Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

Chương 80: An ủi Rei




“Này … đây là cách mà ngươi nói chuyện với nữ nhân đó sao? hò hét vào mặt nàng không chút quan tâm tôn trọng cảm xúc của người khác à, nhìn nàng xem đã đủ u buồn trên gương mặt rồi.”

Nagami lúc này bước tới kêu lên một tiếng hấp dẫn ánh mắt mọi người rồi vào giữa hai người Rei và Takashi nhìn hắn nói rằng với vẻ khó chịu.

“Ngươi là ai? đây là việc riêng giữa ta và nàng không liên quan đến ngươi tránh ra chỗ khác.” Takashi nhìn thấy kẻ tuấn tú như hắn ra bảo vệ Rei nhất thời ghen ghét nói rằng.

“Thấy nữ nhân bị ức hiếp thì cần có nam nhân bảo vệ không lẽ ngay cả điều này mà ngươi cũng chưa học được sao, hay là ngươi chỉ học được cách ăn hiếp nữ nhân và hò hét với nàng thôi à.” 

Nagami nhìn với hắn khinh bỉ nói rằng cũng với đó mọi người xung quanh ném tới ánh mặt khinh bỉ không thôi nhất các học viên nữ ở đây.

“Ngươi …” Takashi bị hắn nói như thế cùng với những lời bàn tán và ánh mắt khinh bỉ xung quanh liền tức giận lẫn xấu hổ quay người bỏ đi.

Sau đó mọi chuyện kết thúc thì mọi người xung quanh nhìn Nagami với vẻ mỉm cười thân thiện nhất các nữ nhân với dáng vẻ (mê gái) khen không dứt rồi ai ai cũng tản đi để lại hai người Nagami và Rei ở đó.

“Ngươi không sao chứ?”Nagami lúc này quay lại quan tâm nhìn nàng một cái nói nhìn gương mặt xinh đẹp lúc này tràn vẻ u buồn kia thương tiếc không thôi.

Lúc đầu coi anime hắn rất ghét Rei vì cứ nàng là nữ nhân hai mặt, chỉ sau này hiểu rõ sự việc hắn thầm tội nghiệp cho nàng và khinh bị main chính này.

Nàng vốn yêu thích tên này cùng hắn lên đến cấp ba cùng trường với nhau vui vẻ, nhưng sự cố xảy ra nàng bị ở lại lớp một năm thì tên này giống như sư tử chỉ biết mỗi ngày hò hét vào mặt nàng, hỏi sao nữ nhân không bị tổn thương.

Rồi bạn thân của nó tới an ui và quan tâm chăm sóc nàng lúc yếu đuối nhất thì tất nhiên nữ nhân sẽ cần một bờ vai dựa vào an ủi chứ không phải tên ngu main chỉ biết la hét với nàng.

Thế main mất Rei đây do cái ngu của thằng này chứ đứng trên lập trường của Rei không có lỗi, còn về lời hứa cả hai sẽ kết hôn càng thảm hơn vì bây giờ cả hai chưa là gì của nhau mà thắng này đã như vậy thì không biết cưới về sẽ đối xử tệ như thế nào nữa đây cái suy nghĩ lúc nữ nhân yêu đuối nghĩ tới.

Nên dẫn nói những chuyện ngu người thế này chỉ có thể là Main mà thôi.

Nagami lúc này mỉm cười cảm ơn tên này rất nhiều, nhớ như vậy hắn sẽ công chiếm Rei dễ dàng hơn là dùng thủ đoạn hèn hạ.

“Ta không sao … cảm ơn ngươi.” Rei lúc này nhìn một thiếu niên tuấn tú vì nàng ra mặt liền cảm kích hảo cảm không thôi, trong lúc này nàng còn đang buồn vì ở lại cần người an ủi nhất lại là người làm nàng thất vọng nhất trong đau buồn không thậm chí gương mặt đều thể hiện ra.

“Đi với ta, ta sẽ làm ngươi vui lên đừng vì những kẻ như thế mà buồn lòng.” Nagami bắt ngờ nắm lấy nàng trước sự bất ngờ của Rei rồi lôi kéo nàng đi lên sân thượng của trường trong dáng vẻ mỉm cười ấm áp.

