Nhóm Nữ Phụ

Chương 23: ※010※




Minh Sanh hai tay lén lút chạy về phần nách của Mộc Nhã, vùng nách bình thường thường là vùng đặc biệt mẫn cảm, với cả Mộc Nhã cũng vậy. Lúc này Mộc Nhã liền cười đến lăn đi lăn lại, nếu không phải Minh Sanh nhanh tay, cô nhất định sẽ đập người vào bàn trà. Nghĩ vậy, Minh Sanh cảm thấy về sau vẫn không nên làm chuyện mạo hiểm như vậy. ( Tự làm tự chịu) Đem Mộc Nhã – người cười đến thoát lực nâng đến trong lòng, trầm giọng nói: ” A Nhã, anh không thích em như vừa rồi. Như vậy gần, lại như vậy xa.”

Mộc Nhã bỗng cảm thấy lòng đau xót, cô dúi đầu vào lòng Minh Sanh, không nghĩ để hắn thấy thần thái* của mình, nói: ” Thực xin lỗi, Rany, về sau sẽ không.” Đề nghị của hệ thống thực sự khiến cho cô động tâm, nhưng cuối cùng cô vẫn chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với Minh Sanh. Sau khi cô đi sẽ có một Mộc Nhã khác thương anh, mà nghĩ đến ba mẹ già cỗi trong hiện thực, cô rất rõ ràng mình không thể ở lại.
  • Thần thái: biểu cảm và thái độ. < Để nguyên cho nó hay>
Bởi vì thân phận ngôi sao của Minh Sanh, hai người tự xác định quan hệ sau rất ít đi ra ngoài du lịch vào ban ngày, đa số thời điểm đều ước hẹn đi chơi vào buổi tối.

” Điện ảnh ra mắt, em xuất ngoại hay là vẫn ở trong nước?” Nắm tay Mộc Nhã đi trên con đường cái thưa thớt người, Minh Sanh hỏi. Anh hẳn là phải ra nước ngoài, nghe người đại diện nói hình như có tiếp một bộ điện ảnh nước ngoài lớn, anh phải trước tiên làm tốt một ít chuẩn bị, cứ việc thời gian điện ảnh quay chụp là hai tháng sau.

Để bản thân có thể được tất cả mọi người biết đến, đây khôn chỉ là nguyện vọng của Minh Sanh mà còn là nguyện vọng của Đình Minh. Mấy năm nay, Minh Sanh phát triển rất khá, nhưng ở phương diện quốc tế vẫn thiếu sót những cơ hội, có lẽ bởi vì nguyên nhân ở đạo diễn cũng có thể do kịch bản, đạo diễn dùng người phần lớn là quốc gia của họ. Minh Sanh là một diễn viên rất có thiên phú, nhưng có nhiều lúc chỉ thiên phú thôi là không đủ. Nay cơ hội đến, anh nhất định phải nắm thật chắc.

Mộc Nhã kéo tay Minh Sanh, nói: ” Ngươi muốn ta ở đâu?”

” Biết rõ còn cố hỏi, A Nhã.” Minh Sanh trừng mắt nhìn liếc  sang Mộc Nhã, nói.

Mộc Nhã nở nụ cười một tiếng, mới nói: ” Ở đâu em đều thấy không sao cả, chỉ cần có một cái máy tính là hết thảy không thành vấn đề. Mà em sao có thể bỏ rơi anh được đâu? Cho nên sẽ đi cùng anh ra nước ngoài a, anh nhưng đừng ghét bỏ em.”

” Anh sủng đều không kịp, như thế nào lại ghét bỏ đâu! Nói hươu nói vượn.” Nghe được đáp án như ý, trong lòng Minh Sanh như đầy kẹo ngọt.

Minh Sanh thực sự tốt với Mộc Nhã lắm, Mộc Nhã theo sinh ra tới nay trong cuộc đời chưa từng có người nam nhân nào đối đãi với mình như vậy. Mặc dù đôi khi anh hơi trẻ con, thật chí còn làm những hành động không hợp tuổi như làm nũng, nhưng Mộc Nhã vẫn như cũ cảm thấy Minh Sanh là tốt nhất, có lẽ đây là ” Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” đi.

