Ngày hôm sau.
Sau một đêm thả mình vui chơi, tất cả mọi người trên Thiết Giáp Thành hôm nay quyết định dậy trễ hơn mọi lần.
Chờ tới chín giờ sáng thì tất cả mọi người mới bắt đầu dậy.
Sau khi đã bổ sung đầy đủ những thứ cần thiết thì điểm đến tiếp theo của Thiết Giáp Thành chính là kinh đô của loài người bây giờ, cứ điểm Kongokaku!
Tuy nhiên, dựa theo những gì Yozora biết thì có vẻ như lần khởi hành này không được suôn sẻ cho lắm.
Và quả nhiên, ngay khi Thiết Giáp Thành chuẩn bị khởi hành thì rắc rối đã đến!
Chỉ thấy từ cổng thành, một chiếc xe lửa đang đi vào.
Nhưng nó khác với bình thường! Rất nhiều người dân đang đứng bên đường ray, mặt mày hớn hở giống như đang được đón tiếp idol của lòng mình vậy!
À không! Nếu như thân phận của chiếc xe lửa này đúng như Yozora nghĩ thì chủ nhân của nó đúng là idol của bọn họ thật.
“Đó chính là Kokujou!”
“Chủ nhân của nó, Biba-sama và đội quân Hunter của ngài chính là anh hùng của chúng ta đấy!”
“Ừm! Nghe nói bọn họ chưa bao giờ thất bại trong việc đi săn kabane cả!”
“Đúng vậy! Nếu bọn họ xuất hiện ở đây nghĩa là cứ điểm Shitori trong một thời gian sẽ không phải chịu sự tấn công của kabane!”
…
Quả nhiên! Sau khi nghe được những lời bàn tán của những người xung quanh, Yozora có thể xác định được thân phận của chiếc xe lửa này!
Bản thân chiếc xe không quan trọng, mà những gì nó đang chở mới quan trọng!
Một đội quân thiện chiến với khả năng tiêu diệt một cứ điểm, một động cơ chạy bằng nguồn năng lượng của kabane, một số lượng kabane đủ để công phá cứ điểm Kongokaku, và boss cuối!
Có thể nói, Kokujou đang chở trên mình 90% drama của cả bộ phim!
Đang lúc Yozora suy nghĩ thì Mumei kéo tay hắn nói:
“Yozora! Để em dẫn anh đi nhìn onii-sama!”
Yozora nghe vậy liền bỏ qua ý định một đấm chôn vùi cả Kokujou.
Dù sao thì cũng là boss cuối của cả bộ phim, nên đi gặp mặt một lúc chứ nhỉ?
Với cả cũng phải cảm ơn Biba vì đã cứu Mumei lúc trước! Rồi vả hắn vì vụ biến Mumei thành Kabaneri sau cũng được! — QUẢNG CÁO —
Nghĩ vậy, Yozora liền gật đầu.
Mumei liền cầm tay Yozora kéo hắn đi, nhìn gương mặt háo hức của nàng, có vẻ như Mumei rất muốn giới thiệu Yozora cho Biba!
Yozora bỗng nhận ra một điều, đây không phải là cảnh ra mắt gia đình nhà gái sao? Nghĩa là Yozora đang chuẩn bị diễn một cảnh “con rể đánh bể đầu gia đình nhà gái” trước sự chứng kiến của hàng nghìn người?
Nghĩ tới đây, Yozora bỗng nhiên cảm thấy kích thích.
Đây có khi là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Yozora có cơ hội làm trò này! Bởi ai chắc được sau này Yozora có gặp phải nhà gái phản diện như thế này nữa?
Tuy hai người hai dòng suy nghĩ khác nhau nhưng điều đó cũng không cản được ước chân của bọn họ! Hai người nhanh chóng đi lại gần Kokujou.
Ngay khi hai người tới gần, đám đông bỗng ồn ào hơn.
“Nhìn kìa! Đó là Biba-sama đấy!”
“Thấy rồi! Với cả những người đi sao chính là đội Hunter đấy!”
“Người nào người nấy nhìn cũng mạnh cả! Không trách bọn họ có thể đi săn kabane!”
…
Xem ra Biba và đội quân của hắn đã đi ra rồi.
Mumei nghe thấy vậy liền kéo Yozora đi nhanh hơn, lấy sức mạnh của nàng thì có thể dễ dàng đẩy đám người ra, nhanh chóng đi tới chỗ Biba!
Biba lúc này cũng đã chú ý tới dị dạng của đám đông, khi hắn nhận ra đó là Mumei liền vui vẻ nói:
“Mumei! Sao em lại ở chỗ này? Shimon đâu?”
“Shimon đã chết lúc kabane tấn công cứ điểm Aragane rồi.”
Mumei nghe được câu hỏi của Biba liền buồn bả trả lời.
Shimon chính là tên của người đi theo Mumei lúc mới đầu, nhưng hắn đã nhận cơm hộp sau chưa đầy ba phút xuất hiện rồi!
Thậm chí hắn còn thảm hơn Kenshou nữa! Ít nhất Kenshou còn có cảnh mình chết! Còn Shimon thì không ai giải thích xem tại sao một người là thành viên của đội Hunter thiện chiến lại chết dưới tay một con kabane thậm chí còn không phải Wazatori nữa!
“Thế à? Nhưng em không sao là tốt rồi.” Biba nghe vậy chỉ hơi dừng lại, nhưng sau đó liền nói tiếp.
Có vẻ như cái chết của Shimon không có ảnh hưởng quá lớn đối với hắn!
“Vâng! Đúng rồi! Đây là Yozora! Người đồng hành cùng em sao khi Shimon chết!”
