Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 179: Hình Thái Nhân Loại






Muri mỗi lần ăn cái gì đều thực nhanh chóng tàn ác, hắn hình thành thói quen như vậy là bởi vì lúc còn rất nhỏ yểu, đồ ăn có được không dễ, không ăn nhanh luôn sẽ bị cướp đi, hiện giờ không ai có thể đoạt, hắn vẫn ăn thế này.

một con dã thú hung ác ăn thịt so với một người hung ác gặm thịt có cảm giác không giống nhau, bất quá Mellie ở động tác trước sau như một của hắn tìm được cảm giác thân thiết, xa lạ bởi vì khác biệt dựng lên lập tức tan đi.Nhìn thấy dầu mỡ trên mặt hắn, Mellie vẫn giống như trước, duỗi tay xoa xoa bên miệng cho hắn.


Ngón tay trắng nõn đụng tới gương mặt và môi hắn.Muri ngước đôi mắt lên nhìn cô, một đôi mắt kim sắc ở trong bóng đêm vẫn cứ sáng ngời, hiện tại hắn có bộ dáng nhân loại, nhưng khi đôi mắt này nhìn ai, sát khí hung thủ liền ập vào trước mặt.Mellie bị hắn nhìn chằm chằm đến thu hồi tay.

Muri tiếp tục ăn, bất quá lúc này hắn vừa ăn, vừa còn như suy tư gì mà nhìn Mellie, nhìn đến cô đứng ngồi không yên.Làm sao vậy, vì sao muốn nhìn cô như vậy?Lên đường lâu bọn họ đều mệt mỏi, ăn uống no đủ, Muri bể Mellie lên, tìm một cục đá nằm xuống ngủ, thảm lông đắp ở trên người, cũng giống lúc trước ở hải đăng.Động tác của hắn quá nhanh, Mellie phản ứng lại thì chính mình đã nằm yên ở trước ngực Muri.

Gấu nhỏ lông xù xù thay đổi bộ dáng, ngủ như vậy thật sự rất kỳ quái.Cô dù có mệt, bộ dáng này cũng không ngủ được.Quần áo của Muri sớm từ lúc lăn lộn dọc đường tới đây đã không còn, hắn từ trong hồ lên, Mellie đành phải tạm thời đem áo choàng của mình che thân thể cho hắn.

Nhưng áo choàng vẫn là quá nhỏ, không bao được Muri đã cao lớn thành niên, dù cô nằm bất động ở đây, cũng có thể đụng tới làn da hắn nóng lên.Thật vất vả quen thuộc gấu nhỏ, hiện tại lại phải quen thuộc một bộ dáng khác của hắn.Mellie thở dài.

Cô thở dài, đỉnh đầu cũng vang lên một tiếng thở dài.


"Quá kỳ quái, cô nằm như vậy, ta không ngủ được.” Chợt vừa nghe thanh âm thay đổi một chút này, Mellie còn không kịp phản ứng lại đây là Muri đang nói chuyện." Trên người không có lông, nằm ngủ không thoải mái.” Hóa ra hắn cũng không quen.Mellie theo bản năng muốn an ủi hăn.

Trong nháy mắt quên mất hẳn đã biến hóa, ở trên cằm hắn thuận tay sờ soạng một chút, "Nếu đá cộm người, dùng thảm lông lót ở dưới đi."Muri cảm giác cằm ngứa, cả người không được tự nhiên cực kỳ.

