Nhất Phẩm Phong Lưu

Chương 128: Hợp tác




Cùng đi với Trương Hiệp Lâm là một người đàn ông ước chừng ba mươi, thấy Trương Hiệp Lâm gặp gỡ người quen, nói:

- Trương ca, người quen à?

Trương Hiệp Lâm gật gật đầu, nói:

- Tiểu Lâm, trước tiên cậu cứ gọi món ăn, tôi tán gẫu vài câu.

Nói xong, hắn đi đến bàn ăn của Mạc Ngôn và Đỗ Tiểu Âm. Thân hình của hắn không cao, đen sẫm gầy teo, nhưng cái eo lại vĩnh viễn thẳng tắp. Đi đường, cũng rất uy vũ phong độ, có chút khí thế.

Mạc Ngôn nhìn thấy Trương Hiệp Lâm, trong lòng cũng có chút kinh ngạc...

Trương Hiệp Lâm đến, cùng Đỗ Tiểu Âm bắt tay, nói:

- Hiện tại tôi đã không phải là Trương đội trưởng, một thời gian trước, tôi đã rời cục quốc phòng!

Đỗ Tiểu Âm cho là hắn đổi đi nơi khác một cách bình thường, hỏi:

- Chuyển công tác đi nơi khác sao? Đơn vị nào ạ? Đúng rồi... với tư chất Trương đội trưởng, hẳn là thăng chức mới đúng.

Trương Hiệp Lâm cũng cười cười, lạnh nhạt nói:

- Không phải đổi đi nơi khác, lại càng không là thăng chức, là tạm rời cương vị công tác.

Đỗ Tiểu Âm không khỏi ngẩn ra, kinh ngạc nói:

- Tạm rời cương vị công tác? Sao có thể như vậy!

Đối với nhân viên như Trương Hiệp Lâm mà nói, tạm rời cương vị công tác là một việc tương đối hiếm thấy, trong chuyện này thường thường ẩn chứa bí mật nào đó không tốt. Cái gọi là tạm rời cương vị công tác, nhiều khi kỳ thật chính là khuyên lui, thậm chí là một cách nói khác của sa thải và khai trừ.

Lúc trước tổ điều tra bị rút lui khỏi, Đỗ Tiểu Âm liền mơ hồ cảm thấy được, thân là tổ trưởng tổ điều tra, Trương Hiệp Lâm có thể gặp một vài phiền toái nhỏ.

Đây chỉ là một loại dự cảm, không có bất cứ chứng cớ gì, nhưng mà lúc này, lại nhìn thấy Trương Hiệp Lâm, loại dự cảm của nàng này không chỉ có biến thành sự thật, hơn nữa nghiêm trọng hơn.

Đối mặt nghi vấn của Đỗ Tiểu Âm, Trương Hiệp Lâm cười cười, cũng không nói nguyên nhân cụ thể.

Thấy hắn không muốn tiếp tục đề tài này, Đỗ Tiểu Âm nhịn tò mò trong lòng, cũng không tiếp tục truy vấn. Bất kể như thế nào, Trương Hiệp Lâm dù sao cũng là người từ cơ cấu mẫn cảm như bộ quốc phòng tạm rời cương vị công tác, thân là người ngoài cơ quan này ai cũng không nên truy hỏi đến tột cùng ẩn tàng trong đó, không cần phải tìm cái để hỏi.

- Tạm rời cương vị công tác sao?

Lúc này. Trong lòng Mạc Ngôn hơi có băn khoăn...

Hắn biết Trương Hiệp Lâm theo đuôi đi kinh đô, nhưng vẫn chưa đối mặt. Chờ hắn từ kinh đô về, biết được tin tức tổ điều tra đã bị huỷ bỏ. Sau đó, ông nội hắn phát huy tác dụng, nhưng không để lộ quá rõ. Lúc này xem ra, Trương Hiệp Lâm tạm rời cương vị công tác vô cùng có khả năng có quan hệ đến ông nội.

Nhất nghĩ đến đây, trong lòng hắn cũng có chút khó chịu... Vị lão huynh mặt đen này chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân của ta mà tạm rời cương vị công tác ?

Thời gian này, Trương Hiệp Lâm cố ý vô ý quan sát đến sắc mặt Mạc Ngôn, hắn thật sự là quá hiếu kỳ đối với người 'Đầu sỏ gây nên' chuyện hắn tạm rời cương vị công tác...

