Nhị Thứ Nguyên Tiến Hoá Giả

Chương 32: 32: Chiêu Này Ai Đỡ Được!





“Yozora, muốn sở hữu linh lực có khó không?”
“Không khó đâu.

Ai cũng có thể sở hữu.”
“Thế ngươi có thể dạy cho ta được không?”
“Ừ! Sau khi chuyện này kết thúc thì ta sẽ dạy cho ngươi.”

“Bình thường thì ngươi hay làm gì vậy Yozora?”
“Cũng chỉ là rèn luyện, nghiên cứu với nghỉ ngơi thôi.

Chả có gì đặc biệt cả.”
“Mà Yozora nè, món ăn ưa thích của ngươi là gì vậy?”
“Để xem…Nếu nói là ưa thích thì có lẽ là bánh mì với xôi.”

Ban đầu là những vấn đề liên quan tới linh lực nhưng về sau thì những câu hỏi của Mumei hoàn toàn chỉ liên quan tới Yozora mà thôi.
Tới lúc này thì Yozora cũng nhận thấy có gì đó lạ lạ đang diễn ra nhưng chưa kịp suy nghĩ thì một tiếng còi đột ngột vang lên.
Suýt!!
Thiết Giáp Thành bắt đầu rung nhẹ, sau đó di chuyển về phía trước.
“Xem ra Yomegawa đã thành công khởi động Thiết Giáp Thành.” Yozora nói, Mumei cũng gật đầu đồng ý, nhưng gương mặt thì có vẻ hơi khó chịu.
Sao lại đúng ngay lúc này cơ chứ! Chút xíu nữa thôi là mình có thể hỏi mẫu con gái ưa thích của Yozora rồi!
Mặc dù không biết Mumei đang nghĩ gì nhưng nhìn từ mặt ngoài thì Yozora đoán nàng đang khó chịu vì cuộc trò chuyện bị cắt ngang.

Cho nên hắn nhẹ nhàng hỏi:
“Muốn cùng ta ra đuôi tàu hóng mát không?”
“Muốn!” Mumei nghe được câu hỏi của Yozora liền sáng mắt lên, gật đầu đồng ý.
“Vậy thì đi thôi.” Yozora đứng lên chuẩn bị đi thì bàn thay trái của hắn bỗng bị một người cầm lấy.


Hắn quay đầu nhìn lại thì Mumei hơi quay đầu tránh né hỏi:
“Không được sao?”
— QUẢNG CÁO —
Lúc này mà còn trả lời sai được nữa thì uống nước lọc tự sát luôn đi cho nó nhanh.

Yozora mỉm cười trả lời:
“Được chứ! Bất cứ khi nào ngươi muốn!”
Mumei nghe vậy liền vui vẻ, nhưng có lẽ do ngượng ngùng mà vẫn đỏ mặt cúi đầu, tạo ra một cảnh tượng cực kì dễ thương!
Yozora cười nhẹ rồi kéo tay Mumei đi.

Tới lúc này mà hắn còn không biết cảm xúc của Mumei thì đơn giản là sỉ nhục những đọc giả ở đây.
Nhưng mà mình có làm gì đâu nhỉ? Chỉ là chơi đùa, kể chuyện, tặng quà, an ủi, hứa hẹ… Ách! Hình như mình có làm thiệt!
Yozora vừa đi vừa suy nghĩ.

Bây giờ thì hắn đã nhận ra những hành động của hắn có sát thương kinh khủng như thế nào đối với phái nữ rồi.
Xem ra do lâu rồi chưa tiếp xúc với người khác cho nên nhận thức hơi bị trì độn lại rồi.

Xem ra cần phải chú ý nhiều hơn tới vấn đề này.
Dù sao may mắn lần này Yozora cũng rất ưa thích Mumei, nhưng nếu gặp phải một cô gái mà hắn không thích thì sao?
Yozora chưa bao giờ nghĩ hành động đi thả thính khắp nơi rồi không chịu trách nhiệm là đúng đắn cả.

Thứ tình cảm cao đẹp như tình yêu thì không nên bị đối xử như vậy!

“Mát quá!” Mumei hô lên.


Theo Thiết Giáp Thành di chuyển, những cơn gió nhẹ nhàng sượt qua mang tới không khí trong lành, thay thế cho mùi vị khó chịu do kabane đem lại.
Nhìn xem những sợi tóc của Mumei phất phơ trong gió, Yozora hơi thất thần.

Có lẽ là do đã xác định được cảm xúc mà mình dành cho Mumei nên hiện giờ bất kì hành động cử chỉ nào của nàng cũng có thể hấp dẫn lấy Yozora một cách tuyệt đối!
“Nhìn gì vậy?” Nhận ra tầm mắt của Yozora, Mumei xấu hổ hỏi.
“Nhìn em!” Yozora dứt khoát trả lời, thậm chí cả xưng hô cũng đã sửa lại!
Không ngờ tới câu trả lời mình nhận được là như vậy, Mumei xấu hổ quay mặt đi, gương mặt đã ửng đỏ.
Không biết mình có bị FBI gõ cửa không nhỉ?
Yozora vừa dời ánh mắt, vừa suy nghĩ.

Hắn vẫn nhớ dù thân hình của Mumei đang phản đối điều này nhưng thực chất Mumei chỉ mới 12 tuổi mà thôi!
Bỏ qua ý nghĩ vu vơ trong đầu Yozora, cảnh tượng trước mặt hắn không hợp với mấy khùng cảnh lãng mạn chút nào.
Trước mắt hắn là một toà thành đang cháy, ngọn lửa dữ dội như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ trong phạm vi của mình, những ngôi nhà sụp đổ rực rỡ dưới ánh lửa, những con quái vật biết đi đang lần tìm con mồi của mình.
Nếu xét trên thực tế, cảnh tượng này là một địa ngục trần gian.