rõ ràng trên người cũng không có lông, hắn còn cảm thấy lông của mình nổ tung.Mellie bò dậy, lót xong cái thảm lông, để hắn nằm ở trên ngủ.Muri không đáp ứng: " Không có thì cô sẽ lạnh.”Melie: " Không việc gì, nơi này không lạnh lắn.”Muri nghĩ ta một biện pháp, "Vậy cô nằm, ta ngủ trên người cô." hiện giờ hắn lại không phải bộ dáng lúc trước, một chút cũng không nặng.Melie: ".....!không.”Muri kỳ quái, "Vì sao lại không?”Không thì không, vì sao phải đỏ mặt.Cuối cùng hai người vẫn duy trì cách ngủ ban đầu, thảm đắp ở trên người Mellie.Buổi sáng dậy, Mellie phát giác mình giống búp bê bị Muri ôm vào trong ngực, hai tay chặt chẽ quấn lấy cô, tránh cũng tránh không ra.Bị cô động đậy đánh thức, Muri ngồi dậy, nhìn tay và thân thể của mình thuộc về nhân loại, đột nhiên lộ ra biểu tình bị dọa nhảy dựng, một lát sau mới phản ứng lại, mình đã biến dạng, khôi phục bình tĩnh chạy đến bên hồ đi uống nước.Mellie thấy hết thảy: "....." Vì sao lại bị chính mình dọa đến a.Vẫn là gấu nhỏ đáng yêu, mới vừa tỉnh ngủ thể nhưng còn bị tay mình không có lông dọa đến."Muri, anh còn có thể biến trở về sao?" Mellie ngồi ở bên hồ chải đầu.Muri nhìn thoáng qua cô, lòng bàn tay đựng nước không ngừng nhỏ xuống, có chút thất thần mà trả lời, "Quá mấy ngày là có thể, bây giờ còn chưa được.”Hắn cũng muốn nhanh chóng biển trở về, kì quái như vậy, hắn hắt nước còn lại trong tay lên mặt, ghét bỏ mà nhìn thân thể của mình.

Thân thể nhân loại còn có bộ vị không thể khống chế, so ra hoàn toàn kém ma thú.Mellie đồng dạng thoáng nhẹ nhàng thở ra.Nếu vẫn luôn như vậy, cô quá ngượng ngùng, buổi sáng lúc dậy, cô không cẩn thận nhìn thấy.....!Tóm lại, vẫn là nhanh biển trở về từ trước như vậy tương đối tốt.Lời tuy như thế, ánh mắt của cô không tự giác bay tới trên mặt Muri.Muri như vậy, là nam nhân đẹp nhất cô từng gặp.


Khác hẳn với làn da thâm sắc của thương nhân,Muri như vậy, là nam nhân đẹp nhất cô từng gặp.

Khác hẳn với làn da thâm sắc của thương nhân, không chỉ không làm người ta cảm thấy kỳ quái, ngược lại càng phụ trợ ra loại dã tính phức tạp trên người hắn, khiến cho hắn có loại cảm giác nguy hiểm hấp dẫn người.Cô cũng bị dọa tới rồi, nhìn một cái tim đã sợ tới mức đập nhanh hơn.Đáng sợ.

Cô lặng lẽ thở ra một hơi, vỗ vỗ ngực."Ngực cô không thoải mái?” Vẫn luôn lặng lẽ chú ý, Muri đi đến trước người cô.hắn vừa có động tác mạnh, áo choàng trên người liền không bọc được, đôi mắt Mellie cũng không biết nên để nơi nào mới tốt.Muri: "Cô đấm ngực là bởi vì nơi này đau?”Tim Mellie dừng lại, luống cuống tay chân kéo tay hắn xuống, “Không được chạm loạn.”"Ta thường xuyên ôm cô đi tới đi lui, từng đụng tới rất nhiều lần.” Muri phát hiện cô ngẫu nhiên sẽ để ý một ít việc kỳ quái.“Đó không giống nhau.” Mellie nói, phiền não mà xoay đầu đi, xoay sang hướng khác.Muri thấy lỗ tai cô đỏ rực giấu ở dưới mái tóc đồng dạng màu đỏ, duỗi tay nhéo một chút, cười ha hả nói: "Biển thành màu đỏ giống hệt ha ha ha.”Mellie nhìn thấy hắn còn đang cười, bỗng nhiên tức giận mà ngẩng đầu, hôn lên chóp mũi hắn.Muri cảm giác chóp mũi nóng lên, há hốc mồm tại chỗ, một lát sau hắn kì cục mà ngồi xuống, tay che che, không dám cười nữa, cũng không dám niết lỗ tai cô nữa..