Nó lúc này đang ở một cánh đồng toàn là hoa hồng phấn nó tình cờ tìm được vào một ngày tâm tình không được tốt cho lắm, ở giữa có một cái cây rất lớn nó ngồi xuống, nó cũng không biết tại sau lại tới đây. Mỗi lần nó tới đây lại cảm thấy rất dễ chịu, thả hồn theo gió từ nhắm mắt lại tận hưởng. Tuy Minh rất tốt với nó nhưng nó không thích cho lắm, lại suy nghĩ.
Hắn theo địa chỉ của nhỏ tới nơi, hắn liền xuống xe, phía trước là cánh đồng toàn là hoa hồng, nhìn sâu vào trong hình như có người, tiến lại gần.
"Thì ra là em tôi cũng đã hiểu, muốn tìm đáp án phải hỏi trược tiếp em" hắn lại gần nó hơn trong cánh đồng hoa hồng như thế này trông nó rất đẹp. Hắn cứ nhìn mãi cho đến khi.
- Nhìn đủ chưa.-nó lên tiếng vì cảm giác có một người đang nhìn chầm chầm mình.
- Chưa.-hắn cười đùa nhưng thật là vậy cho hắn mãi mãi nhìn nó hắn cũng chấp nhận.
- Thì ra là anh.-nó cứ tưởng ai.
- Không là tôi không lẽ là tên Minh.-hắn nói xéo nó.
- Là ai tôi cũng không hoan nghênh tới đây.-nó làm mặt lạnh.
- Em lại như vậy, tôi đã bảo.-hắn đang nói nó cắt ngang.
- Thôi thôi tôi mệt rồi tận hưởng cảnh đẹp đi.-nó nói vì cảnh chiều về giữa cánh đồng đầy hoa hồng như thế này rất đẹp.
- Tôi muốn hỏi em một chuyện.-hắn dần điềm tỉnh lại nhớ đến lí do mà hắn tới đây.
- Anh hỏi đi tôi đang nghe đây.-nó biết hắn muốn hỏi chuyện của Minh chứ gì.
- Minh là ai mà khiến em như vậy.-hắn khó chịu khi thấy nó như vậy.
- Anh muốn biết.-nó hỏi lại hắn.
- Đúng.-hắn trả lời ngay chỉ mong nó nói thật.
- Minh là người rất thương tôi rất tốt với tôi rất quan tâm cho tôi từ lâu rồi, theo đuổi tôi mọi lúc mọi nơi có thể nói là người tốt. Nhưng không phải là mẫu người lí tưởng của tôi nên, không biết làm sau nên đành tránh mặt.-nó giải thích cặn kẻ.
- Thì ra là vậy nhưng tôi thấy như vậy không phải là cách tốt.-nếu nó cứ mãi như vậy không lẽ lúc nào có Minh không có nó còn chuyện đi học, không thuận tiện cho lắm.
- Trước hết là vậy tại tôi chưa nghĩ ra cách, thôi đi về chắt Minh giờ này về Bar với Bin rồi.-nó nói xong quay đi.
Hắn kéo tay nó lại lao thẳng vào người hắn, hắn ôm nó rất chặt, nó thấy rất ấm áp rất dễ chịu nó muốn cứ được hắn ôm vào lòng như bây giờ.
- Em nên nhớ tôi mãi mãi bên em, cho dù bất cứ chuyện gì tôi sẽ không quên em.-hắn nói rất nghiêm túc.
- Tôi biết mà, anh nói biết nhiêu lần rồi tôi mãi nhớ.-nó trả lời theo suy nghĩ lời nói vừa ra nó muốn rút ngay lại nhưng trễ mất rồi.
- Thôi về.-hắn thấy nó đỏ cả mặt không tạo thêm cảm giác ngượng ngùng trước mặt hắn kéo ngay nó ra xe vừa đi vừa vui sướng trong lòng.
•••••••••••Tại nhà nó•••••••••••
Cậu và anh ở nhà với nhỏ và cô chờ nó, hắn về.
- Hai đứa này tình tứ gê hẹn đi chơi luôn.-cậu phán như thật.
- Con cái nhà ai hư quá, chờ đợi có phải là hạnh phúc.-anh mòn mỏi.
- Lần sau không cho nó đi.-nhỏ cũng rất tức sắp thành ma đói rồi.
- Chút nữa My về liền mà, vả lại còn sớm.-Cô bên vực cho nó
Zimba thì nhớ mẹ nó vô cùng sáng giờ không gặp luôn tội con gê, mặt thằng bé ủ rủ mấy sức sống. Hắn đưa nó về tới nhà, nó mở cửa bước vào nhà Zimba vui mừng lao ra.
