Nhị Tiến Chế

Chương 29




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hệ Nhị Phân

Tác giả: Thiên thượng điệu hãm bính

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Chương 29

Áo anh rất mềm, tuyệt đối không phải như Dương Anh nói, quá cứng mà làm anh bị thương. Nhưng mà cũng có hề gì. Nếu áo không cứng, thì cũng là bao tay cứng, hoặc áo vest cứng, khoác ngoài cứng.

Hoặc là, một tâm tình ngoan cố.



.

Lan Tri cởi áo khoác ngoài và khăn choàng cổ, đưa mắt ngắm nhìn Hàn Kính đang ngủ ngon lành trên giường.

Dildo điện vốn ngưng chạy từ lâu rồi, kích thước lại nhỏ nên đã tuột ra khỏi cơ thể Hàn Kính. Anh đứng ở cuối giường, ánh mắt hướng từ dưới lên trên mà dò xét cơ thể hắn.

Hạ thân Hàn Kính mềm nhũn rúc vào giữa hai đùi, dù không cương nhưng vẫn thấy lớn hơn người bình thường. Cơ bụng sáu múi rõ ràng, tiếp đó là lồng ngực nở nang, cơ ngực phát triển, cùng với hai hạt đầu v* nhỏ màu nâu sẫm. Nước da màu đồng bóng loáng khỏe mạnh, hormone nam tính tràn trề.

Lan Tri rất nhanh đã cởi đến áo sơ mi của mình. Áo anh rất mềm, tuyệt đối không phải như Dương Anh nói, quá cứng mà làm anh bị thương.

Nhưng mà cũng có hề gì. Nếu áo không cứng, thì cũng là bao tay cứng, hoặc áo vest cứng, khoác ngoài cứng.

Hoặc là, một tâm tình ngoan cố.

Lan Tri cởi nốt quần và bít tất, ngồi lên giường mà ôm lấy đầu Hàn Kính.

Nghe có động tĩnh, Hàn Kính mơ mơ màng màng mở mắt dậy, thấy gương mặt Lan Tri gần ngay trước mũi mình, hắn lập tức tỉnh hẳn.

"Lan Tri... anh về khi nào..." Hắn thất kinh gọi lại, lập tức bị anh cúi đầu hôn chặn đôi môi.

"Đừng nói gì cả." Lan Tri thì thầm "Tâm trạng tôi đang không được tốt."

Lan Tri tâm trạng không tốt là một điều cực kỳ đáng sợ đó! Hàn Kính vừa lĩnh giáo qua, đương nhiên không muốn lại giẫm vào vết xe đổ.

Nhưng hắn nghe ra giọng anh có chút sa sút cùng lo lắng hoang mang, mấy lần muốn mở miệng hỏi, nhưng lại nhớ anh vừa cảnh cáo hắn, cuối cùng cũng không dám nói gì.

Lan Tri mặc kệ hắn, hai tay bưng mặt Hàn Kính, cứ thế mà hôn vụn lên môi hắn.

Hôn đến khi anh bắt đầu thở dốc, tay đặt trên mặt hắn cũng rịn một tầng mồ hôi mỏng, Hàn Kính mới thấy thật sự không ổn, bắt đầu sợ hãi. Hắn nghiêng đầu né cái hôn tiếp theo của Lan Tri, hỏi: "Anh làm sao vậy?"

Lan Tri lắc đầu, lại tiếp tục hôn.

Hàn Kính trước đây đều đặc biệt để ý lời nói và hành động của anh, nên hắn biết rõ anh hiện tại là đang bất ổn.

"Anh rốt cuộc là bị làm sao?", Hàn Kính sực nhớ ra khi nãy anh đi gặp Chu Thành, có lẽ nào....

"Tên Chu Thành đó con mẹ nó lại động tay động chân với anh rồi phải không?" Hắn tức giận quát to một tiếng, hai tay giãy giụa giật mạnh còng tay.

Lan Tri đè tay hắn lại.

"Không có." Anh trả lời, cụng trán mình vào trán Hàn Kính, nhìn chằm chằm vào mắt hắn.

"Anh không gạt tôi đó chứ?"

"Không hề."

Hàn Kính thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi." Nhưng hắn vẫn cảm thấy Lan Tri không vui, lại nói: "Anh có chuyện gì không vui, nói ra sẽ khá hơn nhiều đó."

Lan Tri tách gối ra, ngồi lên người hắn, từ trên cao mà quan sát Hàn Kính.

Hàn Kính nghĩ nghĩ, nói thêm. "Anh không nghe người ta nói, một người hạnh phúc chia sẻ cho người khác, sẽ thành hai phần hạnh phúc. Một người đau khổ chia sẻ cho người khác, thì đau khổ chỉ còn một nửa. Tôi có thể không giải quyết được vấn đề cho anh, nhưng nếu kể với tôi anh cũng cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều đó."

À thật ra loại câu sâu sắc này là lúc học văn giáo viên của hắn yêu cầu học thuộc, để khi viết văn áp dụng vào sẽ hay hơn. Hàn Kính ghét lắm, nhưng không ngờ cũng có dịp sử dụng để thể hiện với người đẹp như thế này nữa.

