Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 5 - Chương 91: Bước Đệm 3




Nhìn đến từng đợt rung động chiến đấu, Hyuga gia tộc căng hết mắt mà nhìn, tất nhiên là những cái kia người giáp ất đều chết, chỉ còn lại vài người coi như tiêu biểu có số má, vai diễn đại loại vậy.

Pain hiện trạng bây giờ vô cùng thê thảm, hoàn toàn bị hào quang nhân vật chính đánh cho te tua, ẩn ẩn Chakra của Nagato suy yếu lúc nào cũng có thể dập tắt Kenji có thể rõ ràng cảm nhận được.

"Thời gian cũng không đến bao lâu nữa rồi."

Nhìn lên bên trên đang lơ lửng khổng lồ quả cầu, Kenji nỉ non âm thầm nói một tiếng, hiện tại Nagato lẫn Konan đều đang suy nghĩ trước kia ta lời nói đi, hi vọng không để ta thất vọng.

Nếu như còn bị Naruto tiếp tục dùng thông não chi thuật đánh bại, như vậy Konan không cần thiết sống, thay vào đó thì đúng như nguyên bản chết có đôi khi lại tương đối hợp tình hợp lý hơn, còn về Nagato thì không còn quan trọng rồi.

Nguyên bản Konan không hề có chút định kiến nào, hoàn toàn lấy Nagato làm gốc để thực hành, tất nhiên theo nguyên tác thì cô cũng không vì Jiraiya mà thả lỏng.

Nhất là cô ẩn ẩn muốn giết Naruto sau khi Nagato chết, chỉ là Nagato đặt lòng tin lên Naruto nên mới buông xuống theo di nguyện của bạn lựa chọn tin tưởng mà thôi, nhưng một thế này chắc chắn không tồn tại chuyện đó.

Bỏ qua vấn đề đó một phía, trước tiên đến chỗ đó rồi nói.

Kenji không một tiếng động bước ra một bước, một bước đi qua không gian xuyên phá, thẳng đến xuất hiện tại nơi ở hiện tại của Nagato.

Đó là tại đỉnh một ngọn núi không xa, nơi đó một thân cây cùng những cây khác có nhiều khác biệt, khác biệt nhất bởi lẽ cái cây này hoàn toàn bất động, bất chấp gió thổi hay gì, hoặc là nói nó vốn dĩ không phải cây.

Đây đơn giản chỉ là được muôn vàn tờ giấy xếp lại mà thành mà thôi, một thân cây nhân tạo, Kenji không chút để ý trực tiếp vén ra thân cây chui vào.

Bước vào một khắc, Nagato mở bừng đôi mắt ra, Thiên Đạo vận chuyển, khủng bố sức đẩy như vậy ép qua, thình lình bên trong hai thanh hắc thiết theo đó mà bay qua.

"Đừng tốn thêm sức lực, Rinnegan không có tác dụng với ta."

Kenji từ tốn nói, xung quanh cơ thể một sức đẩy nữa cũng nổ ra đánh tan tác hoàn toàn sức đẩy của Nagato.

Đến đây, Nagato vi kinh nhìn qua, Kenji lúc này khuôn mặt vô cùng bình tĩnh, đôi môi hơi có chút cong lên ma mị, từ từ một đôi thăm thẳm lam sắc con ngươi lóe ra từng tia sáng len lóm, cuối cùng mới mở trừng ra.

"Trước đó tại Làng Mưa, ngươi không phải thông qua hắc thiết ở cằm Konan thấy được sao?."

Kenji tùy ý lại gần, ánh mắt lấp lóe, một luồng khổng lồ Chakra bao phủ quanh cơ tể Nagato.

"Ngươi đây là!!"

Nagato khuôn mặt già yếu, cùng với mái tóc thương bạch đang từ từ đổi màu, Chakra được liên tục bơm vào cơ thể, nguyên bản xơ xác trơ xương hiện tại đang không ngừng thay da đổi thịt, khuôn mặt hồng hào lên, toàn thân tựa như biến thành một thanh niên mười sáu tuổi quay đầu, ai có thể nghĩ Nagato đã có xấp xỉ bốn mươi đâu. Đây cũng là Uzumaki tộc nhân nên có thể trạng.