- Mẹ My về, sau mẹ đi với anh này nhìn là người máu mặt rồi.-Zimba phán rất đúng hắn là bang chủ bang Coung Kings mà.
- Zimba không được nói vậy với người lớn.-nó nhìn Zimba mà cũng phải khen là con nó nhìn người rất tài.
- Không sau thôi vào nhà đi.-hắn đi ngay vào.
- Nhìn thì là người tốt nhưng quá tự tiện nhà mình là mẹ.-Zimba nói với nó hắn đã đi nên cũng không nghe.
- Đi thôi.-My dắt tay nó kéo vào ở đó chắt thằng bé nói tới sáng.
Đang đi tự nhiên Zimba có cảm giác kì lạ quay người lại nhìn ngoài cổng thấy có một cái bóng đen vừa đi ngang cổng. Nó cũng quay lại cũng thấy được gì đó mà không rõ cho lắm.
- Mẹ có người theo dỗi nhà mình, con thấy ở cửa có người.-Zimba chắt chắn là vậy.
- Có theo dõi cũng không làm gì được mẹ.-nó lại kéo tay Zimba vào nhà
Cô đã nấu ăn sẵn chờ nó và hắn về mới ăn. Nhỏ mệt mỏi nhìn đồ ăn mà chứ được ăn, tụi hắn cùng ngồi vào bàn. Nó từ từ dắt Zimba đi rửa tay xong mới ngồi xuống.
- My mầy chậm chút nữa là tao chết tại chỗ đó.-Nhỏ than vãn.
- Thôi đủ mặt rồi ăn đi.-cô nói.
- Đúng chờ hai người về tới dài cả cỗ.-cậu cũng trách khứ nó với hắn.
- Đi kiếm chỗ tâm sự chứ gì.-anh nó xéo nó với hắn.
Hắn thì ngồi im lặng nhớ tới những lời nó nói cũng thấy vui vui. Nó thì thấy có cái gì đó nhìn mãi ra ngồi lại thấy bóng đen đó đu ngang. Nó ngồi bật dậy chạy ngay ra cổng.
- Là ai.-nó hét lớn, tên đó biết bị lộ biến mất ngay lập tức.
- Mẹ.-Zimba thấy nó chạy ra vội chạy theo xem chuyện gì.
Nó ra cổng nhìn trái nhìn phải chẳng thấy ai, "biến mất rồi rất nhanh người của ai cũnh không biết, rất lợi hại thì phải, tại sau lại theo dõi mình" tụi hắn và hai nhỏ chạy ra tới.
- Chuyện gì.-hắn nhìn nó.
- Không gì chắt nhìn lầm-nó nói đi thẳng vào nhà.
Hắn cũng không tin lắm nhưng nó nói vậy thì nghe vậy biết làm sau, hai cậu cũng đi theo vào. Nhỏ và cô thì chút hỏi cũng được. Ăn xong tụi hắn tạm biệt tụi nó ra về, ba chiếc xe phóng nhanh trên được với vận tốc cực khủng. Tiễn tụi hắn xong nó lại ghế ngồi, nhỏ và cô cũng đi theo.
- Lại gì nữa.-cô hỏi.
- Có người theo dõi nhà mình tao chạy ra mà không thấy, "không biết kẻ đứng sau là ai", ngày mai gọi một số người bố trí trước cửa bắt sống tên đó về.-nó nói như ra lệnh.
- Gan lắm dám theo dõi các bà, các bà sẽ cho các con biết tay.-nhỏ nói giọng điệu lạng băng như muốn xé sát đứa đó ra. Nó điện thoại cho Bin.
- Gì em lại có chuyện gì cần anh đây.-Bin giỡn với nó.
- Không giỡn, mai cho một số người tới canh giữ trước cửa nhà em, bắt sống tên theo dõi cho em.-nó nói thẳng.
- Biết rồi làm ngay.-Bin hiểu ngay ý của nó
Nó cúp máy mặt tạo thành một đường cong quyến rủ, "dám chơi với tụi chị, đùa với lửa cháy thật đó"
- Thôi lên ngủ hết đi, mai tính.-nó nói xong đi ngay lên phòng.
Nó nói vậy biết làm sau đi theo sau nó, nói tới ngủ nhỏ vừa nằm lên giường thì ngủ như chết. Cô thì đọc sách mới đi ngủ được. Nó thì còn làm một số việc ở công ty, dạo này có nhiều hợp đồng hơn nên chịu cực xíu, lấy lop top ra bấm liên tục trên mà hình những kí tự kì lạ hiện ra chỉ có nó mới hiểu thôi.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Có ý kiếm gì cứ nói với tyty nha....cảm ơn mọi người rất nhiều...(^^)