- Bánh Bao, mau đi đánh răng đi ngủ đi con trai, giờ này đã trễ rồi đấy, bé ngoan phải ngủ sớm để sáng mai đi học đúng giờ, đúng không con trai?
- Vâng ba lớn, con biết rồi, con dọn dẹp chơi xong sẽ đi đánh răng đi ngủ!
- Bánh Bao giỏi lắm, nhưng con phải dọn dẹp nhẹ nhàng thôi cho ba nhỏ ngủ nhé!
- Vâng ạ!
- Bánh Bao ngoan quá, vậy ngày mai ba lớn làm món thích cho con ăn sáng sau đó làm món thịt viên sốt, với cả trứng cuộn cho con mang đến trường nhé!
- Thật hả ba, yeahhh thích quá đi!
- Suỵt, nhỏ tiếng thôi dmcho ba nhỏ ngủ, con hét hơi lớn tiếng rồi đấy Bánh Bao, à mà phải uống sữa trước rồi mới đánh răng nhé, sữa ba để trên tủ đầu giường, không uống hết là ba đánh đòn mông con đấy nhé!
- Hông, ba lớn hông được đánh mông con, ba lớn mà đánh mông con con sẽ mách bà, để bà mắng ba!
- Được rồi, dọn dẹp nhanh lên nhé, hơn tám giờ rồi đấy!
- Con dọn sắp xong rồi này, ba lớn!
- Bánh Bao thật giỏi đó nha!
Nhóc con hì hục dọn dẹp hết đống robot của nhóc vào một cái hộp nhựa to, sau đó đẩy hộp nhựa đựng đồ chơi vào gầm bàn, bởi vì căn hộ không lớn, diện tích phải tiết kiệm tối đa, không được lãng phí diện tích, trước đó ở New York căn hộ cũng không lớn hơn căn hộ hiện tại là bao nhiêu, vì vậy thói quen gọn gàng ngăn nắp của nhóc đã có từ khi còn rất nhỏ.
Hắn bật robot lên cho nó quét dọn khắp nhà, buổi tối hắn thường hay cho nó dọn dẹp như vậy, dọn sạch nó sẽ tự trở về nơi sạc điện.
Hắn thường cho nó dọn buổi tối bởi vì lúc đó cậu và Bánh Bao đã ngủ, nhóc con thì không sao, hắn chỉ lo cậu buồn ngủ không để ý sẽ đạp trúng con robot hút bụi sau đó sẽ bị ngã.
Lần mang thai này cậu không bị hành nghén nghiêm trọng như lần trước, cũng không có chán ăn, chỉ buồn nôn khi gặp phải món nào quá nhiều dầu mỡ hay bị ép ăn những món không thèm, còn một điều quan trọng đó chính là cậu thèm ngủ, vô cùng thèm ngủ, lúc nào cũng chỉ muốn cuộn tròn chăn đánh một giấc thật ngon.
Có mấy lần cậu bởi vì quá buồn ngủ mà nhắm mắt mũi đi vào phòng, sau đó trên đường về phòng ngủ đạp trúng mấy món đồ chơi của nhóc con, những lần đó may mắn hắn phản xạ kịp ngay lập tức đỡ eo kéo cậu lại, cũng có mấy lần hắn nhào đến đỡ phía dưới, cậu liền ngã lên người hắn.
Chính vì vậy sau những lần đó hắn liền rút kinh nghiệm, chỉ cần Bánh Bao chơi xong đồ chơi phải dọn dẹp tất cả, phải kiểm tra xem có còn thiếu món nào không để dẹp, chỉ lỡ xảy ra chuyện không may có lẽ hắn sẽ ân hận suốt cuộc đời.
Sau khi nhóc dọn dẹp và kiểm tra xem có còn thiếu món đồ chơi nào hay không thì trở về phòng ngủ, ngoan ngoãn bưng ly sữa ấm trên đầu giường từng ngụm từng ngụm uống sạch sẽ ly sữa, uống xong liền đem ra bồn rửa đưa cho hắn, sau khi trở về phòng nhóc con tự mình đi đánh răng, xong xuôi liền nằm xuống giường đắp chăn nhắm hai mắt, chỉ một lúc sau nhóc đã ngủ mất.
Hắn xem xét hồ sơ một lúc, sau khi xem xong mấy bản hợp đồng cũng đã gần mười hai giờ đêm, hắn vươn vai một cái sau đó mang cái khăn lúc nãy tắm xong hắn dùng để lau tóc đi giặt, bỏ vào máy sau đó bấm nút, xong xuôi mới đi vào phòng cậu.
