Xe ngựa dừng lại, những cái kia thủ vệ cung kính bái một tiếng, từ bên trong đó một cô gái xinh đẹp bước nhẹ mà ra, những người khác thấy cô cũng vội vàng cung kính mà hành lễ, tuy nhiên cô ấy cũng chỉ cười coi như chào hỏi một tiếng đồng thời cho phép những người khác đứng lên.
"Cô gái này...thật thánh khiết đâu...thiên sứ sao? Hi vọng cô có thể bước lên đến đây cùng ta nói chuyện..." Kenji khẽ quan sát một lần rồi thôi, có khả năng lên đến ban cho ngươi một trận tạo hóa cũng không sao.
Ngay sau đó từ trên cây rủ xuống vài chiếc lá, những chiếc lá đều mang đến từng vết cắt, tuy nhiên lại chỉnh hợp rất nhiều, sắp xếp theo từng chữ viết chuẩn mực nhất của thế giới này.
"Thành Tâm Sẽ Lên Tới" Tự nghĩ Kenji càng cảm thấy quá mức hài hước, lại giống như truyền phật giáo quá, cũng may Kenji là không có liêm sỉ hồ, nếu không e rằng tự ngại ngùng tự chết ở đó mất.
"Có lẽ nên làm mẫu một cái," sau đó Kenji chính là ra lệnh cho một vài cái Zetsu cải trang thành người bình thường bắt đầu leo lên.
"Uầy nhìn kìa, có người đang đi lên đó..." Dân chúng đám người bất ngờ có, háo hức có...càng nhiều hơn chính là hiếu kỳ, cuối cùng Zetsu chính tại từng bước từng bước tiến lên, leo đã một đoạn thời gian, có người không nhịn được cũng trèo theo.
Tuy nhiên vừa chạm đến nấc thang đầu tiên, một cảm giác nặng nề đè lên trên lưng của mình trực tiếp ép đến hắn không thở nổi, đó là quy tắc...
"Nữ hoàng...chuyện này chúng ta nên thế nào giải quyết."
"Không vội vàng, ngươi nhìn...người kia chẳng phải đã leo đến môt đoạn đường sao, hẳn là có mẹo gì đó trong đây, nhìn hắn quá mức thoải mái để leo lên đó, trong khi những người khác quá mức mệt nhọc để đứng vững vàng." Sờ cằm của mình, Calca đưa ra một hai lời nhận xét, tuy đó chỉ là suy đoán ra đến nhưng bên cạnh cũng không có chút nào nghi kị.
"Vâng, ngài nói đúng."
_____________________
Rất nhanh nửa ngày đã trôi qua, vẫn có thật nhiều người đang cố gắng thử sức lấy cái cây này, còn Zetsu vẫn đang leo lên nhưng vẫn chưa thể đến ngọn cây. Những người khác leo được một đoạn lại tụt xuống nhưng chỗ tốt vẫn không thiếu, tỉ như khi xuống phát hiện trong cơ thể ám thương hay đại loại thế đều trở nên đỡ hơn,đây cũng là Kenji tạo cho một ít quà vặt thu hút người, khổng lồ chiếc cây này sinh cơ nhưng lớn lắm, còn là Kenji liên tục uẩn dưỡng nữa, dăm ba cái vết thương nhẹ không là vấn đề gì cả.
Có những người lên đường tầng cao hơn một chút, ngay khi rơi xuống trên ngọn đại thụ, một quả cầu sáng rơi nhẹ xuống ngay trước mặt, nổ vỡ một khắc từng sinh mệnh lực chính là thẩm thấu qua từng tế bào, không khỏi khiến cơ thể càng thêm khỏe mạnh...
Rồi cứ vậy những người này càng sôi trào càng ngày quảng trường dưới gốc đại thụ khổng lồ càng nhiều, có những người đã quỳ gối dưới cung kính hành lễ cho rằng đó là thánh thần ban đến phước lành.
