Nhị Công Tử Đến Rồi

Chương 19: 19: Không Bỏ Lỡ





"aaa Tát Long"
Mà người ta thì nhẹ nhàng quay lại nhìn về phía Đại Vu Qua.
"Sao ngươi lại ở đây được vậy, Tát Long ngươi đặc biệt đến tìm ta sao?"
Tát Long khẽ gật đầu.
"aaa ngươi có biết hôm nay ta đã nghĩ đến ngươi nhiều như thế nào không?"
Tát Long nghiêng đầu.
"Nhiều thế này này"
Tát Long nhìn Đại Vu Qua dang rộng hai tay để ẩn dụ mà mỉm cười.
"Ngươi thấy không, nhiều như vậy luôn"
Bên dưới Tự Giải Ngâu mặt lạnh nhìn lên Đại Vu Qua đang khua tay múa chân khuôn mặt rạng ngời nói nói cười cười với người trước mặt, hắn nắm chặt nắm tay.
Còn có thể khiến y cười vui vẻ như vậy.

Hắn ta là ai?.
Lúc Đại Lục Di quay lại phát hiện ánh mắt sắt lạnh và biểu cảm trên khuôn mặt Tự Giải Ngâu hướng đến đâu thì nàng cũng bị lây nhiễm cảm xúc đó.
Ánh mắt căm phẫn nhìn theo hướng Tự Giải Ngâu nhìn đến, nàng nói nhỏ với nô tì bên cạnh điều gì đó ...
"Muội đói rồi, chúng ta tìm gì ăn đi được không?"
Tự Giải Ngâu thu hồi tầm mắt, nụ cười thơ ngây của Đại Lục Di không làm lòng hắn bớt nghĩ suy hơn đâu.
"Được"

Đại Lục Di ôm cánh tay hắn liền bị hắn rút tay về, nàng vẫn tươi tắn nói.
"Muội nghe nói vịt quay ở đây rất ngon nha, không biết có thật không nữa"
Hai người cùng đi nhưng đôi lúc Tự Giải Ngâu vẫn ngoái đầu lại nhìn thì...
Người đâu?.
Sao không thấy hai người đó nữa?.
Hắn dừng bước.

"A Cửu"
A Cửu từ đâu chạy đến chấp tay hành lễ.

"Chủ tử"
"Nơi này đông đúc, khó phân thiện ác, ngươi đi mời nhị công tử cùng tụ họp chuẩn bị trở về"
Lại là tên đó, lòng ghen tị không áp chế nổi nụ cười ôn hòa trên môi Đại Lục Di.
"Chắc đệ ấy đi quanh đây thôi, huynh không cần bận tâm đâu, trước giờ đệ ấy luôn tùy tiện như vậy mà, cũng chưa từng xảy ra chuyện gì cả".
Bây giờ nàng muốn xác định một chuyện.
"Vả lại hình như hôm nay đệ ấy có hẹn với ai đó còn dặn muội đừng chờ y nữa, nghe nói là một người rất quan trọng"
Dù nói vậy nhưng Đại Lục Di chưa từng nghe nói bên cạnh Đại Vu Qua còn có bằng hữu nào, người bên cạnh y lúc nãy rốt cuộc là ai.
Cả người Tự Giải Ngâu vô thức cứng đờ.

Đến cả bước đi cũng không muốn động.
"Ám Cửu, gọi thêm người mời nhị công tử lập tức trở về"
"Khoan đã" Đại Lục Di gọi tên ảnh vệ lại.
Nàng tủi thân "Muội còn chưa được ăn vịt quay mà, sao huynh về sớm vậy"
"Ta có chút đau đầu, vịt quay ta sẽ cho người mua mang về, được không?"
"Được"
A Cửu nhận lấy cái lườm của Tự Giải Ngâu, ba chân bốn cẳng chạy đi triệu tập những người khác nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Hoá ra là như vậy, Đại Lục Di cuối cùng cũng xác định được.

