Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 3 - Chương 42: Ophis




"Oh, còn có khách đây."

"Không nghĩ đích thân cô lại đến đây đấy."

Sau lưng ba người một loli đang ngồi đung đưa ác thú vị mặt không cảm xúc nhìn ba người. "Đã lâu không gặp Azazel."

"Are... Xem nếu như chúng tôi đánh bại cô tại đây có vẻ như hòa bình sẽ lại được thiết lập đấy nhỉ." Azazel bất cần đời nhìn trước mặt Ophis.

"Không thể, hai người các ngươi không đánh lại ta đâu, chí ít nếu người này không tham gia." Ophis mỉm cười nhìn ba người.

"Shoo.. Đãi ngộ khác thật." Azazel thu hồi trên tay Break cũng không có ra tay ý tứ, mà cho du có cũng đánh không lại.

"Ophis..." Kenji nói xong một chữ cũng không tiếp tục nói nữa. Kenji cũng đã phán đoán ra rồi, hiện tại sức chiến đấu Ophis chỉ tầm 380-400 ngàn mà thôi, đó là chưa bùng nổ. đỉnh phong hẳn co thể so với Great Dragon. Nhưng cho dù là vậy 400 ngàn vẫn đủ sức đi ngang.

"Đánh môt trận không Ophis." Kenji hăng hái nhìn đứa bé kia một cái, mạnh mẽ thì cho dù bé đã sao.

"Không đánh."

"Ta cho ngươi kẹo ngọt, ngươi đánh với ta."

Kenji từ âm độn chế tạo muôn vàn chủng bánh kẹo xếp đống trước mặt Ophis.

Ophis hai mắt tỏa sáng, tuy nhiên che dấu rất tốt. "Kẹo có thể lưu lại, nhưng ta không đánh."

"..."

"Tại sao?"

"Lâu lắm, muốn ăn trước." Ophis thần sắc đạm bạc khóe miệng cười nhẹ, nhanh chóng đoạt lấy núi kẹo ngọt môm một chỗ ngồi ăn.

"..."

Một cái kì lạ rồng...

"Vậy Ophis, ngươi đã đến mức này tại sao vẫn còn có tham vọng gì hay sao, ta không nghĩ ngươi dẫn đầu Khaos Brigade chỉ để chơi." Azazel nghi hoặc hỏi lấy, trong lòng cũng không có nửa điểm căng thẳng.

Ophis một ngụm cắn nuốt xong thanh Socola mới liếm liếm mép lại chỉ lên không nơi phía bầu trời. "Ta muốn tĩnh lặng, muốn trở về nơi đó hoàn thành ta mong ước tĩnh lặng, mà chẳng phải bên cạnh các ngươi còn hắn sao, ta không nghĩ hắn cũng chỉ đơn giản chơi bời cùng các ngươi."

"Ta? Xin lỗi...ta chỉ buồn chán mà thôi." Kenji nhàn nhạt lắc đầu, đối cái này thực không quan tâm chuyện thánh thần ma quỷ, ta chỉ là khách qua đường mà thôi, rồi sẽ rời đi...vào một ngày nào đó.

"Oho, hết rồi..." Ophis liên tục cắn nuốt, một đống thức ăn cứ vậy mà đi tong.

Kenji có chút lắc đầu, tuy là âm độn có thể tạo ra nhưng vừa nãy là một núi nhỏ đồ vật đấy, ăn vậy vẫn còn chưa đủ.

"Sau này đi theo ta, ta bao ngươi ăn bể bụng." Kenji bắt đầu lấy kẹo ngọt dụ dỗ trê con lấy.

"Không được đâu, ta nhưng còn phải trở lại chỗ đó."Ophis lắc đầu cười nhẹ, đồ ngọt thật cám dỗ nhưng so với nó tĩnh lặng còn muốn tốt nhiều lắm.

"O... Xem ra sắp không nổi, con rồng kia táo bạo quá vậy, nổi điên hình thái sao?" Ophis hứng thú lại cầm lấy Kenji đưa cho đồ ngọt vừa ăn vừa nói, nếu để người khác thấy đánh chết cũng không tin đây là rồng Ophis, đây rõ ràng là đơn thuần một cô bé tham ăn mà thôi.

Kenji nhướng mày một cái, xung quanh cơ thể bắt đầu phiêu động từng lớp mờ ảo từng lớp không gian bắt đầu hình thành lên xếp chồng lên nhau thẳng hướng đến tòa kia tế điện.

"Mặc kệ con rồng kia bạo tẩu, tất cả cho ta trở lại, đây là mệnh lệnh không phải yêu cầu." Kenji lời ít ý nhiều, giọng nói truyền khắp không gian, âm thanh vang đâm thẳng hướng tế điện.

"Là Kenji giọng nói, hội trưởng làm gì bây giờ." Xenovia hai tay một tay cầm Durandal một tay cầm Excalon quay về hướng Rias xin chỉ thị.

"Tạm thời rời đi, chúng ta không ngăn được." Rias không có như nguyên tác lề mà lề mề dứt khoát lựa chọn rời đi, dựa theo không gian Kenji tạo dựng toàn bộ mọi người dịch chuyển trực tiếp trở về chỗ Kenji đám người.

Tòa kia tế điện cũng không xa, một hồi đập phá rốt cuộc Issei cũng cùng hoàn chỉnh trạng thái rồng bay ra đến.

"A ga gga.... ~~" một con không quá to lớn rồng bay vút đến trước mặt mọi người lớn tiếng miệng rống chu lên.

"Hắn bị sao?"

"Asia... Asia không còn ô ô.... "

"..." (khóc)

"Chưa chết không cần lo." Kenji cau mày một cái, nếu như không có gì thay đổi, hẳn Asia bị văng đến không thứ nguyên đi, nếu gặp Vali còn được cứu, không thì thôi chẳng phải chuyện của mình.

