Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 88: Hồ Nước Trong Đêm






Yên lặng chuyện cười đang nói dưới đáy lòng , Mai Lật bơi vào trong hồ nước.Dưới ánh trăng da thịt thiếu nữ trắng tinh mượt mà, không giống quái vật đầm lầy xám trắng bên hồ nước, thân thể hoàn toàn đi vào trong nước, khiến cho hồ nước nổi lên từng gợn sóng, mặt hồ lấp lánh cũng nhất thời bị đánh vỡ.Mai Lật ngâm mình ở trong nước, cảm giác một trận mát mẻ, nóng bức tiêu tan, quay đầu lại nhìn quái vật đầm lầy trên bở.


Vừa rồi cô lôi hắn đến chỗ nào, hiện tại hắn vẫn dừng ở đó, cũng không động một chút."Tôi chỉ ngâm mười phút, tuyệt đối không để anh chờ lâu, cho nên, đứng ở đây đừng đi đâu." Mai Lật có chút lo lắng hắn quay đầu đi mất, không dám bơi sang bên kia hồ nước, chỉ ở bên bờ ngâm nước.Nhìn thấy trên người quái vật đầm lầy chảy xuống nước bùn, cùng là có trên chân, cô bỗng nhiên nghĩ, không biết có thể rửa sạch sẽ cho hắn hay không.Giơ tay hắt một chút nước lên người hắn, quái vật đầm lầy giật giật, xoay đầu, nâng chân lên tựa hồ muốn đi.

Mai Lật lập tức túm hắn trở về."Đừng đừng đừng! Lại chờ tôi trong chốc lát!”Quái vật đầm lầy không biết muốn biểu đạt ý tứ gì, lại duỗi tay cho cô.Mai Lật thuận tay giữ chặt tay hắn, ý đồ để hắn ngồi xổm ngồi bên bờ, muốn rửa rửa nước bùn trên người cho hắn.Nhưng cô túm tụm, liền túm quái vật đầm lây toàn bộ vào trong hồ.Thình thịch một thanh âm vang lên, Mai Lật lau mặt một phen, nhìn quái vật đầm lầy nửa dựa vào chỗ nước nông gần bờ."Tôi không định chiếm tiện nghi của anh, chỉ là mỗi lần nhìn thấy trên người anh dính nước bùn tôi liền khó chịu, muốn rửa sạch sẽ cho anh.”"Oa......!anh xem này, mọc rêu xanh a, tôi lấy ra cho anh nha?”Cô rốt cuộc không có mặt mũi ra tay cọ ngực cho người ta, cách xa một mét, thử rửa rửa cánh tay quái vật đầm lầy.


Cô ra sức lau mấy lần, cảm giác trơn ướt đã không còn, nhưng vẫn là xúc cảm lạnh băng.Rửa sạch sẽ nhìn thật sự thoải mái hơn nhiều.Mai Lật nhìn cánh tay trước mắt, có cảm giác thoải mái rửa sạch sẽ toàn bộ quần áo bẩn.Quái vật đầm lầy vẫn không nhúc nhích, giống tượng người điêu khắc tùy tiện để cô kì cọ, Mai Lật Xoát suýt nữa liền quên mất hắn vẫn còn sống.Cứ như vậy cọ một lúc, cô bắt lấy cánh tay quái vật đầm lây kéo lên trên, "Lên một chút, tôi không thể rửa sạch.”Quái vật đầm lầy mở to tròng mắt màu xám, mềm oặt mà chìm vào trong nước.Mai Lật rốt cuộc phát hiện không đúng.

"Chờ một chút......!Có phải anh ......!tan ra......!không?"Mai Lật đi xuống vớt thử, vớt ra một đống bùn màu xám trắng.Mai Lật: ".....""anh thật là tượng đất a?! Chờ đã, đừng!”"A a a đừng a!”"Mau đứng lên!”"A a aa a --!"Cô sắc mặt đại biển, luống cuống tay chân mà vớt quái vật đầm lấy từ trong nước đưa ra bên ngoài, nhưng hắn càng tan nhanh, mắt thấy đến hình người đều không còn.Mai Lật sắp bị hắn hù chết, còn tưởng rằng hắn bị nước ngâm vào là thật sự qua đời tại chỗ, vớt được bùn màu xám trắng trong nước liền đắp lên bờ hồ.Vớt vài lần, vớt ra một cái khăn vải.Thứ quái vật đầm lầy quấn quanh ở bên hông kia.Mai Lật: "..." Yên lặng đặt sang một bên, tiếp tục vớt bùn.Bên bờ hồ đắp một đống bùn đất màu vôi, Mai Lật bó tay không có biện pháp.

