Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 16: Bí Ẩn




Đóa sơn trà đỏ kia được treo ở điện thờ bằng một sợi chỉ đỏ.

La Ngọc An xác định Thị Thần có vẻ như xác thật rất thích sơn trà đỏ, cho nên cô gom rất nhiều giấy đỏ bó hương, làm một bó sơn trà đỏ rất lớn, còn dùng giấy cuốn lại làm thành cành hoa —— đây là biện pháp hồi em gái cô còn nhỏ cô hay dùng để dỗ dành.

Cha mẹ của hai chị em cô qua đời từ sớm, người chị gái như cô lớn hơn mấy tuổi so với em gái, em gái học lớp 6 tiểu học, cô học năm nhất, cho nên khi đó còn thường xuyên dùng một ít đồ chơi nhỏ dỗ dành em gái, có một đoạn thời gian rất dài, bình hoa trong phòng ngủ của em gái toàn cắm hoa giấy đủ loại màu sắc mà cô gấp.

Giấy dùng để bó hương có tính chất vô cùng tốt, bên trêи còn có hoa văn kim sắc, cho nên dùng để gấp hoa sơn trà cũng rất đẹp. Tuy rằng ôm một bó hoa giấy đỏ lớn nên nhìn qua Thị Thần trông có vẻ kỳ quái, giống như một cảnh tỏ tình thời xa xưa, nhưng bản thân La Ngọc An lại không có cảm giác gì, rốt cuộc cô đối với thần hoàn toàn không dám có một chút ý tưởng, vị thần kia đương nhiên cũng không có cảm giác, nhưng mà từ độ cong tươi cười trêи mặt hắn, hắn không có tỏ ra ý tứ bài xích , vui vẻ tiếp nhận.

Bó hoa kia cũng được đãi ngộ như bông sơn trà trước , bị tơ hồng treo ở trêи điện thờ, hơn nữa là tầng đầu tiêm, so với La Ngọc An đãi ngộ còn tốt hơn nhiều,buổi tối cô đều chỉ nằm ở bên ngoài của điện thờ để ngủ. Bởi vì một chuyện nhỏ như vậy , vậy mà cô đã kỳ dị không còn sợ những sợi tơ đỏ kia nữa.

Ngay từ đầu cô chỉ cho rằng Thị Thần chỉ thích sơn trà đỏ, nhưng mà sau khi được hắn mang ra ngoài ăn đồ ăn vài lần, trêи đường nhìn thấy Thị Thần dừng chân quan sát những loài hoa cỏ khác, bộ dáng giống như cũng rất thích.

“Ngài thích mấy thứ hoa này sao? Nếu thích, vì sao không cho người mang đến sân của ngài?”

“Thị Thần sẽ không thiên vị bất cứ thứ gì.” Thị Thần trả lời cô như vậy .

La Ngọc An cũng không hiểu hết ý nghĩa, nhưng cô chú ý từ tươi cười của Thị Thần , từ đôi mắt hắn cong lên, mái tóc bồng bềnh, ống tay áo xắn lên, chỉ nhìn ra hai chữ to.

—— rất muốn.

Trêи đài cống phẩm trong điện thờ, có thêm một cái chai nho nhỏ,bên trêи cắm hai bông hoa tươi hái từ bên ngoài sân viện.



Nhóm thị nữ đối với việc trêи thần đài nhiều ra lọ hoa tươi không hề phát hiện, duy chỉ có khi Thị Thần ngồi ngay ngắn trêи thần đài, ngẫu nhiên sẽ nhìn chăm chú hai đóa hoa tầm thường kia. Bình thường sau một hai ngày chúng nó sẽ héo, nhưng mà trước khi khô héo, người lặng lẽ đem chúng nó cắm vào bình hoa sẽ đem chúng nó đi đổi, thay hoa tươi mới.

So sánh với đám trái cây bên cạnh những giá đắt đỏ, chọn lựa kỹ càng , đây thật sự là cống phẩm nghèo nàng keo kẹt.

La Ngọc An đối với hành vi “Mượn hoa hiến phật” này của mình cảm thấy rất hổ thẹn. Hoa là hoa ngắt ở ven đường, bình thủy tinh là bình nhỏ đựng nước uống trong phòng bếp, cô còn ngượng ngùng gọi đây là lễ vật, chỉ có thể yên lặng coi như cống phẩm xen lẫn vào trong đám trái cây cùng điểm tâm .

