"Ngươi thử bóp nhẹ nó xem."
Gật đầu, dựa theo Kenji lời nói, Hashirama tay bóp nhẹ tảng đá, dị biến cũng từ vậy mà phát sinh, tảng đá nguyên bản cứng rắn nhưng chỉ khi bóp nhẹ lại vỡ ra tựa như trứng gà một dạng, vỡ toang ra rồi, bên trong từng bột mịn rơi phù xuống theo gió mà bay.
"Đây là..."
"Đó là lực lượng khống chế, mỗi một lần tấn công ngươi đều để thừa quá nhiều dư lực, dư lực đó chính là tác phẩm của những cái kia vết nứt vỡ xung quanh nạn nhân, ngươi đánh ra 10 điểm nhưng đối phương chỉ nhận được 7, còn 3 phần đã tiêu thoát ra xung quanh, nói đến khống chế hẳn ngươi điều khiển Chakra rất khá, tuy nhiên Chakra khác, bản thân lực lượng khác, cường độ mạnh yếu kiểm soát không hề như nhau."
Sững sờ, Hashirama không nghĩ độc quyền sáng tạo ra kĩ năng, mạnh mẽ đến nỗi ít người dám đón đỡ qua, vậy mà ngay đó bị vạch ra rồi, lại còn nói rất nhiều sơ hở nữa.
"Ý ngài là của ta quái lực quyền, thoát đi rất nhiều lực lượng."
"Đúng, bình thường đối chiến, nếu đối phương bị bản thân đánh bay đi, đó là minh chứng cho việc ta mạnh hơn hắn trong đòn đó, tuy nhiên dư lực quá nhiều vì khống chế không tốt lực đạo, nếu khống chế tốt đối phương sẽ không bị đánh bay mà ngay tại chỗ bị chấn nát."
"Bắt đầu thôi, đi theo ta." Nói xong bản thân cũng dần đầu nhẹ nhàng mà đi, đằng sau Hashirama cũng vui vẻ chạy theo sau, rất nhanh hắn liền trở nên mạnh hơn rồi, vui vẻ là không thể tránh khỏi.
Đi theo Kenji rất nhanh hai người đi tới một chiếc cột cao, nơi này đang treo lấy một chiếc đĩa kim loại.
"Chỉ dùng thuần túy sức mạnh vật lý, đấm thủng cái này đĩa sắt mà không để nó di chuyển, đó là bước đầu tiên, ta chỉ cho phép ngươi học cái này trong 1 ngày, 2 ngày sau chuyển qua kiếm thuật, kế tiếp 3 ngày cuối dạy ngươi nhẫn thuật, rõ ràng? "
"Đã rõ!!!"
Hiển nhiên những gì Kenji nói đã làm Hashirama bước sang trang mới về thể thuật, không nghĩ ra còn có xảo diệu như vậy cách đánh, nếu như học hội mà nói quái lực chắc chắn nâng lên một tầng cao mới.
Bắt đầu rồi, Hashirama nghiêm túc đánh đĩa sắt, nhưng đánh vào nó tựa như đánh vào khối bông một dạng, đĩa sắt toàn bị đánh văng đi không thể đứng im một chỗ. Đặc biệt rất khó chịu dạng kia, tay thì đau còn đĩa sắt lại liên tục đung đưa không thể bị đánh đến đứng yên, tất nhiên Hashirama không hể bỏ cuộc, càng như vậy lại càng thêm ra sức mà đánh.
Kenji thấy vậy cũng nhắc nhở thoáng cái:
"Nó có mẹo của nó, cứ vậy mà đánh dù cho có tháng sau hay năm sau và nhiều năm nữa cũng chưa chắc hoàn thành nó đâu."
Một vài lần như vậy cuối cùng vẫn bỏ ra để Hashirama tự luyện tập, bản thân lại trở về tới đình viện lười biếng nằm ngủ.
Có chút nhàm chán, Kenji lần nữa lại biến mất tại đình viện, rời đi ra ngoài.