hiện tại phải làm thế nào? Dùng đống bùn này đắp ra một quái vật đầm ở ngay tại chỗ tạo sao?Nhưng mà, cô không học điêu khắc, cũng chưa từng chơi bùn, phải làm thật thì đến hình người cũng không nặn ra, càng miễn bàn tạo thành như ban đầu.Không đúng, bình tĩnh tự hỏi một chút, quái vật đầm lầy hẳn là không dễ dàng chết như vậy, nếu không ngày mưa hắn thường xuyên ra cửa đi loạn, đã sớm bị mưa dội hết sạch.Vậy phải làm sao bây giờ? Đổng bùn này không có phản ứng, chẳng lẽ còn thiếu cái gì?Cô lại từ trong nước nâng ra tới một ít bùn nát, thấy bùn trên vai trước ngực mình vừa rồi trong lúc vô tình bắn lên, xoa xoa, tất cả đều trộn vào đống bùn.Thật lâu sau, đống bùn rốt cuộc có phản ứng, ở trước mắt cô biến thành một quái vật đầm lầy quen thuộc.Mai Lật đăm đăm mà nhìn chằm chằm trường hợp người sống biến hóa đáng sợ không sao chịu nổi đó, đập đập ngực.


May quá, không có việc gì.Liếc mắt một cái lại nhìn thấy quái vật đầm lầy bên hông trống rỗng.Mai Lật: "...!”Tay so với đầu óc càng nhanh, vớt lên miếng khăn vải bên cạnh kia quây lên che đi, ngón tay lả tả hai cái thắt khăn vải lại, nút chết, phòng ngừa rơi xuống."Hô ––" Mai Lật đè đầu, hậu trị hậu giác phát hiện, tuy rằng chịu đựng kinh hách một chuyến, nhưng ước nguyện ban đầu của mình hằn là đạt được.Hiện tại quái vật đầm lầy có vẻ rất sạch sẽ, tuy rằng vẫn ướt lạnh, nhưng không còn chảy nước bùn,Rêu xanh cỏ nhỏ trên người cũng không còn, nhìn qua như là pho tượng mới vừa đắp nặn xong, tựa hồ còn trắng hơn."Tôi thật bị anh hù chết." Mai Lật từ trong nước bò lên, ngồi ở bờ hồ mặc quần áo, đưa lưng về phía quái vật đầm lầy nói.nói xong quay đầu nhìn hắn, thấy trong mắt màu xám của hắn vẫn mờ mịt, tóc rỏ nước xuống.trên đường trở về, nhớ tới một màn mình bị dọa đến, Mai Lật bỗng nhiên cười đến không dùng được, cảm thấy mình khi đó quá ngốc."Được rồi, anh tự đi tản bộ đi, tôi đi ngủ, ngủ ngon.” Tóc xõa ướt át, cùng người thạch cao ngây ngốc phất tay cáo biệt, Mai Lật cầm theo đèn bò lên trên triền núi, thực nhanh biến mất không thấy trong hoa viên.Quái vật đầm lầy lại không trở về tiếp tục tản bộ lúc trước, hắn dừng lại tại chỗ, nhìn phương hướng Mai Lật biến mất, nhìn thật lâu thật lâu.Khi Mai Lật lại đi đến bên hồ nhỏ tắm rửa, ngoài ý muốn phát hiện bên bờ có một bụi cỏ lớn lên đặc biệt tươi tốt, so với cỏ chung quanh cao hơn một mảng lớn, một khối hoa dại cũng nở đến đặc biệt đẹp.Lại nhìn vị trí kia, không phải chính là vị trí lúc trước quái vật đầm lầy chất thành đống bùn sao.Cho nên nói, bùn trên người hắn còn có thể giúp thực vật sinh trưởng?Này.....!phân bón thật tốt a!Trong đầu cô không tự chủ nổi xuất hiện cảnh tượng quái vật đầm lầy đứng ở vườn rau nhà mình, cô tưới nước lên người hắn, sau đó những nước bùn đó chảy vào vườn rau, rau dưa của cô đều khỏe mạnh sinh trưởng.“...Không, mình không muốn.”Cô cũng không phải ma quỷ..