Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 5 - Chương 53: Gia Nhập Akatsuki




"Đặt tại phân thân một lá bùa nổ...xuýt chút nữa bị thương rồi..."

Đám người nhìn Kenji phù phờ cảm thán nhưng trong lòng cũng có chút ngoài ý muốn, nhất là Nagato cùng Konan, người khác có thể không biết nhưng hai người thế nào không rõ, trong nước mưa nhưng là chứa đựng Chakra của Nagato, cho nên chưa hề có người thoát khỏi mắt mình.

Nhìn lại đến Kenji an ổn ở đó, Nagato mới giật mình nhíu mày nhìn đến, Kenji nhìn như đội mưa, nhưng thực chất không hề có giọt nào chạm được vào người, tựa như có một tầng bảo hộ quanh cơ thể.

"Hừ!!"

Đúng ngay tại lúc không khí đang yên ổn, một tiếng xé gió vang lên sau lưng Kenji, còn trước mặt Sasori chính là biến thành vũng nước tan xuống.

Tiếng xé gió là từ đuôi sắt đặc chế của Sasori, Kenji cũng không có di chuyển mà tùy ý chiếc đuôi kia lao đến, đợi đến đủ tầm mới dơ nhẹ một ngón tay ra đón đỡ.

"Uỳnh!!"

Một tầng nước dưới chân Kenji chính là bắn mạnh mà lên.

"Cái gì!!"

Chiếc đuôi sắt nhọn và cứng rắn là như thế, nhưng Kenji chính là hời hợt mà đón đỡ. Thử hỏi thế giới người nào có thể lấy thân thịt đơn giản đón đỡ đón này, nhưng trước mắt hắn được trứng kiến rồi.

"Cái này này!!"

Đang tại trước mặt mình, Sasori kinh hãi chính là tầm mắt hoa một cái, Kenji chính là từ trước mặt biến ra đằng sau một sút đi qua.

Sasori tuy được bảo hộ bên trong con rối nhưng vẫn cảm nhận được đau đớn, không ai có thể nhìn ra Sasori hiện tại nhưng bên trong Sasori chính là phun ra một ngụm máu, cả cơ thể như diều đứt dây bay đi.

Sasori hiện tại vẫn chưa biến bản thân thành rối cho nên đau đớn vẫn có thể cảm nhận được, hiện vẫn còn co quắp ở đó kìa.

"Ngươi đến đây không phải vì chỉ muốn đánh người của ta đâu nhỉ?"

Đến lúc này Pain mới bước ra một bước, ánh mắt kĩ lưỡng mà nhìn lấy Kenji, thực tế nói cho hắn biết trước mắt mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ như vậy, sở hữu Rinnegan hắn tự nhận hắn là thần, làm sao có thể có chút nào thấy sợ hãi đâu.

"Không có, ta còn lười đánh trẻ con, tất nhiên nếu trẻ con khiến ta vui vẻ được ta cũng không ngại đánh vào mông, đúng không Orochimaru-kun, và cả..."

Nói xong lời nói, Kenji lại lườm về bên cạnh Orochimaru cùng Zetsu, hai người không ngại giật mình đánh run một cái.

"Đùa giỡn, Không biết Kenji-sama nhưng là đến đây đâu."

Orochimaru giọng nói khàn khàn, vẻ mặt vẫn như cũ treo lấy nụ cười, nhưng trong lòng thì khổ không thể tả, đau đớn hơn đối phương nhưng coi mình là trẻ con đây.

Bên cạnh Zetsu cũng chỉ biết im lặng mà thôi, vẫn còn nhớ rõ trước đó giọng nói trong đầu kia kìa, tốt nhẫn vẫn là theo im lặng quan sát liền tốt.

"Muốn hay không gia nhập Akatsuki?"

Lúc này đây đám người sững sờ, ngay cả Kenji cũng không hiểu nhìn Pain, vốn dĩ bản thân chính là ra đây gia nhập cùng đây, nhưng là đối phương mời...đã vậy kiếm chút đồ tốt có phải hơn không? Mà Akatsuki hình như cũng không có món đồ gì tốt a, duy nhất Kenji cảm thấy hứng thú chắc chỉ có Konan người này đây.

