Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Quyển 4 - Chương 201: Nhắn lại




Dịch giả: Tiểu Băng

“Chàng đoán xem?”

Mạnh Kỳ thực rất muốn chửi ‘đoán cái em gái cô!’, nhưng mạng đang ở trong tay yêu nữ, hắn cố kềm lại.

Nếu Cố yêu nữ muốn giết mình, chưa nói tới chuyện hai người vẫn còn chưa rời khỏi Thiên Đình, giữa hai người khế ước vẫn còn tồn tại, chỉ nói chuyện trước đó cô có thể bàng quan đứng xem hắn chết là được rồi, cần gì phải mạo hiểm tự nhào vào, liều mạng cứu hắn, mất bao nhiêu công sức rồi bây giờ mới ra tay?

Nếu muốn đặt cấm chế hay dấu ấn lên người hắn, thì có Lục Đạo Luân Hồi chi chủ, hắn cũng chỉ cần tốn chút điểm thiện công là giải quyết xong, yêu nữ chẳng bao giờ làm chuyện vô dụng như vậy.

Cho nên, mục đích của cô nàng là chế ngự trong thời gian ngắn?

Không đợi Mạnh Kỳ nói chuyện, Cố Tiểu Tang cười chúm chím, lôi ra một cái tịnh bình, đổ hai quả cây màu xanh huyền ảo kia vào miệng, sau đó xán lại gần, áp môi lên môi Mạnh Kỳ.

Môi Mạnh Kỳ bị một thứ gì đó mềm mềm trơn trơn cạy ra, Cố Tiểu Tang thè lưỡi, đẩy một quả kia vào trong miệng hắn!

Mẹ nó! Mạnh Kỳ hoàn toàn không ngờ được chuyện này, muốn phản kháng, muốn phun cái quả kia ra, nhưng mà… không sao làm được!

Đối với nam nhân, có người thơm trong ngực, hai lưỡi quấn quýt, mặt cười thắng tiên, vốn phải là một chuyện vô cùng hưởng thụ, vô cùng kích thích, nhưng Mạnh Kỳ lại chỉ có đề phòng và kinh hãi. Cái thứ quả cổ quái này có tác dụng gì? Cố Tiểu Tang trăm phương ngàn kế để lấy được đó, tại sao lại muốn dùng cách này để chia cho hắn một quả?

Quả kia từ từ tan ra, tan vào trong người hắn. Cố Tiểu Tang lùi ra, mím môi mỉm cười nhìn Mạnh Kỳ: “Tướng công không muốn biết đây là quả gì à?”

“Là quả gì?”

Cố Tiểu Tang cúi đầu nở nụ cười, giọng thánh thót rất vui sướng: “Sinh ra trong Tam Sinh điện đương nhiên là Tam Sinh quả, chàng với thiếp mỗi người một quả, là có thể tình định tam sinh. Đời đời kiếp kiếp đều là phu thê. “

“Thật?” Mạnh Kỳ thực không tin Cố yêu nữ tốn nhiều công sức, mạo hiểm tính mạng chỉ vì một thứ quả như thế!

Cô không phải là loại ý để tâm để ý đến tình cảm nam nữ!

Cố Tiểu Tang như cười như không nói: “Chứ chàng nghĩ là gì?”

Đây chính là giọng điệu lúc không muốn nói lời thật... Mạnh Kỳ nghĩ thầm, không biết Lục Đạo có thể hóa giải hiệu lực của thứ quả này hay không?

Cố Tiểu Tang như đoán ra suy nghĩ của Mạnh Kỳ, lại cười: “Tướng công, có những chuyện tốt nhất không nên để cho Lục Đạo biết. Nếu cái gì cũng đều bị nó biết được, thì vĩnh viễn sẽ không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của nó. “

“Hả?” Mạnh Kỳ sợ hãi cả kinh, gạt Lục Đạo? Quả này thực ra là có tác dụng gì? Có phải yêu nữ cố ý lừa gạt, để mình không dám tìm Lục Đạo hóa giải dược lực?

Cố Tiểu Tang lại điểm một cái vào ngực Mạnh Kỳ. Khí tức của cô rất yếu, vất vả lắm mới giải trừ được phong ấn cho Mạnh Kỳ, sau đó không còn làm ra một hành vi kì quặc nào nữa.