Rất nhanh một buổi chiều qua đi, Zetsu cuối cùng leo đến rồi nấc thang cuối cùng, cả quảng trường đèn đuốc như đang đợi kì tích dáng lâm, cũng chính vào lúc đó, trên ngọn cây đền thờ bắt đầu tỏa sáng quang huy, từng sắc màu tỏa sáng chiếu rọi khắp nơi, dị tượng phát sinh không chỉ ở quảng trường mà tỏa sáng khắp nơi trên từng đất nước.
"Nữ hoàng...đây là..."
"Không rõ ràng lắm, cứ quan sát đi."
Calca Bessarez yên lặng cầu nguyện, nhưng vẻ mặt vẫn thật sâu hiếu kì, đây còn là lần đâu tiên cô chứng kiến như vậy sinh, là thánh tích sao?
Ngay tại thời điểm đó, Zetsu chính là biến mất trong tầm mắt mọi người rồi.
"Biết mất rồi!!! Là sao??"
"Không được, ta cần tự mình thử lên xem đến..." Calca Bessarez là đang lo lắng cho người dân, nếu điều tốt cô thử một lần không sao, nhưng nếu đây là một âm mưu hay gì đó, vì người dân bản thân phải tìm cho ra rõ ràng chân tướng.
"Không được, thưa nữ hoàng...nó quá kì lạ để ngài mạo hiểm."
Remedios ngay lập tức đứng ra phản đối.
Remedios là vệ sĩ của Calca, một người phụ nữ với mái tóc nâu ngắn hình bob được gắn với băng đô màu trắng, để lộ trán. Trong khi cô ấy xinh đẹp như Nữ hoàng thánh thiện, đôi mắt cô ấy chứa một vẻ lạnh lùng, sắc như dao cạo, giống như cạnh của một lưỡi kiếm. Cô ấy mặc một bộ áo giáp toàn bộ màu bạc và áo choàng. Có thể nói rằng trang phục của cô là một lễ phục truyền thống,của các Paladin. Cô cũng được trang bị một thanh kiếm nằm ở thắt lưng.
"Yên nào, Remedios, chẳng phải những người khác vẫn an toàn khi lên đó sao, ta cũng tin rằng đây là một cây thần kì mang đến phước lành cho Roble."
"Thật thứ lỗi thưa nữ hoàng, thần không thể để người mạo hiểm bước lên khi chưa biết thực hư cây này như nào."
Nhìn thái độ kiên quyết của Remedios, Calca cũng đành lắc đầu mặc kệ khuyên can, cô không thể đứng nhìn con dân của mình thử nghiệm mà bản thân cô không làm mẫu, cô chính là nữ hoàng của Roble. Đêm qua giấc mơ cùng hôm nay kì lạ cái cây, không khỏi cũng quá trùng hợp đi, chắc hẳn phải có liên quan gì đó.
Nói rồng Calca chân đạp lên nấc thang đầu tiên..
"Ua.. ~" chưa đến bước thứ hai, cô đã cảm nhận được một sức hút mạnh mẽ dưới chân, sau lưng cô tựa như có một tảng đá mạnh mẽ đè ép cô xuống, cô muốn nhấc chân lên tiếp tục di chuyển, nhưng bên dưới lại tựa như dây xích một dạng gắt gao đóng chặt lại không cho cô bước lên, hết cách cô phải bước trở lại vị trí cũ, nhường cho những người khác đi lên.
Đúng lúc này, hào quang kết thúc, một thân ảnh tựa như được từng chiếc lá nhẹ nhàng nâng niu thả chậm rơi xuống, đó là Zetsu, Zetsu trở lại thần sắc càng thêm sáng xủa.
"Uy, trên đó rốt cuộc có gì vậy...ngươi rốt cuộc thấy gì trên đó hả...này nói đi."
Nhiều người mang theo vẻ mặt chất vấn liên tục hét hò về phía Zetsu, tuy nhiên nhận lại chỉ được ánh mắt khinh thường.
"Hừ, muốn biết thì tự lên mà xem, nhưng muốn diện kiến ngài, các ngươi phải thành tâm, ha ha " Zetsu nói xong, hai chân lại quỳ xuống đất khấn vài vài lần rời đi.
"Remedios, cho người đuổi theo hắn ta."