Nhưng mà Mạc Ngôn dù sao không phải người thường. Trong lòng mặc dù hơi có gợn sóng, nhưng trên mặt cũng bình tĩnh như trước.

- Kỳ thật, tôi vốn là chuyển đi nơi khác, đơn vị cũng đã định rồi. Nhưng tôi lâm thời thay đổi suy nghĩ. Cảm thấy được ở cơ cấu quốc gia chờ đợi thật sự là quá lâu, rất muốn đổi một cách sống khác, cho nên chủ động xin tạm rời cương vị công tác.

Trương Hiệp Lâm bỗng nhiên thay đổi chủ ý, chủ động nói ra nguyên nhân tạm rời cương vị công tác.

Đương nhiên, nguyên nhân này chỉ là một tầng phía trên nhất.

Nói xong, hắn bỗng nhiên vươn tay hướng Mạc Ngôn, cười nói:

- Tuy rằng chúng ta gặp qua một lần, nhưng vẫn là một lần nữa quen biết, tôi họ Trương, Trương Hiệp Lâm, hiện làm điều tra viên công ty Phương Chính, cũng là đồng sự của cậu !

Lời vừa nói ra, Mạc Ngôn cùng Đỗ Tiểu Âm đều ngây dại...

Mạc Ngôn kinh ngạc nói:

- Anh đến công ty Phương Chính ?

Trương Hiệp Lâm cười gật đầu... Nhưng trong lòng nghĩ, không vào hang cọp, không bắt được Hổ con. Không đến gần ngươi, lại có thể nào mà làm rõ ràng ngươi đến tột cùng là người như thế nào?

Từ sau khi ở kinh đô về, cục trưởng lần nữa báo cho hắn, không cần lại đi trêu chọc Mạc Ngôn. Hơn nữa để cho hắn chọn đơn vị thích hợp, chuẩn bị chuyển đi nơi khác.

Đối với lần này Trương Hiệp Lâm sớm có chuẩn bị. Nhưng không cam lòng.

Hắn không cam thực sự không phải là bởi vì bị đá ra khỏi cục quốc phòng, mà là nhằm vào Mạc Ngôn. Hắn, Mạc Ngôn phía sau hắn nhất định là có đại bối cảnh. Nếu không sẽ không xuất hiện một màn ở kinh đô kia, tổ điều tra cũng sẽ không dễ dàng huỷ bỏ. Hắn thậm chí đoán được, Mạc Ngôn vô cùng có khả năng là nhân viên đặc biệt cấp bậc cao nhất trong truyền thuyết, hay là bảo tiêu vũ lực Trung Nam...

Nhưng tất cả chuyện này đều là đoán, trước khi làm rõ ràng chân tướng, vô luận trên người Mạc Ngôn bao phủ quầng sáng thế nào, hắn đều cảm thấy được có trách nhiệm tiếp cận Mạc Ngôn. Bởi vì hắn rõ ràng lực phá hoại của người này hơn so với bất luận kẻ nào, khi chưa làm rõ ràng chân tướng, hắn phải chết cũng sẽ nhìn chằm chằm quả bom này!

Cho dù cuối cùng tra ra bất cứ vấn đề gì hay không, hắn cũng không cần.

Hắn xem ra, Mạc Ngôn không nhất định chính là người xấu, nhưng tuyệt đối là một trái bom lực sát thương thật lớn, mà chỉ cần là bom, nhất định phải được theo dõi...

Cho nên, khi hắn xin tạm rời cương vị công tác, nhờ cục trưởng giúp một việc, đó là giới thiệu hắn tới công ty Phương Chính.

Trương Hiệp Lâm nghĩ, nếu như đã không thể tiếp tục làm chức nghiệp yêu tha thiết nhất, định đi một nơi có thể kiếm tiền, đồng thời còn có thể gần gũi quan sát và hiểu biết Mạc Ngôn, thật sự là chuyện nhất cử lưỡng tiện.

Kỳ thật hắn làm vậy. Loại hành vi này không quan hệ với chính nghĩa, hơn nữa là một loại không cam lòng, cùng với hỗn hợp cảm giác sứ mệnh và bệnh nghề nghiệp làm nên...

Vì thế, hắn đi tới công ty Phương Chính, thành đồng sự của Mạc Ngôn.

Nhưng, hắn cũng không dự đoán được công ty Phương Chính có sự tự do là cao như thế, thế cho nên vào công ty thời gian rất dài rồi, mới lần đầu gặp được Mạc Ngôn, hơn nữa còn là ở ngoài công ty ...

