Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1968: Nghịch vẫn (1)




Nghịch Phàm rít gào. Bóng dáng Diệt Thánh phía sau hắn cũng rít gào. Ở trong một chớp mắt này, hai người cũng không biết là ai chủ động, cuối cùng lại trong phút chốc trùng điệp lẫn nhau. Sau khi hoàn toàn trùng điệp, mi tâm của Nghịch Phàm, ấn ký này vốn là lỗ thủng, lại trực tiếp hóa thành con mắt thứ ba của hắn, bỗng nhiên mở ra, lộ ra... Đã không còn là ánh mắt của Nghịch Phàm, mà là thuộc về người được gọi là... Diệt Thánh này!

Trong tiếng nổ lớn, vào giờ phút này, thân thể Nghịch Phàm giống như tản ra sóng dao động còn muốn khủng khiếp hơn so với hắn trước đó, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Mà Bạch Tiểu Thuần giờ khắc này, thân thể hắn ở dưới bản nguyên vĩnh hằng hình thành vòng xoáy ý huyền diệu nâng lên. Hắn đi từng bước một, đi về phía tinh không. Cho đến trong chớp mắt, khi đi ra khỏi Tiên Vực Vĩnh Hằng, đứng ở tinh không, chính là chớp mắt đến chỗ Nghịch Phàm chúa tể.

Bạch Tiểu Thuần giơ ngón tay lên, điểm ra... chỉ thứ hai!

Chỉ thứ hai, lặng lẽ không một tiếng động điểm ra. Trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần tóc lại trực tiếp trở nên hoa râm phân nửa. Da tay của hắn cũng hình như mất đi ánh sáng rực rỡ. Sinh mệnh của hắn, sức sống của hắn ở một tích tắc này biến mất, hóa thành lực lượng vô hình, đi cộng hưởng cùng tinh không đại đạo, đi cộng hưởng cùng huyền diệu do bản nguyên vĩnh hằng này hình thành!

Ở trong sự cộng hưởng này, ý huyền diệu xung quanh hắn, theo đó bạo phát ra, dung nhập trong một chỉ này của Bạch Tiểu Thuần, lao thẳng đến chỗ Nghịch Phàm chúa tể đã lao tới!

Sắc mặt Nghịch Phàm chúa tể đại biến. Trong tiếng gầm khẽ hai tay hắn giơ lên. Con mắt thứ ba tại mi tâm của hắn còn bạo phát ra ánh sáng màu đen mãnh liệt, khiến cho bên ngoài thân thể hắn trong một chớp mắt này, hình thành vô số màn ánh sáng màu đen. Bất kỳ một màn ánh sáng nào, là cho dù một đòn toàn lực của chúa tể, cũng vẫn không có cách nào đánh vỡ nát diệt vong vách ngăn!

Lúc này hắm toàn lực ngăn cản. Đồng thời, hắn đã tăng nhanh lao về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Ngươi cho dù có thể chấn động vĩnh hằng, nhưng ngươi hiện tại quá mức suy yếu. Chỉ cần tới gần, một quyền liền có thể giết chết ngươi!

Nghịch Phàm rít gào. Mặt Bạch Tiểu Thuần không đổi sắc. Nhưng ở trong nháy mắt khi âm thanh của Nghịch Phàm vang vọng, thân thể hắn cuối cùng lại chấn động mạnh.

Ở trong chấn động này, bên ngoài thân thể của hắn hình thành vô số màn ánh sáng màu đen. Vách ngăn này hình như không thể bị chấn động, lúc này cũng giống như chiếc chiến thuyền màu đen trước đó, trong phút chốc lại giống như trở thành tranh vẽ, bị lau đi từng tầng, trực tiếp bị xóa bỏ. Sau khi xóa đi, nó còn lan tràn đến trên thân thể của Nghịch Phàm chúa tể.

Tiếng gào thét thê lương từ trong miệng Nghịch Phàm chúa tể truyền ra. Thân thể hắn ở một tích tắc này, giống như muốn tan vỡ. Máu tươi phun ra. Đồng thời, con mắt thứ ba tại mi tâm của hắn, cũng chảy xuống máu và nước mắt. Thậm chí tám đạo thân còn lại của hắn, cũng vào giờ phút này, tất cả đều vỡ nát diệt vong tử vong!

Đồng thời, trong khi toàn thân hắn run rẩy, ngay cả khí tức cũng thoáng cái suy yếu không ít. Nhưng coi đây là cái giá phải trả, chống lại chỉ thứ hai kinh người này của Bạch Tiểu Thuần này.