Lan Tri nghe xong cũng không biểu lộ cảm lúc gì đặc biệt, nhưng bàn tay đang đè chặt hắn cũng thả lỏng ra. Anh đưa tay vuốt lên cơ thể Hàn Kính, hướng từ cổ kéo một đường từ lồng ngực xuống eo.

Làn da Hàn Kính bóng loáng, co giãn, được kéo căng bởi những thớ thịt săn chắc, sở hữu tất cả cảm giác hoàn hảo, sờ thật sự rất thích.

Lan Tri có hơi khựng lại một chút.

"Cậu nghỉ ngơi đủ chưa?" – Anh cũng không muốn đề cập tới chuyện của mình, chỉ hỏi lại Hàn Kính.

Hàn Kính còn chưa kịp trả lời, anh lại cúi đầu ngậm cắn vành tai hắn: "Nếu như đủ rồi thì..."

Tay anh vuốt thẳng xuống quấn lên hạ thân hàn Kính: "Giúp tôi."

Hai chữ cuối cùng phả vào tai Hàn Kính, ẩm ướt gợi tình. Còn chưa kịp hoàn hồn đầu lưỡi anh đã vươn ra nhẹ nhàng liếm láp lỗ tai hắn.

Hàn Kính nãy giờ bị Lan Tri "ép" gần hết "nước". Hắn vốn là muốn cự tuyệt, nhưng khi được anh liếm láp vành tai, hắn lại cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng, không thể nào có cách cự tuyệt.

Nhưng thật ra đầu óc hắn còn chưa kịp quyết định có nên từ chối hay không, cơ thể hắn đã vội phản ứng rồi. Hạ thân hắn được Lan Tri chọc ghẹo nhanh chóng cương cứng.

Quả là không thể né tránh mà, đàn ông đều là dùng nửa thân dưới suy nghĩ.

Lan Tri dĩ nhiên rất hài lòng tốc độ cương cứng của hắn, anh cầm dương vật hắn nhẹ nhàng cọ vào mặt đùi trong của mình.

Hàn Kính vốn muốn vuốt ve nịnh nọt anh, nhưng tay chân đều bị trói chặt. Hắn bèn cong lưng, đem tính khí dựng thẳng của hắn chọt chọt cửa huyệt Lan Tri.

Lan Tri bị Hàn Kính thúc đến, kích thích cực kì, ngửa mặt mà rên rỉ "Ahhh.... Um..". Hắn thấy anh hưng phấn càng dùng sức mà cong lưng đâm lên càng mạnh.

Đâm được vài cái hạ thân Hàn Kính đã thành công khai mở cửa huyệt Lan Tri, cắm sâu vào hậu huyệt anh.

Lan Tri đột ngột bị hắn thúc sâu vào, la "Ah" một tiếng,hai tay loạn xạ đấm ngực hắn.

Hàn Kính nghe tiếng kêu đã biết anh hung phấn đến cực điểm rồi, hắn cố tình thúc mạnh thêm vào cái, hỏi "Sướng không?"

Lan Tri không buồn trả lời Hàn Kính. Anh nén những tiếng rên rỉ vào cổ họng, leo xuống người hắn tháo còng tay còng chân rồi ném cho hắn cái bao cao su ngụ ý hắn tự đeo vào.

Hàn Kính vừa đem áo mưa mặc vào xong, nhìn lên đã thấy Lan Tri đang nửa nằm nửa quỳ, bờ mông tròn lẳng nhếch lên cao, tay cầm cái dildo điện nhỏ vừa nãy cố gắng nhét vào hậu huyệt phớt hồng của mình.

Hàn Kính lúc nãy bị Lan Tri "bóc lột" gần hết ham muốn, nhưng được tận mắt thấy một Lan Tri dâm đãng như thế, hắn lập tức sinh ra loại cảm giác muốn chà đạp.

Hắn ngồi xuống tước mất dildo trong tay Lan Tri, chụp lấy hai cánh mông anh bạo lực nắn bóp.

"Anh dâm đến vậy sao, sắp sửa "chịch" thật rồi còn không đợi được phải dùng "hàng giả"?" Hắn thở phì phò vào tai Lan Tri, hỏi.

Lan Tri đã chìm rất sâu vào biển dục, đầu óc đã có chút mơ hồ. Anh giãy giụa khỏi Hàn Kính định đi nhặt lại dildo nhưng bị hắn quật lại, hai hay gắt gao kìm ở cổ.

Hàn Kính một tay ghìm Lan Tri, tay kia mò đến chai dầu bôi trơn đổ một ít vào tay, lần mò đến cửa huyệt anh. Hắn ghé tai anh thì tầm: "Anh dâm đãng như vậy, dildo sao đủ thỏa mãn?"

Nói xong hắn dùng hai ngón tay, đâm mạnh vào hậu huyệt anh.

"Aaaahhhhhhh~" Lan Tri kêu to, hai tay ôm lấy cổ hắn.

Hàn Kính cảm thấy hậu huyệt anh siết quá chặt chẽ, như một cái miệng tham lam nhỏ nhắn mà ra sức mút hai ngón tay hắn, chặt đến mức không thể động đậy. Hắn phải dùng tay kia vỗ vỗ mông anh vài cái, làm anh thả lỏng ra, mới thừa cơ chen vào thêm được một ngón tay nữa.

