Nhất Thế Thành Danh

Chương 54: 《Lối rẽ》(tám)




Sau khi kết thúc lễ ra mắt, đoàn phim cùng nhau ăn bữa cơm, thuận tiện mời vài phóng viên cùng nhà phê bình điện ảnh, tính toán làm tốt quan hệ, nhờ đối phương viết chút lời hay. Tửu lượng Tả Nhiên không tốt, Hà Tu Ý thành trọng điểm chuốc rượu.
"Chuyện là, Tả đạo," trong bữa tiệc, Tô Dương bát quái hỏi, "Nghe nói, Truyền thông Tinh Không...... Mua bảo hiểm giá trên trời cho anh? Chỉ cần hơi tổn thương, là có thể được đền bù hai trăm triệu? Như vậy, lần cần cẩu lật nghiêng đó, công ty bảo hiểm có bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh hay không?"
Tả Nhiên lãnh đạm nói: "Chưa hỏi, không quá rõ ràng." Vừa nói, một bên lại lột cua, cũng ném cho Hà Tu Ý. Hà Tu Ý thích ăn cua, Tả Nhiên cũng hay bóc, chỉ là hiện tại tới gần một tháng, con cua cũng dưa vẹo táo nứt.
"Ồ......" Tô Dương không hít được tí mùi drama nào.
Mọi người trái một ly phải một ly mà rót, Hà Tu Ý rốt cục hơi mê man. Tửu lượng của anh không đến nỗi tệ như Tả Nhiên, nhưng cũng không phải là tốt.
"Không được không được......" Hà Tu Ý nói, "Tôi lên lầu trước, tỉnh người tỉnh rượu." 《Vạn dặm long sa》ra mắt tại Thượng Hải, nhân viên đoàn phim buổi tối phải ở khách sạn.
Tả Nhiên nói: "Tôi......"
"Anh ở đây đi. Hai người đều đi không tốt, anh ở lại đến cuối đi, phỏng chừng một chốc một lát cũng chưa kết thúc được." Theo phóng viên cùng nhà phê bình điện ảnh, chính là một chuyện lớn —— hơi chút không hầu hạ tốt,《Vạn dặm long sa》đã có thể thảm.
Tả Nhiên gật đầu: "Ừ."
Vì thế, Hà Tu Ý lảo đảo lắc lư đi về khách sạn. Anh một bước thành ba bước, rốt cục là vào phòng —— anh và Tả Nhiên ở chung một phòng, người đại diện của công ty và trợ lí của Tả Nhiên ở phòng kia.
Tả Nhiên còn ở dưới lầu, phòng trống rỗng.
Mới vừa rồi, trên màn hình lớn, một màn Doãn Trường Đông chết thảm vẫn còn luẩn quẩn trong đầu. Tâm tình thập phần áp lực, gương mặt vô cùng quen thuộc máu me đầm đìa bị phóng đại lên, cái loại chấn động cùng với sợ hãi rất khó hủy đi trong lòng.
《Gia tộc》 cũng vậy...... Mỗi bộ điện ảnh kết thúc, đều là mình sắm vai nam 1 mất đi Tả Nhiên sắm vai nam số 2.
Này có thể hay không cũng là một loại điềm báo? Kỳ thật là đang dự báo tương lai?
Hà Tu Ý bị ý tưởng này làm cho hoảng sợ, vội vàng lắc đầu, xóa bỏ ý nghĩ đáng sợ trong đầu.
Thế nhưng...... Vẫn bất an.
Thôi, đọc cái gì "ngọt" đã.
Hà Tu Ý click mở Weibo của "Fan club toàn cầu của Tả Hà" nhìn nhìn. Cái Weibo này là đại bản doanh của fan CP Tả Hà, thường xuyên đăng "cẩu lương", trong đó có tranh đồng nhân, có truyện đồng nhân, có video đồng nhân, còn có hành động thân mật của Tả Hà ở thế giới thật.
Một bài mới, là video đồng nhân. Có người sử dụng tư liệu điện ảnh, tư liệu hiện thực cắt một video, tựa hồ còn rất là dụng tâm và tinh tế, Hà Tu Ý tò mò mở ra xem, phát hiện video dài chừng cỡ mười phút.
Quan trọng nhất, là happy ending, không ai chết, có thể xem.
Nội dung vô cùng thú vị, kể một câu chuyện khá hoàn chỉnh. Ở trong giả thiết, Tả Nhiên là tổng tài, Hà Tu Ý là cảnh sát.《Vạn dặm long sa》lúc tuyên truyền Tả Nhiên luôn là tây trang giày da, thật đúng là phù hợp với "tổng tài", Hà Tu Ý mặc một thân cảnh phục, quả thật là ảo tưởng có lí. Trong cốt truyện, cảnh sát hoài nghi tổng tài phạm tội, lén tiếp xúc, Weibo qua lại —— chỗ này còn có mấy ảnh thật, cuối cùng bị áp, thập phần "thê thảm". Video này, bị xoay đi xoay lại không ít lần, có thể thấy được chất lượng còn xem như rất cao.
