Nhĩ Đàm Luyến Ái Vi Hà Bất Án Sáo Lộ Lai

Chương 15: Chuẩn bị làm đến không xuống giường nổi




Nội tâm ba Tô Thừa giờ phút này sụp đổ.

Cố Diễn nhiều năm trên thương trường trắng đen hỗn độn, khi nói chuyện có tình có lý, chủ trương nhanh một chút nói ra chân tình: “Chú, con ngay lúc đầu không nói rõ, là bởi vì con hy vọng ngài biết, ngoài là đồng tính luyến ái, con còn là một người quản lý công ty, tính hướng cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến thành tựu sự nghiệp. Tô Thừa cũng thế, em ấy là học sinh ưu tú nhất của đại học F. Tính hướng cũng không thể nói đúng chúng con, cũng không trở thành chướng ngại vì bản thân vốn là loại người như thế.”

Tô Thừa cũng muốn mở miệng, Cố Diễn nhéo nhéo lòng bàn tay y, bảo y không cần nói gì. “Con so với Tô Thừa lớn hơn, ngài có thể nói đồng tính luyến ái sẽ gặp trở ngại cùng kỳ thị, con không phải không biết rõ. Con cùng với Tô Thừa, cũng làm xong chuẩn bị khi gặp khó khăn, nhưng chúng con đều nghiêm túc, không phải nhất thời phấn khởi.”

Ba Tô Thừa vốn mạnh miệng, lại không biết nói cái gì cho tốt.

Ông dạy học nhiều năm, ban đầu vốn cho rằng Tô Thừa đi sai đường, không nghĩ tới y như cây ngay không sợ chết đứng tự tin tràn đầy.

Trong ấn tượng của ông đồng tính luyến ái không phải là có hình xăm, tóc nhuộm đủ màu, mà là nương pháo mặc quần sát người, chợt thấy bộ dáng Cố Diễn hào hoa phong nhã, không giống trong tưởng tượng của ông cho lắm. Mà lão gia lại vừa nghĩ, bằng người lớn lên như Cố Diễn có thể lừa con trai ông lắm đây, ba Tô Thừa không nói lại Cố Diễn, chỉ vô cùng thẳng thắn bảo Cố Diễn cút.

Cố Diễn từ dưới lầu nhìn lên trên, Tô Thừa đứng đối diện cửa sổ, lúc hắn ngẩng đầu lên, người kia phía sau cửa sổ có cảm giác như đang nhìn sang hắn, một giây sau hai con gấu mặc đồ đồng phục học sinh rơi vào trong lồng ngực của hắn.

Cố Diễn cảm động thấy tình cảm này muốn có bao nhiêu Shakepeare thì có bao nhiêu Shakepeare, muốn có bao nhiêu Quỳnh Dao thì có bao nhiêu Quỳnh Dao.

Nếu không phải thời gian không thích hợp, hắn quả thực muốn lôi kéo Tô Thừa lại đến một pháo.

Đêm đó ba mẹ Tô Thừa cùng Tô Thừa nói chuyện trường kỳ một lần, Tô Thừa cảm thấy nhị lão nói không chắc nhưng cũng bị Cố Diễn bộ dáng mặt người dạ thú thuyết phục, tuy rằng lão đầu cùng lão thái mặt vẫn tối sầm lại, nhưng vẫn đem hành lý cùng điện thoại trả lại cho Tô Thừa, đồng ý cho y trở về.

Tô Thừa từ trước cảm thấy nội tâm Cố Diễn luôn cần được người chiếu cố, không nghĩ tới hắn soái lên lại mê người thế này.

Lúc hai người ở sân bay gặp nhau, não Cố Diễn cho thêm khúc nhạc “Ngàn năm chờ một hồi”, Tô Thừa cùng hắn ôm chặt lấy nhau. Cố Diễn ở bên lỗ tai y yêu cầu, ”Muốn ôm xoay vòng.”

Tô Thừa: “…” May mà eo lão tử không tồi.

Vì vậy thật sự ôm hắn xoay một vòng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Diễn hồng hồng, Tô Thừa chủ động nhận hành lý của hắn, Cố Diễn đi theo phía sau y, vô cùng hiền lương. Dọc theo đường đi giữa hai người luôn tràn đầy tán tỉnh hồng nhạt.