Chặt quá! Dầu bôi trơn bị ép chảy một phần ra ngoài cửa huyệt, sáng long lánh rồi men theo đùi non trắng nõn của anh chậm rãi chảy xuống, càng làm tăng thêm sự dâm mỹ.

Ba ngón tay Hàn Kính trong hậu huyệt Lan Tri chậm rãi xoay một vòng. Hắn đã xem qua rất nhiều GV, còn lấy thân mình thí nghiệm thử, nên biết rất rõ phải làm sao để khiến đàn ông sinh ra khoái cảm lớn nhất.

Hắn rất nhanh tìm được điểm G, nhẹ nhàng ấn vào một cái. Lan Tri cả người cong lên, cào cấu loạn xạ trên lưng hắn, miệng mơ hồ rên rỉ một tiếng.

Hàn Kính thấy thế càng lớn gan, dùng cả ba ngón tay, không nhanh không chậm mà ấn vào điểm nhạy cảm.

Lan Tri bị hắn khiêu khích toàn thân run rẩy, ngón chân vô thức cong lại, rên rỉ ngày một nhiều. Nhưng vì hắn làm quá chậm, anh đột nhiên bắt lấy tay hắn tự mình gia tăng tốc độ.

Hàn Kính nắm tay Lan Tri kéo ra. "Con mẹ nó sao anh dâm thành như vậy rồi?" Hắn nói, lại cố ý dùng hạ thân mình cọ xát cửa huyệt anh.

Lan Tri đang hứng tình bỗng nhiên bị rút tay ra, sau đó bị Hàn Kính trêu chọc ngoài cửa huyệt, không chịu dựng nổi, chủ động lắc lắc vòng eo, nâng mông muốn đem tính khí đang ở ngoài cửa kia tiến vào.

Hàn Kính ghìm anh lại ngăn không cho anh di chuyển: "Như vậy sao được?" Hắn cố ý nghiêm túc hỏi.

Lan Tri nhìn hắn, trên mặt anh giờ đã ngập tràn tình dục: "Vậy cậu muốn như thế nào mới được?"

Hàn Kính cười cười. Hắn hôm nay bị Lan Tri hành thê thảm. Tuy là hắn cũng sai nhưng mà anh ra tay tàn độc quá chừng làm hắn suýt chút nữa đoạn tử tuyệt tôn luôn rồi còn gì, cho nên hắn vẫn tức anh ách trong lòng nãy giờ.

"Đơn giản lắm." Hắn nhìn Lan Tri đang mở to mắt trừng hắn. "Anh thừa nhận anh rất dâm đãng, sau đó...xin tôi đ*t anh."

Lan Tri vẫn không phải ứng. sau đó anh duỗi tay, ngoáy lỗ tai mình: "Cậu nói gì tôi nghe không rõ?" Anh nheo mắt nhìn Hàn Kính: "Cậu lặp lại lần nữa được không?"

Giọng điệu anh vô cùng lịch sự, kết hợp với gương mặt đang thấm đẫm tình dục kia hoàn toàn không phù hợp. Nhưng anh đã yêu cầu như vậy, hắn sao từ chối được.

Hàn Kính hít một hơi, lặp lại: "Anh thừa nhận anh rất dâm đãng, sau đó... AHHHHH "

Lời nói còn chưa dứt, Lan Tri đã thò tay cấu một cái thật mạnh lên đầu ti hắn. Hắn phản ứng theo bản năng buông Lan Tri ra, lấy tay che ngực.

Còn chưa kịp hoàn hồn Lan Tri đã xô Hàn Kính ngửa ra, lập tức leo ngay lên người hắn, nhanh chóng nắm hạ thân, nhắm ngay cửa huyệt mình, ngồi xuống.

(tưởng uy hiếp được anh à huhu ngầu quá xức xắc 100 điểm cho anh Lan =]]]] cậu Hàn toàn bại =]]])

Hàn Kính không nghĩ tới Lan Tri đánh úp hắn ngoạn mục như thế, còn trực tiếp cưỡi lên người, đem hạ thân của hắn cắm sâu đến gốc.

Trong một khoảnh khắc Hàn Kính thấy khóe miệng anh cong lên, tựa như nở nụ cười. Mồ hôi trên mặt anh lăn theo sống mũi cao thẳng, lăn đến chóp mũi, rớt xuống đánh vào cơ bụng Hàn Kính, nở ra một đóa hoa dâm đãng.

Anh cúi người, dán sát vào tai Hàn Kính: "Sau đó cái gì?"

Lan Tri viết rõ mà còn cố hỏi, giọng điệu mang theo hơi nóng tình dục, phả vào má hắn.

Hàn Kính lúc này còn nói được gì nữa. Hắn chỉ cảm giác được hạ thân mình đang được cơ thể Lan Tri chặt chẽ bao trùm, ấm nóng và ẩm ướt. Vì Lan Tri từ phía trên ngồi xuống, tính khí của hắn lại quá thô to nên gel bôi trơn bị ép tràn ra ngoài cửa huyệt, chảy xuống tinh hoàn hắn, men dọc theo đùi, mang theo nhiệt độ cơ thể Lan Tri, ôn hòa mà ướt át.