- Trương đội trưởng, anh sẽ không nói với tôi, vụ Mạc Sầu Hồ là anh nhận chứ?

Mạc Ngôn biết khi thân phận hiện tại của Trương Hiệp Lâm, lập tức nghĩ tới cái uỷ thác của bất động sản Kim Điền kia.

Trương Hiệp Lâm gật đầu nói:

- Đúng, là tôi nhận. Mặt khác, xưng hô Trương đội trưởng, cái này vẫn là miễn đi. Không khách khí thì hai vị có thể gọi tôi là lão Trương hoặc là Trương ca cũng có thể.

Đỗ Tiểu Âm sảng khoái nói:

- Được rồi, tôi gọi anh, Trương ca.

Trương Hiệp Lâm lớn mười mấy tuổi so với nàng cùng Mạc Ngôn, lại là tiền bối trong nghề, kêu một tiếng Trương ca là đương nhiên.

Mạc Ngôn nói:

- Trương ca, không bằng cùng nhau làm đi, không đoán sai thì vị đồng bạn kia của anh hẳn cũng là của công ty Phương Chính?

Trương Hiệp Lâm cười nói:

- Cậu ta là Lâm Cao Quân, cũng là điều tra viên công ty Phương Chính, vụ lần này mức tiền nhiều hơn, do hai chúng ta hợp tác.

Nói xong, hắn gọi Lâm Cao Quân, giới thiệu lẫn nhau một lần.

Lâm Cao Quân biết được Mạc Ngôn cũng là điều tra viên công ty Phương Chính, lập tức có vẻ nhiệt tình rất nhiều. Hắn vào công ty so với Mạc Ngôn sớm rất nhiều, biết rõ nếu muốn làm tốt nghề này, nhân tố mấu chốt nhất chính là nhân mạch cùng lượng tin tức. Mà tin tức đến từ đồng hành thường thường quyền uy lớn và dồi dào nhất. Cho nên, đồng sự trao đổi đã thành bài học với từng điều tra viên.

Hơn nữa khi hắn biết được thân phận Đỗ Tiểu Âm, cùng với Mạc Ngôn chính là cố vấn Thất Xử do công ty Phương Chính phái đi, liền càng thêm nhiệt tình.

Mạc Ngôn gọi đồ ăn được người phục vụ đưa lên.

Mạc Ngôn đang muốn phân phó người phục vụ thêm đồ ăn, Lâm Cao Quân lại chủ động lấy ra thực đơn...

- Hai vị ngàn vạn lần không được cướp của tôi, cơm rau dưa hôm nay liền để tôi mời, còn hi vọng hai vị sau này chiếu cố nhiều hơn.

Lâm Cao Quân có vẻ thật lòng, tuy là vì hiệu quả và lợi ích của mình. Lại cũng không che dấu.

Đỗ Tiểu Âm cùng Mạc Ngôn cười cười, không cự tuyệt nhiệt tình của Lâm Cao Quân.

Mọi người có chuyện phải làm, chính là bảo người phục vụ thêm mấy chai bia.

Một chén uống cạn, Trương Hiệp Lâm hỏi Đỗ Tiểu Âm:

- Tiểu Âm, cô cùng Mạc Ngôn ở trong này làm gì? Là có vụ án trong này à?

Đỗ Tiểu Âm cười nói:

- Tôi cùng Mạc Ngôn tới nơi này, kỳ thật giống các anh, cũng là vì cùng một sự kiện.

Trương Hiệp Lâm kinh ngạc nói:

- Các cô cũng là vì chuyện của bất động sản Kim Điền kia mà đến?

Đỗ Tiểu Âm gật gật đầu, nói:

- Vụ này là mấy ngày hôm trước do thị cục chuyển lên... Không dối gạt các anh, chuyện này bước đầu định tính làm tính động kinh tập thể, đã chuẩn bị triệt án ...

Nàng nhìn thoáng qua Mạc Ngôn, nói tiếp:

- Nhưng người này chưa từ bỏ ý định, muốn nhìn một cái.

Lâm Cao Quân nói:

- Các cô chuẩn bị triệt án sao? Ha, nhưng thật ra giống chúng tôi. Tôi cùng Trương ca cũng tính toán bỏ vụ này.

Trương Hiệp Lâm lại nhìn về phía Mạc Ngôn, nói,

- Cậu cảm thấy được vụ nàyra có gì kỳ quặc?

Mạc Ngôn nhún vai, nói :

- Tạm thời vẫn không thể khẳng định, muốn xem tiến triển.

