“Xong rồi.”
Nagami sau khi chăm chú chăm sóc mái tóc của nàng xong cũng thở ra một hơi, hắn khi trải cho nàng cứ nhớ tới lúc Miyako được hắn chải làm nang rất thích nên trải vô cùng chăm chú.
“Trời ơi nhìn còn mượt mà hơn Tsuguri chải nửa.” Hitsugi lúc này nhìn mái tóc màu nâu của Sagiri một cách mượt mà tạo nên một mị lực vô hình khiến nàng nhìn mà ghen tỵ không thôi.
Tsuguri nhìn thấy cũng ghen tỵ không kém làm nữ nhân ai mà chả thích đẹp, nhưng nàng càng chán nản hơn là bản thân mình chải tóc còn thua một nam nhân cảm giác vô cùng thật bại.
“Thật mượt …”
Sagiri nghe hai nàng nói thể liền kìm lòng không được đưa tay cầm lầy tóc mình choàng qua cổ để, mài tóc dài màu nâu mềm mượt hiện ra trước mặt nàng vô cùng tinh tế vuốt nhẹ thôi thì cảm giác mềm mại của nó hoàn toàn khác hẳn mọi lần so với Tsuguri.
Thế là nàng liền yêu thích vuốt chúng không rời tay.
“Không ngờ nha Nagami, ngoài mát xa và nấu ăn cho ta ra thì ngươi còn biết làm những việc này nữa nếu biết sớm thế thì hôm qua đã kêu ngươi chải tóc cho ta rồi.” Hitsugi nhìn thấy bĩu oan ức nói, cứ như thiếu nữ bị lừa gạt vậy.
“Cái gì?! hắn còn biết cả mát xa và nấu ăn.” Sagiri và Tsugugi vô cùng bất ngờ nhìn nàng.
“Đúng thế, từ ngày hắn dọn đến đó thì việc nấu ăn do một tay Nagami làm đó phải nói hương vị rất ư là ngon, sau bữa ăn còn được mát xa tại chỗ không lâu sau đó phải nói vô cùng thoải mái.”Hitsugi thấy hai người như thế liền dùng gương mặt biểu hiện nhớ lại hôm qua trong lòng vui vẻ không thôi.
“Ai da … thì ra chúng bỏ lỡ nhiều điều thú vị như vậy thật là sai lầm mà.”Sagiri nghe vậy hai mắt vừa vui mừng vừa tỏa sáng quay lại nhìn Nagami như phát hiện báu vật vậy, phải biết rằng nàng rất thích được mát xa sau những công việc mệt mỏi thay vi lặn lội xa xôi tim kiếm chỗ thì có người ngay bên cạnh mà không nhận ra.
Tsuguri lúc này đang cảm giác thật bại những chuyên môn mình biết đều thua xa Nagami từ sở trường bắn súng cho đến việc bình thường.
“Không được ta cũng muốn được chà lưng với chài tóc … rồi nhanh lên nào.” Hitsugi lúc này từ bồn tắm lấy thêm một cái ghế nhỏ ngồi xuống kế bên Sagiri đưa lưng về phía hắn nói.
Thấy nàng như thế ba người đều mỉm cười, Nagami liền chuyển sang sau lưng nàng làm.
“Ta … nữa…”
Tsugiru thấy vậy ngượng ngùng một chút cũng cắn răng lấy một cái kế ngồi kế bên phía còn lại của Sagiri ngại ngùng nói một câu rồi chờ đợi.
Sagiri nhìn họ như thế mỉm cười múc nước dưới hồ lên tắm rửa cơ thể quyến rũ động lòng người của mình.
“Phù xong rồi … hai tay muốn rụng luôn.” Nagami sau khi làm cho hai người Hitsugi xong cảm giác hai tay run rẩy muốn mất cảm giác vậy thở ra một hơi.