"Sau đó đ*t chết anh!" Hắn gầm nhẹ một tiếng, ôm lấy eo anh động thân lên xuống, điên cuồng mà thúc vào, mà Lan Tri cưỡi ở phía trên, mỗi đợt rớt xuống theo trọng lượng cơ thể lại đem dương vật hắn đâm sâu nhất có thể.

Lan Tri một tay vịn lên người Hàn Kính, tay kia tự kéo tóc mình, cưỡi trên người hắn, thân thể theo từng đợt thúc của hắn mà nhún lên nhún xuống, cao thấp phập phồng, miệng không ngừng rên rỉ.

Ánh mặt trời xuyên qua bức màn mỏng trên cửa sổ, tản vào luồng sáng dịu dàng, bao lấy thân thể thon dài của Lan Tri, ánh lên lấp lánh những giọt mồ hôi trên cơ thể anh, tạo nên một bức tranh tràn ngập tình sắc.

Hàn Kính bị cả thị giác lẫn xúc giác kích thích, rất nhanh nhịn không được muốn đến cao trào.

Nhưng hắn phát hiện vì trước đó đã ra quá nhiều lần, giờ có cảm giác muốn ra nhưng lại không có gì để ra nữa.

Hơn nữa động tác này Lan Tri cưỡi lên người hắn, hắn mỗi lần thúc đến phải gồng mình nâng cả anh lên, rất nhanh mất sức. Vì vậy hắn dừng lại, chỉ ôm lấy eo anh không động tiếp nữa.

Lan Tri thấy hắn dừng động, chậm rãi cúi đầu nhìn hắn.

Hàn Kính đáng thương sợ sệt nói: "Tôi mệt quá..."

Lan Tri cười một tiếng, trong mắt lộ ra một tia ranh mãnh.

"Không sao." Anh xoa đầu Hàn Kính, nói: "Vậy tôi tự động."

Sau đó anh vươn người về phía trước, nắm lấy chấn song ở đầu giường làm điểm tựa, rồi tự mình chuyển động.

Anh thậm chí thỉnh thoảng còn cầm lấy hạ thân Hàn Kính, điều chỉnh góc độ để đâm được vào điểm mẫn cảm của mình.

Vì Lan Tri làm chủ tốc độ tiết tấu, nên có thể chủ động kéo dài thời gian, rất lâu mà anh cũng không bắn.

Toàn bộ quá trình anh đều không hề nhìn Hàn Kính, như đang đắm chìm trong thế giới riêng nào đấy.

Hàn Kính chỉ thấy anh nhắm mắt, gương mặt hưởng thụ. Mồ hôi trên trán anh ngày càn nhiều, men theo gương mặt mà chảy xuống, đọng lại ở cái cằm nhỏ, rồi lại rơi xuống ngực, lăn theo từng thớ cơ bắp mà chảy xuống nơi kết hợp của hai người. Khắp nơi đều ướt sung tình sắc.

Lan Tri ngày càng hưng phấn, anh điên cuồng lắc đầu, miệng mơ hồ rên rỉ kịch liệt, hoàn toàn mất đi tự chủ.

Mà cơ thể Hàn Kính lại ngày càng khó chịu. Hắn vốn không còn gì để bắn, nhưng những trận ma sát kịch kiệt với thành ruột Lan Tri cứ ồ ồ kéo về cho hắn tràn ngập khoái cảm.

"Lan Tri à.." cuống cùng hắn nhịn không được, đành phải ghìm chặt eo anh làm anh dừng lại.

"Tôi...tôi không bắn được nữa..."

Lan Tri nhẹ nhàng vuốt tóc hắn, lại nói bằng cái giọng lịch sự khi nãy: "Như vậy sao được?"

Hàn Kính sao lại không biết anh đang ăn miếng trả miếng? (câu này lúc nãy anh Kính nói lúc muốn bắt thầy Lan nói thầy dâm đãng ý =]]]] giờ thầy quật lại) Hắn đành nức nở nghẹn ngào, giãy giụa muốn đem hạ thân mình ra khỏi thân thể anh, trưng ra vẻ mặt cầu xin: "Thầy Lan ơi hôm nay thật sự không nổi..!"

Chính hắn cũng hiểu được cầu xin Lan Tri đều không có tác dụng gì. Chọc giận anh, kết quả không bao giờ tốt đẹp.

Nhưng ngoài dự liệu của hắn, Lan Tri nhìn chằm chằm hắn một lát rồi quỳ thẳng người lên, đem hạ thân Hàn Kính trượt ra ngoài.

Hạ thân thô to của Hàn Kính dính đầy dầu bôi trơn trộn với dịch ruột non của Lan Tri, bất ngờ bị lôi ra khỏi người, kéo tạo thành mấy sợi tơ sáng bóng trong không trung.

