Nhất Phẩm Quý Thê

Chương 98: Bất Mãn






Bùi Cẩm Triều hạ lệnh được mấy ngày, Đường Mẫn ở trong phủ liền nghe được một tin chê cười.

“Phu nhân, vừa rồi nô tỳ nghe nói, trong cung Tam hoàng tử ở Ngự Hoa Viên va chạm Thần Tần nương nương, làm hại Thần Tần thiếu chút nữa đẻ non, bệ hạ giận dữ, cấm túc vài vị hoàng tử, còn nói Lương phi nương nương thân là mẹ đẻ, quản giáo không nghiêm, bệ hạ phạt cấm túc ba tháng, phạt bổng nửa năm.


Đường Mẫn hơi hơi nhấp môi cười khẽ, nói thầm, “Rốt cuộc vẫn là động thủ.


Hương Lan tai mắt cực kỳ nhạy bén, tự nhiên không nghe sót câu này, chỉ là nàng sẽ không chủ động hỏi, chủ tử sai gì, nàng làm đó, bọn họ làm hạ nhân không được khoa tay múa chân, hơn nữa phu nhân rất có chủ kiến, lúc nàng ở cạnh chủ tử cũng là có thương có lượng, sẽ không tự chủ trương.

“Chuyện trong cung các ngươi tai thính mắt tinh, chú ý chút là được, nhưng đừng lộ chính mình hành tung, miễn cho bị người nhớ thương, chỉ cần có thể bình an hỉ nhạc, làm người mù kẻ điếc cũng là phúc khí.


“Nô tỳ hiểu rõ.


Đêm đó, Bùi Cẩm Triều hồi phủ, Đường Mẫn trực tiếp hỏi hắn vấn đề này.

Bùi Cẩm Triều khom lưng bế nàng lên, còn mẫn cảm nhìn thoáng qua giường nhỏ của con trai, “Đoàn Tử ngủ rồi?”
Đường Mẫn giơ tay nhẹ nhàng ấn trên trán hắn, hắn cũng rất phối hợp ngưỡng về phía sau, “Chàng còn chưa ăn cơm chiều, con trai chàng tự nhiên cũng sẽ không ngủ sớm như vậy.


“Tiểu tử kia ăn chiều xong, ta mới có thể dùng, không phải sao?”
Đường Mẫn phản ứng chậm nửa nhịp mới lấy lại tinh thần, phát hiện người nam nhân này lại đang đùa giỡn chính mình.

“Chuyện trong cung, vì sao Thần Tần bị biểu ca đắn đo?”
Bùi Cẩm Triều cúi đầu nhìn kiều nhan trong lòng, cười nói: “Mỹ nhân thật sự muốn biết?”
“Gia, ngài nhanh lên nói cho thiếp thân, nếu không ngài đừng hòng lại vào phòng thiếp thân!” Nàng kiều mị liếc hắn, “Gia, ngài chớ chọc thiếp thân tức giận, thiếp thân tức giận ngay cả chính mình đều sợ.


Bùi Cẩm Triều nghẹn cười, ngón trỏ hài hước nâng cằm nàng, cúi người trộm hôn một cái, “Mỹ nhân tức giận đáng sợ như thế nào, làm cho gia nhìn xem?”
“Đếm đến ba, gia ngài không nói, thiếp thân không phản ứng ngài.


“Một!”
“Thịnh Tư Nghiên có nhược điểm ở trong tay ta, chỉ cần ta muốn, nàng phải an an phận phận, chẳng sợ về sau quý vì Hoàng Hậu, cũng như cũ không dám lỗ mãng.


Nếu là nhược điểm, tự nhiên là càng ít người biết càng tốt, Đường Mẫn cũng không hỏi, chuyện này nàng biết cũng chưa chắc là chuyện tốt, thậm chí còn sẽ trở thành nhược điểm.

Nàng tuyệt đối sẽ không làm con đường báo thù của Bùi Cẩm Triều thêm gập ghềnh, hiện giờ đã đủ gian nan rồi.


---
Dực Khôn Cung, Hoàng Hậu có chút trầm mặc.

Thanh Đàn kính trà, nhìn sắc trời bên ngoài, nhỏ giọng nói: “Nương nương, đêm đã khuya, ngài nên đi ngủ.


Hoàng Hậu nhìn bên ngoài bóng đêm mê mang, thở dài nói: “Một Trân Phi không còn, lại ra tới một Thần Tần càng có tâm cơ, chỉ là an tĩnh đã lâu, sao đột nhiên liền động?”
“Trong cung truyền lợi hại, bệ hạ hình như muốn chư vị hoàng tử toàn bộ đều thủ nghiêm quy củ, phải lấy Thái Tử làm chuẩn, không được cả ngày lung tung lỗ mãng ở hậu cung.