Nghe vậy. Trương Hiệp Lâm và Lâm Cao Quân liếc nhau một cái...

Trương Hiệp Lâm nói:

- Mạc Ngôn, cậu biết không, bất động sản Kim Điền vì vụ này đưa ra tiền thù lao ba trăm vạn?

Mạc Ngôn ngẩn ra, kinh ngạc nói:

- Nhiều như vậy? Tôi chỉ nghe giáo sư nói đối phương ra tiền thù lao rất cao, cũng không nói cụ thể mức tiền.

Trương Hiệp Lâm cười cười. Nói:

- Tôi cũng nghe nói, bất động sản Kim Điền lúc trước chỉ định điều tra viên là cậu... Ha ha, không nghĩ tới dạo qua một vòng. Vụ này rốt cuộc vẫn về cậu !

Mạc Ngôn ngẩn ra, nói:

- Trương ca, vụ này là của các anh, sao lại về tôi?

Trương Hiệp Lâm nói:

- Tiểu Lâm vừa rồi đã nói qua, chúng tôi đã chuẩn bị bỏ vụ này. Chúng tôi bỏ, mà cậu lại cảm thấy được trong đó có dấu hiệu kỳ quặc, như vậy vụ này dĩ nhiên là về cậu !

Mạc Ngôn cau mày nói:

- Như này không thích hợp nhỉ?

Lâm Cao Quân giải thích nói:

- Không có gì không thích hợp, cái gọi là người có thể làm thì làm, đây vốn là luật lệ công ty. Hơn nữa, chúng tôi cũng không phải đạo đức tốt, mà là thật sự nhìn không ra phương diện này có gì kỳ quặc, cũng không thể cố vơ vào... Haiz, xem cái miệng tôi, đã quên là đang ăn cơm !

Đỗ Tiểu Âm ở một bên luôn luôn không nói, lúc này đề cập đến mấy trăm vạn tiền thù lao, tuy rằng cuối cùng cũng bị công ty Phương Chính trích đi một phần, nhưng vẫn là cái giá cực đại. Nàng thân là cảnh sát, thật sự là không tịên phát biểu ý kiến. Đương nhiên, ở sâu trong nội tâm, nàng vẫn thực hi vọng vụ này có thể do Mạc Ngôn nhận.

Mạc Ngôn trầm ngâm chỉ chốc lát, cười nói: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

- Hai vị, kế hoạch còn thiếu mấy người giúp đỡ, không bằng mọi người hợp tác đi.

Mọi người nghe vậy...

Lâm Cao Quân vẻ mặt vui mừng, nếu người này thấy thực sự kỳ quặc, hơn nữa có năng lực được Mạc Ngôn phá giải, cái này tương đương với Mạc Ngôn đang cố ý tặng tiền cho hắn.

- Người này có thể kết giao, không chỉ có thể kết giao, hơn nữa có thể quen thân!

Ở trong lòng Lâm Cao Quân, Mạc Ngôn lập tức được lên cấp làm người có thể quen thân.

Trương Hiệp Lâm cũng sinh lòng cảnh giác... Ba trăm vạn tiền thù lao trừ đi phần của công ty, vẫn là một số lớn làm cho lòng người run lên, hắn nhẹ nhàng bâng quơ như vậy liền tặng đi? Dựa theo thế nhân thuyết pháp, người như thế không phải thánh nhân coi thường tiền tài, chính là người kiêu hùng lòng dạ khó lường!

Đỗ Tiểu Âm ở bên thản nhiên cười, nàng có thể là người duy nhất trước đó liền dự đoán được Mạc Ngôn sẽ làm như thế. Đối với Mạc Ngôn, nàng chưa nói tới mức đặc biệt hiểu biết, nhưng có một loại ăn ý khó nói vờn quanh hai người, khiến cho nàng luôn có thể có đồng cảm, trước tiên biết được một vài ý tưởng của Mạc Ngôn...

Mạc Ngôn cũng không biết trong lòng mấy người kia đến tột cùng suy nghĩ gì, hắn chỉ là cảm thấy được, thật sự không khách khí tiếp nhận vụ này, đầu tiên là không hiền hậu, có gây hiềm nghi. Tiếp theo, nếu Trương Hiệp Lâm tạm rời cương vị công tác thật sự có quan hệ với mình, như vậy làm thế này ít nhất có thể coi là một loại bồi thường. Tuy rằng người ta chưa chắc sẽ để ý, nhưng lại không thể không làm!