"Giúp ngươi khôi phục sinh cơ, không phải chính chủ con mắt, ngươi không cách nào sử dụng toàn bộ Rinnegan sức mạnh."

"Không phải chính chủ!! Ý ngươi là gì? Không phải từ khi sinh ra đã có sao?"

Konan nhíu mày phản vấn, nhưng ngay tại lúc này ánh mắt lại lấp lóe nhìn Nagato, Nagato bộ dáng lại bắt đầu có dấu hiệu già đi một chút.

"Thất bại rồi!! Cửu vĩ mạnh thật."

Nagato ngơ ngác thả ra một câu, kế tiếp đó không để ý đến cửu vĩ, thay vào đó là nhìn qua Kenji.

"Nếu ta nói rằng nếu như chính chủ Rinnegan mà nói, cả chín vĩ thú tập hợp cũng không đủ nhìn ngươi có tin tưởng? "

"Không thể nào! Ta chính là chủ của đôi mắt này, ta nắm giữ lực lượng của thần..."

"Phốc!! Ha a hahaha."

Kenji không nhịn được cười xòa một tiếng,

"Ngươi có khác kìa, để ta rửa mắt chờ mong xem thế nào đâu, Konan trước tránh theo ta nhìn đi."

Ngay lập tức Konan không dấu hiệu biến mất, để lại Nagato tức giận nhìn qua Kenji chất vấn.

"Ngươi làm gì Konan!!"

"Yên lòng, ngươi cứ tiếp xong vị khách này, ta rồi sẽ có cho ngươi hai lựa chọn."

Dứt lời Kenji tương tự biến mất, đến rồi không gian khác, nơi này Konan đang lẳng lặng đánh giá, tuy nhiên là vẫn không chút liên hệ nào với bên ngoài, nhưng khi nhìn đến Kenji xuất hiện cô cũng có chút hiểu rõ vì sao đột nhiên xuất hiện tại đây.

Cô không có hỏi vì sao Kenji đưa cô vào đây, bởi lẽ Kenji ngay lập tức tạo ra một mặt lăng kính chiếu ra hoàn cảnh bên ngoài rồi, Konan có thể thấy rất rõ ràng Nagato cùng Naruto đang đối mặt. Đối với hiện tại tình trạng của Nagato có thể dễ dàng giết chết Naruto, nhưng hẳn đối phương cũng không có ý định làm vậy, hơn tất cả Kenji cũng không cho phép làm vậy.

"Ngươi thử đoán xem kế tiếp Nagato hắn sẽ làm gì đâu?"

Kenji mang theo nghiền ngẫm nụ cười dí sát nhìn Konan, hành động Kenji không khỏi khiến cô có chút ngại ngùng né tránh ra một chút, thế nhưng miệng cũng không giữ im lặng mà mở miệng nói.

"Nagato hẳn sẽ giết tên kia đi, dù sao hiện tại Nagato khôi phục tám phần mười, giết hắn quá dễ dàng, cho dù tên nhóc kia mạnh trở lại vẫn vậy."

Konan lạnh lùng trả lời không khỏi khiến Kenji có chút ngoài ý muốn, đích thật là như vậy...nhưng là thẳng thắn vậy cũng khá cao điều đi...

"Sai rồi, hắn lại một lần nữa bị tinh thần chủ nghĩa tự do hòa bình đánh bại, bị đánh bại một các thật vớ vẩn."

Nói xong Kenji điểm nhẹ ngón tay lên cằm Konan, nơi đó viên hắc thiết cũng từ từ tan biến mất, đồng thời tay Kenju cũng chữa trị vết sẹo do rút ra hắc thiết để lại.

"Thiếu gì trang sức đẹp đẽ mà lại phải mang theo cái này xấu xí ngoại trang."

