Nguyệt Linh bị anh xoa đến ngẩn người, sau khi phản ứng lại, lập tức vươn tay ngăn cản, bắt lấy tay Anh Tỉnh. Cô vội vàng nhìn về phía Lôi Đức ở ghế điều khiển, cô tức muốn hộc máu trừng mắt nhìn Anh Tỉnh, “Anh Tỉnh, anh không thấy thẹn à!”
Anh Tỉnh cười to, dưới đáy mắt xanh biếc lại xẹt qua tia thâm trầm, “Ha ha, thẹn với Tiểu Nguyệt Nguyệt? Tất nhiên là tôi muốn Tiểu Nguyệt Nguyệt hơn rồi ~” anh siết chặt cổ tay Nguyệt Linh, mạnh mẽ kéo nó ra, một tay khác thì nắm lấy ngực cô, vừa siết được một giây, đã bị một tay khác của Nguyệt Linh tóm. Hai người đều có thuộc tính sức mạnh, nhưng lúc này cô giằng co, lại không làm gì được.
Khớp xương vừa bị cứng đờ, không thể động đậy, sao cô có thể phản kháng đây?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh Tỉnh hừ một tiếng, nhìn về phía gương chiếu hậu ở ghế điều khiển, qua kính chiếu hậu, anh không nóng không lạnh nói với Lôi Đức: “Lôi Đức, lát nữa đến lượt tôi lái xe.” Ý là, hiện tại anh giúp tôi, tôi cũng sẽ cho anh có lợi, hai người trợ giúp lẫn nhau, không cần phải làm động tác nhỏ gì. Lôi Đức nhìn gương chiếu hậu, trong đôi mắt bạc chứa cảm xúc phức tạp, ẩn ý không rõ, anh không lưu tình ngắm nhìn cơ thể trần trụi của cô, không khỏi nuốt nước miếng. Nguyệt Linh nhìn thấy bọn họ giao dịch, đột nhiên cô nghĩ ra một ý tưởng, lập tức xen mồm: “Lôi Đức, anh giúp tôi thoát khỏi Anh Tỉnh, tôi liền đi với anh!” Cảm giác nhạy bén của cô nhận thấy Lôi Đức do dự, cô còn nhớ rõ Lôi Đức từng nói không muốn chia sẻ cô với ai.
Nhưng ngoài dự đoán của cô, cô nói xong lời này liền có khí lạnh đánh úp lại, tứ chi lạnh băng, khớp xương trở nên cứng đờ.
“Lôi Đức ——” Cô kêu to, ngay sau đó liền bị Anh Tỉnh ngăn lại. Anh hôn sâu cô, đầu lưỡi quấy động trong khoang miệng, không ngừng phát ra những tiếng chụt chụt. Anh hơi nâng người, đặt cô nằm xuống ghế, sau đó đè lên, ngồi ở trên eo cô, một bên hôn sâu, một bên mạnh mẽ xoa nắn bộ ngực trắng nõn mềm mại, động tác cực kỳ vội vàng thậm chí có chút thô bạo. Mấy ngày nay nhờ được Phất Lạc khai phá, cơ thể cô rất nhanh đã nhuốm dục vọng, thân thể tuyết trắng phiếm hồng, hơi thở không tự giác trở nên dồn dập, vật khó nói giữa hai chân cũng bắt đầu xuất hiện ướt át.
Anh Tỉnh nhận thấy cơ thể cô thay đổi, không khỏi nở nụ cười rạng rỡ, “Ôi, Tiểu Nguyệt Nguyệt thật dâm đãng nha...” Sâu thẳm dưới đáy mắt xanh biếc lại toát lên cái lạnh thấu xương. Anh như muốn phát tiết mà tàn nhẫn cắn đôi môi đỏ mọng của cô, sau khi cô rên lên, lại đi xuống phía dưới, mút thật mạnh làn da chỗ cổ cô, hung mãnh mút lấy, mãi đến khi làn da chuyển sang màu tím đậm, anh mới rời sang chỗ khác. Anh ngậm lấy nhũ hoa cô, liếm cắn nhẹ nhàng, bàn tay sớm đã dọc theo đường cong đi xuống dưới, thâm nhập nơi bí ẩn của cô, lột ra cánh hoa tiểu huyệt, bất ngờ chạm đến dâm dịch, động tác của anh hơi dừng, ngay sau đó là cắn hung mãnh nhũ hoa cô! Nguyệt Linh rên nói: “Tên khốn, đau! Buông tôi ra!” Anh buông hàm răng ra, liếm nhẹ nhàng lên nhũ hoa vừa bị tàn phá mà càng trở nên mẫn cảm, bị anh liếm như vậy, hơi thở cô càng loạn, tiểu huyệt càng tiết ra nhiều dâm dịch. Hai ngón tay Anh Tỉnh quấy loạn trong tiểu huyệt cô, không ngừng thọc vào rút ra. Thấy cô đã giảm bớt đau đớn vừa nãy, bên miệng anh nở một nụ cười nhạt khó giải thích, một bàn tay to khác đang xoa ngực cô đột nhiên dùng sức nắm chặt!
