Hôm nay có vẻ trời rất đẹp nên không thể có chuyện lạ như hôm trước rồi. Nhỏ nhìn sang nó, tuy nó rất mạnh mẽ nhưng dù gì cũng là con gái, nếu cố chịu đựng thì không xong rồi.
- My mầy bị thương tao đánh chính cho mầy ở phía sau hổ trợ tao là được rồi.-nhỏ cẩn thận nói với nó.
- Tao biết.-nó nhìn nhỏ làm như nó yếu đuối lắm vậy.
- Nếu đỡ không được thì đừng cố có gì để tao lo cho.-nhỏ lại nói dù gì chỉ dọn vệ sinh thôi mà (Tyty:đối với một tiểu thư như nhỏ thì dọn vệ sinh một sân bóng rộng thên thang như vậy đã là một cực hình)
- Trong đời tao không có từ "sợ" và "thất bại" nên có chết cũng phải thắng, hiểu không.-nó nói với nhỏ bằng giọng cực lạnh như muốn nhắc nhở nhỏ với lại đối thủ lại là kẻ thù sau có thể thua.
"Chưa ra tay mà dám khiêu khích chị rồi, nhớ đó chị mầy sẽ trả" nó thầm nói tụi nhỏ Kim với Nhi.
•••••••••••••Hiệp 1•••••••••••••••
Thầy cho bên nhỏ phác bóng trước, nhìn nhỏ Kim đỡ bóng cũng rất điêu luyện rất chuẩn, nhỏ Kim và Nhi chuyền cho nhau rất thuần thục. Còn nó và nhỏ, nó chỉ đứng sau hổ trợ còn nhỏ thì hầu như đỡ bóng hết cho nó, bóng bay tới nó thì nhỏ chạy nhanh tới đỡ sang, nhỏ chỉ cho nó đỡ những quả bóng có lực rất nhẹ tránh ảnh hưởng tay nó, mỗi quả bóng tụi nhỏ Kim đánh sang đều đỡ được rất còn riêng nó đỡ bónh rất ít chủ yếu là nhỏ.
Cuối cùng hiệp một cũng kết thúc tụi nó thắng dưới sự tức giận của nhỏ Kim với Nhi làm tụi hắn với cô cười hả hê, đáng lí ra tụi nó thua mới đúng chứ, tức chết mà. Tuy thắng nhưng nhỏ thắm mệt, nó tuy không dùng lực nhưng duy chuyển quá nhiều vết thương có vẻ hơi nhức rồi.
- Êk My mệt không, uống tí sữa đi.-sữa rất tốt cho cơ thể nên cô vẫn cho nó uống sữa bồi bổ sức khoẻ.
- Mầy điên ak bây giờ mà còn bắt tao uống sữa.-nó vừa thở vừa rũa cô không thương tiếc.
- Cô ấy chỉ muốn tốt cho cô thôi làm gì dữ vậy.-anh nhảy vô bên cô.
- Rồi tao uống.-nhìn nó uống mà cô cười tít mắt.
- Kiều uống nước đi.-cậu đưa chai nước suối cho cô bằng ánh mắt triều mến.
- Cảm ơn.-nhỏ cầm chai nước mà ngượng chết được quay sang chỗ khác uống vì mặt nhỏ biến thành màu đỏ rồi.
- Cũng giỏi đó, cố lên.-hắn động viên nó làm nó như lấy lại tinh thần vậy, cảm thấy rất ấm áp.
Nhỏ Kim cứ đứng mà ấm ức mãi không thể thua dễ dàng như vậy, nhỏ trầm mặc suy nghĩ hình như có gì đó sai sai thì phải. Nhỏ Nhi đi đến vỗ vai Kim vì thấy nó như thất thần.
- Êk, sau vậy còn cơ hội mà, nhưng tụi nầy sau chơi giỏi vậy, quá khinh tụi nó rồi.-nhỏ nhi tấm tắt phán.
- Mầy có thấy có cái gì là lạ không.-Nhỏ Kim nhìn nó thầy suy nghĩ.
