Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!

Chương 64: Đời không như là mơ!




Bước vào đã thấy rất hổn loạn, trung tâm đó chính là tấm bảng và nó.

- Êk là nhỏ đó kìa.-HS1 chỉ tay về nó.

- Đúng bởi vậy tao thấy nghi nghi.-HS2.

- Thấp hèn vậy sau vào được đây ha.-HS3.

- Nó nghĩ sau mà dám học trường này vậy ta.-HS1.

Đứa nào ra chơi mà rảnh tay viết lung tung trên bảng. Nào là "vịt xấu xí mà đòi làm thiên nga, tự cao tự đại, nhà nghèo nhờ học bỏng mà làm phách, hotdog chứ hotgirl gì, My ak cưng còn non lắm, nhà nghèo mà tội không có cha mẹ, đồ mồ coi,... và nhiều kí tự chỉ chỏ nó". Nó nhìn như không chuyện gì xãy ra mặc cho mọi người hạ nhụt nó dù chưa biết chuyện gì. "Đúng là dư luận khủng thật" nó chỉ biết cười khinh, chứ nhỏ với cô thì tức đỏ mặt, tụi hắn cũng không ngờ có đứa chơi bẩn. (Tyty:chắt mọi người cũng biết ra chơi nhỏ Kim chờ mọi người ra hết cùng với nhỏ...viết lời nói đó trên bản nhầm mọi người biết về nó theo hướng tiêu cực).

- Đứa nào làm.-nhỏ xăn tay áo hét lớn, nhỏ biết nhỏ xé sát nó ra, dám hạ thấp nó hả.

- Đúng dám làm không dám nhận sau.-cô bước lên đúng là tức chết.

- Chị My em thông cảm cho chị mà.-nhỏ Kim bày đặt tình cảm sướt mướt muốn ói ak.

- Đúng đó tụi tôi không biết ai làm.-nhỏ Nhi lên tiếng chứ bên trong đang nhảy múa ăn mừng.

- Bớt nhảm đi, suốt ngày rảnh miệng chỉ trích người khác chứ nhìn lại mình đi còn thua cả hạ lưu, có khi nhà nghèo được sống thanh thản chứ không giống như nhà giàu mà phải suy nghĩ cực nhọc xem bài trò gì tiếp theo hạ gụt những kẻ hơn mình, toàn là một lũ ngu dốt.-lâu lắm rồi nó mới nói nhiều như vậy mà còn gọi là triết lí. Khâm phục khâm phục.

Tụi kia đứng nhìn nó chết chân đúng là nó có khác, không sợ hãi, không tức giận, không khóc lóc, không giải thích, khi người ta đụng đến lòng tự trọng của mình mà nó rất tĩnh. Đúng là "đời không như là mơ", nhưng nó nói đúng làm gì rãnh vậy, chuyện người khác, tạo dư luận ak.

- Tất cả nghe đây từ nay về sau ai mà dám nói xấu hay làm gì đụng đến My thì không xong với tôi đâu, nghe rõ.-hắn lạnh giọng làm mọi người sợ rung người.

- Lũ ngu ngốc.-cậu phán làm chuyện để ý ak.

- Giải tán chuyện đến đây là hết.-anh dẹp chuyện.

Mọi người về chỗ ngay không muốn lớn chuyện, nó thì vẫn im lặng làm hắn hơi lo lo không lẽ nó buồn sau mà tại sau nó không nói nó là tiểu thư Lâm Gia khó hiểu.

- Tụi mầy gan lắm sắp chết tới nơi mà còn bày trò.-nhỏ ghé sát vào tai nó nói nhỏ.

- Mầy là thứ phá hoại hạnh phúc của người khác mà còn giả ngây tụi tao ak, đùa chả vui, không còn lâu đâu.-cô nói nhỏ đủ hai người nghe.

- Mầy dám...-nhỏ Kim kìm không được định xô cô, anh kịp thấy nắm lấy tay nhỏ Kim bẻ ngược lại.