Lên trên máy bay, Cố Diễn bản tính cầm thú có chút không nhẫn nại được. Mà vô cùng không khéo, chuyến bay này không cho bọn họ vị trí vụng trộm được, Cố Diễn có chút không vui. Tô Thừa cười cười, đến gần nhanh chóng hạ xuống khóe môi hắn nụ hôn.

Cố Diễn ý cười giống như tiểu hài tử ăn vụng được đường.

Tô Thừa nói ”Ngủ một giấc đi, tỉnh lại chúng ta đã về tới nhà.”

Cố Diễn ngoan ngoãn nhắm mắt lại, lúc nửa tỉnh nửa ngủ, nhìn thấy Tô Thừa kéo xuống một cái thảm lông để trên người hắn, Cố Diễn cảm thấy tất cả điều này làm cho thỏa mãn, Tô Thừa thật sự quá tốt.

Hai người ở trên máy bay không có tận hứng, lúc Cố Diễn về tới nhà đã không thể nhịn nổi nữa.

Hành lý rối như tơ vò ném xuống đất, hai người vội vàng quấn lấy nhau hôn, giống như bản năng loài thú, rút lấy sức mạnh đối phương, vội vàng trao đổi dịch cùng độ ấm.

Tô Thừa kéo ca-ra-vát ra đem người mang tới trên ghế sa-lon, Cố Diễn mặt đối mặt ngồi trên đùi hắn, cái kia cứng đến nóng lên để trên bụng Tô Thừa, bọn họ lôi kéo cởi quần áo đối phương xuống. Cố Diễn một đường từ khóe miệng đến trên cổ y, lại từ ngực xuống dưới bụng, vén lên tình dục mãnh liệt của Tô Thừa.

Sau đó liền làm tư thế ngồi trên người y, đem người đánh gục trên ghế. Tô Thừa một chân buông xuống, chân khác bị Cố Diễn lôi kéo, ôn nhu mà cường hãn tiến vào.

Lần này không có mở rộng đến cùng, lúc tiến vào có chút không khỏe, thế nhưng Tô Thừa lại cảm thấy rất viên mãn, động tác co rúm của Cố Diễn mang đến cảm giác thỏa mãn kỳ dị. Y đưa tay ra xoa tóc mềm mại của Cố Diễn, quần Cố Diễn không ngừng được mà rung động, dường như muốn đem toàn bộ sinh mệnh đều dâng lên cho thân thể Tô Thừa.

Ghế sa-lon chứa hai người nam nhân thật sự quá nhỏ.

Cố Diễn hỏi y: ”Có muốn lên giường không?” Tô Thừa nức nở gật đầu, “Ừm… Muốn… Muốn đi.”

Vì vậy Cố Diễn nâng cái mông y lên, xen vào tư thế đem người bế lên, Tô Thừa sợ đến nổi hậu huyệt căng chặt, Cố Diễn than nhẹ một tiếng: “Thừa Thừa, em muốn kẹp chết anh?”

Tô Thừa hai tay ôm lấy cổ hắn, giờ phút này cả người đều ỷ lại trên người Cố Diễn, đồ vật kia của hắn đỉnh lên khiến mình muốn chết, mỗi bước đi lại mang tới khoái cảm mãnh liệt, Tô Thừa gần như bị dằn vặt đến điên rồi, ”Anh… A, em chịu không được, không nên như vậy, thả em xuống Cố Diễn… A, a!”

Cố Diễn ý xấu lỏng tay một chút, Tô Thừa rơi xuống, hậu huyệt ngậm lấy vật kia càng tiến sâu, đỉnh cho y kêu thành tiếng. Cố Diễn mang theo ý cười nói: “Còn muốn anh buông tay không?”

Tô Thừa quả thực nói không ra lời.

Rốt cuộc đi tới phòng ngủ của Cố Diễn, Tô Thừa bị Cố Diễn đặt lên giường mở rộng hai chân, không tiếng động mời gọi. Từ lúc y nằm trên cái giường này, đã chuẩn bị bị làm đến bò không xuống nổi.