Cuối video tất cả đều là cảnh nóng, toàn bộ lấy từ《Gia tộc》, hơn nữa lấy rất nhiều, cơ hồ là toàn bộ các cảnh.
Nhìn Thẩm Viêm cùng Tống Chí...... Không, ở trong mắt các fan CP, chính là Tả Nhiên cùng mình, ở trong chăn dây dưa, không biết vì sao, thân thể Hà Tu Ý dần dần cảm thấy khô nóng.
"......" Cùng Tả Nhiên ở bên nhau vài tháng, bọn họ ôm, hôn môi, nhưng mà chưa bao giờ khỏa thân trước mặt nhau. Cũng không biết vì cái gì, Hà Tu Ý thực thẹn thùng. Nếu đổi một người khác, có lẽ đã sớm lăn vào nhau. Chung quy lại thì anh là gay, không có cái gì gọi là "quan niệm trinh tiết", nhưng mà...... Chỉ có Tả Nhiên không được. Anh ở trong lòng đối phương vô cùng tốt đẹp, anh không dám bày ra chỗ dơ bẩn nhất cho Tả Nhiên xem. Anh luôn sợ hãi, Tả Nhiên ngưỡng mộ, là Hà Tu Ý mà hắn ảo tưởng ra, khi anh hiện ra hết thảy, sẽ không còn là người sáng chói kia nữa.
Đối mặt Tả Nhiên, lo được lo mất.
Lúc trước kia anh rõ ràng không phải như thế.
Trên màn hình máy tính còn đang tiếp tục cảnh nóng.
Hà Tu Ý lại nghĩ đến lúc quay《Gia tộc》cảm nhận được làn da nóng rực của đối phương và bờ môi mềm mại.
Hà Tu Ý nghĩ: Không được, không nín được. Gần đây vẫn như con quay bị người lắc đến lắc đi, bận《Lối rẽ》, bận《Vạn dặm long sa》, cũng chưa tự mình giải quyết.
Anh đi vào phòng tắm, hơn nữa đóng cửa lại, ngồi ở trên thành bồn tắm, nhẹ nhàng nheo lại mắt. Tiếp theo, anh cởi dây lưng quần tây, lại cởi nút thắt, mò tay vào trong, liền bắt đầu một chút một chút mà xoa - xoa.
"Ưm......" anh phát ra âm thanh, dần dần bắt đầu thở dốc. Cơ đùi căng chặt, chuyên tâm mà cảm thụ.
Cũng không biết qua bao lâu thời gian, bỗng nhiên, Hà Tu Ý nghe thấy cửa phòng "cạch" một tiếng!
Anh đột nhiên ngẩng đầu, giương mắt nhìn về phía cửa.
Tả Nhiên!!!
Tả Nhiên rõ ràng là sửng sốt. Tuy thế, hắn nhìn hai má của Hà Tu Ý ửng đỏ, hai mắt mê ly, cũng biết đối phương uống nhiều.
Mà Hà Tu Ý, lập tức tỉnh rượu. Anh lúng túng kéo quần áo: "Cái kia, xong rồi à? Sao lại kết thúc nhanh như vậy?"
"...... Chưa xong. Anh hơi không yên tâm, trở về nhìn em một cái." Con ngươi đạm sắc của Tả Nhiên nhìn Hà Tu Ý chằm chằm, không biết suy nghĩ cái gì.
"......"
"Cửa phòng tắm không khóa."
"......" Quá vội vã muốn phóng thích, thế mà lại, quên khóa cửa?
"Tu Ý," Tả Nhiên sắc mặt bình tĩnh mà nhìn Hà Tu Ý, sau một lúc lâu, đột nhiên nhẹ nhàng nói: "Anh giúp em bắn nhé?"
"Cái gì?"
Tả Nhiên không nói gì, chỉ là đến gần vài bước, rồi sau đó nửa ngồi xổm, vén áo sơ mi của Hà Tu Ý lên, qua vài giây, thò mặt qua.
"...... A!" Hà Tu Ý nhịn không được hét to một tiếng.
Nửa tỉnh nửa say, Hà Tu Ý cảm thấy mình có cơ hội ngăn cản đối phương, nhưng anh lại do dự, anh cũng không biết mình đang ẩn ẩn chờ mong một cái gì. Tựa hồ, anh muốn mượn rượu, phá tan chướng ngại chướng ngại. Thanh tỉnh thì không có dũng khí, đành trông cậy vào say rượu. Thật là một người yếu đuối.
Vài phút sau, Tả Nhiên phần đầu bắt đầu nhanh chóng di động trên dưới.
"Ưm...... Ư......" Hà Tu Ý dùng tay đẩy đẩy đối phương, nhưng mấy ngón tay lại hữu khí vô lực, giống như động vật nhỏ đang đấu tranh.