- Aaaa...-nhỏ Kim hét lớn vì đau.

Cô quay lại thì thấy anh đang che chở phía sau cô nhìn lại thì nhỏ Kim âm mưu gì đây anh mới làm vậy, mà tại sau anh bảo vệ cô sau.

- Cô đang làm gì đó.-anh trợn mắt nhìn hành động đó, anh không nhanh tay cô té mất rồi.

- Ơk tôi lỡ tay chứ không cố ý.-lại bộ mặt ngây thơ đó đúng là cáo mà.

Anh buông tay Kim ra đúng là cố ý mà còn biện hộ, không nói gì kéo tay cô về chỗ làm cô thoáng giật mình. Bà cô bước vào mọi chuyện bình thường điện thoại cô reo lên.

- Alo...-cô bắt mát.

- Tối nay Minh bay sang Mĩ nhớ tiễn, nói với tụi kia cả nó nữa anh điện không được.-Bin nói.

- Ok em nhớ rồi vậy đi tối nay.-cô cười tươi làm anh bực mình dám nói chuyện với con trai ak, còn hẹn tối nay.

- Tối nay em đi đâu.-Anh lạnh nhạt hỏi nhỏ.

- Chuyện riêng thôi.-cô không buết tại sau lại nói vậy mà vậy cũng đúng tại sau phải cho anh biết.

- Bạn trai sau.-anh lại hỏi.

- Anh nghĩ sau thì nghĩ.-cô cũng lạnh mặt trả lời.

- Đi theo tôi.-anh bất chấp kéo tay nhỏ đi mặc cho bà cô đứng nhìn.

- Buông ra...-cô cố gỡ tay anh nhưng không được sức của anh quá mạnh.

Nó biết ai gọi cho cô, nó cũng biết chuyện gì càng làm tâm trạng càng thêm rối, nhỏ thì rất tò mò không biết anh đưa cô đi đâu. Cậu thì viết giấy gửi qua cho nhỏ.

- Em yêu anh xin lỗi, em tha lỗi cho anh nha, anh khổ lắm rồi.-cậu nhìn nhỏ vẻ mặt hối lỗi.

- Không.-nhỏ nói vậy chứ tha lỗi cho cậu từ tối qua rồi nhưng phải có giá chứ.

- Thôi mà em yêu vợ yêu tha lỗi cho anh yêu chồng yêu đi, anh không bao giờ như vậy nữa, xin em đấy.-cậu cố viết ra những từ thật lòng nhất.

- Không tin là không.-nhỏ vẫn nhạt với cậu.

- Chồng yêu vợ, trong tim chồng chỉ riêng vợ mà duy nhất chỉ có vợ.-cậu không vuết nữa mà ghét sát tai nhỏ làm nhỏ đỏ mặt.

- Thôi sến quá, em tha cho đó, nhớ không có lần hai.-cô cười tươi nhìn cậu, thương chết được đúng là giận thì giận thiệt nhưng thương thì vẫn thương.

- Như vậy mới là người anh yêu chứ.-cậu cười tươi làm nhỏ càng đỏ mặt "yêu chi người đẹp trai như vậy chứ, bởi vậy giữ mệt chết được.

Như vậy hai người không nghe cô giảng bài nói chuyện suốt những từ ngữ rất ư tình cảm (Tyty:Giận chi không biết hà)

••••••••••Sân bóng rỗ•••••••

Anh kéo nhỏ ra tận sân bóng, bây giờ ai cũng vào học nên không ai ở đây nên rất im lặng.

- Anh buông ra coi.-cô khó chịu đẩy mạnh anh ra.

- Em xem tôi là gì.-anh nhìn cô "dám nói chuyện người khác trước mặt tôi làm ngơ nữa chứ".

- Là bạn cùng lớp.-cô trả lời rất ư tự nhiên làm anh đắng lòng.