Lan Tri nhìn thấy, lập tức dùng tay vuốt hết, đem bôi lên hạ thân của mình mình, tự an ủi, rồi phẩy tay ra hiệu cho anh cách xa mình ra một chút. (Bổn cung cho ngươi lui =]]])

Hàn Kính hiện tại không dám nhìn cái gì nữa. Bất cứ hình ảnh nào của Lan Tri cũng đều sẽ khơi lại dục vọng của hắn, mà hắn thì cần nhanh chóng làm cho họa mi ngừng hót ngay lập tức. hắn vội vàng nhặt quần áo, nói với anh một câu "Cảm ơn thầy Lan." Rồi ù té chạy ra khỏi khòng ngủ.

oOo

Hàn Kính trốn tới phòng khách, trong đầu đem cha mẹ anh chị em ông bà chú bác dì cậu mợ thím ông cố bà cố ông sơ bà sở ra điểm mặt một lần, mới thành công mà làm tính khí hắn mềm xuống lại.

Họa mi Hàn Kính tội nghiệp rúc đầu, nửa còn dính cái bao cao su. Hàn Kính gỡ áo mưa đi, bắt đầu mặc quần áo. Lúc mặc đồ lót, hắn cảm giác phần vải cọ vào hậu huyệt hắn rất không thoải mái. Tuy là khi nãy bị nhét vào cái dildo rất nhỏ, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy đau ơi là đau.

Làm 0 cũng khổ thật. Hắn buông người xuống ghế sô pha, xoa xoa cái mông, nghĩ về sau phải nhẹ nhàng với Lan Tri một chút, nếu không người đẹp của hắn sẽ đau chết mất.

Nghĩ nghĩ một hồi, hắn lại nhớ đến hai cây dildo điện một nhỏ một lớn kia.

Ai lại không thích thô to? Lan Tri của hắn sao còn mua cái nhỏ xíu đó làm gì nhỉ. Hàn Kính đột nhiên phát hiện: chẳng lẽ cái nhỏ là để khuếch trương, cái to mới thật sự để sử dụng?

Thảo nào khi nãy hắn chọc Lan Tri sử dụng dildo anh có vẻ không vui. Ra là bị hắn không có ý tứ nói trúng tâm sự.

Hắn nghĩ tới đây đột nhiên lại kích động: Lan Tri tại sao phải dùng sex toy để giải quyết? Anh rất xinh đẹp, kỹ thuật trên giường rất tốt, cũng không thiếu tiền, vì sao lại không ra ngoài tìm đàn ông khác?

Chẳng lẽ ngày đó cãi nhau xong anh cũng không đi tìm người khác?

Thật ra lúc đó Lan Tri có quan hệ với người khác Hàn Kính cũng có thể xem như không có gì. Dù gì hai người lúc đó cũng giống như "chia tay", nên tìm người khác cũng rất bình thường.

Nhưng mà, Lan Tri lại không như vậy.

Không có cùng người khác.

(thế giờ mi đã biết tại sao thầy Lan nổi khùng cột mi lên giường chưa:))

Hàn Kính cảm thấy trong lòng mình dâng lên một luồng nước ấm, hắn một lần nữa lại đẩy cửa phòng ngủ đi vào.

Lan Tri đang nửa nằm sấp nửa quỳ ở trên giường, đầu anh chôn sâu vào gối, hai chân tách ra, mông vểnh cao để lộ hậu huyệt đỏ hồng.

Huyệt đạo anh lúc nãy vừa cùng Hàn Kính quan hệ kịch liệt, đã có chút sưng tấy, ửng lên như quả đào mới chín. Xung quanh còn dính gel bôi trơn và dịch ruột non, vừa trắng lại vừa hồng, ẩn hiện trong hai cánh mông trắng noãn như hoa văn họa tiết trên nền một món đồ sứ tinh xảo.

Tay anh cầm cái dildo thô to kia nhắm hậu huyệt mình mà tự lộng. Tay còn lại nắm hạ thân mình vuốt vuốt. Hàn Kính thậm chí có thể nghe được tiếng nước nhóp nhép dâm mỹ. Anh rên rất nhỏ, những âm thanh phát ra chôn vùi hết xuống gối, chỉ để lại những tiếng vọng đùng đục lờ mờ quanh quẩn trong phòng.

Hàn Kính đến bên giường, từ phía sau ôm chặt lấy anh.

"Tôi với anh cãi nhau xong...anh...anh đều là giải quyết như vậy sao?"

Lan Tri bị ôm không thể tiếp tục đút dildo vào người, bất mãn mà gắt. "Đúng vậy!" Anh quay đầu nhìn Hàn Kính, mất kiên nhẫn nói: "Cậu có vấn đề gì sao?"

"Không có, tôi.."

"Không có thì đi ra ngoài!" Lan Tri cực lực mà đuổi hắn đi.

Hàn Kính bị anh đuổi thẳng, đau lòng muốn chết.

Mấy tháng trước hắn nhục mạ Lan Tri. Anh lại chẳng so đo, không chỉ gửi sách cho hắn, giúp hắn được nhận vào lớp luyện thi tốt nhất, còn giữ mình trung thành với hắn. Hàn Kính nắm lấy tay Lan Tri, mười ngón đan xen nhau.

"Lan Tri... anh vì tôi... vì tôi..."

"Vì tôi mà thủ thân như ngọc!" (phụt =]]]])

Hắn vốn quá kích động. Lời nói thốt ra xong ngẫm lại thật sự quá sai. Thủ thân như ngọc? Giờ là thời đại nào rồi, nói ra khác gì vũ nhục anh, còn hàm ý ám chỉ anh như đàn bà con gái.