Cậu đã ngủ từ trước đó rất lâu, sau giờ cơm tối cậu liền đi ngủ, hiện giờ đã ngủ rất say, chính vì vậy khi hắn vén chăn nằm xuống, bị hắn ôm ngủ cũng không thức dậy, chỉ ưm một tiếng vì bị phá sau đó tiếp tục thở đều đều.
Hắn xoa xoa cái bụng hơi nhô đã hơm bốn tháng, bé con đã bắt đầu có thể nhúc nhích cuộn người trong bụng cậu.
Hắn thường hay xoa bụng cho cậu, như vậy khiến cậu cảm thấy dễ chịu và thoải mái.
Hắn ôm cậu trong lòng xoa bụng cho cậu một lúc thì ngủ mất, hắn được ôm người trong lòng như vậy luôn cảm thấy niềm hạnh phúc dâng trào.
Còn lí do niềm hạnh phúc đến với hắn mỗi ngày như vậy phải kể đến một tháng trước, buổi tối hôm đó sau khi cậu ngủ thì hắn trở về nhà, sáng hôm sau hắn có chút việc vì vậy đến nhà cậu hơi muộn, trong lòng đinh ninh rằng cậu vẫn chưa dậy bởi vì bình thường cậu sẽ dậy rất muộn, nhưng hắn không ngờ rằng, khi hắn mở cửa bước vào liền thấy cậu đang đứng ở phòng bếp, một tay cầm đôi đũa chọt chọt vào cái nồi mà hắn vừa mở cửa bước đã nghe nồng mùi mỳ gói, tay còn lại chống eo, cậu cứ đứng chọt chọt nồi mỳ, có lẽ do vẫn còn buồn ngủ mà cậu đưa tay che miệng ngáp, hắn nhanh chóng đuổi cậu ra ghế ngồi, bản thân nhanh chóng đi nấu món khác cho cậu ăn.
Còn một lần nữa là khoảng hai tuần trước hắn nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của cậu mỗi khi tắt cuộc điện thoại của Bánh Bao, hắn không cầm lòng nổi mà nhanh chóng đón Bánh Bao về, sau đó viện lí do là nhóc con và cậu cần người chăm sóc, Bánh Bao cũng phải đến trường mỗi ngày vào lúc khoảng tám giờ sáng, và phải đón nhóc về vào lúc ba giờ bốn mươi lăm phút mỗi ngày, hắn bảo sợ cậu mệt mỏi không chăm nhóc chu đáo được, chưa kể mệt mỏi quá sẽ khiến cậu stress, không tốt cho cậu và đứa bé, với lí do đó hắn thành công ở lại nhà cậu.
Mấy ngày đầu hắn và nhóc con ngủ chung phòng, sau đó cậu bị sốt, hắn phải chăm sóc cậu suốt hai ba ngày, cuối cùng hắn mặt dày ngủ lại phòng cậu mấy ngày sau đó với lí do, sợ cậu chưa khỏe có gì cứ gọi hắn là được, đó là lí do vì sao hắn có thể đường đường chính chính nằm trên giường ôm người vào lòng.
Sáng hôm sau hắn phải dậy từ sớm, làm món yêu thích cho nhóc và món mỳ ý cho cậu, bởi vì tối hôm trước cậu muốn ăn, nhưng bởi vì cậu buồn ngủ nên miễn cưỡng ăn hết bữa tối, sau đó đi vào phòng ngủ.
Món mỳ ý và thức ăn trong phần cơm hộp của nhóc tương đối dễ làm, chỉ có món nhóc thích phải nấu nước dùng phải nấu khá lâu, có lẽ sẽ không kịp để nhóc ăn sáng.
Hắn phải nấu xương qua trước một nước, sau đó đổ bỏ rửa sạch mới bỏ vào nồi hầm, món này làm tương đối lâu, phần nước dùng chính là linh hồn của món ăn, nếu nấu phần nước không ngon nhất định nhóc sẽ không thèm ăn, bởi vì ba nhỏ của nhóc nấu quá ngon kia mà, ngon đến nỗi nhóc thà rằng quanh năm ở nhà ăn mấy món ba nhỏ nấu, chứ chẳng muốn ra ngoài ăn ở nhà hàng hay các hàng quán nổi tiếng.