Konan biểu thị vô ngữ, đây nhưng là phụ kiện truyền tải thông giữa cô và Nagato đấy, đây cũng không phải cái gì trang sức có được không.

Bỗng lại chợt nghĩ đến Kenji lời nói, đến giờ cô mới nhận ra bản thân vậy mà bị Kenji lời nói dẫn dắt quên mất chuyện chính.

"Ngươi nói Nagato bị đánh bại, không có khả năng, Nagato không có đối thủ."

Konan vững tin tiếp tục nhìn về kia màn sáng, nơi đó Naruto đã đưa đến cho Nagato một cuốn tiểu thuyết. Cuốn tiểu thuyết có tên là "Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả." đó là cuốn của DuongLuan, còn của Jiraiya là truyền kì Ninja quả cảm cơ.

Cầm lấy cuốn truyền kì ninja quả cảm, Nagato có chút im lặng sững sờ hồi lâu, đôi tại lại nghe từng nhịp lời nói Naruto... Đây là đang tiếp nhận miệng độn.

"Konan a Konan, đúng là trong lời nói của các ngươi Pain vô địch thật, thế nhưng chẳng qua là các ngươi chưa gặp đối thủ mà thôi, hiện tại ta không phải nói ngoa, chứ riêng Nagato ta chỉ cần Naori bỏ ra một chút thời gian cùng sức mạnh cũng đủ đánh bại, còn riêng ta mà nói thì chỉ cần một cái liếc mắt cũng đủ để giết hắn vô số lần.

"..."

"Xem ra ngươi bình tĩnh hơn rồi nhỉ, ngươi có thể tiếp tục quan sát hoặc hỏi ta, dù sao thì cuộc nháo kịch này rất nhanh sẽ kết thúc."

Đúng là như Kenji nói vậy, Naruto thành công sử dụng Miệng độn đánh bạu Nagato, Nagato chính là sử dụng ngoại đạo Luân hồi chuyển sinh, hồi sinh toàn bộ làng lá người.

Nhìn lại đang già yếu Nagato, Konan không khỏi có chút không đành.

"Đây là cậu lựa chọn sao? Nagato? "

Konan bờ môi nhúc nhích nhìn phía Nagato, cô không tin tưởng lắm hỏi lại, đặt niềm tin lên một tên nhóc, đây là trước đây chưa từng có chuyện.

"Có lẽ thử đặt niềm tin lên cậu ta một lần cũng không sao..."

Nagato khàn giọng mở miệng một tiếng, kế theo đó lại một trận kịch liệt ho khan vang lên, hiển nhiên hao tổn Chakra quá lớn. Tất nhiên là cũng không đến mức chết đi, tuy nhiên tình trạng suy yếu sẽ lại như trước đây.

"Ta nói rồi, không phải bản thân mắt, sử dụng chỉ có một kết quả đau đớn mà thôi, Uzumaki thì làm sao có thể thức tỉnh được Rinnegan đây..."

Nagato lườm về một phía Kenji, bờ môi như đang định nói thêm thì, thế nhưng cơ thể một trận cảm giác thư sướng lại vang lên, Chakra cơ thể lại tăng lên, cơ thể suy yếu lại tràn đầy sinh cơ.

"Cảm ơn..."

"Không cần cảm ơn ta, chung quy thì mỗi người một mục đích mà thôi, hiện tại ngươi có thể chọn lựa rồi, ta nói trước đó đó.

Một là đặt niềm tin lên Naruto sẽ chấm dứt kỉ nguyên chiến tranh lập lại hòa bình, hai là đi theo ta.

"Đi theo ngươi? Đây mới là lí do ngươi gia nhập Akatsuki sao?"

Nagato ánh mắt lấp lóe như đợi câu trả lời nhìn lấy Kenji.

"Cũng đúng, hoặc cũng có thể không đâu, đi theo ta, ta giúp ngươi đến một nơi không có chiến tranh."