Lan Tri nào biết đến nội tâm dậy sóng của Hàn Kính. Anh hiện đang rất cáu. Anh nhờ hắn "giúp", hắn đi nửa đường thì nhặt quần bỏ chạy, bắt anh tự giải quyết. Giờ anh đang tự an ủi, sắp đến cao trào rồi tự nhiên hắn lại xông vào ôm khư khư không buông, còn nói mấy câu nhảm nhí, anh rất bực bội, đưa tay Hàn Kính lên cắn một cái thật mạnh.

Hàn Kính la oai oái, theo phản xạ buông anh ra. Lan Tri nhanh chóng đạp hắn một cái, bò ra tiếp tục tự an ủi.

Hàn Kính chứng kiến cảnh này, lại đau lòng muốn chết, khóe mắt đã bắt đầu ươn ướt.

Lan Tri vì hắn mà nhịn lâu như vậy, nhất định rất vất vả. Hàn Kính hắn thân đàn ông trai tráng, nam nhân đại trượng phu, vậy mà thậm chí còn không thỏa mãn được người trong lòng, còn bắt người ta phải tự an ủi, thật quá mất mặt đấng nam nhi.

Vì thế hắn không chút nghĩ ngợi, nằm ngửa ra nhích người chui xuống giữa hai chân Lan Tri.

(à chỗ này là thầy Lan vẫn trong tư thế quỳ bò vểnh mông lên ý, xong bạn Kính chui xuống phía dưới à hí hí =]]])

Lan Tri giật mình, cho rằng Hàn Kính lại cố tình phá đám mình, anh bực bội lạnh lùng nói: "Tôi kêu cậu đi ra ngoài có nghe không vậy?"

Hàn Kính mặt đã đối diện với hạ thân Lan Tri, hắn đưa mắt lên nhìn anh.

Lan Tri thật sự rất đẹp. Bình thường lạnh lùng nhìn rất đẹp, trên giường bị dục vọng chinh phục, mặt mũi đỏ hồng lại càng rất đẹp.

Hàn Kính cố chấp lắc đầu.

"Anh cứ như vậy tôi rất khó chịu. Tuy là phía dưới hiện giờ tôi không thể thỏa mãn anh, nhưng còn rất nhiều chỗ khác thỏa mãn được."

Hắn chậm rãi mở miệng, thè lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái trên đỉnh hạ thân Lan Tri.

Lan Tri khi nãy đã gần tới cao trào, bị Hàn Kính liếm một cái, toàn thân anh từ đầu đến chân không kiểm soát được run lên, đầu gối đang quỳ cũng không còn vững, gần như nằm xuống cả người đè lên Hàn Kính.

Hàn Kính há to mồm ngậm hết cả hạ thân Lan Tri vào miệng, mút lấy mút để. Lan Tri đầu đã vùi vào gối, hai tay luồn về sau nắm tóc hắn, bụng dưới anh giờ nằm ngay trên trán Hàn Kính, không ngừng vì khoái cảm mà cọ qua cọ lại.

Anh rất nhanh xuất ra trong miệng Hàn Kính.

Lan Tri từ trên, vô lực mà trượt một đường dài nằm lên người Hàn Kính. Hạ thân anh từ trong miệng hắn rớt ra ngoài, dọc theo cằm, hầu kết, ngực Hàn Kính một đường dài trượt xuống, vẽ ra một đường dài ướt át.

Tinh dịch Lan Tri khi nãy xuất trong miệng hắn theo khóe miệng chảy ra. Hàn Kính biết rõ anh có tính ưa sạch sẽ, vốn định ngồi dậy ra phòng tắm nhổ đi, thì Lan Tri đã ôm chặt lấy hắn.

"Đừng đi". Anh nhắm mắt, thấp giọng nói. "Cho tôi ôm cậu một lát."

Hàn Kính nghiêng đầu nhìn Lan Tri. Tóc anh đã bị mồ hôi làm ướt, dinh dính mà quện vào trán, vẽ ra mấy lọn tóc hình vòng cung tinh tế như một bức phù điêu.

Hàn Kính một miệng tinh dịch, không thể mở miệng nói được câu nào, đành thò tay ôm chặt lấy Lan Tri, nhẹ nhàng vuốt ve đầu anh.

Lan Tri nhắm mắt lại, anh không nói thêm câu nào, cũng không buồn nhúc nhích.

Hai cơ thể dán chặt vào nhau, như không còn khoảng cách. Hàn Kính cảm nhận được lồng ngực Lan Tri phập phồng trên bụng mình, thậm chí còn nghe được nhịp đập trái tim anh. Hắn dùng tay khẽ vuốt ve sau lưng anh, như an ủi.

Lan Tri cũng tùy ý để hắn vuốt ve.

Lâu thật lâu, anh mới mở miệng hỏi Hàn Kính: "Nếu cậu là tôi, cậu sẽ làm như thế nào?"

Không đầu không đuôi hỏi một câu, Hàn Kính cũng không biết ý anh là gì? Muốn làm cái gì, với ai? Mà trong miệng hắn cũng đầy tinh dịch không có cách nào mở miệng hỏi thăm.

Lan Tri chậm rãi buông Hàn Kính, ngửa mặt lên nhìn trần nhà.