Sau đó, Tả Nhiên bắt đầu tăng tốc độ, Hà Tu Ý cảm thấy toàn thân mình đã tê rần. Ước chừng ba phút sau, Tả Nhiên lại càng sâu mà ngậm lấy Hà Tu Ý. Hắn làm nó chạm vào hàm trên, rồi sau đó chậm rãi hướng về yết hầu, mãi cho đến khi nuốt trọn, dùng nơi đó ngăn chặn, rồi sau đó dùng đầu lưỡi dọc theo trước sau di động. Đồng thời, hai tay Tả Nhiên cũng đè lại hai tay đang nắm thành bồn tắm của Hà Tu Ý, nóng bỏng.
Hà Tu Ý hét lên một tiếng, toàn thân trên dưới đều căng thẳng —— anh không biết bị đụng chạm lại thoải mái như vậy.
Hai đùi anh không khỏi run rẩy, nhìn gương mặt tuấn tú của Tả Nhiên.
Lông mi Tả Nhiên rất dài, ở dưới ánh đèn chiếu sáng, tạo nên một cái bóng nhỏ dưới quầng mắt. Mũi hắn rất cao, môi mỏng mang theo ánh nước, cằm có độ cong cực kì tốt đẹp.
Thật là...... Đẹp......
Bị hung hăng dụ hoặc.
Hà Tu Ý cảm thấy mình sắp nhịn không được.
"Tả Nhiên...... Ảnh đế......" Hà Tu Ý vuốt mặt Tả Nhiên, "Em...... Em...... Em có thể ở trên mặt hai trăm triệu của anh...... Cái kia...... Sao?"
"......" Tả Nhiên vẫn như cũ không trả lời, chỉ là dùng sức mà mút vào một chút, rồi sau đó cổ hơi di về phía sau một chút, phun ra đồ vật trong miệng.
Cùng lúc đó, hạ thân Hà Tu Ý run lên.
Lông mi Tả Nhiên động một chút, rồi sau đó chậm rãi mở to mắt.
Hà Tu Ý liền thấy, trên lông mi của Tả Nhiên dính...... Hắn chỉ cần nháy mắt, vài thứ kia liền cùng sẽ cùng rung động. Mũi cũng có...... Môi mỏng cũng có...... Cằm...... Cũng có......
Tả Nhiên ngẩng đầu nhìn Hà Tu Ý, nói: "Anh rửa mặt, em về phòng trước đi?"
"Ừ......"
Tả Nhiên lần "rửa mặt" này, rửa đến bốn mươi phút. Hơn nữa nói là "rửa mặt", phòng tắm lại không tiếng nước, một mảnh yên lặng
Hà Tu Ý trở lại phòng, tùy tiện ngã lên giường, mơ mơ màng màng mà nằm nghiêng, cảm giác thân thể phù phù trầm trầm. Cũng không biết qua bao lâu, anh bỗng nhiên cảm giác nệm bên cạnh trầm xuống, tiếp theo liền bị người ôm vào trong lòng ngực. Cánh tay đối phương hữu lực, ôm ấp ấm áp, ngực có mùi hương sữa tắm.
Hà Tu Ý lẩm bẩm nói: "Sao lại đi lâu như vậy......"
Tả Nhiên trả lời: "Em đừng hỏi."
"Anh sẽ không làm cái gì kì quái chứ......" Thật sự chỉ có rửa mặt sao?
Tả Nhiên lại nói: "Cũng đừng hỏi."
Sau một lát, Tả Nhiên lại nói với Hà Tu Ý: "Thay áo ngủ, sau đó ngủ một giấc thật tốt đi."
"À......" Tuy rằng nói "À" nhưng Hà Tu Ý lại không nhúc nhích, vẫn mặc áo sơ mi và quần tây hàng hiệu.
Tả Nhiên có chút bất đắc dĩ, lấy ra một bộ áo ngủ từ hành lí của Hà Tu Ý, đi trở về trước giường, duỗi tay lột quần của Hà Tu Ý, bằng phẳng mà treo ở móc quần áo, lại giúp anh mặc xong quần ngủ. Thế nhưng, trong quá trình mặc quần ngủ, hai ngón tay cái của Tả Nhiên trước sau dán vào da Hà Tu Ý, từ mắt cá chân dọc theo cẳng chân, đùi, dọc theo một đường lên phần eo.
Khi đổi áo ngủ, ngón út của Tả Nhiên cũng lướt qua trước ngực, chậm rãi cài cúc áo cho Hà Tu Ý.
Hà Tu Ý nằm ở đó, suy nghĩ có chút phiền loạn.
Rốt cuộc, đến bước này......
Tả Nhiên, tựa hồ không phản cảm.
Hà Tu Ý ôm lấy gối đầu, đầu dùng sức cọ cọ.




Tác giả có lời muốn nói: Khụ khụ khụ khụ......