Hắn dậy tương đối sớm, nên vẫn chưa dám đánh thức nhóc dậy, trong thời gian nấu nướng hắn nấu dùng hắn luộc sủi cảo ăn trước, sau khi ăn xong hắn tranh thủ thời gian để đi soạn quần áo cũng như vài thứ cần thiết cho quá trình học tập của nhóc.
Nhóc con tuy rằng rất thích việc đến lớp nhưng hắn biết nhóc buồn, bởi vì cô giáo dạy nhóc là con của một người bạn của mẹ hắn, mẹ hắn đã nhờ cô ấy để tâm để Bánh Bao, bởi vì sợ nhóc lạ môi trường mà khó làm quen.
Cô ấy thường nói với bà rằng nhóc vẫn chưa thể làm quen với các bạn trong lớp, chủ yếu là do nhóc vẫn còn hơi nhát và bị lạ môi trường khó làm quen, bởi vì nền giáo dục ở Mỹ và ở Trung Quốc có thể nói là khác nhau hoàn toàn, chính vì vậy muốn nhóc có thể hòa nhập với các bạn trong lớp tương đối chút khó.
Nhóc con tuy rằng muốn bắt chuyện với các bạn, muốn chơi cùng nhưng không biết phải nói gì, vì vậy chỉ có thể lủi thủi chơi một mình.
Tuy rằng nhóc biết nói tiếng Trung Quốc và vẫn thường xuyên sử dụng, nhưng nhóc lại không thạo, nhiều khi nhóc muốn diễn tả ý nghĩ của mình cũng không thể, chính vì vậy bạn nhóc cũng không muốn chơi cùng.
Hoặc nếu có một đứa nhỏ nào đó chủ động nói chuyện với nhóc, nhóc con hơi hoảng sẽ quên mất việc bản thân hiện đang ở Trung Quốc và nhóc sẽ nói tiếng Anh, lúc đó thì chả ai ngoài cô giáo hiểu nhóc nói gì, cũng có đôi khi đến cô giáo cũng không hiểu được nhóc con đang nói gì.
Nhóc con về nhà không có nói với cậu, nhóc sợ cậu lo nên không dám nói, nhưng khi đưa đón nhóc đến trường và từ trường trở về hắn thường xuyên tâm sự với nhóc, bảo nhóc hay là thử chia sẻ đồ chơi của mình cho bạn thử nhưng nhóc lắc đầu, nói đồ chơi ba lớn và ba nhỏ mua cho nhóc nhóc không muốn phải chia cho người khác.
Mấy hôm nay hắn có cố tình bỏ thêm bánh gấu hay nhiều món tráng miệng hơn vào túi đựng cơm hộp của nhóc, nhưng hôm nào nhóc cũng mang về thừa rất nhiều.
Hắn soạn xong quần áo và mấy món lặt vặt cũng đã sáu giờ sáng, hắn phải đi luộc mỳ sau đó chuẩn bị sốt cua để làm món mỳ ý cua, làm thêm một ít salad nữa, loay hoay cũng mất hơn ba mươi phút.
- Bảo bối nhỏ, đến giờ dậy rồi, nếu con dậy muộn sẽ không kịp đến trường đâu đấy!
- Ba...con muốn ngủ...
- Dậy được rồi nhóc, con lười quá đó nha!
Nhóc con ngồi dậy dụi dụi mắt, sau đó mang vẻ mặt ngái ngủ đi vào phòng tắm.
- Nhanh lên nhé Bánh Bao, ba ra ngoài đợi nhé!
- Vâng ba.
Nhóc con nói bằng giọng ngái ngủ, giọng nói của mấy đứa trẻ con rất đáng yêu, nhưng đáng yêu nhất vẫn là lúc vừa ngủ dậy, giọng nói non nớt xen lẫn chút buồn ngủ và nũng nịu.
Hắn soạn bộ đồng phục để trên giường, nhóc sẽ tự mình tắm rửa sạch sẽ sau đó sẽ lấy đồng phục để thay.
Nhóc tắm xong sau đó ra ngoài bàn ăm ngồi, hắn vắt cho nhóc một ly nước cam, sau đó đặt dĩa mỳ ý cua lên bàn sau đó xoa đầu nhóc, ôn nhu lên tiếng.
- Bánh Bao, phở chiều nay khi con về mới có thể ăn được, ba dậy hơi trễ nên không nấu kịp, con ăn mỳ ý đỡ nhé!