Giọng cô cũng yếu hẳn đi, thành khàn khàn: “Cái đại điện đá xám này có thể ngăn cản cảm ứng của Lục Đạo. Chúng ta ở trong này làm cái gì nó cũng sẽ đều không biết được.“

Ngăn cách Lục Đạo cảm ứng? Mạnh Kỳ lại được tự do, lập tức kiểm tra cơ thể, mắt thì quan sát đại điện. Nơi nơi đều là đá xám, thời gian và hư không như giao hòa với nhau, tang thương và xa xăm cùng tồn tại, như trở về thời vạn cổ xa xưa, cảm ứng của bản thân cũng chỉ giới hạn trong phạm vi tầm mắt nhìn thấy, không thể lan ra xa hơn nữa!

Thật sự rất đặc thù!

Mạnh Kỳ lặng lẽ kéo dãn khoảng cách với Cố yêu nữ. Hắn sợ lại bị cô đánh lén. Cái quả kì quái kia không hề có hiệu quả trị liệu, cũng chẳng có ý phát độc hay nguyền rủa gì, chẳng chút dấu vết, cứ như đã hoàn toàn mất tích!

“Thật đúng là cái quả kì quái...“ Mạnh Kỳ thở phào.

Cố Tiểu Tang bước chân yếu ớt đi sâu vào trong điện, Mạnh Kỳ nghĩ nghĩ, đi theo.

Đi một lúc, một cánh cửa đồng xanh và một tấm bia đá rất bình thường hiện ra hiện giờ Mạnh Kỳ.

“Tấm bia đá nhìn rất quen!” Mạnh Kỳ nhìn chăm chú, bị mấy chữ trên bia làm giật mình:

“Không vào truyền thuyết, không tiến cửa này!”

Giọng điệu rất quen thuộc. Mạnh Kỳ theo bản năng nhìn xuống góc bia, quả nhiên nhìn thấy bốn chữ “Ngọc Hư Dương Tiễn”!

Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân quả nhiên đã đến Thiên Đình!

Ông ấy phong ấn cửa này làm cái gì?

Ông ấy có để lại cái gì chăng?

Mạnh Kỳ nhịn không được đánh giá bốn phía, nhưng không tìm ra được cái gì, chỉ có hư không vô biên và cánh cửa đồng xanh mà thôi.

“Không biết Ngọc Hư yêu bài Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân lưu lại có thể mở phong ấn hay không?” Mạnh Kỳ do dự thầm nghĩ, có yêu nữ ở đây, hắn lại đang bị Thiên Tâm Ngã Ý quyết phản phệ, không phải đối thủ của cô, nếu mở được phong ấn hoặc lấy được cái gì đó, chẳng phải vô duyên vô cớ tiện nghi cho cô hay sao?

Cố Tiểu Tang khẽ cười, đi sang hướng khác khuất mắt hắn, biểu lộ thành ý.

Mạnh Kỳ trầm ngâm, lấy yêu bài ra, đi tới trước tấm bia đá, dán lên.

Không có phản ứng.

Mạnh Kỳ lại bước tới, áp yêu bài lên cánh cửa đồng xanh.

Ông!

Cánh cửa rung lên, một giọng nam như xuyên qua hư không và thời gian chui vào tai Mạnh Kỳ:

“Tất cả những gì ngươi muốn đều nằm ở Ngọc Hư cung!”

Sau đó, thanh âm biến mất.

Đều nằm ở Ngọc Hư cung? Dương nhị lang biết mình muốn cái gì? Hoặc là nói người được yêu bài muốn cái gì?

Mạnh Kỳ suy tư hồi lâu, đi qua chỗ Cố Tiểu Tang.

Cố Tiểu Tang mỉm cười nhìn Mạnh Kỳ: “Theo thiếp thân biết, phía sau cánh cửa đồng này chính là tầng trên cùng của Cửu Trọng Thiên, là nơi Thiên Đế ở. “

“Không phải lên một tầng?” Mạnh Kỳ tưởng mặt sau là tầng trên tiếp theo, không ngờ lại nhảy qua một tầng!

“Lối vào Dao Trì nằm ở chỗ khác, có phong ấn khác, hẳn là Dương Tiễn đã dời chuyển tầng cao nhất đến nơi này. “ Cố Tiểu Tang có vẻ chuyện của Thiên Đình không gì không biết không chỗ nào không hiểu.

Điều này làm cho Mạnh Kỳ cảm thấy rất khó hiểu, mà thật ra khiếp sợ còn nhiều hơn. Không ngờ Dương Tiễn lại mạnh tới mức có thể “chuyển” cả một tầng Tiên Giới! Mà lại còn là tầng ghê gớm nhất, trung tâm nhất!