Suy nghĩ thoáng cái Kenji mới nhìn Pain cười nhạt nói.

"Tất nhiên có thể a, nhưng tổ chức của ngươi lại cho ta được cái gì đây, và ta lại phải làm gì đâu?"

"..."

"Mà thôi, chỉ cần ngươi tạo cho ta cảm giác hứng thú muốn ở lại ta sẽ ở."

"Cảm giác hứng thú?"

Nghi hoặc nhìn Kenji, đám người cũng không hiểu rốt cuộc cảm giác hứng thú của Kenji lại là cái gì.

"Đúng rồi, ngươi đánh bại ta, ta liền gia nhập... Thôi, vẫn là quá khó với các ngươi, như thế này đi, nếu như các ngươi khiến ta cảm thấy đáng giá lưu lại thì ta lưu, như vậy cùng lên đi."

"Xem ra sống lâu không chỉ khiến thực lực mạnh mẽ, còn khiến bản thân kiêu ngạo...ngươi sẽ nhận ra trước mặt thần thánh ngươi chỉ yếu như vậy."

Pain mặt không cảm xúc, khóe miệng từ tự hạ xuống, trên tay cũng đi ra một thanh hắc thiết nhọn hoắt.

Trước mặt thần thánh? Chê cười, quỷ, thần, tiên, thánh...ta đều gặp qua... Nhưng là đều không ai dám lấy thân phận đi cao ngạo với ta, ngươi một cái phàm thể lại như nào cao?

Đây là những gì trong lòng Kenji đang nghĩ, bất quá cũng không có nói ra ngoài, nói ra có phải hay không trong mắt người khác là mình đang nổ đâu..

『Basho Tein』

Nhấc tay lên hướng Kenji, lấy tay Pain làm điểm dẫn một lực hút vô hình chính là mạnh mẽ hút lấy Kenji bay đi.

Kenji cũng tùy ý thả người bay theo, trên tay Pain chính là nhọn hoắt hắc thiết dơ ra.

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì Kenji hẳn bị hắc thiết đâm xuyên qua không hề nghi ngờ, nhưng đác tiếc việc ngoài ý muốn chính là nhiều lắm.

Kenji không rõ từ đâu rút ra một thanh băng mâu còn dài hơn hắc thiết dơ lên, đây chính là lấy thương đổi thương hành động.

"Băng độn sao?"

Lời nói vừa dứt, Pain cũng không có né tránh, Pain cũng không phải thân thể sống cho nên là thương đổi thương, Kenji chỉ là bị thiệt mà thôi.

Đúng là như vậy, Băng mâu cùng hắc thiết đều phân biệt đâm xuyên qua hai người thân thể.

"Ha, không đau như tưởng tượng."

Cười nhạt một cái, Kenji một chưởng vỗ ra dưới ngực Pain, không có cách, Pain vẫn còn đang bị băng mâu ghim vào ngực chỉ còn cách dơ tay lên đón đỡ, đáng tiếc lực đạo Kenji so Pain mạnh mẽ hơn nhiều lắm, cả cánh tay vặn vẹo chính là gãy đi cong lại ngay thậm chí là băng mâu cũng bị gãy mất, cả cơ thể Pain bay đi như đạn, hung hăng đâm vỡ một tòa kiến trúc.

"Phìu~~ xem ra cũng chỉ như thế."

Rút đi ra hắc thiết, vết thương trên ngực chính là khép lại, hoàn hảo như lúc ban đầu nếu như không phải trước áo có một vết thủng còn tưởng là vừa nãy không hề phát sinh giai đoạn bị đâm xuyên ngực đây.

"Tên này...vậy mà cùng Kakuzu một dạng bất tử sao?"

Sasori giờ này đã ổn định cơ thể đứng cạnh Orochimaru mở miệng hỏi.