“Nếu vậy ta sẽ trả ơn ngươi bằng cách … bóp chúng một lần thoải mái nhé.” Sagiri nghe hắn than thở liền mỉm cười quay người lại trước sự kinh ngạc của cả ba nắm lấy hai tay của Nagami ấn lên đôi song nhũ khổng lồ của mình nói.
“Qúa mềm mại … quá thoái mái … “
Nagami bất ngờ cảm giác hai tay như chìm vào một nơi mềm mại dàn hồi như cát lún vậy như hút lấy bàn tay của hắn ở lại không muốn rời đi vậy làm bên dưới hắn kìm chế cũng phản ứng.
Nhưng hắn khác với người thường có lẽ người khác sẽ chìm đấm trong cảm giác đó, nhưng Nagami đã làm điều này với Miyako hơn 2 năm nên định lực hơn người rất nhiều.
Liền hít một hơi bình tĩnh rút tay khỏi đó trước sự kinh ngạc của tam nữ, phải biết rằng đôi song nhũ của Sagiri không khác gì thiên đường mà nam nhân ai cũng muốn mà hắn lại rút lui khiến họ bất ngờ, nếu không phải họ nhìn bên dưới của hắn có phản ứng dữ đội thì tưởng rằng Nagami có bệnh trong người.
Hắn vốn từ đầu muốn chinh phục các nàng theo đường chữa trị tổn thương trong tâm hồn trước rồi mới ăn các nàng như Mikoto sau, còn như Momokino thì khác hắn hoàn toàn chủ động.
Chinh phục mỹ nữ phải dùng cách khác nhau như vậy mới thú vị.
“Pặc…”
Bất ngờ Nagami đưa một tay lên trán nàng búng một cái vô cùng thân mật.
“Ai da…” Sagiri bị hắn tập kích bất ngờ dùng tay xoa chỗ đó hiện ra gương mặt đáng thương nhìn hắn khó hiểu kể cả hai người Hitsugi.
“… Hãy trân trọng bản thân một chút.”
Nagami dùng hai tay ôm lấy đầu nàng cúi người hôn lên trán nơi mới bị hắn búng rồi ôn nhu nói.
Chỉ một câu duy nhất nhưng lại khiến nàng chấn động ngơ ngác nhìn hắn.
“Tạm biệt ba mỹ nữ xinh đẹp của ta, hôm nay cùng tắm với mọi người rất là vui vẻ.” Nagami sau đó tạm biệt ba người với hắn hôm nay vậy là đủ.
Sagiri vẫn còn bị câu nói của hắn làm rung động ngơ ngác nhìn theo bóng lưng kia trong lòng như muốn khắc ghi hình bóng ấy vậy, một cảm xúc khác lạ trong nàng xuất hiện trước nay chưa từng có.
Còn hai ngươi Hitsugi cũng chấn động không kém.
“Ta chợt nhân ra … mười năm hành y tới nay mới phát hiện ra chính bản thân cũng có một ngày bị bệnh … nói đúng hơn là bị trúng độc vậy nó làm ta mê mẫn không thôi, thiếu nó ta sợ mình sống không được dù có thuốc chữa trị cũng sợ trị không khỏi.” Sagiri nhìn theo bóng lưng hắn thật lâu rồi nói.
“Ta cũng chợt ra điều đó mới tối hôm qua.” Hitsugi nghe nàng nói thế cũng đồng tâm nói rằng.
Tsuguri thì im lặng ngơ ngác nhưng lại không hề phản đối lời nói của các nàng.
“Hitsugi … sao chúng ta không để Nagami ở nhà hai bên chia đều ngày ra nhỉ … ngày cuối cùng do hắn quyết định ở đâu chịu không?”Sagiri bất ngờ nói một câu khiến hai người Hitsugi kinh ngạc nhìn nàng.
“Nếu hắn không ngại.” Hitsugi không sao cả nhún vai nói.
Làm cho Sagiri mỉm cười đôi mắt phát sáng còn Tsuguri há hốc mồm.