Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Chương 72




Quay trở lại dưới gầm cầu, sau câu hỏi của thằng Quân bổng nhiên Kỳ Trương đứng dậy! Nó cầm lấy một cái cây rồi phang mạnh xuống đất! Nó la lên:

– Thật là chó má! Tại sao lại như vậy chứ? Tao chả hiểu lý do tại sao lại như vậy nữa? Ba mẹ tao đầy đủ, không thiếu thốn tình cảm dành cho hai anh em tao, bạn bè tao cở nào cũng có, đá banh tao cũng yêu thích, vậy mà tại sao tao không hề có bất cứ cảm giác với con gái. Tao cố gắng chọc ghẹo, làm quen nhưng mỗi lúc gần tụi nó chỉ là cảm giác lo sợ, gớm gớm thế nào đó! Tại sao hả? Tao đâu có muốn đua đòi theo cái thói bệnh hoạn này đâu chứ! Môi trường sống của tao đâu có…

Quân cướp lời nó:

– Mày lại như vậy nữa rồi! Đã nói không phải là bệnh mà… nhưng mà chỉ là mày chưa thích con gái thôi! Có thể là do tâm lý mày quá lo lắng… thế đi đường mày thích ngắm con trai hay con gái?

Thằng Kỳ Trương liếm môi:

– Chả thích ngắm ai cả! Tao không quan tâm! Chỉ giả vờ ghẹo con gái cho ra vẻ vậy thôi!- Thật không? Mày cũng không thích con trai luôn àh?- Ừh…

Quân cười ha hả:

– Vậy mày là người vô tính rồi, trên thế giới vẫn có loại người đó đấy!

Thằng Kỳ Trương khổ sở nói:

– Không phải, tao không có bị vô tính!

Quân ngưng cười ngay:

– Chứ sao thằng quỷ?- Tao-thích-mày!

Quân nghe như hình như trên trời vừa gầm một cái thật lớn, tai nó như bị lãng đi, môi nó mấp máy:

– Mày.. mày… mới… nói… gì… đó?

Thằng Kỳ Trương dùng nắm tay của mình đấm vào ngực thằng Quân thật mạnh và hét lớn lên:

– Tao thích mày đó!

Quân tự mỉm cười với mình, cái nụ cười kèm theo một hơi thở mạnh, nó quay qua quay lại và cố gắng không phải chửi thề:

– Xạo.. pò! Tao không thích giỡn kiểu đó đâu nha! Tao đang nói chuyện nghiêm chỉnh với mày đó!

Ánh mắt thằng Kỳ Trương bữa nay trông thật đáng sợ, hai tay nó bóp thật mạnh bờ vai thằng Quân:

– Phải! Tao đang giỡn đây! Tao đang muốn giỡn với mày đây nè!

Nó quay mặt qua và phun một bãi nước bọt thật mạnh xuống đất:

– Khốn kiếp! Tao căm thù, khinh bỉ những thằng Pede! Nhưng mà tại sao?- Tại sao gì?- Tại sao năm lớp 12 tao lại có những cảm giác rất lạ với mày! Tao mong giữa hai nhóm có những cuộc cãi nhau để đấu khẩu với mày, tao cứ ngỡ đó là do tao ganh tỵ vì bên cạnh mày có quá nhiều gái đẹp dù rằng tao chả để ý con nào hết! Và tại sao sau bao nhiêu năm không gặp lại bổng nhiên xui khiến tao và mày học chung trong cái lớp khốn nạn này? Và tại sao tao phát hiện ra mày thích thằng Tài? Tại sao tao bực bội và muốn phá phách? Tại sao tao cá độ với thằng Tuấn? Tại sao tao kép đôi em tao với thằng Tuấn? Và tại sao ông trời lại hại tao? Tại sao mày có biết không?

Trời ạh thật là khó tin, có cả nước mắt trên sóng mũi nó nữa kìa, Quân thở dài một cái, nó muốn làm cho không khí thật loãng ra, thằng Kỳ Trương vẫn chưa ngưng nói:

– Nếu hôm nay mày không cho tao biết chuyện đó là bẩm sinh không phải do bản thân mình quyết định thì tao vẫn còn căm thù bản thân tao, căm thù tất cả những thằng đồng tính… nhưng tao không thể không nói cho mày biết rằng khi biết mày và thằng Tuấn có vấn đề tao dù rất cố gắng làm lơ và quên đi nhưng… nhưng… tao thực sự không chịu đựng được nữa…

Quân chả biết ứng xử trong hoàn cảnh oái ăm mày nữa:

– Bình tỉnh… mày.. đang nói thiệt hả?

Kỳ Trương hét lên:

– Tao đang đùa với mày và với cả tao đó!

Quân giả bộ bình tỉnh:

– Thì.. thì… có sao đâu! Sau này mày ráng sống tốt lên, cho xã hội thấy giá trị con người là ở những cống hiến cho xã hội chứ không phải là do xu hướng và sở thích *** của cá nhân… nếu mày thực sự là Gay!

Nói chung thằng Quân quẹt mũi một cái và đưa tay ra sau ót gãi đầu, nó đang rất bối rối và cố gắng đánh trống lãng nhưng thằng Kỳ Trương vẫn không buông tha:

– Tao sống tốt thì sao? Mày sẽ đối với tao như thế nào?

Quân vuột miệng cười một cách tự nhiên:

– Dzô dziên! Thì tao làm bạn với mày bình thường chứ có sao! Mày đừng lên lớp chọc ghẹo chuyện đó nữa, vậy thôi!- Mày không yêu tao àh?

Quân cốc đầu nó:

– Má… dzô dziên, tao không ghét mày là may mắn cho mày rồi! Yêu sao nổi mà yêu! Ha ha ha!- Còn thằng Tuấn?

Quân lại tiếp tục quẹt mũi:

– Thằng đó sao?- Mày có yêu nó không?

Quân gật đầu làm môi thằng Kỳ Trương méo xệch:

– Tại sao? Tại sao nó được mà tao không được?

Quân cố gắng pha trò cho bớt căng thẳng, nó gãy đầu:

– Mày đừng mếu máo nữa, má ơi… nhìn xấu dã man!- Mày trả lời đi, tao không có giỡn!- Đi mà hỏi nó! Yêu mà cần gì có lý do! Vì đơn giản nó là thằng Tuấn!

Quân đang rất mong rằng đây chỉ là trò đùa của thằng Kỳ Trương mà thôi bởi thế nó đang cố gắng làm trò cười hết mức. Thằng Kỳ Trương nói:

– Tao không cam tâm! OK! Nó không xứng đáng với mày, mày mở laptop ra, tao cho mày coi cái này để chứng minh cho mày biết là nó chỉ đùa giỡn với mày thôi!