“Tướng công, nơi này xem ra không có thu hoạch gì khác, chúng ta nên rời đi có được không?” Cố Tiểu Tang đề nghị.

“Rời đi?” Mạnh Kỳ đương nhiên cầu còn không được, nhưng yêu nữ chủ động đưa ra việc này, thực làm người ta rất là nghi ngờ. Cô nàng không mơ ước gì ở động phủ thần tiên và điện các ở tầng này sao?

Cố Tiểu Tang chế nhạo: “Với tình trạng hiện giờ của phu thê chúng ta, gặp phải cái gì cũng chỉ có một con đường chết, tướng công còn muốn đi thăm dò tầng này?”

Ờ, nói vầy lại đúng là lời thật nè. Mạnh Kỳ đang bị Thiên Tâm Ngã Ý quyết phản phệ, không có Lục Đạo Luân Hồi chi chủ chữa cho, Dược Sư tâm đan chỉ có thể khôi phục thương thế, không chữa được hết phản phệ. Nếu bị vây ở Cửu Trọng Thiên, không mất một năm nửa năm, sợ là không thể khôi phục!

Về phần Cố Tiểu Tang, xem ra trong mười ngày nửa tháng hẳn là có thể khôi phục được.

“Hơn nữa vật quý nhất ở trong tầng này chỉ có hai thứ thôi. Một là cái quả chúng ta đã chia nhau, hai là cái cây đại thụ quỷ dị kia, cả hai món đều đã bị chúng ta đoạt được, đã là đi không uổng chuyến này, chàng còn trì hoãn cái gì? Lòng tham hại người đó... “ Cố Tiểu Tang như cười như không nhìn Mạnh Kỳ.

Cô nàng biết cây đại thụ quỷ dị kia có liên quan tới mình? Mạnh Kỳ cả kinh!

“Ta cũng muốn rời đi, nhưng đi bằng cách nào?” Mạnh Kỳ nhìn thẳng Cố Tiểu Tang.

Yêu nữ chuẩn bị chu đáo, chắc chắn có cách!

Cố Tiểu Tang thở dài: “Thiếp thân vốn là có cách. Nhưng hiện đang bị phản phệ, trong người không còn sức, không kích phát nó được. Ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng mới hồi phục, mà chờ tới lúc đó, đại ca nhị ca của chàng chắc chắn đã sớm quét sạch cả tầng này, sẽ trở lại nơi này để thử mở cửa đồng. “

Đây cũng lời thật... Mạnh Kỳ nhíu mày, suy nghĩ cách khác.

“Nhưng thiếp thân có một cách, có thể giúp chúng ta nhanh chóng khôi phục.“ Cố Tiểu Tang cong môi lên.

Mạnh Kỳ cau mày: “Cách gì?”

Cố Tiểu Tang bỗng đỏ mặt: “Tướng công cũng biết, chính là một phương pháp song tu của Thương Thủy tiên tử. hai phu thê chúng ta đều còn nguyên vẹn, thực lực cường đại, nguyên dương và nguyên âm nếu điều hòa với nhau, không chỉ diệt sạch phản phệ, mà còn giúp công lực hồi phục, nói không chừng còn có thể nâng cao một bước. “

“Này, này... “ Mạnh Kỳ nhớ lại pháp môn của Thương Thủy tiên tử, lắp bắp, hắn không bao giờ ngờ chuyện này!

Cố Tiểu Tang mắt lúng liếng, khẽ cười: “Nếu họ có trở về, có Pháp Vương, thiếp thân cũng có năm thành sống sót, nhưng tướng công thì chỉ nhờ vào khả năng lúc ấy đại bá có ở trong trạng thái điên cuồng hay không. Giữa hai cách, nếu đã có cách an toàn, cần gì phải đưa mình vào mạo hiểm?”

“Hơn nữa môn công pháp song tu này, một khi bắt đầu, nếu có một bên xảy ra chuyện khác thường, bên kia cũng sẽ bị y hệt, tướng công không phải lo bị thiếp thân phá rối, lại nói, chàng với thiếp vốn là phu thê, làm chuyện khuê phòng cũng danh chính ngôn thuận. “

Cô đưa tay che miệng lại, cười khúc khích: “Tướng công da mặt mỏng, thấy ngượng à? Chẳng lẽ chưa bao giờ ngờ chuyện này sao, hòa thượng trời sinh?”

Mạnh Kỳ tự lên gân mình: “Ta có cái gì mà phải da mặt mỏng? Dù sao loại chuyện này, nam nhân cũng không bị thiệt!”

