Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 915: Lão giả thần bí (Thượng)




Mỗi lần thẩm vấn, trong lồng giam đều truyền ra tiếng gào thét thảm thiết, mọi người sợ hãi càng ngày càng nhiều hơn.

Nhất là không nhìn thấy quá trình cụ thể, cho nên cảm giác kinh khủng còn mạnh hơn nhiều.

Tối trọng yếu nhất, mỗi lần Bạch Tiểu Thuần thẩm vấn xong đi ra, trọng phạm sau lưng hắn, mặc kệ trước kia hung tàn cỡ nào, kiêu ngạo không thuần cỡ nào cũng như biến thành người khác, co lại run rẩy trong góc, thậm chí lạc ấn không thể xóa đi, qua vài ngày sau, lúc Bạch Tiểu Thuần đi ngang qua lồng giam bọn họ, bọn họ như con thỏ chấn kinh, không ngừng run rẩy sợ hãi và gào khóc.

Đội trưởng không ngừng vui mừng, cũng làm danh tiếng của Bạch Tiểu Thuần trong khu Đinh tăng lên đỉnh phong, ánh mắt mọi người nhìn hắn đã mang theo ý vị khác biệt.

Bạch Tiểu Thuần hứng thú càng lúc càng lớn, hứng thú của hắn không phải đi dùng Phát Tình đan ép hỏi, mà là bí mật trong lòng của đám trọng phạm, những bí mật này nhiều lắm, phần lớn là về Man Hoang, còn có một ít thuộc về thành Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần nổ lực suốt một tháng, hắn phát hiện mình biết quá nhiều bí mật.

Một tháng sau, lúc đội chín rời đi, toàn bộ tù phạm trong nhà giam thở ra một hơi, suốt một tháng, bọn họ cảm thấy một ngày dài như một năm, Bạch Tiểu Thuần mang lại ác mộng cho bọn họ, cho dù không bị ép hỏi cũng chôn dấu hạt giống sợ hãi.

Trái lại đội chín chính thức phát đạt, bọn họ lấy tài phú ra chia của, việc này oanh động chín tiểu đội khác, chín tiểu đội này được phân một phần nhỏ, đây là cái giá lớn của đội trưởng đội chín.

Lúc phân tài phú tới tay, tiểu đội khác trong khu Đinh rung động rất lớn, bọn họ dò hỏi nguyên nhân, lập tức biết thân phận hắc tiên của Bạch Tiểu Thuần, tâm thần như thiên lôi đánh trúng.

- Cái gì, một tháng, tên kia cạy miệng tất cả trọng phạm câm miệng suốt trăm năm!! Đây là chuyện không có khả năng.

- Đáng chết, khó trách đội chín muốn tuần tra thay chúng ta.

- Bạch Hạo có thủ đoạn hắc tiên, nếu đây là thật, thủ đoạn hắc tiên của hắn cực kỳ cao mình, phải biết rằng hắc tiên khu Đinh của chúng ta cũng không làm được như thế.

Trong lúc rung động, các tiểu đội khác không ngừng tìm hiểu tin tức, sau khi chứng thực mọi thứ, mọi người lập tức áp chế sôi trào đỏ mắt nhìn đội chín.

Ngay cả Tôn Bằng là đội trưởng khu Đinh, sau khi đạt được tin tức xác nhận cũng rung động.

- Thời gian một tháng, cạy miệng toàn bộ trọng phạm cứng đầu suốt trăm năm!

Tôn Bằng hít khí lạnh, sau khi hắn nhìn thấy đội trưởng đội chín dâng hồn dược và pháp bảo lên, hắn còn không dám tin vào mắt mình, Tôn Bằng phải thở dài chán nản.

- Bạch Hạo này là kẻ tâm ngoan thủ lạt, lục thân không nhận, hắn quả thật thích hợp làm hắc tiên.

Vừa nghĩ tới khu Đinh của mình, lúc này hắn nhất định phải thông báo với giám ngục trưởng Lý Húc, từ đó phóng thích danh tiếng, Tôn Bằng phấn chấn, dứt khoát vung tay áo ra lệnh cho phép Bạch Tiểu Thuần có thể tùy thời ra vào lao ngục, thuận tiện hắn thẩm vấn trọng phạm.

Lúc này những tiểu đội khác không ngừng tuần tra khu Đinh, một tháng có thể đi ba ngày, nhưng đối với Bạch Hạo hắn không có hạn chế này.