Đôi mắt đẹp của anh tựa hồ nhìn rất xa xăm: "Nếu cậu là tôi..." Lan Tri một lần nữa hỏi: "Cậu sẽ đối xử như thế nào với Chu Thành?"

Hàn Kính nghe được hai chữ "Chu Thành" liền bắt đầu nổi giận. Phẫn nộ của hắn với lão không bao giờ vơi bớt nhưng miệng lại không cách nào nói chuyện, Hàn Kính phẫn uất kinh lên được. Cuối cùng không đợi được nữa, hắn đem mớ tinh dịch nuốt ực xuống bụng.

Vậy là có thể mở miệng nói chuyện rồi.

"Tôi nếu là anh, tôi sẽ chẳng buồn quan tâm cái chi đến ân tình trước đó, sẽ xông thẳng lên cắt cmn luôn hai hòn trứng của lão!" Hắn tức giận chửi rủa.

Lan Tri nghe vậy xoay đầu nhìn Hàn Kính. Mắt anh lại trong veo không có điểm gợn, hiển nhiên là đã qua cơn kích tình.

Hàn Kính nhớ rõ tên Chu Thành đó còn từng đánh thuốc anh. Lòng hắn lại bừng bừng nổi giận, nghiêng đầu rủa một câu, chán ghét bổ sung: "Thiến xong còn chưa hết giận! Tôi phải đem cái thứ kia băm thành thịt bằm, một phần trộn trứng chưng cách thủy làm mắm, phần còn lại hầm nhừ với xì dầu cay đem cho chó hoang ăn!"

Lan Tri nghe vậy ngẩn người, lập tức cười ha ha.

Hàn Kính quay đầu trừng mắt: "Cười gì, tôi rất nghiêm túc đó!"

Lan Tri ngưng cười, chậm rãi xuống giường.

"Tôi thấy là cậu đói bụng lắm rồi đó." Anh nói, cũng không tiếp tục chủ đề lúc trước.

Lan Tri mặc quần áo chỉnh tề, lôi Hàn Kính ra phòng khách, chỉ lên mấy túi nhựa để trên bàn.

Hàn Hính mở ra, trong túi đều là đồ ăn, có thịt vịt quay, thịt kho tàu, thịt gà nướng cay, còn có canh chua cá. Món ăn cũng phong phú quá nha.

Hàn Kính quay đầu nhìn Lan Tri, anh không có biểu hiện gì, chỉ nói: "Đói thì ăn đi."

"Anh lúc nãy giày vò tôi xong cảm thấy áy náy nên mua đồ về cho tôi ăn phải không? Hàn Kính mừng rỡ hỏi.

Lan Tri đi đến bên tủ thủy tinh, tiện tay lấy một chai rượu tây, giả điếc bỏ qua câu hỏi của hắn.

Hàn Kính vui vẻ ngồi xuống bàn, lấy thức ăn ra, vừa cười vừa nói: "Tôi biết anh tốt với tôi lắm nhưng cũng không cần phải gà vịt thịt cá ngọt chua mặn cay mỗi thứ đều lấy đủ về cho tôi đâu?"

Lan Tri đã rót ra nửa ly rượu, dựa vào tủ kính lạnh lùng liếc hắn.

Hàn Kính lại tiếp tục tí tởn: "Hay là anh không biết tôi thích ăn thịt gì, vị gì nên mỗi cái đều mua về hết cho tôi, phải không?"

Lan Tri đi đến bên cạnh hắn, bất ngờ nện chai rượu xuống bàn đánh "RẦM", mắng:

"Thế có ăn không! Không ăn thì đem đi đổ!" (má ơi thầy dữ quá =]]]])

Hàn Kính xanh mặt, không ngờ Lan Tri dễ nổi tự ái như vậy, bèn lấy tay bảo vệ bàn đồ ăn, gật đầu liên tục: "Tôi ăn tôi ăn, đừng đổ!" Hắn nhanh chóng lấy đũa gắp mấy cục gà cho vào mồm: "Tôi xin lỗi tôi sai rồi, sau này tôi sẽ không nói như vậy nữa."

Lan Tri cũng không buồn đôi co tiếp với hắn, anh chậm rãi ngồi xuống đối diện, nhìn hắn ăn, tay vẫn rót rượu uống liên tục.

Hàn Kính thật sự đói bụng, thoáng cái đã gặm hết nửa con vịt quay. Đến khi dạ dày lưng lưng, hắn mới nhớ ra, ngẩn đầu hỏi Lan Tri:

"Anh không ăn à?"

Lan Tri lắc đầu, cúi xuống tiếp tục uống rượu.

Hàn Kính giờ mới chú ý anh uống rất nhanh, thoáng cái đã hết nửa chai rượu. Mặt anh vẫn tái nhợt, rượu uống vào còn không kịp phát tác lên.

Lan Tri tuy rằng ít nói, lúc nào cũng im lặng. Nhưng Hàn Kính cùng anh gần gũi cũng biết được, im lặng của anh cũng chia thành nhiều dạng: im lặng vì xấu hổ, im lặng vì vui vẻ, lặng vì...thích như thế, còn có im lặng vì đau buồn.

Hắn biết rõ, hiện giờ anh đang im lặng vì không vui.