- Chuyện gì.-nhỏ Nhi vẫn không biết gì.
- Hình như tay phải con My bị gì ak, tao thấy con Kiều toàn cố đỡ bóng cho nó vả lại những quả bóng nó đỡ toàn lực rất nhẹ còn là tay trái nữa chứ.-nhỏ Kim xem xét nó rất kĩ rồi.
- Đúng tao cũng thấy vậy, bây giờ làm sau.-Nhi hỏi nhỏ Kim vì đã biết điểm yếu của nó còn gì.
- Hiệp sau đánh bóng nhầm vào tay trái của nó đừng cho con kiều có cơ hội đỡ bóng.-nhỏ Kim cười đắc ý lần này xem ai hơn ai.
•••••••••••Hiệp hai•••••••••••
Nó và nhỏ đi nhanh ra sân, thời gian trôi qua rất nhanh, "chỉ cần thắng hiệp này nữa là kết thúc rồi" nhỏ nghĩ. Nhưng cuộc sống đâu lường trước đều gì. Nó cứ cảm giác bất an sau ấy nhìn sang nhỏ Kim cười ngây dại không phải lúc nãy rất tức giận sau, chắt có chuyện không lành.
- Các em sẵn sàng chưa.-ông thầy hét lớn.
- Rồi ạk.-chỉ có nhỏ Kim với Nhi trả lời vì nó và cô đang rất tập trung.
Trận đấu bắt đầu, lần này nhỏ Kim biết điểm yếu của nó nên cứ theo kế hoạch mà làm, bóng đánh sang toàn nhắm đến tay phải của nó một lực rất mạnh, nhỏ cố hết sức đỡ cho nó nhưng không kịp với lại khá cao. Nó cứ cứ đỡ quả này đến quả khác trên mặt bắt đầu rớt mồ hôi, nhỏ cứ cố hết sức nhưng hiệp một đã tiêu hao năng lượng khá nhiều nên bây giờ thật không nổi nữa, làm sau bây giờ nó cứ cố như vậy thật không phải cách. Nó cứ đỡ còn nhỏ Kim cứ phát bóng ngay nó.
- Aaaaa...-quả bóng quá mạnh sức nó không đủ nên thua mất một trái
- My mầy ổn không.-kiều thấy nó vội chạy tới.
- Tao ổn tiếp đi.-nó cố tạo cho nhỏ niềm tin nhưng tay nó nhức không tả nổi.
- Tụi kia cứ nhắm vào mầy chắt tụi nó biết điểm yếu của mầy bây giờ làm sau.-nhỏ hết sức lo lắng cho nó.
- Tao đã nói không sau tiếp đi.-nó hét lớn mặt kệ lời nói của nhỏ.
Nhỏ không nói gì nữa tiếp tục trận đấu. Tụi nhỏ Kim tiếp tục nhắm tay nó mà đánh làm nó khẻ nhăn mặt, vết thương càng ngày càng nhức rồi.
Cô ở bên ngoài đứng ngồi không yên, biết ngay tụi kia có âm mưu mà cứ nhắm tay nó mà ném, chắt nó đâu lắm, lo chết đi được.
- Tình thế có vẻ thay đổi.-cậu nhìn chăm chú vì nhỏ với nó có vẻ hơi đuối.
- Đúng sau My có vẻ hơi lạ.-anh thấy nó cứ đỡ hụt miết.
- Không ổn rồi.-sau tụi nầy ác vậy, nó mà bị sau cô liều mạng với mấy nhỏ kia cho xem.
- Tay của cô ấy bị sau vậy.-hắn nắm chặt vai cô hét lớn.
- Tay... My...bị...bị gì anh điên ak.-cô cũng không biết nói sau.
- Bây giờ cô còn không nói mọi người hồ như đều nhìn thấy.-khi quả banh đụng trúng tay nó nó đều đỡ không được.
- Đúng tay phải nó bị thương, tụi kia chắc biết nên nhắm tay nó mà chuyền.-cô nói mà nhìn nó chầm chầm.