Minh Sanh đối với Mộc Nhã tốt tới trình độ nào? Anh thậm chí gián tiếp tham dựa vào cuộc sống của Mộc Nhã, luôn làm cho Mộc Nhã hết thảy trong quá trình cô tiến bước. Tất cả Lôi Gia Hãn đều xem ở trong mắt, bởi vì cậu cảm thấy Minh Sanh đang đoạt phận sự của cậu, hiện tại cậu đều không biết phải làm gì đây. Mộc Nhã thực hưởng thụ Minh Sanh đối với cô tốt, nhưng cũng thực lo lắng cứ tiếp tục như vậy cô sẽ bị anh làm hư.

Mộc Nhã tò mò hỏi: ” Rany, nếu anh làm hư em thì làm sao bây giờ?”

” Hư thế nào? A Nhã, em phải hiểu được cho dù làm hư em anh cũng cam tâm tình nguyện làm, hơn nữa vừa hay, không phải lo lắng sẽ có người đến đào góc tường** a.” Mặc kệ có tình địch có tâm tư xuất hiện trước mặt Mộc Nhã đi nữa, làm bạn trai chính thức anh sao có thể chịu đựng việc cô gái của mình bị người khác mơ ước! Đến một cái đá một cái, đến một đôi đuổi một đôi.

** Đào góc tường ( nhảy tường): làm tiểu tam~~~

Phụ nữ ở một số thời điểm là động vật mang tính thính giác, Mộc Nhã hiển nhiên thực vừa lòng câu trả lời như vậy.

” Cậu xem cậu xem, người kia thật giống Minh Sanh, có phải anh ấy hay không….”

” Thật sự rất giống, nếu không đi lên hỏi một chút.”

” A, chào hai em, anh là Minh Sanh” Minh Sanh phi thường can đảm thừa nhận thân phận của mình, điều này làm cho Mộc Nhã vốn đang suy nghĩ đối sách rất là kinh ngạc, nếu là một người thì trong tình huống như vậy còn phù hợp, nhưng này anh còn đang nắm tay cô đấy!!

Hai cô gái chừng hai mươi tuổi lúc này rất hưng phấn, lập tức năn nỉ muốn chữ ký. Minh Sanh đương nhiên sẽ không từ chối, vui vẻ ký lên tên của mình.

” Chị là Mộc Nhã đi! Có thể cho em chữ ký của chị được không?” Một cô gái trong đó nhìn nhìn Mộc Nhã vài lần, sau khi do dự quyết định mở lời.

Mộc Nhã có chút ngoài ý muốn xong cũng không từ chối.

” Mộc Nhã là bạn gái của ta nga, thế nào, thực xứng đôi đi!” Một bên Minh Sanh rất đắc ý mà khoe ra, làm cho hai cô bé mê điện ảnh tặc tặc líu lưỡi một trận. Nhưng hình như hai cô đã sớm đoán được, trước khi đi còn lên tiếng chân thành chúc phúc.

” Rany.” Mộc Nhã nhăn đôi mi thanh tú kêu lên.

Minh Sanh nhìn ra Mộc Nhã có chút không thích hợp, nói: ” A Nhã, em đang tức giận sao? Tức giận vì anh không có trải qua em đồng ý đem quan hệ giữa đôi ta báo cho người khác.” Minh Sanh cũng không lo lắng quan hệ của hai người bị sáng tỏ, nhưng bởi vì Mộc Nhã yêu cầu, Minh Sanh mới vẫn điệu thấp không báo đoạn cảm tình này. Anh đã sớm nhận định người con gái này, thậm chí gắt gao, bức thiết muốn cùng nàng tổ kiến một gai đình, trước đó anh hy vọng có thể được đến sự chúc phúc của mọi người.

” Quên đi, chúng ta đi trở về!” Mộc Nhã không thể thật tức giận Minh Sanh, cứ tạm vậy đi đã.