“Phải không?” Đôi mắt Cố Tiểu Tang đầy dịu dàng, như một cái hồ nhấn chìm tâm ý người ta, rút một bàn chân ra khỏi giày, đá văng luôn chiếc giày còn lay, hai tay gỡ dây áo, quần áo thi nhau rơi xuống, xếp ở bên chân, động tác khẽ, lưu loát.

Mạnh Kỳ im bặt, hít thở nặng nề.

......

Mây tan mưa tạnh, Mạnh Kỳ kiệt lực áp chế khoái cảm vào sâu trong góc suy nghĩ, vận chuyển điều hòa chân nguyên, thương thế đã hoàn toàn khôi phục, khí tức tăng lên tới đỉnh phong, sau đó tiếp tục tăng lên nữa!

Sau lưng, Bất Diệt Nguyên Thủy chi tướng hiện ra, chuyển động như lốc xoáy, hội tụ vào một điểm, không trước không sau, không trên không dưới, hình dáng đạo sĩ hiển hóa ra càng thêm rõ ràng, uy nghiêm tự sinh, Mạnh Kỳ càng có thêm cảm giác hình dáng ấy chính là mình!

Hắn đã đột phá trở ngại, bước vào ngũ trọng thiên!

Chung quanh sen vàng bay xuống, một mùi hương là lạ tỏa lan, Cố Tiểu Tang cũng đột phá.

Thu hồi tinh thần, Mạnh Kỳ cảm giác được làn da vô cùng mịn màng, mùi thơm dễ chịu của cô, hai cánh tay cô đang ôm lấy hông hắn.

Cố Tiểu Tang nằm Mạnh Kỳ, tựa đầu vào ngực hắn, khẽ cười: “Tướng công rõ ràng rất thích loại chuyện này mà, đâu có chỗ nào giống hòa thượng?”

Mạnh Kỳ khẽ ho, đỏ mặt.

Cố Tiểu Tang nhớ lại biểu hiện của mình lúc ấy, mặt cũng hồng lên, khẽ cắn Mạnh Kỳ một cái, sau đó đứng dậy, mặc quần áo vào, đi tất, xỏ hài, nhìn Mạnh Kỳ lại bắt đầu hít thở nặng nề.

“Chúng ta phải đi ra ngoài.“ Cố Tiểu Tang ngoái đầu lại cười, vô cùng mị hoặc.

Mạnh Kỳ thở một hơi dài, kềm chế cảm xúc trong người, tìm quần áo dự bị trong nhẫn trữ vật ra mặc vào, Thanh Nguyên đạo bào đã bị Thái Dương thần quân hủy mất.

Cố Tiểu Tang níu chặt cánh tay hắn, lòng bàn chân mọc ra cành lá màu xanh.

Màu xanh xuyên xuống, xuyên qua tầng mây, bọc lấy hai người đi xuyên qua Tiên Giới.

Một lúc sau, Mạnh Kỳ phát hiện mình và Cố Tiểu Tang xuất hiện trên một con đường nhỏ bên bờ Kim Thủy.

Hắn khẽ nhíu mày, nghi hoặc: “Vừa rồi hình như cô không hề dùng lực?”

“Thiếp thân xuất pháp không cần tốn lực.“ Cố Tiểu Tang chẳng buồn chớp mắt.

“Vậy lúc trước?” Mạnh Kỳ ngạc nhiên.

Cố Tiểu Tang cười hệt hồ ly: “Lừa chàng thôi. “

Mạnh Kỳ dại ra, vậy mình với cô ấy song tu để làm gì?

Hắn chợt có cảm giác mình đã bị lừa, mất đi trong sạch!

Cố Tiểu Tang không cười nữa: “Tướng công, chàng không đề phòng gì thiếp, cũng không thầm lấy cổ phù, nếu bây giờ thiếp thân ra tay, có bảy tám thành nắm chắc sẽ giết chết chàng. “

“Ách?” Mạnh Kỳ cả kinh, đúng là hắn không còn đề phòng cô như trước.

Cố Tiểu Tang cười đầy thâm ý: “Thiếp thân là yêu nữ nha, vô cùng hỉ nộ vô thường, rất dễ trở mặt vô tình, lạm sát người vô tội, lần sau khi gặp nhau, có lẽ thiếp sẽ giết chàng. “

Cô xoay người, áo trắng bay bay, biến mất cuối đường.

Mạnh Kỳ ngơ ngác nhìn theo cô, hơn nửa ngày mới lầm bầm:

“Thực vô tình!”