Đãi ngộ đặc thù như thế, nếu đổi thành lúc khác nhất định có người không đồng ý, nhưng trước mắt Bạch Tiểu Thuần làm ra chuyện quá dọa người, trong khoảng thời gian ngắn không có kẻ nào đứng ra phản đối việc này.

Một tháng qua với người đội chín là một tháng thu hoạch, bọn họ không cần làm gì cả, chỉ cần đi theo Bạch Tiểu Thuần là đạt được tài phú xa xỉ.

Phải biết tài phú của cả trăm tên trọng phạm rất phong phú, đã không cách nào hình dung rồi, cho dù mỗi lính canh cầm một phần trong đó nhưng tính gộp lại cũng làm người ta sợ hãi.

Cũng khó trách Tôn Bằng lấy được một nửa liền hưng phấn cho Bạch Tiểu Thuần quyền lợi đặc thù, đồng dạng Bạch Tiểu Thuần có thu hoạch gần với Tôn Bằng, nhưng trên thực tế với tính cách của hắn làm sao không có giữ lại...

Hắn đã sớm âm thầm thông tri Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, bảo bọn họ đi vơ vét một phen.

Việc này mọi người trong ma lao có đoán được nhưng nó cũng là một phần trong quy tắc, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần không làm quá phận, không có kẻ nào đi gây phiền toái với hắc tiên.

Vả lại Bạch Tiểu Thuần rất biết làm người, cho dù lời nói làm việc hay trình độ hào phóng cũng làm người khác thoải mái, cho nên không ai so đo.

Những thứ này chưa tính là thu hoạch lớn nhất của Bạch Tiểu Thuần, hắn có được bí mật của hơn trăm tên trọng phạm... Những bí mật này mặc dù không đầy đủ nhưng bao hàm toàn diện.

- Trong thành Cự Quỷ từng có năm đại gia tộc... Còn có hai đại gia tộc, trong vòng một đêm bị cự quỷ thôn phệ, tận diệt cả nhà.

- Tu vi Cự Quỷ Vương nhìn như bán thần nhưng trong lời đồn, công pháp của hắn có thiếu hụt trí mạng?

- Trong mười đại hầu, có người muốn phản bội Cự Quỷ Vương?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, những tin tức này chỉ là một phần trong các bí mật mà thôi, còn có quá nhiều chuyện che dấu làm cho Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ.

- Không nghĩ tới trong lao ngục còn có chuyện như thế.

Bạch Tiểu Thuần vui vẻ cúi đầu nhìn hồn tháp thủy tinh của mình, hai mắt sáng lên, số lượng oan hồn hắn có được nhiều tới mức kinh người.

- Hỏa diễm mười ba màu, ta đã thôi diễn không kém bao nhiêu...

Tinh thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, ý định nếm thử luyện chế hỏa diễm mười ba màu chẳng qua chỗ của hắn quá nhỏ không thích hợp luyện chế, vả lại nếu luyện chế sẽ sinh ra ảnh hưởng quá lớn.

Trầm ngâm một phen, Bạch Tiểu Thuần lập tức đi tới cửa lớn của lao ngục.

Trên đường đi, lính canh tiểu đội khác nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền khách khí, chào hỏi từ xa, Bạch Tiểu Thuần mỉm cười hưởng thụ cảm giác được người khác xem trọng, hắn đáp lại từng người sau đó cất bước đi vào cổng ánh sáng.

Lúc xuất hiện trong lao ngục, không quan tâm tới đám phạm nhân áo xám và trọng phạm, Bạch Tiểu Thuần nhớ kỹ trong khu vực này có vị trí trống trải, hắn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nơi này.

Không bao lâu hắn đã đi tới cuối khu Đinh, sau đó tìm được khu vực trống trai, hắn lập tức bố trí tầng tầng cấm chế mới khoanh chân ngồi xuống, hắn hô hấp vững vàng liền bắt đầu cầm hồn tháp ra.

Trong hồn tháp có vô số oan hồn bay ra ngoài, phô thiên cái địa, tứ tán bát phương, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng, hắn phát tay, trong tay có hỏa diễm mười hai màu xuất hiện.

- Hỏa diễm mười ba màu, lúc đầu ta rời khỏi Bạch gia vẫn nghiên cứu, bút ký của Bạch Hạo gây xúc động cho ta, lại trải qua thôi diễn lục lọi mấy ngày qua, hiện tại ta có nắm chắc thành công thật lớn.

---------------