“Mặc kệ Thần Tần có phải cố ý hay không, tóm lại lần này nàng xem như đắc tội phi tần khác trong cung, sau này chỉ sợ cũng có chút khổ sở, chỉ xem nàng tự bảo vệ mình như thế nào.


“Vậy nô tỳ nên lo lắng cho vài vị nương nương, nếu các nàng thật sự dám ở sau lưng động Thần Tần nương nương, chỉ sợ bệ hạ sẽ không dễ dàng tha thứ.


Hoàng Hậu đỡ tay nàng đứng lên, “Tha thứ hay không làm sao bổn cung có thể làm chủ được, nghỉ ngơi thôi.


“Dạ!”
Hoàng Đế xem tấu chương xong, đi thẳng đến Nhàn Nhã cung.

Đi vào cửa cung, cung nhân muốn hành lễ, bị hắn khoát tay miễn.

“Nghiên Nhi ra sao?” Hắn dò hỏi cung nữ chưởng sự Nhàn Nhã cung quỳ gối bên cạnh.

Tú Vinh nhắm mắt theo đuôi, cung kính trả lời: “Nhiều ngày nay thân mình nương nương đều không khỏe lắm, thái y nói chấn kinh quá độ, yêu cầu tỉ mỉ điều dưỡng.


“Ừ!” Hắn đi vào tẩm điện, nhìn thấy mỹ nhân sắc mặt có chút trắng bệch đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tiến lên tay chân nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường, “Nghiên Nhi, có sao không?”
Thịnh Tư Nghiên mở mắt đẹp, nhìn thấy nam tử trước mắt, tức khắc hiện lên sương mù.

“Bệ hạ, thần thiếp thật sự sợ quá, đứa nhỏ này rất quan trọng với thần thiếp, là con của thần thiếp và bệ hạ, thần thiếp chỉ hy vọng là vị công chúa, có thể vẫn luôn ở bên người thần thiếp, thần thiếp thật sự sợ quá.

” Dứt lời, đứng dậy ôm lấy Hoàng Đế, khuôn mặt nhỏ cọ cọ trong lòng hắn, giống như con mèo bị đoạt đồ ăn, miễn bàn có bao nhiêu đáng thương.

Hoàng Đế bị nàng làm cho đau lòng lợi hại, ôm nàng an ủi: “Nghiên Nhi đừng sợ, trẫm sẽ che chở nàng, trẫm biết tuy nàng xuất thân Anh Quốc Công phủ, lại từ nhỏ cơ khổ, trẫm không che chở nàng sao được.


“Bệ hạ, ngài đừng đề nhà mẹ đẻ với thần thiếp, thần thiếp không muốn nghe, nếu bệ hạ cảm thấy thần thiếp tàn nhẫn, được bệ hạ sủng ái liền không quan tâm nhà mẹ đẻ, thần thiếp cũng không oán, mẫu thân thần thiếp chưa bao giờ thiệt tình yêu thương thần thiếp, thần thiếp nhớ đến đại tẩu chết đi, đến nay lòng còn sợ hãi.



Không thiên vị ngoại thích, đây chính là chuyện Hoàng Đế cao hứng.

Tuy trong lòng cao hứng, nhưng mặt ngoài vẫn “răn dạy” một phen.

“Nha đầu này, hiện tại đều sắp làm mẫu thân, những việc này cũng đừng suy nghĩ miên man, từ ngày nàng tiến cung, nàng chính là nữ nhân của trẫm, cho dù là Anh Quốc Công phủ cũng không thể tiếp tục đắn đo nàng.


“Bệ hạ, ngài thật tốt với thần thiếp.


“Biết trẫm tốt với nàng, liền an tâm dưỡng thai, nếu nàng thích công chúa, vậy sinh cho trẫm một công chúa, trẫm sẽ sủng hư con gái.


Thịnh Tư Nghiên hờn dỗi trừng mắt nhìn Hoàng Đế, đôi bàn tay trắng như phấn nhẹ đấm ngực hắn, “Bệ hạ liền biết giễu cợt nô tỳ, bệ hạ là người trên đầu quả tim thần thiếp, cho dù là công chúa cũng không thể phân sủng của thần thiếp.


“Nha đầu này, không nghĩ tới thì ra nàng cũng biết ghen.

” Hoàng Đế dặn dò người bên cạnh, nói: “Đêm nay, trẫm nghỉ ở Nhàn Nhã cung.


“Dạ!” Thường Phúc khom người rời đi.

Thần Tần nhìn hắn, cười đứng lên, chân trần đạp lên thảm, bắt đầu cởi áo cho hắn, “Hiện tại thần thiếp có thai, bệ hạ còn nghỉ ở nơi này, ngài muốn thần thiếp bị mắng họa quốc yêu phi hay sao.