Hàn Kính cúi đầu nghĩ nghĩ. Khi nãy Lan tri ôm hắn, hỏi nếu hắn là mình sẽ đối đãi với Chu Thành như thế nào, hàn Kính cũng lờ mờ đoán được một ít rồi. Hắn đặt đũa xuống, cầm chặt tay Lan Tri.

"Tôi biết anh có tâm sự nhưng không muốn kể. Nhưng mà tôi muốn anh biết, tôi không giống với bọn họ, tôi sẽ đối xử với anh rất tốt."

Lan Tri cúi thấp đầu, cũng không trả lời hắn.

Hàn Kính đứng lên, đến bên cạnh hắn quỳ một chân: "Thầy Lan, tôi rất nghiêm túc đó. Tôi rất nghiêm túc mà chuẩn bị ôn thi đại học. Tôi muốn sau này có bằng cấp, xin được việc làm tốt, nuôi được gia đình. Tôi...tôi muốn xứng với anh. Nếu không phải vì anh thì tôi mỗi ngày chăm chỉ đọc sách làm gì, bù đầu vào mấy hàm số lượng giác, mấy hình học rối lắm để làm gì?"

Hắn thật sự không thích toán cấp 3, khó muốn chết. Hồi còn đi học hắn chỉ lê lết đủ đậu tốt nghiệp. Nhưng sau này hắn đê ý Lan Tri, anh lại là phó giáo sư ngành toán học ứng dụng, có bằng tiến sĩ. Hắn đi với người ta mà dốt toán quá cũng như là không tôn trọng người ta rồi.

(Không sao đâu Kính à, Thịt bò đâu phải lúc nào cũng dùng để nấu món bít tết. Thịt bò kết hợp với khoai tây cũng ngon lắm đó....)

Cũng may Lan Tri cũng không biểu hiện gì khó chịu.

Hàn Kính ngượng ngùng, vòng vo đổi chủ đề: "Tóm lại là tôi...nghiêm túc!"

Lan Tri chỉ "Ừ" một cái.

Hàn Kính nghe Lan Tri đã chịu mở miệng, bắt đầu vui vẻ mà lấn tới:

"Thầy Lan, nếu anh lo lắng thì chi bằng tôi tới ở chung với anh đi. Như vậy anh dễ dàng theo dõi tôi, an tâm tôi không đi với người khác."

Lan Tri đưa tay sờ lên tóc hắn.

"Chúng ta ở cùng một chỗ, ngủ chung với nhau, tâm trí cũng sẽ chỉ nghĩ về nhau có được không?" Hàn Kính nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm một câu: "Hơn nữa tôi có thể nấu cơm cho anh ăn. Mỗi tối anh đi dạy về có cơm canh nóng hổi chờ anh, có phải tốt hơn không!"

Lan Tri khẽ cười nhẹ một cái.

"Vậy rốt cuộc là có chịu không nè!" Hàn Kính nóng nảy hỏi.

Lan Tri cúi đầu, cạ lên chóp mũi hắn, nhìn hắn đăm đăm.

"Cậu nếu muốn chia tiền thuê nhà với tôi luôn thì tôi rất sẵn lòng." Anh nhẹ nhàng nói.

Hàn Kính ngẩn người ra một lúc mới hiểu được ẩn ý của anh.

"Nói vậy là anh đồng ý cho tôi ở chung rồi phải không?" Hắn mừng rỡ nhảy dựng lên.

Tôi với Lan Tri ở chung một nhà rồi đây này! Hạnh phúc bất ngờ ập tới làm Hàn Kính mấy chuyện khác đều quên béng hết.

Hắn hung phấn nhảy nhót cả buổi, mới sực nhớ ra chuyện hệ trọng.

"Vậy..tiền thuê nhà một tháng bao nhiêu vậy?" Hắn hỏi thẳng

Hắn không có nhiều tiền, còn phải chi tiêu, sắp tới còn về quê nữa. Nhà Lan Tri vừa rộng vừa đẹp, sạch sẽ khang trang cái gì cũng tốt, giá thuê nhất định rất đắt. Lỡ hắn không trả nổi thì làm sao đây?

Lan Tri đã tìm được một cái chìa khóa dự phòng, ném qua người hắn.

"Tiền thuê nhà đổi bằng tiền mua đồ ăn."

"Như vậy sao được?"

"Vậy cậu muốn trả tiền thuê nhà?"

"À không phải, chỉ là.."

"Nhớ rõ lời cậu nói lúc nảy..." Lan Tri dán lên lỗ tai Hàn Kính, thở vào một hơi: "Mỗi tối trở về, đều có cơm canh nóng hổi chờ tôi."

-

Welcum cháu Kính đến với kiếp thê nô =]]]]]]

À các bạn thích 1 2 ngày up 1 chương dài như vầy hay mỗi ngày 1 chương ngắn. Vì truyện gốc cũng ko chia chương, t thấy chỗ nào ngắt được thì ngắt thôi (như hai chương 27 28 này dài gấp đôi bth vì t ko muốn H mà kéo tận 4 chương =]]])

- -

*Hãy vote hoặc comment để An có động lực cày truyện tiếp nha:"(

*Follow để xem thêm nhiều prj truyện mới An đang edit nhé

*Cảm ơn mọi người nhiều xD