"Vâng thưa nữ hoàng." vâng lệnh về sau, cô lặng yên sử xuất cho những đám binh lính đuổi theo Zetsu, nhưng là có khả năng không, câu trả lời chắc chắn là không rồi, Zetsu đi vào hẻm nhỏ trực tiếp biến mất rồi. Người của Remedios không tìm thất Zetsu cũng chỉ đi nhiều lần ngó nghiêng rồi thất vọng trở lại báo cáo.
Đồng thời câu nói của Zetsu cũng khiến nhiều người bắt đầu vắt óc lên suy nghĩ, và càng thêm tò mò hơn, trên đó cất giấu rốt cuộc là thứ gì.
Cuối cùng lời đồn thổi càng ngày càng xa,
Chỉ trong vòng hai ngày, người leo lên đến đỉnh đã mất tích, và chỉ có một vài người leo đến một phần quãng đường mà thôi, cứ như vậy, tất cả quý tộc cũng như con em hoàng gia, tất cả những người có đầu óc hiếu kì đều đã thử quá, nhưng kết quả vẫn là thất vọng trở về, tức giận có, không cam lòng có, càng ngày càng thu hút thật nhiều...
Cứ vậy thời gian thoáng qua, nháy mắt đã đi qua một tuần, Kenji cũng nhận được tin tức một nửa pháp quốc đã hoàn toàn bị Momonga chiếm đóng rồi, tất nhiên nửa còn lại chỉ là sớm muộn thời gian mà thôi, chẳng bao lâu cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay Nazarick mà thôi.
"Zetsu."
Miệng vừa mở ra, một hình nhân gầy gò bị bạch tạng chồi lên, ngay trước mặt Kenji, Zetsu không có mở miệng đứng đó như một cái xác chết ánh mắt trong veo một màu xanh thẵm chờ chực đợi Kenji đưa ra mệnh lệnh.
"Cho Hana một đạo tin tức, hãy biến Slane trở thành thế giới bóng đêm, đồng thời cho ta thả ra tin tức, đội quân ma quỷ kia sở hữu cấp 10 cấp 11 ma pháp, ta muốn khắp nơi thánh quốc đều rõ ràng lấy tin tức."
Đợi đến Zetsu lặn xuống Kenji lại tiếp tục đứng đó đợi, bởi lẽ từ đó đến giờ vẫn có một thân ảnh đang chậm rãi từng bước leo lên đây đến.
Kenji ngồi đợi đã được bốn tiếng rồi, từ lúc nửa đêm, hiện tại trời đã gần sáng, tuy nhiên có một thân ảnh vẫn đang cố gắng bò lên bất chấp áp lực cực lớn, là một cô gái, tuy chỉ là cô gái nhưng tính cách vô cùng bất chấp, bằng chứng chính là cô ta dẫu kệ mồ hôi vất vả, khuôn mặt nhanh hồng nhuận như trái đào chín.
Cô ta không phải ai khác chính là nữ hoảng thánh quốc, tuy nhiên cái Kenji không hiểu, chính là tại sao cô ta phải như vậy cố gắng đâu, lẽ ra cô ta không hề có chút áp lực nào mà thành tâm là muốn gặp Kenji, nhưng vì cô ta theo đạo khác nên Kenji không thể bỏ qua mà vẫn tạo điểm áp lực đến, đây là quy củ.
Thời gian cũng không quá lâu, trên một bàn tre Kenji lẳng lặng rót đến hai chén trà tựa như đợi sẵn vậy, cũng chính lúc này Calca cũng thành công đặt chân lên đến đỉnh, vẫn chưa kịp thở phào, một chùm sáng bao quanh lấy cơ thể cô lau chùi đi mồ hôi cùng đánh bay toàn bộ mệt nhọc vỗn có, đang khi bất ngờ lấy, âm thanh vang vẳng quanh tai cô như mời chào lấy.
Trước mặt cô, một chiếc đền thờ cỡ nhỏ, có lẽ chỉ đủ một chiếc giường đi, ở nơi đó cửa vào như đã mở sẵn, đáng tiếc bên ngoài không thể nhìn vào được bên trong khung cảnh.