“Nàng thử họa cho trẫm nhìn xem? Nha đầu ngốc, nhìn nàng có chút can đảm, còn dám tai họa giang sơn của trẫm, lá gan phì.

” Hoàng Đế cười nhéo nhéo mũi nàng, sau đó nói: “Nàng nghỉ ngơi trước, trẫm đi tắm, trở về che chở nàng và công chúa đi nghỉ.


“Dạ.

” Thịnh Tư Nghiên kiều tiếu hành lễ, sau đó làm tỳ nữ trong cung tiến đến hầu hạ.

Đêm khuya, bên người đế vương đã nghỉ ngơi, mà Thịnh Tư Nghiên vuốt bụng chính mình, không hề buồn ngủ.

Hắn không hy vọng hậu cung bình tĩnh, kỳ thật nàng cũng không.

Lúc nãy nàng nói với Hoàng Đế nàng hy vọng thai này là công chúa chỉ là giả, kỳ thật nàng muốn chính là hoàng tử, chỉ có như vậy mới có thể làm con trai chính mình đăng đỉnh.


Tuy nhược điểm của nàng bị Bùi Cẩm Triều nắm trong tay, nhưng chính mình cũng tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết, Bùi Cẩm Triều phải đối phó chính là đảng Tiền thị, mà Thái Hậu và Hoàng Hậu thân là người Tiền gia, chắc chắn cũng sẽ bị hắn nhổ.

Hắn muốn quyền khuynh triều dã, mà nàng muốn vinh quan hậu cung, cũng coi như hai bên hợp tác.

Đôi bên cùng có lợi!
---
“Phu nhân, thiếu gia trưởng thành thật nhiều.

” Hương Ảnh nhìn Đoàn Tử, chỉ mới ba tháng bộ dáng thật là càng ngày càng tuấn tiếu.

Đường Mẫn nhìn bên ngoài trời nóng lợi hại, phân phó: “Chuẩn bị nước, cho Đoàn Tử tắm rửa.


Mấy nha hoàn vừa nghe, tức khắc tinh thần tăng vọt, bọn họ thích nhất xem thân mình nhỏ nhắn trắng nõn của thiếu gia.

Hương Ảnh điều chỉnh nước ấm đưa đến phòng tắm, Hương Thảo chuẩn bị đồ lót cho Đoàn Tử, chờ lát nữa thay.

Đường Mẫn tiến lên bế con trai, sau đó đi phòng tắm, tiểu gia hỏa này đại khái biết chính mình đã đến giờ tắm rửa, vẻ mặt vui sướng cực đáng yêu.

“A…… A a……” Hắn duỗi tay nhỏ quơ chân múa tay trong lòng mẫu thân, vui đến nỗi chảy nước miếng.

Hương Thảo đi theo bên cạnh, xem thiếu gia quơ chân múa tay, hận không thể ôm vào trong lòng hung hăng yêu thương.

Đi vào phòng tắm, nàng làm người chuẩn bị sẵn lò sưởi, tuy là mùa hè, nhưng tiểu hài kiều nộn, tắm rửa xong vẫn phải ấm áp thân mình mới tốt, miễn cho đi ra ngoài bị lạnh.

Chờ cởi quần áo, bánh bao mới chân chính là bánh bao, trắng trắng nộn nộn, trên người mang theo nhàn nhạt mùi sữa, phá lệ dễ ngửi.

Sờ sờ da thịt hắn, mượt mà làm Đường Mẫn trực tiếp nâng cánh tay nhỏ hôn một cái, “chụt” rung động.

Đoàn Tử nhìn thấy mẫu thân hôn, cười khanh khách, tay nhỏ đánh vào mặt nước, bắn bọt nước tung tóe trên mặt, làm hắn càng hưng phấn.

Trong khoảng thời gian này, cách một ngày, nàng sẽ tắm rửa cho Đoàn Tử, tiểu gia hỏa này thực thích nước, mỗi lần đều ầm ĩ làm phòng tắm nước đầm đìa mới bỏ qua, lăn lộn hơn cả người lớn.

Nhẹ nhàng vốc nước rửa rửa cho hắn, sau đó liền chà lau sạch sẽ, lúc này mới mặc quần áo.

Đoàn Tử ở trong nước mới được một lát, đã bị mẹ ruột xách lên, hắn vẫn chưa đã nghiện mà?
Đây vẫn là chính mình mẹ ruột sao? Chẳng lẽ không biết mỗi lần tắm rửa, trẫm chính là phi thường thoải mái? Mẫu thân không săn sóc con trai, thật là làm Đoàn Tử thiếu gia phi thường ảo não.

Nhưng nhớ đến chính mình còn bú sữa mẫu thân, hắn cũng đành nhẫn nhẫn, chờ đến hắn có thể động, nhất định ngâm thỏa thích.