Hai người hưng trí bừng bừng mà ra cửa lại vô tình mà về, tự nhiên cũng làm cho người đại diện hai bên biết hai người này đang giận dỗi nhau. Trước “hai người bọn họ” còn luôn nói đi nói lại là hai vị này sẽ không giống như mấy đôi tình lữ khác hai hôm ba bữa lại cãi nhau một trận a!! Trương Đình Minh quan điểm rất đơn giản, Minh Sanh ở trong vòng vốn có tiếng là tính tình dễ chịu, mà Lôi Gia Hãn thì cảm thấy Mộc Nhã là người thiện người am hiểu ý nhất.

¤ ” hai người bọn họ” sau là chỉ người đại diện của hai bên. Chú ý, thỉnh chú ý.

Hai người nhìn nhau, không hiểu nhìn Mộc Nhã đem Minh Sanh nhốt ở ngoài cửa.

” Minh Sanh, hai người cãi nhau?” Ngươi đẩy ta lùi, cuối cùng vẫn là Trương Đình Minh tiến lên từng bước, hỏi hướng Minh Sanh vẫn đứng ở trước cửa phòng ngủ. Lúc này Trương Đình Minh rất muốn đem Minh Sanh kéo đến phòng khách mà ngồi, kết quả lại bị Minh Sanh từ chối.

Minh Sanh lắc lắc đầu.

” Minh Sanh, Mộc Nhã rốt cuộc vì sao tức giận?” Lôi Gia Hãn bị Trường Đình Minh đẩy lên trước mặt Minh Sanh.

Minh Sanh khẽ thở dài một hơi, đem chân tướng sự tình toàn bộ nói cho hai người đại diện. Loại chuyện này còn có thể tức giận cũng chỉ có Mộc Nhã – người thực yêu Minh Sanh ddi, giờ khắc này, Trương Đình Minh quyết định về sau đối tốt với Mộc Nhã chút.

” Mộc Nhã, nam nhân của chị đang ở trước cửa làm môn thần, chị còn không mau mau ra lĩnh trở về.” Lôi Gia Hãn không nói gì, im lặng ở một bên lấy điện thoại phát tin nhắn cho Mộc Nhã. Nhìn đến tin nhắn này, Mộc Nhã có chút dở khóc dở cười, cô hình như cũng không nói là mình tức giận đi! Mở cửa ra, quả nhiên nhìn đến người nào đó ủ rũ, hai môn thần phía sau cũng đang an ủi chấn đỡ tinh thần, cô bình tĩnh  nhìn lướt qua Lôi Gia Hãn bọn họ, đem Minh Sanh kéo vào phòng ngủ, không chút do dự đem hai người muốn nhìn chuyện xấu ngăn cách ngoài cửa.

” A Nhã”

Mộc Nhã vươn tay ra hiệu Minh Sanh ngừng nói: ” Rany, trước đừng nói chuyện, nghe em nói. Em không tức, thật. Tâm ý của anh em làm sao lại không rõ chứ! Em chỉ không nghĩ sớm vậy đem quan hệ chúng ta công khai ra thôi. Anh phải biết rằng, năng lực ứng phó truyền thông của em thực hữu hạn.” Công khai quan hệ có tốt có xấu, Mộc Nhã chỉ là không nghĩ để Minh Sanh sớm phải phiền muộn không đâu thôi.

” Anh sẽ bảo vệ em, A Nhã, tin tưởng anh.” Minh Sanh cầm tay Mộc Nhã, ra lời cam đoan.

Mộc Nhã vươn tay vỗ về khuôn mặt của người đàn ông đang ngồi trên giường, trong lòng bình thản, nói: ” Em tự nhiên là tin anh, em yêu anh như thế, không tin anh chẳng lẽ lại đi tin tưởng người khác sao?” Có chút lời tâm tình cố ý lại làm cho người ta xấu hổ phải mở miệng, mà không khí đến, làm cho ta bỗng tự nhiên thốt ra những lời ấy.