Nhưng nếu xét theo gốc nhìn nghệ thuật, đây là là một tuyệt tác có một không hai!
— QUẢNG CÁO —
“Hà~” Nghĩ tới đây, Yozora bất giác thở dài.

Mumei nghe vậy liền thắc mắc.
“Yozora, sao ngươi lại thở dài vậy?” Dù Yozora đã sửa đổi cách xưng hô nhưng Mumei vẫn không thay đổi.

Đơn giản là nàng quá xấu hổ để làm việc đó a!
Nghe thấy sự ngượng ngùng trong giọng nói của Mumei, Yozora liền cười nói:
“Không có gì.


Chỉ là cảm thấy một cảnh tượng như địa ngục lại có thể đẹp đẽ như vậy thì thật là kì lạ mà thôi!”
Mumei nghe vậy cũng nhìn về phía trước.

Nàng cũng phải công nhận lời của Yozora nói.
“Kể cả khi đã bị phá huỷ thì mọi thứ vẫn ngoan cường tỏa sáng như vậy.

Đúng thật là rực rỡ trong điêu tàn.” Yozora nhẹ nhàng nói, Mumei nghe vậy liền gật đầu, sau đó hai người liền chìm vào im lặng.

Một lúc sau, khi Yozora cùng với Mumei đang ngắm nhìn khu dân cư từ xa thì một giọng nói đột ngột vàng lên, cắt đứt sự tĩnh lặng của nơi này.
“Oay! Tiền bối!”
Yozora cùng Mumei quay mặt lại nhìn, chỉ thấy Ikoma cùng với một thiếu niên mập mạp đang đi tới.
“Xin chào! Tôi là Takumi! Cảm ơn ngài vì đã giúp đỡ Ikoma khi trước!”
Yozora chưa kịp mở miệng ra thì thiếu niên kia đã nói trước.

Theo như Yozora nhớ thì Takumi là một trong những người bạn hiếm hoi của Ikoma, thậm chí sau này còn vì Ikoma mà mất mạng nữa!
Đối với những người như vậy, Yozora không hề chán ghét một tí nào cả.

Cho nên hắn cười nói:
“Không cần khách khó như vậy đâu.

Ta chỉ tiện tay giúp thôi mà.”
“Không! Đối với ngài có thể chỉ là tiện tay nhưng đối với bọn tôi thì đó lại là một đại ân đấy!”
Nghe thấy Takumi nói vậy, Yozora đành phải nhận lời cảm ơn đó.
“Tiền bối, ngài ra đây làm gì vậy?” Ikoma thấy cuộc nói chuyện đã kết thúc liền hỏi.
“Ta hả? Chỉ là đi ngắm cảnh với Mumei thôi.”
Nghe được câu trả lời của Yozora, Ikoma liền nhìn về phía Mumei với một ánh mắt kì lạ.
Hắn nhớ rõ cô gái này từng chuẩn bị lao lên chiến đấu để cản đường kabane, nhưng sao đó thì đột ngột gọi tên Yozora, rồi Yozora lao ra từ cả đàn kabane.

Hơn nữa bây giờ còn đi ra ngoài ngắm cảnh với Yozora…

— QUẢNG CÁO —
Chả lẽ là bạn gái của Yozora!
Càng nghĩ, ánh mắt của Ikoma càng quái dị, Mumei cảm nhận được vậy liền xấu hổ cúi đầu.
“Uy! Đừng có tự tiện đoán mò chuyện riêng tư của người khác như thế chứ!”
Yozora không thể làm gì hơn là đánh gãy dòng suy nghĩ của Ikoma, nếu không thì Mumei biến thành đà điểu mất!
“Vâng! Thành thật xin lỗi!” Ikoma nghe vậy liền giật mình xin lỗi, thầm nghĩ có phải là mình đoán sai rồi không.
Về phần Mumei, tuy nàng đã thoát khỏi tình cảnh xấu hổ “bắt gian tại trận”, nhưng lại có một tí thất lạc trong lòng.
“Ừ.

Mặc dù lần này thì ngươi đoán đúng rồi!”
Mọi người: “!!!”
Quả đúng là Yozora, không ai đỡ được chiêu này hết!
Mumei vừa nghe vậy thì liền đỏ bừng mặt trốn ra sau Yozora.

Còn Ikoma cùng Takumi thì dùng một gương mặt mộng bức nhìn hắn.
Thế tại sao ngài lại nói là ta đoán mò! Cùng một lúc, cả hai người bạn thân đều có cùng một ý nghĩ, đúng kiểu “tâm ý tương thông”!
Mặc kệ phản ứng của mọi người, Yozora hỏi:
“Bỏ chuyện của chúng ta sang một bên, hai người ra đây làm gì vậy? Cấm dùng lí do của ta!”
Khoé miệng Ikoma giật giật.

Có thằng ngu mới dùng cái lí do của ngài khi đi chung với một đứa con trai! Trừ khi thằng đó thuộc giới tính thứ ba.
———————————————————
Chào! Lại ba ngày nữa rồi, cái đề cử chắc vứt xó luôn cho nó nhanh!
Mặc dù vậy, cảm ơn các bạn nào đã đề cử để mình có thể leo lên top 300! Với lại cũng cảm ơn các bạn đã đọc truyện để mình có hơn 1k lượt đọc!
Nói thiệt chứ khi bắt đầu viết thì mình còn sợ chất có mà nào đọc nữa có.

Cho nên cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!
Hẹn gặp lại!
P/s: Mình không ngờ bác Tekis Tuan dám để avatar bằng huyền thoại đó luôn đấy!.