Ôm con trai, nàng thấy hắn lăn lộn lợi hại trong lòng chính mình, vốn tưởng lúc tắm rửa làm hắn bị thương, nhưng nhờ Tôn lão xem qua, tiểu gia hỏa này chính là thực khỏe mạnh, thậm chí ngay cả râu của Tôn lão hắn cũng không tha, chơi đùa lợi hại.

Mãi cho đến buổi chiều Bùi Cẩm Triều trở về, Đoàn Tử nhìn thấy phụ thân, giang hai cánh tay về phía phụ thân ê ê a a.

Đường Mẫn từ sổ sách ngẩng đầu nhìn bộ dáng Đoàn Tử đáng thương hề hề, hừ cười nói: “Hôm nay tắm rửa thời gian ngắn, Đoàn Tử liền giận dỗi ta, một buổi trưa đều không để ý tới ta, hiện giờ nhìn thấy chàng, nếu hắn có thể nói, không biết sẽ cáo trạng như thế nào.


Bùi Cẩm Triều nghe vậy, cười khom lưng bế con trai lên, tiểu gia hỏa ê ê a a không biết nói gì, làm cho hắn cũng tin tức phụ nói.


Bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về trên lưng con trai, ôm hắn dạo bước trong phòng, cười nói: “Muốn tắm, buổi tối cha ôm con cùng tắm thế nào.


“A!” Tiểu gia hỏa hình như nghe hiểu, hoặc là nhìn thấy phụ thân tươi cười, làm hắn cảm thấy chính mình có ăn ngon chơi vui, lúc này mới xem như ngừng nghỉ.

Làm ầm ĩ đã lâu, Đoàn Tử thiếu gia cũng mệt mỏi, tâm nguyện được đáp ứng, trực tiếp ghé vào trong lòng phụ thân ngủ rồi.

Nhìn con trai ngủ ngoan ngoãn, trong lòng Bùi Cẩm Triều ngọt như uống mật.

“Từ nhỏ tính tình đã lớn như vậy, về sau có thể không dễ quản giáo.

” Bùi Cẩm Triều tiến lên, nhìn thấy nàng xem sổ sách, ngẫu nhiên còn sửa một chút, thực hiển nhiên sổ sách cũng không phải rất rõ ràng, “Nàng chuẩn bị xử lý như thế nào?”
“Tự nhiên là không nghe lời, cho hắn giáo huấn, tuyệt đối không thể làm hắn lớn lên lệch.


“Nha đầu ngốc, ta nói chính là chuyện sổ sách.

” xoa xoa đầu nàng, mỗi năm đều có sơ hở?
“Bọn họ làm việc, tự nhiên cũng muốn chút nước luộc, cũng may không nhiều, mỗi năm cũng chỉ ba bốn mươi lượng, ta đánh dấu cũng chỉ là cảnh cáo bọn họ, nếu số lượng lại cao hơn, tiền đồ của bọn họ cũng đến cùng, xem như cho bọn họ nhiều thêm mấy chục lượng hoa hồng cuối năm.


“Làm như vậy cũng vẫn có thể xem là một phương thức tốt câu bọn họ.

” Bùi Cẩm Triều gật đầu.

Khép lại trướng mục trong tay, nàng đứng lên xoay người ôm hắn, cười nói: “Hiện tại trời nóng, ta cũng lười đi bên ngoài, chờ cuối thu mát mẻ, ta muốn mang Đoàn Tử về quê nhìn xem.


“Cũng chỉ có nàng nguyện ý trở về.

” Hắn không phản đối, này cũng không phải cái gì đáng xấu hổ, chỉ là Đường gia xác thật làm người sốt ruột.

“Này có biện pháp nào, nói đến cùng đều là ta mượn thân xác con gái người ta, hơn nữa bộ dáng này cũng không tệ.

” Nàng cười hôn hắn một cái, “Chàng thì sao? Muốn cùng ta trở về sao?”
“Nàng nói xem?” Bùi Cẩm Triều dụ hoặc gợi lên cằm nàng, “Gia làm sao yên tâm để tiểu nương tử kiều mị một mình trở về, tự nhiên là phải tùy hầu hai bên.


“Chính là chuyện trong triều bận rộn, biểu ca sẽ không trì hoãn triều chính sao? Hiện tại không chàng còn dạy dỗ Thái Tử nữa?”
“Hàn Lâm Viện cũng không phải chỉ có một hầu đọc học sĩ là ta, không có gì đáng ngại, bây giờ Đoàn Tử còn nhỏ, một đường tàu xe mệt nhọc, một mình nàng làm sao có thể cố được.


“Vậy được, ta chờ biểu ca.

” Vốn còn tưởng phải đi một mình, hiện tại thì tốt rồi.

.