” A Nhã, em nói yêu anh!” Mộc Nhã tâm ý anh đều hiểu được nhưng khi chân chính nghe được những lời này, trong lòng Minh Sanh vẫn rất kinh ngạc. Cũng không phải không ai nói qua yêu anh, tương phản lại, nhưng người nói vẫn không phải người anh muốn. Nay anh rốt cuộc đợi đến, anh hẳn là cảm tạ ông trời hậu đãi, cũng sẽ hết lòng dùng cuộc đời còn lại yêu thương người con gái trước mắt.

Mộc Nhã gật đầu, nói rõ ràng:” Đúng vậy, Minh Sanh, em yêu anh, cả đời này cũng chỉ yêu mình anh.”

Minh Sanh đã không thể dùng ngôn ngữ đến biểu đạt vui sướng trong  lòng mình, anh đứng dậy gắt gao ôm lấy Mộc Nhã, nói:” A Nhã, anh cũng yêu em. Tuy rằng thật có lỗi vì đã để cho em mở miệng nói ra ba chữ này trước, nhưng, anh thật hạnh phúc khi em có thể yêu anh, cảm ơn.”

Mộc Nhã lo lắng cho vấn đề sáng tỏ ngày hôm sau cũng không xuất hiện, nhưng mọi chuyện đều phải làm rõ ràng, ở một ngày trước khi Minh Sanh đóng phim, truyền thông rốt cuộc hỏi đến vấn đề này. Minh Sanh lớn mật mà thản nhiên nói: ” Chúng ta đúng là cùng nhau, cũng hi vọng các vị có thể chúc phúc chúng ta. Mộc Nhã là cô gái tốt, mà tôi cũng là người đàn ông tốt. Nữ hảo gả nam, nam hảo gả nữ? Không phải sao?”

Ở phương diện ứng phó truyền thông, Minh Sanh hàng năm sinh hoạt trong vòng luẩn quẩn này đã sớm thành thục, đối mặt với bất luận kẻ nào đều có thể đối đáp trôi chảy. Đương nhiên bởi vì địa vị của mình, có chút phóng viên không dám lớn mật hỏi nhiều. So với bên Minh Sanh thoải mái, Mộc Nhã bên này lại khó khăn hơn, nơi nơi đều là phóng viên, trận thế lớn mạnh, cũng đúng, quốc tế ảnh đế MInh Sanh vẫn luôn không dính vào đề tài này, hiện tại rốt cuộc thừa nhận mình có bạn gái, các phóng viên tất nhiên phải sôi máu lên mà làm việc? Đây là tiêu đề a!!

Mộc Nhã có weibo riêng, lúc tin tức này vừa tuôn ra, không đến vài giờ đã trở thành đề tài nóng nhất trên đỉnh. Có chút fan của Minh Sanh cũng nhắn lại trên weibo cô, có tốt có xấu, có duy trì cũng có phản đối, có chúc mừng cũng có uy hiếp. Tất nhiên này đó Mộc Nhã tự nhiên không rỗi xem, mà là từ phía Lôi Gia Hãn nghe được. Một ngày này, Mộc Nhã đã sớm đoán được đến, lại không nghĩ rằng sẽ kinh thiên động địa như thế.

” A Nhã, em không sao chứ!” Minh Sanh trở lại khách sạn việc đầu tiên làm là quan tâm đến trạng thái của Mộc Nhã.

Mộc Nhã lôi kéo tay Minh Sanh, an ủi: ” Em có thể có chuyện gì, không phải đang chụp diễn sao? Sao lại gấp trở về thế?” Minh Sanh diễn ngày mai mới đóng máy, nghe nói hôm nay còn có vài màn quay chụp khó đâu?

Minh Sanh cười trả lời: ” Trước tiên đóng máy, rất lợi hại đi!!”

” Đương nhiên lợi hại, người ta xem trúng như thế nào có thể không lợi hại? Ngươi nói đúng không!” Trải qua sự kiện tức giận trước, cảm tình giữa Mộc Nhã và MInh Sanh càng sâu sắc lên, hai người cũng càng ngày càng ăn ý. Điều này làm cho Mộc Nhã không thể không suy xét, có phải giữa người yêu cãi nhau có thể làm cảm tình trở nên sâu sắc hay không a? Nếu đúng vậy, cô hẳn là cãi nhau một trận lớn với Minh Sanh?