Nhóc À! Tôi Thích Em

Chương 17




"Đúng đấy! Mày cũng đừng cứng nhắc quá!"
Một người đàn ông khác sau lưng Dương Dương lên tiếng nói giúp, mà nói đúng hơn là một anh đẹp trai nha..!

Mái tóc màu xám khói cá tính, khuôn mặt hoàn mĩ như tạc, ánh mắt sắc sảo, sống mũi cao, môi mỏng. Vừa nhìn chính là thuộc dạng hoa hoa công tử
"Chào các cô gái xinh đẹp, tự giới thiệu một chút, tôi tên là Fraian, giấm đốc của tập đoàn Word,, rất vui được làm quen với các người đẹp đây"

"Vang chào anh, em tên là Thanh Trúc của tập đoàn Minh Thiên"

Thanh Trúc mỉm cười, gật đầu chào hỏi

"Hi, nhóc, chúng ta lại gặp nhau rồi"
Chàng trai phía sau Fraian cất giọng trầm thấp nói
"Anh....."
Trịnh Sảng cố lụcs lại trí nhớ mình xem anh ta là ai
"Siêu thị, a, phải rồi tôi gặp anh ở siêu thị phải không?"
"Uk"
Biết ngay mà nó luôn luôn có ấn tượng với trai đẹp....

Anh ta hôm nay trông khác hoàn toàn với bộ dáng nghiêm túc hôm trước a, quần jean rách gối, sơ mi trắng đơn giản, mở hai khuy đầu lộ ra xương quai xanh hoàn mĩ, mê người...
"Vy, em quen hắn"
Dương Dương nghi hoặc hỏi
"Vâng, hôm trước lúc đi mua sắm không cẩn thận đụng phải"
Nó nói
"Tôi tên Lâm Minh Vũ, là tổng giám đốc Lâm Thị"

Hắn nói, giọng nói đều đều khiến người đối diện không đoán được
"À"
Có cần phải khoe khoan vậy không?
Nó ậm ừ, rồi nhào tới vây lấy cánh tay anh hai
"Chuyện gì?"
Dương Dương luôn rất hiểu ý em gái mình cất giọng hỏi
"Anh hai, em đói rồi"
"Vậy chúng ta đi ăn"
Fraian mỉm cười nhã nhặn
"Được đó, đến nhà hàng Pháp đi, nơi đó nấu món gan ngỗng rất ngon"
Thanh Trúc hâm hở dưa ra ý kiến
"Ok, em thấy thế nào Vy"
Fraian hỏi
"Được, theo ý số đông."