"H... Zzz Nếu như chỗ khác thánh địa đều có tên tuổi, vậy liền tạo một cái biển chứng minh a."
Thiên Hồ Lâm chỉ là Kenji tùy tiện mang ra danh tự mà thôi, nếu đã tự đặt vậy liền theo vậy tới cùng đi, đôi mắt khép hờ Chakra vận chuyển, từng khối đá cứng bắt đầu mọc lên tứ phía vây kín lại hòn đảo, chỉ để lại một lối đi vào khu rừng mê cung, trên cao vách đá ghi rõ đến Thiên Hồ Lâm ba chữ to đùng.
Muốn vào trong chỉ duy nhất một đường này, còn lại đều bị đá lớn ngăn cách, băng qua đến cửa vào là vướng phải khu rừng này, chỉ qua được đây mới đến được chỗ Kenji. Vậy là ngoài, Địa Long Động, Diệu Mộc Sơn, Thấp Cốt Lâm giờ có thêm Thiên Hồ Lâm. "Đúng rồi... Nên tạc một bức tượng khổng lồ cho oai, bình thường chỗ khác cũng có hay sao chứ, tựa như Diệu Mộc Sơn có một đống lợn tượng cóc."
Nói liền làm, bàn tay hợp lại Chakra cơ thể bắt đầu vận chuyển đến,từng miếng đại địa bắt đầu mọc lên sát nhập vào hòn đảo gốc tạo theo kiểu hồ ly chín đuôi đang nằm, xung quanh những bức tường đá bắt đầu lồi lên lõm xuống ẩn hiện hình dáng đầu con hồ ly vô cùng đặc sắc vị trí cũng tại những chiếc đuôi kia mọc lên bao quanh ngăn cách bên ngoài. Phía cổng vào hai đầu hồ ly lấy tư thế ngồi xổm cúi đầu nhìn xuống, từng chiếc răng nanh bằng đá lộ ra nhọn hoắt, đầu răng nanh kia bên trong còn mang theo nước rơi xuống tựa như nước dãi.
"Hm, hoàn hảo!!!" nhìn đến tác phẩm của mình Kenji hết sức hài lòng. Kế tiếp đó Kenji bắt đầu sáng tạo đến từng thớ dây xích đen kịt lạnh lẽo dài và lớn treo vất vưởng xung quanh tạo cảm giác đáng sợ một chút cho những kẻ có ý định bước vào trong.
Về cơ bản như thế này đã tạm ổn, không có chút vận khí cùng thực lực đừng mong bước vào trong đến.
Qua một buổi chiều đến, lần nữa đến đó Hashirama vẫn đang cật lực đánh đĩa sắt theo từng tiết tấu, tuy nhiên vẫn như cũ khó có thể làm được đến.
"Sư phụ... Nó khó quá.." Hashirama cười khổ đáng thương ánh mắt nhìn Kenji, mỗi lần đánh đến chiếc đĩa lại bị hất đi, muốn nó đứng yên quả thực quá khó.
Cái này cũng đúng thôi, trước đó Kuina nhưng là tốn không biết bao nhiêu kiếm gỗ để hoàn thành nó đây, nhìn nhiều một chút cuối cùng Kenji vẫn là mở miệng nói:
"Nếu một người có quá nhiều dục vọng ham muốn, thì trí tuệ của bản thân người này sẽ bị phong bế. Khi một người đắm đuối hưởng thụ tài sắc danh vọng, thì khả năng phán đoán của họ sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí đánh mất luôn trí tuệ của mình, ngươi quá háo hức, quên nó đi bình tĩnh mà làm, nhớ kĩ ngươi đang làm gì chứ không phải sau này làm gì, hiện tại chưa xong sao lại nghĩ đến ngày mai đâu, nghĩ đi! Nghĩ đến làm sao hoàn thành nó không phải nghĩ đến chuyện sau khi hoàn thành nó."
Mở miệng một tiếng, Kenji lại làm mẫu một lần, chỉ về bên khác một chiếc đĩa, Kenji đấm nhẹ một cái, chiếc đĩa rung lắc cuối cùng thành một đống nhăn nheo sợi dây treo trên đó chưa từng di chuyển.