Trời ơi!
“A!” Nguyệt Linh đau đớn kêu lên, nhíu mày thật chặt, mồ hôi lạnh ướt đẫm thái dương cô.
Nếu Anh Tỉnh dùng hết sức mạnh của mình, cô chỉ sợ ngực mình sẽ bị ép thành một quả bóng, như sắp bị nắm rớt!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh buông cô ra, cô vẫn còn đau đến mức không nói nên lời, chỉ híp mắt lại tàn nhẫn trừng anh, biểu cảm này khiến lòng anh ngưa ngứa, côn th*t sưng to. Anh đứng dậy cởi quần mình ra, bẻ hai đùi mềm nhũn của cô sang hai bên, một tay ôm eo cô, một tay nâng côn th*t của mình, không chờ cô phục hồi tinh thần, anh đưa đầu côn th*t đến miệng tiểu huyệt, lập tức chọc thẳng vào trong!
Phụt tiếng nước vang lên!
Trong phút chốc, côn th*t anh được vách tường ấm áp bao quanh, trong cơ thể cô vừa chặt vừa ướt, khiến anh cảm giác như mình đang ở thiên đường.
“A...” Anh Tỉnh than một tiếng đầy thỏa mãn.
Tay lái trong tay Lôi Đức vô thức nới lỏng, hơi thở cả người hơi rối loạn, anh dẫm phanh, đôi mắt bạc tập trung nhìn chăm chú vào gương chiếu hậu, không hề chớp mắt.
Nguyệt Linh đột nhiên bị côn th*t đâm vào trong cơ thể, khiến cô giảm bớt sự đau đớn ở ngực. Lúc này cô cũng không rõ mình đang đau hay sướng nữa, chỉ cảm thấy cơ thể cực kỳ mẫn cảm, sâu trong lòng cô khát vọng đối phương cắm vào tận cùng, thô bạo đâm sâu vào tiểu huyệt của cô —— nhưng chút ý thức còn lại khiến cô phải ngậm chặt miệng không nói một lời. Nhưng dù có như thế, biểu cảm đã bại lộ ra khát vọng của cô, tiểu huyệt cũng không khống chế được mà tiết ra nhiều d*m thủy, bộ ngực vừa mới bị hung hăng chà đạp hiện ra màu hồng dâm mỹ, hai đỉnh hồng mẫn cảm sưng lên như quả nho.
Anh Tỉnh tiếp tục theo dõi những thay đổi của cô, anh càng xem, côn th*t cắm sâu trong cơ thể cô càng sưng to, nhưng cùng lúc đó, vẻ mặt của anh lại càng lạnh lùng thâm trầm, thậm chí nụ cười giả tạo cũng không duy trì được.
Anh ôm chặt eo cô, côn th*t không nhanh không chậm dịch chuyển trong cơ thể cô, ngoài miệng lại nhẹ giọng hỏi: “Bé dâm đãng, là ai dạy dỗ em tốt như vậy hả? ~”
Lòng Nguyệt Linh chùng xuống, nghe vậy khiến cô khôi phục vài phần lý trí, cô mở to hai mắt trừng anh, môi răng cứng đờ chậm rãi nói: “Lăn, xuống...” Lúc này đây, dị năng hệ băng Lôi Đức đông cứng toàn bộ khớp xương của cô, thậm chí cả xương hàm, nói chuyện cũng trở thành việc khó khăn.
Anh Tỉnh nhướng mày giả vờ ngoan ngoãn lui về phía sau, cô chỉ thấy côn th*t trong cơ thể dần dần rút lui, đang kinh ngạc. Cô chợt thấy khóe miệng anh cong lên, cười tà ác, nắm lấy eo cô, hung hăng cắm về phía trước, sau khi đâm xong, lại lập tức rút ra, rồi lại đâm vào, lặp lại động tác liên tục! Anh nhìn chằm chằm vẻ mặt nhàn nhạt thỏa mãn của cô, trêu đùa: “Bé dâm đãng thật khẩu thị tâm phi!”
