Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!

Chương 13: Thật không muốn đi tí nào.!(@~@)




Khi mặt trời vừa hé những ánh nắng của ngày mới. Bình minh trên biển thật ấm áp.

- Aaa...-nó hét lên khi thấy nó vẫn dựa vào hắn và ngủ, còn hắn thì đã thức và đang chăm chú nhìn nó ngủ.

- Sáng sớm làm gì mà hét dữ vậy?.-hắn hỏi nó.

- Không có gì.-mặt nó hồng lên làm tim hắn khẻ rung động.

- Bình minh trên biển đẹp thật.-hắn nhìn vào cảnh mặt trời vừa nhô lên trên biển thật tuyệt.

- Cảnh đẹp thật, sau tôi không biết ha.-nó cũng về lâu mà có chỗ như vậy mà không biết, nó thích nhất sự yên lặng, trong lành.

- Nhóc cứ ở nhà suốt biết cái gì.-hắn cười.

- Cũng đúng, thôi về nếu không sẽ muộn. Nó kéo tay hắn đi về, hắn cũng rất bất ngờ nhưng cũng im lặng đi theo nó.

Tại nhà hàng mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, nó và hắn thay đồ xong xuống ăn sáng, rồi ai về nhà nấy thay nhanh đồng phục đi nhanh đến trường...nó đi bộ.

Đến trường vẫn vậy đều có những ánh mắt khen ngợi lẫn ghen ghét. Tụi hắn cũng vừa đến và đi chung với nó và nhỏ lên lớp. Vừa ngồi xuống điện thoại nó lại reo lên.

- Chuyện gì.-nó hỏi.

-...-người kia nói.

- Biết rồi.-nó nói.

-...-người kia nói.

- Ok.-nó cười nụ cười nham hiểm.

Lúc này nhỏ với quay xuống hỏi nó.

- Ai vậy My.

- Tối biết.-nó nói nhỏ làm tụi hắn cũng tò mò nhưng cũng không hỏi.

Ở một bên con Thư liếc xéo nhỏ "tụi mầy chán sống rồi". Bà cô chủ nhiệm cũng vừa bước vào và tiết học bắt đầu.

••••••••••••Tối đến••••••••••••••

Nó và nhỏ đang ngồi trong nhà.

- Ting...ting...-chuông cửa nhà nó reo lên, nhỏ chạy ra mở.

Gần đến cửa nó thấy có một cô gái cao cao, đẹp đẹp, dáng chuẩn, tóc vàng óng. Nhỏ nghĩ ngay không ai khác chính là cô.

~Nhân vật mới:Trương Thị Mỹ Duyên, (cô) biệt danh shara, 17 tuổi, con gái tập đoàn họ Trương, giỏi võ đai đen nhiều loại. Vũ khí là độc côn trùng do chính cô nuôi. Tam bang chủ của bang Black Girl. Xinh đẹp, đáng yêu, trầm tín, suy nghĩ rất chính chắn. Rất giỏi máy móc, điều tra,...

- Ối giồi ôi, mầy về rồi ak! tao tưởng mầy chết bên Mĩ rồi chứ.

- Tao về mầy không vui mà mỉa mai tao nữa. Ủa Lilia đâu.-cô hỏi nó.

- Trong nhà, mà từ đây về sau đừng gọi là Lilia nha mà phải gọi là My, nhớ chưa nếu người khác biết thì...mầy hiểu ý tao mà.-nhỏ cười nham hiểm, cô cũng hiểu ý mà gật đầu. Chạy vội vào nhà, mở cửa ra đã nghe tiếng nó.

- Về rồi ak mọi việc xong chưa?-nó liền hỏi.

Mọi việc mầy giao tao làm xong rồi, Li... ak không My mầy định làm gì với nó.-cô hỏi, chút nữa lại gọi biệt danh nó rồi, tại quen nên hơi khó sửa lại tí.

- Thì thực hiện thôi, đến lúc rồi, làm tốt lắm.-nó nói cô.

Cô chỉ cười rồi chạy lên phòng tắm ngay, ngồi máy bay cả ngày, cô đúng là mệt muốn xỉu. Vì lúc cô điện nó tưởng cô về sớm nên chỉ phòng cho cô, cô mới biết. Mà nhà nó rất rộng, ngủ phòng nào mà không được. VSCN xong cô thay một bộ đồ ngủ đơn giản rồi đi xuống phòng khách. Nó nhỏ vẫn ngồi đó, vừa ngồi xuống nó lên tiếng.

- Ngày mai đi mua đồ, chuẩn bị nhập học.-nó nói.

- Gì...mầy đùa ak! một đống bằng còn để làm cảnh, học nữa làm gì.-cô cười ngây thơ.

- Có đi hay không?.-nó hỏi với vẻ mặt cực lạnh, như ở núi tuyết vậy.

- Đi...đi...tao đi, đừng sử dụng khuôn mặt đó nói chuyện với tao.-cô bày ra bộ mặt cực kì khó chịu.

- Thà đi học còn hơn sống không bằng chết.-nhỏ vừa cười vừa nói nhìn cô.

- Đúng, tao mệt rồi, lên ngủ trước mai tai đi mua đồ chuẩn bị nhập...học...-cô thật không muốn đi tí nào, đi học chán lắm.

Cô có phần giống nó cũng rất nghét ồn ào, ghét sự bàn tán. Nhưng nó nói gì thì phải làm có nói cũng vô ích, với lại cô muốn đi theo bảo vệ nó, nên nhất định phải đi. Mà nếu không đi cũng sống không yên với noa đâu. Lúc cô lên phòng, nó với nhỏ cũng đi về phòng nghĩ sớm sáng còn đi học.

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Nhớ mền kĩ nha. Trời bắt đầu lạnh nếu không sẽ bị bệnh đó. Tối ấm!!!! Hôm nay chủ nhật nên đăng sớm tí. Đọc vui vẻ nha.