Thu Triệt liền nâng đầu hôn lên môi hắn, mút thật sâu, hy vọng hòa dịu cơ thể khô nóng của chính mình, tay cũng nhanh chóng xé rách y phục của lẫn nhau.
Bất đắc dĩ nhìn bảo bối đã mất đi ý thức, cởi y phuc của chính mình ném trên mặt đất, để tránh lộng thương cho làn da của Nguyệt Thu Triệt, tay Nguyệt Như Tuyết nhẹ nhàng vuốt ve, chính bản thân cũng bắt đầu nóng lên.
“Tuyết, Tuyết, nhiệt…Khó chịu…” Nguyệt Thu Triệt không kiên nhẫn, vặn vẹo thân mình.
“Triệt nhi ngoan, ta sẽ giúp Triệt nhi.” Nguyệt Như Tuyết cười tà mị, lại hôn lên đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Thu Triệt.
Một bên hôn sâu, một bên dùng tay ma xát dục vọng đã sớm ngẩng cao, niêm dịch nóng bỏng dần dần theo đỉnh thoát ra, phối hợp với luật động của tay Nguyệt Như Tuyết.
“Ân…Ân….Tuyết, hảo…Thoải mái…”
Môi dần dần trượt xuống, mút vào làn da trắng nõn, cắn cắn xương quai xanh, lưu lại một chuỗi hồng ấn. Lại tiếp tục liếm hai điểm hồng anh trước ngực, châm ngòi dụ, động tác nơi tay cũng nhanh hơn.
“Ân….A~” Thân mình Nguyệt Thu Triệt cong lên, dục vọng phun trào trên trong tay Nguyệt Như Tuyết. Phóng ra một lần, thần trí cũng dần dần rõ ràng, nhìn thấy Nguyệt Như Tuyết đang tà mị nhìn mình, cả người lại bắt đầu nóng lên, đỏ mặt nói nhỏ: “Tuyết.”
Tà tà liếm một chút bạch trọc trong tay, cười nói: “Triệt nhi, hảo ngọt mà!”
Chứng kiến người mình yêu làm động tác mê hoặc như thế, thân thể Nguyệt Thu Triệt lại bắt dầu kêu gào, Một ngày tình lại phát tác, “Tuyết…Ân…Ân…”
Một hơi nuốt lấy dục vọng của Nguyệt Thu Triệt, đầu lưỡi liếm lộng, khi nhu khi cương, Nguyệt Như Tuyết dính niêm dịch trên tay, bắt đầu giải khai cúc huyệt, khiến Nguyệt Thu Triệt thở gấp liên tục.
Khi đã chuẩn bị chu đáo, liền mở rộng hai chân Nguyệt Thu Triệt, Nguyệt Như Tuyết đem chính dục vọng đã bành trướng của mình xâm nhập, khiến tiểu huyệt ấm áp liền co rút, làm hại hắn thiếu chút nữa không kiềm chế được.
“Triệt…Triệt nhi..” Nguyệt Như Tuyết thì thầm.
“Tuyết…Tuyết…” Nguyệt Thu Triệt không chịu nổi, tự chủ đong đưa vòng eo, làn da ướt đẫm mồ hôi, tóc dài hỗn loạn, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mê người: “Ân…Ân…”
Nguyệt Như Tuyết làm sao có thể chịu được sự điên cuồng như vậy của Nguyệt Thu Triệt, cũng bắt đầu luật động, tìm vào nơi mẫn cảm nhất, một tay cũng không quên lộng dục vọng của bảo bối.
“Tuyết, hảo…Thật nhanh…Ân….Ân…”
“Mới như vậy Triệt nhi liền không chịu nổi rồi!” Khóe miệng gợi lên nụ cười, “Vừa mới như vậy mà?” Dứt lời, liền dùng tay đè ép trên đỉnh dục vọng.
“Tuyết…Không…Không được…Triệt…Triệt nhi…Không…Không được…” Nước mắt theo khoái cảm chảy xuống, chỉ cảm thấy thân mình bay bổng, không rõ phương hướng.
Cả người run lên, bạch trọc rơi tại trên tay Nguyệt Như Tuyết.
Nguyệt Như Tuyết cũng gia tăng luật động, phóng ra dịch thể bên trong cúc huyệt.
Nhìn thấy cả người Triệt nhi đã vô lực, Nguyệt Như Tuyết chỉ cảm thấy khắp lòng mình tràn ngập yêu thương, ngẩng đầu hôn lên cái miệng nhỏ, trao đổi nụ hôn, cho đến khi không thở nổi.
Thừa thế ôm lấy Nguyệt Thu Triệt, để bảo bối ngồi trên đùi của mình, còn không rút ra dục vọng đã ngẩng cao đầu, liền nghe thấy bảo bối rên rỉ.
“Tuyết…Ân…Tuyết….Động…” Nguyệt Thu Triệt khó chịu lắc lắc thân mình, chân cũng tự giác quấn lấy thắt lưng Nguyệt Như Tuyết.
“Triệt nhi muốn như vậy, liền chính mình động.” Cắn cắn tại hai điểm hồng anh, thanh âm khàn khàn của Nguyệt Như Tuyết nói.
Ngượng ngùng nhìn người đang đùa cợt mình, Nguyệt Thu Triệt ôm chặt cổ Nguyệt Như Tuyết, liền động thân mình.
“Ân…Ân…Tuyết…Tuyết…”
“Không được…Không được…”
“Triệt nhi….Nhanh lên….” Nguyệt Như Tuyết thúc giục, bàn tay lại lộng nhanh hơn.
Rốt cục cả hai người lên đỉnh điểm, đều phóng ra dục vọng. Nguyệt Thu Triệt mệt mỏi, thuận thế ngã vào lòng Nguyệt Như Tuyết, ngất đi.
Ôn nhu khẽ hôn lên khóe mắt của bảo bối đã mê man, nhẹ nhàng nói: “Triệt nhi bảo bối, mệt muốn chết rồi mà!”
Dùng nội sam lau lau thân thể hai người một chút, mặc lại y phục , ôm chặt bảo bối vào lòng, dùng Phiêu vũ hướng Sơn Tuyết trang bay đi.