Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1966: Thảm khốc (2)




- Rốt cuộc cái gì là vĩnh hằng...

Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần hỗn loạn. Không còn kịp suy tư nữa quá nhiều, hắn lựa chọn tuân theo trực giác của mình, lúc này mắt lộ ra sự điên cuồng, ra tay lần nữa.

Thời gian trôi qua, cuộc chiến tranh này từ đầu đến giờ, đã không biết trôi qua bao lâu. Có thể mười năm, có thể hai mươi năm, có thể càng lâu hơn.

Bọn họ quyết đấu từ bảy mươi vạn quyền, đạt tới chín mươi vạn quyền, cho đến một trăm vạn quyền, cuối cùng... vượt qua một trăm lẻ tám vạn quyền thậm chí càng nhiều hơn!

Thiên địa nổ lớn, thân thể của hai người cũng từ sự khổng lồ ban đầu, theo từng đạo thân một tiêu vong, từ từ thu nhỏ lại. Cho đến khi đạo thân của từng người còn dư lại không bao nhiêu, chiến trường của bọn họ đã ở trong tinh không này, đến địa phương Tiên Vực Vĩnh Hằng dừng lại!

Cách đó không xa, Tiên Vực Vĩnh Hằng tản ra ánh sáng ôn hòa, mặc dù ảm đạm, nhưng vô số sinh mạng bên trong tản ra sức sống, ở trong tinh không này đặc biệt rõ ràng!

Cùng lúc đó, theo Bạch Tiểu Thuần cùng Nghịch Phàm đến, chúng sinh Tiên Vực Vĩnh Hằng cũng phát hiện ra. Trên thực tế một trận chiến này, đối với mọi người trên Tiên Vực Vĩnh Hằng mà nói, đã qua tròn một giáp năm tháng!

Đó là thời gian sáu mươi năm. Trong sáu mươi năm này bọn họ không có quên Bạch Tiểu Thuần, không có quên bóng dáng Nghịch Phàm. Bọn họ biết, sinh tử nguy cơ cũng không kết thúc. Bởi vì thời điểm bọn họ nhìn về phía tinh không, làm sao có thể không nhìn thấy được ở trong tinh không, có hai tồn tại giống như ngôi sao vậy, ở trong sáu mươi năm năm tháng này, không ngừng va chạm!

Tiểu Bảo đã lớn lên. Hình dáng của Đại Bảo cùng Tiểu Tiểu thoạt nhìn cũng đều đã là trung niên. Bất luận là Tống Quân Uyển hay Chu Tử Mạch, lại hoặc là Hầu Tiểu Muội, dung nhan các nàng mặc dù vẫn vậy, nhưng từ trong mắt cũng có thể nhìn ra vẻ tang thương.

Đại Thiên Sư cũng tốt, Cự Quỷ Vương cũng được, còn có vô số người của Tiên Vực Vĩnh Hằng, ở trong một giáp năm tháng này, trong lòng bọn họ cầu khẩn, trước sau không ngừng.

Cho đến trong một chớp mắt này, chiến trường của Bạch Tiểu Thuần cùng Nghịch Phàm, tới gần Tiên Vực Vĩnh Hằng, tất cả bọn họ đều thấy được... Bạch Tiểu Thuần!

- Tận lực dẫn dắt chiến trường đến nơi đây, Bạch Tiểu Thuần, ngươi là muốn chết ở chỗ này, như vậy ta thành toàn cho ngươi!

Trong tinh không, Nghịch Phàm lau đi vết máu tươi bên khóe miệng. Giờ phút này hắn còn lại có mười đạo thân. Chỗ Bạch Tiểu Thuần, chỉ có ba cái!

Thân thể của bọn họ đều hóa thành người bình thường. Khi hai bên lại một lần nữa ra tay chấn động, Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi, Nghịch Phàm cũng phun ra máu tươi, thân thể của hai người đều ở dưới tiếng nổ lớn này, từng người lùi về phía sau.

- Ngươi còn lại hai cái!

Nhưng bóng dáng Nghịch Phàm chợt nghịch chuyển, giống như một đạo lưu tinh, trong mắt lộ ra sự điên cuồng cùng sát cơ, dường như sát khí ở trong một giáp này, vào giờ phút này toàn diện bạo phát, lao thẳng đến Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt lại trực tiếp liên tục đánh ra... năm quyền!

