Nữa tiếng trôi qua nó vẫn chưa tới nhỏ Thư lên giọng.
- Nó sợ rồi không đến đâu.
- Đúng, hai là chấp nhận hoà đi, nhưng mà uổng công tụi mầy thiệt.-nhỏ Vy bài ra bộ mặt thất vọng giùm tụi nó, thấy mắt ói quá.
Nhỏ không biết làm sau nếu nó mà không tới chỉ còn cách đó, mà không biết nó sau rồi. "Thật rắc rối"
- Tao đã tối trong từ điển của tao không có từ "sợ".-nó từ cửa bước vào mọi ánh mắt đều tập trung về nó chen lẫn sự kinh ngạc. (Tyty:do mặt váy nên hôm nay chị My khônh thể phá banh cái cửa, phải đi đàng hoàng như mọi người rồi.)
Nó mặc bộ váy đen ôm sát người thể hiện rõ đường cong trên cơ thể nó. Tuy hoạ tiết đơn giản nhưng tôn lên được vẻ trang trọng, tính cách con người của nó, hắn nhìn nó cuốn hút nó cũng biết nhưng cứ giả vờ không phải mình. Kế bên là thằng Zimba với bộ vét màu đen áo sơ my màu trắng, tóc vuốt cao, đi giày đen. Tuy sáu tuổi nhưng rất lịch lãm, trong cực soái ca khônh thua gì hắn đi chung với nó rất hợp. Zimba cười tươi như hoa, mẹ nó đẹp, nó cũng đẹp nên rất tự tin nắm tay mẹ bước vào. Lúc nãy nó ghé khách sạn thay đồ tiện thể thay cho Zimba luôn.
- Mẹ, mọi người đang nhìn con.-Zimba cười toe toét đi với mẹ nó luôn là tâm điểm vì sự thật mọi ánh mắt dồn về nó.
- Biết vậy lúc nãy cho con về nhà, để mọi người nhìn thật không tốt.-nó nói nở nụ cười nguy hiểm nhìn Zimba "thật không tốt"
- Mẹ ích kỉ quá.-Zimba giống mẹ mà.
Mọi người đều chú ý tới nó và Zimba, nó trước giờ đều ra vẻ nghèo khổ, ít khi nói chuyện không ngờ chỉ cần diện lên bộ đồ nó đã trở thành một thiên thần sang trọng quý phái không nói nên lời. Còn Zimba tuy nhỏ mà rất có tương lai, cực đẹp trai, sáng láng như một hoàng tử.
- Em đẹp quá.-hắn tiến tới ghé sát vào tai nó nói nhẹ, hơi thở mạnh mẽ của hắn phả vào tai nó làm nó chợt đỏ mặt.
- Cảm ơn, quá khen.-nó nói lạnh.
Nhỏ Thư đã nhìn thấy hành động của hắn mà đứng yên không làm gì được, nhỏ giận tím mặt.
- Không được đến gần mẹ tôi.-Zimba không thích ai đến gần mẹ mình như để bảo vệ, đẩy hắn ra.
- Zimba im lặng.-nó liếc thằng bé, thằng bé hậm hực đứng yên.
"Giống mẹ đó, khó bảo" hắn nói Zimba.
- Cuối cùng mầy cũng tới.-nhỏ tươi cười nhìn nó "ổn rồi"
- Thôi vào vấn đề chính đi.-cô kéo mọi người về hiện thực.
- Mầy thua rồi.-nhỏ nhìn nhỏ Thư cười khinh.
- Ai biết được tụi mầy có giở trò hay không, tao không thua.-nhỏ Thư còn mạnh miệng.
- Tụi tao đã được ba mẫu, mầy không có tất nhiên mầy thua, khỏi phải lí sự.-nó nhấn mạnh từng chữ giọng điệu âm cực độ làm tụi nhỏ Thư thoáng rùng mình.
- Những người lí sự như cô không có kết cục tốt đâu.-hắn trừng mắt nhìn ba nhỏ, ba nhỏ thật không trụ vững nữa rồi.
- Đồ hai mặt, không thể tha thứ.-cậu chen vô.
Mọi người xung quanh đồng tình ý kiến, bàn tán xôn xao.
- Hotgirl số một trường Ánh Kim hôm nay xong rồi.-HS1 nghĩ.
- Trường chúng ta sẽ có hotgirl mới không phải một mà chính là ba.-HS2.
- Đúng, rất xứng đáng.-HS3.
Tụi nhỏ Thư nghe mà giận tím mặt, phải làm sau bây giờ, không thể chịu nhụt như vậy.
- Mầy nghe cho rõ ba điều yêu cầu tao sắp nói.-nhỏ nói lạnh nhìn sang cô.
- Điều thứ nhất mầy phải quỳ xuống dưới chân tụi tao và chịu ba cái tác, điều thứ hai cô phải rời khỏi Ánh Kim, điều thứ ba không được bám lấy ba hotboy của trường.-cô nói rõ ràng từng chữ.
Cô chỉ muốn giải thoát cho tụi hắn thôi nhưng khi tụi hắn nghe được thì không khỏi vui sướng. Tụi nhỏ Thư không thể chịu nhụt nhất quyết không quỳ đành phải nhờ sự trợ giúp của đàn em nó. Khi tụi nhỏ quỳ xuống ngay lập tức ba cái tác gián thẳng vào mặt tụi nhỏ như trời gián. Nhỏ cô và nó dùng hết sức tán làm im hằn trên mặt năm dấu tay rất rõ.
- Tụi tao sẽ đồi lại tất.-nhỏ Thư trừng mắt nhìn nó.
- Mầy nghĩ mầy còn cơ hội, tao đã đồi được món nợ mầy đã đâm tao, tao đã từng nói đừng bao giờ đụng đến đừng hối hận nên bây giờ tập chấp nhận đi, từ bây giờ mầy sẽ nghèo giống tao rồi.-nó nói nhỏ nên chỉ có nó và nhỏ Thư nghe thôi.
- Tao không tin.-nhỏ Thư xanh mặt, biến sắt, hết sức sống "hết thật sau" hết rồi bước khỏi Ánh Kim như trên trời bị đài xuống nhân gian, lạ lẫm mọi thứ rất khổ cực.
- Đó là sự thật.-nói khẳng định.
Điện thoại nhỏ Thư reo lên, là ba nhỏ gọi.
- Chuyện gì vậy ba?.-nhỏ Thư hỏi.
- Công ty phá sản rồi.-ba nó nói trong ấm ức.
- Gì..! Tại sau.?-nhỏ hỏi.
- Về ngay đi.-ba nhỏ nói.
Nói xong nhỏ suy sụp ngất xỉu, nhỏ Vy và Hân thấy vậy chạy tới dìu nhỏ Thư ra xe. Nhanh đi khỏi thật không thể chịu nhụt thêm giây phút nào nữa. Lúc nãy cô đã điện thư kí cắt hợp đồng với công ty nhà nhỏ Thư. Bây giờ từ tiểu thư danh giá trở thành một đứa vô danh tiểu tốt, không biết sẽ sống ra sau "cái giá phải trả rất là đắt"
Tụi hắn thắc mắc không biết nó nói gì mà nhỏ biến sắc trở nên thê thảm bất thường, "thấy cũng tội mà thôi cũng kệ". Nhỏ và cô rất thính thú, thoả mãn "nếu làm chuyện gì thì trước tiên phải tính hậu quả sẽ xãy ra sau này" đó mới là người thông minh, biết suy nghĩ.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Đánh dấu tập 30 sau thời gian trôi qua nhanh quá vậy. Tối mơ đẹp (^_^)......".