"Hiện tại làm sao bây giờ, Ddraig bạo tẩu rồi, Issei cũng mất kiểm soát." mọi người không khỏi gấp gáp hô lớn, Issei nhưng là thành viên quan trọng đấy.

"Ta có thể trực tiếp giết hắn." Kenji nhàn nhạt nói đến đồng thời nhìn đến bên tay Xenovia cùng phần bụng Rias bị thương giọng nói càng lạnh thêm vài phần. Tuy rằng bạo tẩu nhưng vêt thương là con rồng này gây ra không sai.

Azazel, SirZechs cùng Ophis không nói chuyện, Ophis còn giống như xem trò vui hơn là, tuy rằng Ddraig nàng cũng chẳng coi vào đâu, giết cũng đơn giản.

"Không còn cách khác sao? Hắn nhưng vì Asia mới bạo tẩu lên như vậy."

"Phong ấn hắn đi, cho hắn ở lại xám hối cũng tốt." Kenji nhàn nhạt lắc đầu.

『Rinseigan: Demonic Statue Chains』Từ trong tay áo Kenji, một sợi xích bạc mang theo đầu rồng bắn nhanh hướng về Issei trói chặt cổ lại kéo theo ngã xuống đất.

"Gào!!!!! Booster Booster.... Booster... " Bị trói lại cổ kéo ngã xuống, Ddraig liên tục tăng gấp đôi cùng gào thét dãy dụa, càng thêm kịch liệt.

"Không cần phải gào thét, của ta xích nhưng là kết tinh tử bản nguyên của ta mà ra, ngươi mạnh hơn ta liền có thể thoát, nếu không càng dãy dụa càng đau đớn thôi, ngươi nghe hiểu lời ta chứ, Welsh Dragon."

Kenji nhìn tràng cảnh trước mắt, mí mắt vảy một cái nhẹ giọng hồi đáp, bị xích vĩ thú trói vào còn muốn nhảy nhót.

"Kế tiếp nên phong ấn ngươi thời điểm."

『Rinseigan: Chibaku Tensei』Hay tay chắp lại, không trung tựa như có một lực dẫn, Issei bị đưa lên cao cao, đồng thời chính là một đống đất đá cũng theo đó mà bay lên cao cao nhanh chóng đập vào Issei liên tục đắp nặt.

"Ầm ầm ầm..." đất đá bên dưới cũng vì vậy mà bị bóc lên rời khỏi mặt đất bị dẫn lực trực tiếp mang lên cao cao mạnh mẽ đắp kín Issei, cảm thấy vừa đủ Kenji cắt đi xợi xích, cả người nhãn lực một lần nữa bùng nổ đến, đất đá lại lấy một cái khủng khiếp tốc độ hơn bay lên cao đắp nặn vào.

Kaguya bị nguyên to lớn mặt trăng phong ấn, Issei như vậy cũng đủ rồi.

Kenji nhìn lên to lớn khỏa tinh không vui không buồn, trên tay vẫn không có dừng lại động tác. "Đây là trừng phạt thích đáng cho hành động của ngươi." Bạo tẩu đã đành còn dám tổn thương ta nữ nhân, không giết đã là ban ân.

『Rinseigan: Musekiyōjin』trên tay bốn thanh vật chất đen kịt bắn ra tứ phía phân biệt bao bọc quanh lấy khỏa tinh, nhãn lực vận chuyển, mốn phía mọc lên một tầng kết giới màu đỏ bao bọc lấy khỏa tinh đâm thủng bầu trời.

"Hạ thủ ác quá đấy... Ta nghĩ ta bị phong ấn như vậy cũng có chút run đấy." Ophis lại nhảy chân sáo đến bên cạnh Kenji xòe tay ra, ý tứ là ta lại hết đồ ăn rồi.

"Azazel, để hắn ở đây một tháng đi." Kenji nói khẽ một câu, không keo kiệt ném ra cho Ophis một nhóm socola, lần này nhưng cực kì nhiều, đủ xếp đầy cái này hố đất.

Ophis ánh mắt tỏa sáng nhanh bắn ra ngôi sao, vội vã tạo ra một cái không gian vận chuyển tất cả đồ ăn ném bên trong đó.

"Ohoo... Ngươi thật tốt." Ophis hưng phấn nói một câu.

『Rinseigan: Thần Trị』 vung tay một cái một lớp kết giới màu xanh bao phủ đám người, thương thế cứ thế bị dương độn cho chữa lành, từ lớn đến nhỏ vết thương, đây cũng là Kenji dựa theo dương độn mà chế ra một cái trị liệu thủ đoạn.

"Nếu đã vậy, ta liền đi trước rồi," Kenji nhìn mọi người gật đầu một cái, tay cũng không quên kéo theo Rias cùng Xenovia, Akeno trực tiếp tiêu thất tại chỗ, còn Asia có được Vali cứu hay không Kenji cũng không quan tâm đến, những người Kenji có cảm giác ưa thích mới phao về, còn không hứng thú dù ưa thích Kenji, Kenji cũng không mảy may nhìn đến, Asia cũng là một cô gái tốt, tuy nhiên gặp lại không có cảm giác, một cảm giác kì lạ khi ở gần chúng nữ có được, cảm giác càng thêm mạnh mẽ khi ở gần Sona, Sinon cùng Touka.

"Mệt rồi nghỉ ngơi đi, kế tiếp cũng không cần nghĩ nhiều."

"Nhưng Asia..." x3

"Nghỉ ngơi đi, nếu còn sống sẽ gặp lại, chết rồi là số mệnh, cưỡng cầu không được."

Mang theo ba người trở lại biệt thự, Kenji lại

tiếp tục rời đi.