Hiệp hai kết thúc dưới sự hả hê vì kết quả này của nhỏ Kim, trận này hầu như nó không đỡ được trái nào nên thua kết quả hoà nhau. Mặt nó lúc này xanh ngắt như người sắp đi xa vậy trên người đầy mồ hôi, nhỏ cũng không khác gì nhưng đỡ hơn nó. Cô thấy kết thúc chạy ngay lại đỡ nó. Nó vừa ngồi xuống hắn chạy ngay lại cầm lấy tay nó.
- Anh muốn làm gì.-nó nhìn hắn đầy mệt nhọc.
- Ngồi im.-hắn nhìn nó cái nhìn thấy xương làm nó đành ngồi im lặng xem hắn làm gì.
- Áaaaaaa...-hắn vạch tay áo nó lên một cách nhẹ nhất mà nó vẫn la.
- Nặng như thế này mà còn, ngốc thật, không thi gì hết để tôi giải quyết cho.-hắn chỉ cần nói một tiếng cuộc thi này sẽ kết thúc ngay lặp tức, tay nó lúc này chảy rất nhiều máy thắm ước vải băng.
- Không tôi không thua, không thể để tụi nó đắc ý vậy, tôi không sau anh yên tâm đi.
- Như vậy mà không sau cô biết thương bản thân không vậy.-hắn mắng nó đúng là đại ngốc mà.
- Người anh quan tâm nhất không phải là tôi vì vậy mặt kệ tôi.-nó cười buồn làm hắn rất đau như ai bóp lấy tim hắn vậy.
- Ý em là sau.-hắn không hiểu ý nó nói người khác không lẽ là cô ấy mà sau nó biết nhưng nó có biết hắn lo nó tới mức nào.
- Tự hiểu.-nó quay mặt bước đi, hắn kéo nó lại khoác cho nó chiếc áo khoát, nó không muốn nhận nhưng nhìn vẻ mặt hắn không nỡ từ chối, cầm lấy chiếc áo mà không khỏi xót xa "anh không nghét tôi sau"
•••••••••Hiệp 3•••••••••
Nó và nhỏ tiếp tục bước ra sân lần này nó nhất định phải thắng, tụi nhỏ Kim cười toét bước ra sẽ làm kế hoạnh cũ.
- Tao nghĩ mầy....-nhỏ đang nói nó đã biết nói gì cắt ngang lời.
- Thôi không bàn ra tao với mầy cũng đã tham gia nhiều cuộc thi nhưng chưa thấy lần nào như lần này. Bây giờ phải có chiến lược, tay của tao có thể chịu được vài quả nữa. Nếu nó phát bóng cho tao, tao với mầy nhanh chống chuyển chỗ cho nhau và cứ như vậy mầy đỡ cho tao, tụi nó chỉ nhắm vào tao thôi. Nếu nó biết kế tụi mầy tao có thể đỡ được số ít quả, lúc chuyền sang tụi nó lấy hết sức đánh thật mạnh hoặc nhắm nhiều hướng khác nhau làm cho tụi nhỏ Kim mất kiểm soát. Cơ hội thắng chắt có thể.-nó phân tích cho nhỏ hiểu nếu muốn thành công phải có sự phối hợp ăn ý giữa hai người.
- Được tao sẽ cùng với mầy, quyết thắng.-nhỏ cười với nó, lúc này nhỏ như được tiếp thêm sức mạnh vậy, chỉ cần có nó bên cạnh lúc nào nhỏ cũng thấy như chẳng có gì nguy hiểm.
- Mầy yên tâm bang chủ nhị bang chủ bang Black Girl không thua đâu.-nó nói vào tai nhỏ càng thêm phấn chấn.
- Đúng.-tán tán thành câu nói của nó
Biết bao nhiêu trận chiến diễn ra nó và nhỏ cả luôn cô sống chết với nhau những trò con nít bày nhầm nhò gì.