Đúng lúc này, Pain mới trở lại, trên tay cũng hoàn hảo khôi phục như cũ, có lẽ chỉ còn vài vết trầy đỏ trên tay.

"Không! Hắn không phải con người, lúc đầu nhìn đến kinh mạch ta còn nghi ngờ, nhưng giờ thì không còn rồi...hắn không hề có hệ thống kinh mạch, nhưng kì lạ là ta cũng không nhìn ra Chakra của hắn."

"Rất là biết chịu đòn, được rồi liền gia nhập các ngươi tổ chức đi,với điều kiện ta không nhận mệnh lệnh của ngươi mà chỉ trợ giúp ngươi mà thôi, thay vào đó ta càng cảm thấy hứng thú hơn là ngươi đó."

Giọng nói vẫn ở chỗ cũ nhưng Kenji đã sớm biến mất, đứng tại bên cạnh Konan dí sát đầu lại thầm thì nói.

Không để ý Kenji động tác, Pain cũng không nhìn thẳng mà nói luôn.

"Rất tốt, vậy từ nay ngươi liền là tổ chức một thành viên, đây là nhẫn cùng trang phục của ngươi, ngươi cùng Zetsu là một đội a."

Pain từ đâu rút ra đưa cho Kenji một chiếc áo choàng, trên đó còn có một chiếc nhẫn mang chữ SEI (Thanh Long)

Kì thực Nagato mục đích mời Kenji gia nhập không phải để làm việc cho hắn, hắn chỉ đơn giản mời Kenji gia nhập vì không muốn làng lá có một người mạnh mẽ ngăn cản Akatsuki mà thôi, đây Kenji gia nhập càng tốt.

Kenji nhận lấy chiếc nhẫn đánh giá vài lần, đây vốn dĩ là của Deidara a, mà thôi, chữ Sei cũng không tệ lắm.

"Như vậy ta liền đi a, à còn công sự chứ nhỉ, muốn hay không theo ta nói chuyện phiếm đâu."

Kenji cười nhẹ một cái dẫn đầu đi trước, sớm liền biến mất tại làng mưa phạn vi, Zetsu cũng không dám chậm trễ, cũng liền chui xuống đất biến mất theo.

Giải tán về sau, trong tháp tại làng mây, Nagato ho nhẹ một cái nhìn bên cạnh Konan.

"Không sao chứ?"

Quan tâm hỏi một tiếng, lại nhìn Nagato, lẽ nào vì vừa nãy...nhưng rõ ràng chỉ vậy a.

"Không! Không phải do tên kia, tác động Pain cũng không phải ta, nhưng tên kia mang cho ta cảm giác khó hiểu..."

"Khó hiểu? Nguy hiểm sao?"

"Không! Hắn không hề có ý xấu, có lẽ thực sự hắn muốn gia nhập, nhưng e rằng không chỉ như vậy, có lẽ cần tìm hiểu thêm, phân hắn cùng Zetsu là ý kiến tốt, chí ít Zetsu sẽ không có chuyện phản bội."

Nagato ánh mắt thăm thẳm nặng nề nói, Kenji rất mạnh hắn rõ ràng, Pain thân thể được cải tạo bao nhiêu cứng rắn hắn có thể rõ ràng nhất, thậm chí một tảng đá khổng lồ đập đến cũng chưa chắc làm hỏng, nhưng vừa nãy Kenji chỉ mới vỗ một cái nhưng đã làm gãy nguyên cánh tay, ẩn ẩn còn chỉ là hời hợt không chăm chú, nếu như toàn lực không biết còn như nào.

"Vậy tình trạng hồi nãy của ngươi?"

"Là hắn gây ra, cũng có thể nói là không phải hắn, quả nhiên thánh địa là tu luyện tiên thuật, vừa rồi đâm vào cơ thể hắn, ta hoàn toàn mất đi liên hệ với hắc thiết."

Trầm ngâm một hai giây, ngọn tháp lại lâm vào trong yên tĩnh.