"Được rồi sư phụ...ta sẽ cố gắng thêm." Nhìn tới Kenji lời nói cùng cách làm Hashirama cũng không có nhiều dòng dài, ngay lập tức bắt đầu tập luyện đến. Hắn cố gắng liên tưởng đến, hắn mục đích là đánh nát chiếc đĩa không phải đánh bay đi nó, cứ vậy Hashirama lại vùi đầu đến bất kể mồ hôi hay mệt mỏi, giờ này hắn không nghĩ đến sau khi trở lại, hắn không nghĩ làm sao xây dựng một nơi như nơi đây, hắn mục đích duy nhất chính là đánh nát chiếc đĩa kia.
Thực tế đánh xuyên qua chiếc đĩa không làm sợi dây di chuyển lại quá dễ dàng, chỉ cần sử dụng quái lực cùng tốc độ cao kết hợp là ổn, nhưng Kenji không cho phép vận dụng Chakra đặc biệt hơn là phải đấm nát chứ không phải đấm thủng nó, khó chính là ở chỗ đó, nếu như nó đứng yên mà không lung lay thì đã có thể làm được đến rồi.
Nhìn đến Hashirama tập chung lại, Kenji gật đầu hài lòng, trẻ nhỏ chính là dễ dạy, lâu lâu có người như vậy đến đốt thời gian cũng tốt.
Lặng im quan sát đến trời cũng đã tối, bên kia thân ảnh vẫn tại miệt mài đánh lấy, thành tựu cũng tương đối khá, miễn cưỡng khiến tấm kia đĩa sắt không bị bật ra xa mà chỉ rung nhẹ, làm được vậy đã là rất tốt rồi, thiên phú như vậy đã cực cao.
"Nghỉ tay ăn cơm đi."
Trên bàn biện một đống thức ăn, Kenji nhàn nhạt gọi đến, Hashirama không có để ý vẫn tại tiếp tục cố gắng thêm, dường như muốn bỏ bữa.
"Tới ăn cơm đi, ngươi quên rồi sao, đến rồi đến cưỡng cầu không được, không ăn đói cũng không có sức mà tiếp tục tập luyện đâu."
Đến mức này Hashirama mới phủi tay một cái chạy trở lại bàn ăn, trên bàn ăn bày biện rất tốt, nhiều chủng loại, đây là Kenji sáng tạo ra đến đồ ăn nên mùi vị khỏi nói. Cũng chính là vậy Hashirama ăn như hùm như hổ, đây quả thực chính là một cái ăn hàng. Chưa đầy một tiếng cả bàn thức ăn bị sạch sẽ dọn sạch.
"Sư phụ, ta tiếp tục muốn tập luyện."
"Không được, nghỉ ngơi 5 tiếng lại tiếp tục tập luyện cũng không muộn, tắm sau đó đi nghỉ đi."
"Nhưng ta có cảm giác đã sắp thành công rồi..."
"Tùy ngươi... ta chỉ đưa ra lời khuyên tốt cho ngươi mà thôi." Kenji có thể rõ ràng đến, cường độ tập luyện liên tục kéo dài, đối với Hashirama sở hữu tiên nhân thể không có cảm giác mệt mỏi, tế bào cũng tái tạo cực nhanh, nhưng dưới góc độ Kenji, thứ gì làm nhiều đều có hai mặt lợi và hại, cho dù thân thể sắt đá vẫn có thể để nước bào mòn đó thôi.
Hashrama cũng không có tham việc, hắn tin tưởng Kenji dạy tốt nhất cho hắn, bởi vậy hắn ngừng lại, bước tới bên đó ngôi nhà nghỉ ngơi.
Thực tế mà nói nếu như không gặp Kenji tại đây, có khả năng Hashirama bị truy đuổi đã lạc đến thấp côt lâm va đang tu luyện tiên thuật rồi, nhưng không có chuyện gì, chỉ giữ lại 7 ngày chắc cũng không ảnh hưởng lắm.