Nguyệt Linh hơi nhíu mày bất mãn, mới vừa mở miệng, anh liền hôn lên, một bên hôn sâu cô, một bên nhéo núm vú mẫn cảm, hông thì không ngừng đẩy khiến côn th*t nhanh chóng thọc vào rút ra trong cơ thể cô, lúc nhanh lúc chậm. Mang đến cho cô từng đợt khoái cảm tê tê dại dại. Cảm xúc tê dại này khiến đầu óc cô trở nên đần độn, lại còn bị anh hôn đến trời đất quay cuồng, núm vú nhận lấy kích thích cực lớn dưới sự trêu đùa của anh. Trong lúc nhất thời, cô dường như quên mất tình cảnh hiện tại, thậm chí cả thân phận của mình.
Cho đến khi có tiếng cạch vang lên, cánh cửa xe gần với đầu cô nhất bị kéo mở, một trận gió lạnh đánh úp lại, động tác Anh Tỉnh dừng lại. Cô còn chưa tỉnh hẳn, đã bị anh bế lên, anh ôm cô vào trong ngực, chừa ra ít không gian. Lôi Đức bước vào, ngay khi vào trong, anh khó dằn nổi mà tháo thắt lưng quần, vươn tay vuốt ve tấm lưng duyên dáng trắng mịn của Nguyệt Linh, một đường sờ từ sau lưng chạy xuống đến mông, xoa ấn cặp mông đàn hồi căng mịn, trắng trẻo.
Trong lòng Nguyệt Linh chấn động, chợt nhận ra tình huống lúc này, cô nôn nóng kêu lên: “Chờ đã! Hai người...” Anh Tỉnh hôn lên môi cô. Đôi mắt xanh biếc hơi nheo lại, say mê lại lạnh lùng nhìn cô. Anh nhắm hai mắt lại, toàn tâm toàn ý tập trung vào nụ hôn, liếm láp từng chỗ giữa môi và răng cô, bủn xỉn hút lấy từng sợi không khí từ miệng cô, dường như muốn truyền đạt cảm xúc mâu thuẫn chua xót này, lại như là trừng phạt cô không an phận đi trêu hoa ghẹo nguyệt. Nguyệt Linh tuy rằng bị anh hôn, cô vẫn cảm thấy bàn tay to đang xoa ấn cặp mông của cô, cô kêu ưm ưm, muốn thoát khỏi sự dây dưa của Anh Tỉnh. Anh Tỉnh vẫn hôn cô không những không thả cô ra mà còn đẩy đẩy hông, côn th*t đâm nhẹ nhàng va chạm vách tường ấm áp, đồng thời, một tay xoa bóp ngực cô, thỉnh thoảng lại nắm lấy núm vú, vừa ấn vừa xoa, rất nhanh sau cô lại chìm vào biển dục vọng không kìm chế được.
Lôi Đức cởi xong liền vội vàng ôm lấy Nguyệt Linh từ phía sau, đặt lên vai cô một nụ hôn, một tay vuốt ve cái cổ thanh tú mịn màng của cô. Mà bàn tay khác xoa nắn bờ mông của cô đang dần dần hướng vào trong, đầu tiên là xoa xoa cúc hoa, lúc sờ được d*m thủy thì liền bôi lên xung quanh cúc hoa, thấy cô không có phản kháng, lại thử đi vào trong một chút.
Nguyệt Linh cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không ổn, liều mạng ngẩng đầu lên, muốn thoát khỏi nụ hôn của Anh Tỉnh, nhưng Anh Tỉnh kiên quyết mút chặt môi cô, không buông cô ra, không chỉ vậy, tay đang xoa nắn ngực cô lập tức trở nên nhanh hơn.
Cô lúc này chóng mặt, khớp xương chậm chạp, như một con cừu non đang chờ bị thịt, không thể nào phản kháng!
Lôi Đức bôi d*m thủy lên cúc hoa xong thì dùng ngón tay chọc vào cúc hoa. Anh Tỉnh phối hợp mút lấy đầu lưỡi cô, xoa xoa núm vú, trêu chọc những điểm nhạy cảm trên cơ thể cô, cố gắng làm cho cô không quá khó chịu.
Giây phút này, cơ thể Nguyệt Linh cảm nhận được sự kích thích chưa từng có, đồng thời, một nỗi lo lắng và mệt mỏi khó tả được sinh ra sâu trong đáy lòng cô ——
Lúc đầu thủ thân như ngọc, giờ lại thành ai cũng có thể làm chồng, con đường dài này muốn cô sa đọa đến mức nào nữa?
“Phập!”
côn th*t cương cứng của Lôi Đức lập tức cắm vào trong cúc huyệt cô!