Vừa nói, Mumei vừa kéo Yozora lên phía trước để Biba có thể nhìn rõ hơn.
Nhìn thấy động tác thân mật này, Biba lập tức nhíu mày, nhưng hắn cũng không nói gì.
— QUẢNG CÁO —
Yozora lúc này liền chào:
“Chào, ta là Waraiki Yozora! Nghe danh ngài Biba đây đã lâu, giờ mới có dịp gặp mặt trực tiếp!”
Tuy lời nói của Yozora nhìn có vẻ như hắn đã ngưỡng mộ Biba từ lâu, nhưng dựa vào giọng điệu đều đều cùng với thần sắc bình tĩnh của Yozora thì ai cũng đoán được đây chỉ là lời khách sáo của hắn thôi!
Biba tuy nhìn ra như cũng không có phản ứng gì, hắn chỉ bình tĩnh nói:
“Rất vui được gặp cậu.
Cảm ơn cậu đã chăm sóc cho em gái ta bấy lâu qua! Từ giờ thì ta sẽ chăm sóc em ấy!”
Tốt! Lần này thì ai cũng có thể chắc chắn hàm ý trong lời nói của Biba rồi! Nói thẳng ra là: “Cảm ơn cậu đã chăm sóc em gái ta! Từ giờ để ta lo, cậu rút đi được rồi đấy!”
Sau đó hắn còn quay qua nói với Mumei:
“Mumei, chúng ta về nhà thôi!”
Mumei nghe vậy thì cứng người, tâm thần hoảng hốt không biết phải làm sao.
Bất tri bất giác, bàn tay đang nắm tay Yozora đã siết chặt.
Nàng phản bác:
“Nhưng mà ta không muốn rời xa Yozora!”
Tuy nhiên, giọng nói yếu đuối vô lực chứng minh nàng cũng không muốn phản kháng lại mệnh lệnh của Biba.
Yozora cảm nhận được tâm tình của Mumei liền quyết định không thể để tình trạng cứ tiếp tục như vậy được! Lí do tạo thành tình trạng bây giờ chỉ có hai cái:
Một là Biba có ân cứu mạng Mumei! Hai là trong nhận thức của Mumei, Biba là một người hùng!
Về ân cứu mạng của Biba thì không làm gì được rồi, nhưng muốn đánh sụp hình tượng người hùng của Biba thì dễ lắm, chỉ cần trưng ra thứ mà Kokujou đang vận chuyển là xong!
Nghĩ là làm, Yozora liền mở lời:
“Biba, ta nghe những người dân của cứ điểm Shitori ca ngợi người là một người hùng.”
Biba nhíu mày, hắn không biết đang yên đang lành tự nhiên Yozora nhắc tới vấn đề này làm gì? Nhưng Biba vẫn bình tĩnh trả lời:
“Ừm, nhưng chỉ là bọn họ nói quá lên thôi! Người có công giết kabane là đội Hunter của ta! Bọn họ mới xứng là người hùng!”
“Biba-sama! Ngài không cần hạ thấp chính mình như vậy đâu!” — QUẢNG CÁO —
“Đúng vậy! So với chúng tôi thì lượng kabane mà ngài giết cũng không kém cạnh gì đâu!”
…
Những thành viên của đội Hunter sau khi nghe thấy Biba nói liền phản bác! Xem ra hắn rất được lòng các đội viên của mình, dù sao thì một đám người cũng có cùng mục đích mà.
Yozora suy nghĩ, sau đó hắn liền nói:
“Ừ! Ta cũng đồng ý! Ngươi không phải người hùng!”
Tĩnh lặng.
Ngay khi Yozora mở miệng, tất cả thành viên của Hunter đều trừng mắt nhìn Yozora với đôi mắt bất thiện.
Tuy nhiên, Yozora đều không quan tâm tới bọn họ, hắn tiếp tục nói:
“Với những thứ mà chiếc xe này đang chở, ngươi không xứng làm người hùng!”
Vừa nói, Yozora vừa đưa tay ra.
Nơi mà bọn hắn đang đứng ở kế bên đầu xe, cho nên hắn chỉ cần đưa tay ra là cũng đủ để chạm vào vỏ ngoài của chiếc xe.
“Nếu như ngươi muốn phản bác, thì giải thích cho ta xem đây là cái gì!”
Ầm! Ầm!
Yozora liền dùng lực kéo lớp vỏ ngoài của Kokujou ra! Để lộ ra phía trong là một thiết bị kì lại nào đó.
Biba cùng Hunter thấy cảnh này liền biến sắc!
———————————————————
Yo! Nếu các bạn thắc mắc tại sao tới giờ mình mới đăng chương mới thì đây là lí do:
Một là hôm qua sau khi nâng mức tạ lên một mốc mới thì sau khi đi tập gym về tay mình rung như một cái s*x toy! Nói thật là trong tình trạng đó tốc độ gõ chữ của mình cực kỳ chậm! Tới bây giờ mới gõ xong!
Hai là mình đang gặp phải một tình trạng mà bất kì tác giả nào đều phải gặp, kẹt văn bí ý tưởng! Cho nên tốc độ sáng tác cũng chậm lại!
Thì để không ảnh hưởng tâm trạng của các bạn, mình quyết định sẽ chuyển giờ đăng lên buổi sáng!
Đó là tất cả của hôm nay! Chúc các bạn một ngày vui vẻ!
P/s: Nếu như các bạn thấy logic nói chuyện của các nhân vật trong chương này có gì đó sai sai thì...!Xin lỗi! Đây là trình độ cao nhất của mình ở hiện tại rồi!.