- Vâng ba, không sao đâu, chiều ăn được được ạ, mỳ ý ngon lắm mà.
- Bánh Bao ăn ngoan nhé, ba làm thức ăn cho con mang đến trường đã!
- Ba lớn đã ăn chưa ạ?
- Ba ăn lúc vừa nãy rồi, Bánh Bao ăn ngoan đi nhé!
Bàn tay múp múp trắng nõn của nhóc cầm nĩa cuộn cuộn mỳ chăm chỉ ăn, nhóc con có một niềm đam mê mãnh liệt với thức ăn, chỉ càn nó ngon nhóc sẽ ăn cực kì ngon miệng, hàm răng sữa trắng nõn ra sức nhai ngấu nghiến, chỉ một lúc sau đã đem toàn bộ mỳ ý nuốt hết vào bụng, sau đó thỏa mãn dùng vuốt xoa cái bụng căng tròn.
- No lắm sao Bánh Bao?
- Ợ...ngon, ngon lắm đó ba, Bánh Bao ăn no quá nhiều luôn!
- Phải là ăn quá no, biết chưa bảo bối!
- À, là quá no, con biết rồi hì hì.
Nhóc con nói theo sau đó khúc khích cười, hắn xoa mái tóc xoăn mềm của nhóc mấy cái, tóc nhóc đã mọc dài và đã được hắn đưa đi cắt tỉa gọn gàng trước ngày nhập học, sau đó hắn còn uốn xoăn nhẹ cho nhóc nữa.
Sau khi cậu nhìn thấy mái tóc mái tóc xoăn nhẹ của nhóc liền thích thú, dắt nhóc ra ngoài một buổi, sau đó mái tóc đen óng được uốn xoăn trước đó hiện tại đã được đổi thành màu nâu pha chút vàng.
Đương nhiên phía nhà trường chẳng dám nói gì cả, ai mà dám động đến chàng dâu cưng của Kim gia cơ chứ, với cả ở trường quốc tế cũng không quá khắc khe về vấn đề này.
Hắn hôn nhẹ lên má nhóc một cái, sau đó nhóc con vui vẻ tung tăng chạy đến ghế sofa ngồi đợi hắn làm bữa trưa cho nhóc mang đến lớp, trong thời gian nhóc đợi hắn sợ nhóc buồn chán nên mở phim hoạt hình cho nhóc xem, nhóc con xem thích thú đến độ không muốn rời mắt khỏi ti vi.
Lúc luộc mỳ hắn cũng đã tiện tay vo gạo nấu cơm, cơm đã chín thơm ngào ngạt từ lâu, hắn đã đem một ít cơm để nguội trong bát, sau đó nguội hắn liền bỏ vào khuôn con gấu, cắt thêm một ít rong biển trang trí mắt mũi và tai cho con gấu trúc, hai cái cái đầu gấu nhỏ được hắn xếp vào một hộp riêng.
Hắn bắt đầu băm thịt sau đó vo thành từng viên nhỏ, làm món thịt viên sốt cà, nhóc con cũng rất thích món này, sau khi khi làm xong hắn đợi nguội bớt, trong thời gian chờ đợi hắn đi làm món trứng cuộn.
Đập trứng vào bát sau đó đánh đều lên, tráng một ít trên chảo sau đó lật lại, tiếp tráng trứng sau đó lật lại thêm một lần nữa, thành công làm xong món trứng cuộn ú nần.
Hắn xếp vài ba lát trứng cuộn vào một ngăn, ngăn còn lại là thịt viên sốt, hắn còn bỏ thêm một hộp rau salad vào túi.
- Bánh Bao đến đây!
- Dạ ba.
- Đây là hộp đựng cơm, không nhiều nên con chịu khó ăn hết nhé, có món trứng cuộn và thịt viên sốt cà, có rau salad nữa con phải ăn hết đấy nhé, à rau có sốt nữa nên con phải rưới sốt vào đấy!
- Vâng ba, con biết rồi cơ mà!
Hắn cứ dặn đi dặn lại nhóc, bởi vì sợ nhóc không chú ý đến sẽ không ăn hết.
- Ba dặn con trước thôi, tại ba sợ con không để ý đến đó Bánh Bao, chút nhớ nhờ cô hâm lại cho nóng giúp con nhé!
- Vâng ba lớn!
- Được rồi, đến trường thôi Bánh Bao
- Vâng ba, chúng ta đi thôi!!