Chỉ là lúc này, trong mắt của hắn lộ ra sự điên cuồng, cuối cùng lại cũng không lui lại, mà là cất bước, lao thẳng đến Bạch Tiểu Thuần. Tốc độ của hắn cực nhanh, chớp mắt đã đến cách Bạch Tiểu Thuần mười trượng. Thời điểm hắn đang muốn ra tay, Bạch Tiểu Thuần suy yếu, mặt vẫn không đổi sắc, giơ ngón tay lên, điểm ra chỉ thứ ba. Dưới một chỉ này điểm ra, tất cả tóc của hắn đều trực tiếp biến thành hoa râm. Toàn thân của hắn lập tức tràn ngập nếp nhăn. Toàn thân già nua đến cực hạn. Ngay cả ánh mắt cũng có phần ảm đạm cùng mờ mịt.

Chấn động bản nguyên vĩnh hằng, ép buộc ý huyền diệu, đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, cái giá phải trả cực kỳ to lớn. Giờ phút này, chỉ thứ ba, giống như là cực hạn của hắn. Ở trong nháy mắt khi đầu ngón tay hạ xuống, ý huyền diệu này lại một lần nữa ngưng tụ, lao thẳng đến chỗ Nghịch Phàm!

- Không!

Trong miệng Nghịch Phàm truyền ra tiếng rít gào, trong mắt mang theo sự kinh hoàng. Nhưng con mắt thứ ba ở mi tâm của hắn, trực tiếp trở thành màu xám, khiến cho thân thể hắn, cuối cùng lại giống như không chịu sự khống chế, vẫn trùng kích. Hình như cho dù tử vong, cũng muốn chém giết Bạch Tiểu Thuần!

Nhưng ngay khi hắn tới gần, trong nháy mắt chỉ thứ ba của Bạch Tiểu Thuần ép buộc ý huyền diệu, trong nháy mắt bạo phát ra. Lực xóa bỏ này khuếch tán, lại trực tiếp liên lụy tới Nghịch Phàm chúa tể.

Toàn thân Nghịch Phàm run rẩy. Mắt thường có thể thấy được thân thể hắn biến mất. Đầu tiên là hai chân. Sau đó hai tay. Thân thể. Cho đến đầu của hắn... Nghịch Phàm chúa tể này đã từng quát tháo tinh không, hủy diệt một trăm lẻ tám vạn giới. Tất cả tồn tại của hắn, lúc này đã không thể nghịch chuyển, nhanh chóng tản đi.

Cho đến khi đầu của hắn cũng sắp bị xóa đi, trong nháy mắt mắt thứ ba tại mi tâm của hắn lại chợt căng phồng lên. Màu xám bên trong càng thêm nồng đậm. Dường như theo Nghịch Phàm biến mất, con mắt thứ ba này cũng đang điên cuồng hấp thu tất cả sinh mạng cùng với đạo của suốt đời Nghịch Phàm!

Cùng lúc đó,, ở một tích tắc này, trong nháy mắt hai mắt Nghịch Phàm xuất hiện màu trong suốt. Ánh mắt trong suốt này rơi ở trong mắt Bạch Tiểu Thuần, thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động. Hắn nghĩ đến cảnh tượng đầu tiên trong trí nhớ của Đạo Trần. Châu chấu ở khắp bầu trời mặt tuyết, ánh mắt hài tử kia lúc vì đệ đệ, liều mạng đi tìm thức ăn.

Cũng giống như hiện tại, trong suốt tinh thuần.

- Đệ đệ... giết... Diệt Thánh!

Ở trong nháy mắt khi ánh mắt trong suốt này xuất hiện, trong miệng Nghịch Phàm gần bị xóa đi, truyền ra một tiếng gào thét cuối cùng, trong sinh mạng của hắn!

Âm thanh vang vọng, vào giờ phút này, đầu của hắn giống như bị lau vậy, chớp mắt xóa đi!

Nghịch Phàm, tử vong!

Chỉ là... Ở trong nháy mắt khi đầu Nghịch Phàm bị xóa đi, mắt thứ ba tại mi tâm của hắn, lại chợt tan vỡ nổ tung ra!

Sau khi tan vỡ, bên trong có số lượng lớn khí xám, trong nháy mắt bạo phát, giống như cùng chỉ thứ ba của Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp đối đầu!

Trong tiếng nổ lớn, ý huyền diệu của chỉ thứ ba tiêu tan. Tất cả khí màu xám này cũng đều tan vỡ, nhưng lại không có tản đi, mà cuốn ngược lại, ngưng tụ ở cùng một chỗ, hóa thành hình người. Không còn là Nghịch Phàm, mà là tản ra khí tức tịch diệt cùng sự tử vong càng thuần túy hơn!