Làm Rei nhìn thấy liền ngẩn người cứ thể mặc hắn kéo đi để lại mọi người nhìn thấy ngạc nhiên không thôi, trong đó Takashi nhìn thấy càng tức giận không thôi cảm giác cứ như trên đầu mọc một cái sừng.

Nagami sau khi kéo Rei lên sân thượng liền cùng nàng ngồi xuống một góc nào đó kể một câu chuyện hòa nhã vui vẻ từ từ lên chuyện cười làm những u buồn của nàng vơi đi từng chút rồi làm nàng mỉm cưởi hạnh phúc với những câu chuyện đó.

“Thấy không như ta đã nói dù trong cơn mưa cùng những lúc tâm tối nhất thì sẽ có lúc nó sẽ ngừng lại và ánh sáng tươi đẹp cùng bầu trời trong xanh hiện ra, cũng giống như ngươi bây giờ đang tươi cười vui vẻ quên đi những nổi buồn kia.”

Rei vừa nghe hắn nói thế liền ngẩn người một cái vì đúng là lúc này trong lòng nàng đã không còn ưu buồn những việc đó nữa vì từ những niềm vui hắn mang tới, nhất thời nhìn gương mặt tuấn tú mỉm cười kia như đã khắc vào lòng nàng một chỗ quan trọng nào đó khó thể quên được.

“Ừ…” Rồi nàng mỉm cười vô cùng xinh đẹp cứ tỏa sáng vậy gật đầu.

“Reng…” 

Rồi cả hai cùng trò chuyện vui vẻ rất nhiều rồi giới thiệu tên cho nhau một cách tự nhiên chỉ là cuộc vui nào cùng phải tàn vì tiếng chuông đã vang báo rằng thời gian nghỉ đã hết.

“Ta vẫn có cùng trò chuyện được nữa chứ?.” Ngay khi cả hai sắp bước xuống thì nàng quay sang nhìn hắn hỏi với gương mặt ngượng ngùng cùng chờ mong.

“Tất nhiên rồi … chỉ là ta không phải học viên ở đây có lẽ sẽ ít gặp người trực tiếp trò chuyện được.”Nagami vui vẻ đồng ý rồi nói một câu làm nàng bất ngờ một cái.

“Ngươi là học viên của Mochizuki … không lẽ chính là người mà mọi người bàn tán đánh bại Saeko-Senpai người từng đoạt giải quốc gia.” Rei lúc này mới tới tên của hắn chính là tên mà mọi người đang bàn tán lúc này liền khiếp sợ ra mặt.

“Nếu không còn ai khác tên Nagami thì đúng là ta … ngươi yên tâm nếu như có kẻ nào ăn hiếp ngươi cứ việc báo với ta, ta sẽ cho kẻ đó một trận no đòn.” Nagami thản nhiên tươi cười thừa nhận nói rằng rồi chớp mắt với nàng một cái.

“Wow … không ngờ được kết bạn với nhân vật nổi tiếng không biết nên vui hay nên buồn đây, chỉ là ta sẽ lời nói này của ngươi ta mà bị ăn hiếp thì phải giúp ta đó.” Rei lúc này vô cùng vui vẻ nói rằng, nàng quá bắt ngờ không nghĩ tới nhân vật được mọi người bàn tán lại là người giúp đỡ nàng.

Rồi nàng muốn cùng hắn trao đổi số cho nhau tiện liên lạc, rồi cả hai vui vẻ bước xuống tạm biệt đi hai đường khác nhau.

Và hành trình đến trường Fujima của Nagami đạt được kết quả vượt sự mong đợi hắn lúc này vô cùng vui vẻ cảm giác chuyến đi này thu được kết quả vượt dự kiến.

Sau khi hắn quay lại thì Nao liền ôm lấy hỏi thăm đi đâu làm gì vô cùng quan tâm làm vô số học viên nhìn thấy khóc thét trong lòng than trời thằng hai hộp sữa, thằng không hộp nào.

Cứ thế hành trình đến trường Fujima kết thúc lên đường quay về trước sự quan sát của mọi người.