Điều mà nàng lo sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra Tự Giải Ngâu quả thật có hứng thú với Đại Vu Qua.
Nhưng mà Đại Vu Qua không phải là nam nhân sao, Tự Giải Ngâu là đoạn...!đoạn tụ thật ư.
Nàng không cam tâm vì sao mọi chuyện lại trở thành như vậy, nàng phải giải quyết chuyện này như thế nào đây...!làm sao đây.


_____
Trên khoảng đất rộng có rất nhiều người háo hức thả đèn lồng.
Đại Vu Qua cầm đèn lồng lớn trong tay.
"Tát Long ta viết xong rồi, ngươi viết xong chưa?"
Đại Vu Qua rất tò mò không biết Tát Long sẽ viết lời cầu nguyện gì lên chiếc đèn lồng này.
"Ta thật muốn biết ngươi viết gì a"
Tát Long kéo nhẹ khóe môi, muốn xoay tròn đèn lồng qua phía Đại Vu Qua nhưng rất nhanh đã bị y cản lại.
"Không được đâu Tát Long, dù ta rất tò mò nhưng mà lời nguyện ước bị nhìn thấy sẽ không may mắn nữa, thôi ta không xem đâu"
Y bị Tát Long nhìn một lúc tỏ ý hỏi y đã suy nghĩ kỹ chưa.
"Thật sự không muốn xem nữa mà"
Lúc này Tát Long đẩy đèn lồng về phía Đại Vu Qua mà y cũng rất hiểu ý.
"Hai chúng ta cùng thả đi, năm nào ngươi cũng bắt ta thả hết"
Tát Long định rút tay lại, từ chối câu nói vừa rồi của y thì bị y chặn lấy bàn tay muốn rời đi trên chiếc đèn lồng lại.
"Không được cãi ta!"
Hai người nhìn đèn lồng của mình từ từ bay lên cao mà lòng nhẹ nhàng hơn hẳn.
"Khi nào thì ngươi trở về kinh thành?"
Tát Long nghiêng đầu nhìn y, mà đôi mắt Đại Vu Qua thì vẫn luôn đắm chìm trên bầu trời đầy đèn lồng rực rỡ.
"Có phải ngươi sẽ quay về đó sau đêm nay không?"
Đại Vu Qua cảm xúc phức tạp.
"Ta không hiểu, tại sao bao nhiêu năm qua, ngươi không bỏ trốn khỏi nơi đó"
Ta...!không thể.
"Ông ta giam giữ ngươi lâu như thế, tại sao ngươi không phản kháng chứ"

"Nếu ta là ngươi ta đã cao bay xa chạy rồi"
Tát Long nhìn sườn mặt y, trong lòng chắc chứa biết bao muộn phiền không thể diễn tả.
Đại Vu Qua ngắm đèn lồng cao thấp phía xa, khẽ mỉm cười.
"Cảm ơn ngươi Tát Long, cảm ơn ngươi đã ở bên cạnh ta lúc này"
Cảm nhận được gì đó, Tát Long nhanh nhẹn kéo Đại Vu Qua về phía mình chiếc quạt trên tay liền vung đến.
"Nhị công tử"
Biết người đột nhiên xông đến là ai, Đại Vu Qua nắm lấy cánh tay đang cầm quạt của Tát Long.
"Tát Long là người quen, người quen"
Đại Vu Qua nhìn một đám ảnh vệ phía sau A Cửu hiếu kì hỏi.

"Ngươi không phải nên đi theo chủ tử của mình sao, sao lại xuất hiện ở đây?"
Cả đám chấp tay hành lễ.
"Nhị công tử, chủ tử mời người trở về"
Không phải nô tì bên cạnh Đại Lục Di báo với y là ngày mai mới trở lại phủ Vạn Lạc à, còn kêu y đi đâu thì đi, sáng mai hãy trở về nữa.
"Nhị công tử, chủ tử và đại tiểu thư đều đang ở trên xe ngựa chờ người"
Đại Vu Qua và Tát Long nhìn nhau..
Vậy...!Tát Long thì sao...