- Thật sự là bạn.-anh hỏi buồn ra mặt "anh không tin em chỉ xem anh là bạn"

- Đúng.-cô nói mà thấy sau sau như nó không thật.

- Anh yêu em, làm bạn gái anh nha.-anh tỏ vẻ rất chân thành.

- Nhưng tôi không yêu anh.-cô nói trái ngược suy nghĩ của mình đáng lí ra phải đồng ý chứ.

Anh nghe cô nói vò đầu bức tóc như điên, chợt anh nghĩ ra một ý, anh rút ra từ trong túi cây dao đưa cho cô.

- Bày trò gì đây.-cô nhìn anh tự nhiên đưa cô cây dao không lẽ bắt cô tự tử hoặc giết người diệt khẩu "dự cảm chẳng lành"

- Đâm anh đi nếu em không yêu anh.-cậu nói mạnh dạng.

- Anh điên ak.-cô không nghĩ đến chuyện đó.

Cô nhìn anh rồi nhìn cây dao tên này điên rồi sao có thể, cô không làm được nhưng tại sau.

- Sau em không làm.-anh nhìn cô rất căn thẳng.

- Tôi...tôi...tự nhiên tôi đâm anh lỡ anh mà tại sau tôi phải làm.-cô hỏi anh tự nhiên đang học mà tên này thần kinh hay có âm mưu gì.

- Em lo cho anh.-anh tiến lại gần cô chỉ có lo mới không dám ra tay.

- Không hề nha.- "Ák" cô trợn mắt nhìn anh.

Lúc cô không để ý anh cầm tay cô đâm thẳng ngay tim, máu dần chảy ra mà anh vẫn bình tĩnh chứ cô nhìn chầm chầm.

- Anh buông tay tôi ra...nhanh...máu chảy ra kìa.-coi ríu rít nói "tự hại bản thân đồ điên, sót ruột chết được. Đâm mạnh chút nữa là có án mạng đó.

- Vì em anh có thể làm tất cả kể cả dùng tính mạng của mình để chứng minh.-anh nói mà máu càng ngày càng chảy làm cô cuốn cả lên.

Cô vẫn im lặng không nói gì mà tim cô rất đau, còn anh thấy cô không nói gì thì càng ấn sâu vào "hôm nay nếu có chết cũng chết một cách anh hùng" anh càng dùng sức ấn con dao thì máu chảy càng nhiều, sức lực của anh càng mất dần mồ hôi bắt đầu ứa ra.

- Anh điên ak, ngừng lại đi em yêu anh yêu rất nhiều đồ ngốc mà.-khi thấy anh cứ ấn con dao mạnh vào nước mắt cô tự nhiên chảy ra lúc này cô mới biết tình cảm cô dành cho anh rất là nhiều và chính lúc này cô biết rằng cô thật sự yêu anh.

- Cảm ơn em, anh không sau.-nghe cô nói mà anh rất vui và hạnh phúc nhưng anh cũng dần ngã xuống mất máu quá nhiều.

- Kiệt...anh sao vậy...tỉnh lại đi...em xin anh đấy.-cô vừa gọi vừa hét còn anh nằm bất động, nước mắt cô tuôn như suối.

Cô đưa anh vào bệnh viện tâm trạng rối như tơ "anh nhất định phải không sau đó, anh nghe không". Bây giờ cô biết mình không thể nào mất anh, như anh rất quan trọng với cô. (Tyty:người mà có thể xã thân mình để chứng tỏ, không sợ mất cả tín mạng chỉ cần sự yêu thương của một người, bất chấp tình yêu đó có phải xuất phát từ trái tim hay chỉ là sự thương hại... nhưng vẫn muốn thử thì trên đời này không biết còn ai không...??)

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Lại một cặp nữa hạnh phúc bên nhau, nhưng đời có dễ dàng như vậy, hạnh phúc sẽ mãi mãi, chờ...săn...đoán Tyty sẽ biết ngay. Đọc vui nha cả nhà....)^!