Đúng như nó nghĩ tụi kia nhắm nó mà phát bóng ngay lúc đó nhỏ nhanh chạy qua đỡ bóng thật mạnh nhắm hướng khác mà đánh làm nhỏ mất phương hướng chạy loạn xạ. Cứ như vậy nó chỉ đứng thủ thế chứ không đụng vào quả bóng. Nhỏ thì đánh bất chắp tinh thần phấn chấn tột độ. Nó cười nụ cười khinh bỉ, vừa lúc đó quả bóng lại bay thẳng vào nó, không đợi tới nhỏ nó dùng hết sức đánh thật mạnh sân bên kia, nhờ chiếc áo khoát của hắn là hàng tốt rất dầy nên phần nào không ảnh hưởng, do nhỏ Kim không ngờ tới nó lại đỡ được nên không kịp mà để quả bóng tiếp đất một cách nhẹ nhàng. Thời gian cũng hết kết quả bên nó thắng, tụi nhỏ Kim hậm hực bước ra khỏi sân.
- Chị My giỏi quá, em thua rồi.-lại dùng vẻ mặt ngây ngô nói chuyện làm như thân thiện lắm.
- Không phải lúc nãy âm mưu hại nó sau, giả tạo gớm.-nhỏ liếc nhìn Kim bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống.
- Em nào có.-nhỏ Kim vờ xua tay nhưng trong lòmg tức tối có âm mưu không hại được mới tức.
- Biến đi.-nó nhìn Kim đầy căm phẫn "từ từ chị sẽ trả"
- Nếu chị không muốn em ở đây thì em đi vậy.-nhỏ Kim cáo từ bằng bộ mặt phúc hậu nhưng qua đi bằng bộ mặt ác quỷ.
Nhỏ Kim vừa đi nó ngã quỵ xuống chắt do mất máu quá nhiều nên nó thấy hơi choáng.
- My mầy sau vậy.-nhỏ hết lên khi thấy nó ngã.
- Không... sau....nhưng...tao mệt quá.-nó nói muốn không nổi.
- Thôi tôi đưa em về nghĩ đi thôi.-hắn mạng bạo ẩm nó vào xe, nó rất mệt rồi không có sức chống trả nữa nên mặt kệ hắn, lại là cảm giác an toàn ấy khi bên cạnh hắn.
- Này cẩn thận đó.-cô chưa kịp nói gì hắn đã ôm nó đi mất.
- Em yên tâm đi thằng Phong sẽ lo cho My mà.-cậu khẳng định vì nó đối với hắn không như trước nữa rồi.
- Đúng còn bây giờ về thôi.-cậu chen vô.
Cô đi nhanh lại xe anh, anh cẩn thận mở cửa cho cô vào làm nhỏ thấy vui vui sau ý. Còn nhỏ thì được cậu dìu vào xe lúc nãy hào hứng quá nên bây giờ mõi toàn thân khó đi đứng, dựa vào lòng cậu đi lại xe hai người đều có chung cảm giác hạnh phúc.
••••••••••Trên xe hắn•••••••
Nó mở mắt nhẹ nhàng tháo áo khoác ra, áo vính vết dơ rồi, bây giờ mới thấy máu thấm ước một khoảnh chỗ vai nó, nhưng tại sau nãy giờ lại không thấy đau, còn bây giờ nỗi đau lại kéo đến, nó khẽ nhăn mặt nhưng không phát ra âm thanh gì. Hắn nhìn vào sang thấy mọi hành động nó làm "nặng đến vậy sau"
- Em nghĩ ngơi chút đi khi nào tới tôi gọi em dậy.-hắn ân cần nói với nó vì nó sắp chịu không nổi rồi.
- Được.-nó nhẹ nhàng nhắm mắt hình như rất mệt nên nó thiếp đi ngay.
"Ước gì tôi và em mãi mãi ở bên nhau" hắn sờ nhẹ vào mái tóc nó cười buồn (Tyty:đang chạy xe đó chú ý chút đi)
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Xong xong Tyty viết trên điện thoại mỗi cả tay, nên nếu có ngắn mọi người thông cảm giúp Tyty nha....Iu iu thương thương.