Đối mặt thần, làm một người bình thường cô vẫn luôn sợ hãi, nhưng ở một phương diện thần lại luôn biểu hiện vô cùng ôn hòa vô hại, mà cô chỉ có thể ỷ lại hắn, lại thường xuyên bị bề ngoài giống như nhân loại của hắn mê hoặc, cảm thấy hắn giống như một thiếu niên trạc tuổi với em gái cô vậy.

Lôi kéo tay áo Thị Thần được hắn mang đi ăn cơm đã rất nhiều lần, La Ngọc An có thể vô cùng bình tĩnh mà đối diện. Phần lớn thời gian hai người sẽ không đi vào lúc nhà ăn có rất nhiều người, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có lúc không đúng, cho nên La Ngọc An bưng đồ ăn rồi ngồi xuống một chỗ ít người nhất, nơi này chỉ có hai người ở dùng cơm.

Hai vị thị nữ lão thái thái kia sau khi cơm nước xong còn uống trà, hơn nữa nói chuyện phiếm một lúc, La Ngọc An một bên ăn một bên nghe các bà nói chuyện.

“Hai ngày nay lúc đi đến điện thờ dâng hương cho Thị Thần, hình như ngửi thấy một mùi hôi.”

“Tôi cũng có ngửi được, như ẩn như hiện, sao lại thế này?”

“Tôi cảm thấy có phải cái cống phẩm lúc trước để chạy thoát chết ở góc nào trong viện, bắt đầu hư thối cho nên có chút mùi hôi?”

“Có khả năng, ẩn giấu lâu như vậy, không sai biệt lắm cũng nên chết đói,phải nhanh tìm theo mùi đem thi thể tìm ra xử lý.”



“Mùi hôi ở gần điện thờ, người nọ sẽ không trốn xuống bên dưới điện tờ chứ?”

“Người thường sao lại không e ngại Thị Thần, không phải sợ thì cũng điên rồi.”

La Ngọc An yên lặng ăn , cảm thấy hai vị này lão thái thái giống như đang nói một con chuột chết ở một góc nào đó trong sân.

Sau đó chính là…… cô vươn cánh tay ngửi ngửi mũi trêи cơ thể mình. Hình như, thật sự có chút hôi, cái này khiến cho người cảm thấy thật xấu hổ. Cô cũng nghĩ tới tắm rửa, nhưng mà trong cái viện kia không có chỗ nào để tắm, cô nghĩ lần nào ra sân đều cần phải có Thị Thần mang theo, cô không dám phiền toái Thị Thần nhiều quá, cho nên vẫn luôn để kệ.

Hiện tại không tắm rửa sạch thật sự không được, muốn huân lão nhân gia Thị Thần.

“Tắm rửa?” Thị Thần giống như nhắc mới nhớ, mỉm cười nói: “Đúng vậy, nhân loại cần phải rửa sạch thân thể.”

Đưa ra yêu cầu này La Ngọc An thấy thị thần không có ghét bỏ phiền toái, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Thị thần trôi ở phía trước, cô đuổi theo ở phía sau, tìm được một cái nhà tắm. Tòa nhà này, nhà tắm giống nhà ăn, bề ngoài toát ra hơi thở phong cách cổ kính, vừa đi vào bên trong xây dựng lên đều là tiêu chuẩn thoải mái, có mười mấy buồng tắm rửa, còn có bể tắm.

Rốt cuộc có thể thống thống kɧօáϊ kɧօáϊ tắm nước ấm một cái thật thoải mái, chỉ là quá trình làm người ta lo lắng đề phòng. Cũng không phải bởi vì thị thần bay ở gần đó, mà là bởi vì tắm được một nửa thì có người khác nữa. Hơn nữa rốt cuộc cô còn phát hiện, đây là nhà tắm nam.

Cô ở một cái buồng bên trong cùng, mấy buồng bên cạnh có người vào, mấy người kia vừa tắm vừa nói chuyện phiếm. Các đại ca tựa hồ phụ trách thủ vệ sân điện thờ, tuy rằng bề ngoài là phong cách cứng lạnh nghiêm túc, nhưng lúc tắm rửa thế nhưng thực có thể buôn chuyện.

La Ngọc An nghe bọn họ nói từ lịch trình thay ca cho tới trả phép trở về rồi đi đâu chơi, lại cho tới chuyện thị thần.

Trải qua khoảng thời gian này, ngẫu nhiên ở bên ngoài sân nghe được ba từ hai câu, La Ngọc An đã biết được thị thần là thị thần của tộc Tân thị, Tân thị có thần phù hộ cho nên là gia tộc sum xuê khủng lồ, những người này đều từ trong tộc Tần thị chọn lựa tới đây, trừ hai thị nữ, những người còn lại cách một thời gian sẽ thay phiên nhau.