Năm quyền này đồng thời bạo phát. Tinh không chấn động, thiên địa nổ lớn. Bạch Tiểu Thuần điên cuồng phun ra máu tươi. Hai đạo thân còn sót lại trực tiếp tan vỡ. Bản thể của hắn gào thét phản kích năm quyền. Trong chớp mắt, mười đạo thân của Nghịch Phàm, cũng tan vỡ hai cái. Chỉ là quyền thứ năm... hai đạo thân hình thành tan vỡ, khiến cho bản thể của Bạch Tiểu Thuần ở đây lại trực tiếp bị chấn động. Toàn thân từ trên xuống dưới truyền ra tiếng xương vỡ nát. Theo máu tươi phun ra, thân thể hắn lại trực tiếp cuốn ngược... rơi về phía Tiên Vực Vĩnh Hằng!

- Khôi Hoàng!

- Phụ thân!

- Tiểu Thuần!

Hai người dưới cuối cùng một quyền này, bị chúng sinh Tiên Vực Vĩnh Hằng nhìn thấy được. Từng tiếng kêu kinh ngạc cùng tuyệt vọng, nhất thời truyền ra. Bọn họ còn nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần từ trời cao rơi xuống. Thân thể hắn trong lúc rơi xuống, lao thẳng đến biển Vĩnh Hằng!

Trong tinh không, thân thể Nghịch Phàm cũng run rẩy. Thật ra, một trận chiến này giữa hắn cùng với Bạch Tiểu Thuần, tiêu hao to lớn không có cách nào hình dung. Bạch Tiểu Thuần khó chơi cùng cường hãn, vẫn là lần đầu trong cả đời này hắn gặp phải.

Lúc này cuối cùng chém giết hết tất cả đạo thân của Bạch Tiểu Thuần, cho dù đạo thân của hắn, cũng chỉ còn lại có tám cái. Nhưng hắn hiểu rõ, nếu cho Bạch Tiểu Thuần thời gian để cho hắn khôi phục, như vậy cuộc chiến đấu giữa hai người, sợ là vẫn không có cách nào kết thúc.

- Sẽ không cho ngươi cơ hội!

Ánh mắt Nghịch Phàm lóe lên, giơ tay phải lên hư không chộp một cái. Nhất thời tinh không phía sau hắn nổ lớn. Chiến thuyền cổ xưa trước đó xuất hiện ở phía trên khu tiên giới đổ nát, nổ lớn hiện ra!

Sau khi xuất hiện, toàn thân chiến thuyền tối tăm này không dừng lại, mà là lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần... Hoặc nói, lao thẳng đến Tiên Vực Vĩnh Hằng phía dưới Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp đánh qu.

Nhìn khí thế của nó, chính là muốn hủy diệt Tiên Vực của Vĩnh Hằng này trước!

Bạch Tiểu Thuần ở trong giao chiến này, cuối cùng chuyển dời chiến trường đến Tiên Vực Vĩnh Hằng. Về điểm này Nghịch Phàm tự nhiên nhìn ra. Nhưng mục tiêu của hắn, cũng chính là Tiên Vực Vĩnh Hằng. Trên một điểm này, hắn cùng Bạch Tiểu Thuần nhất trí!

Chiến thuyền với khí thế kinh người, hình thành gió bão màu đen, ở dưới sự khuếch tán không ngừng này, dâng lên sự cuồn cuộn ngập trời ý, giống như mang theo tịch diệt cùng hắc ám vô tận, còn ẩn chứa tử vong vô cùng, bỗng nhiên tới gần.

Giống như tất cả đều trở lại nguyên điểm. Hai người ở chỗ này mở màn trận chiến, lại ở chỗ này kết thúc trận chiến!

Lúc này theo chiến thuyền tới gần, mặt đất Tiên Vực Vĩnh Hằng tan vỡ. Toàn bộ Tiên Vực dường như cũng muốn vỡ nát diệt vong. Trước mắt Bạch Tiểu Thuần có chút mơ hồ. Lúc này thân thể hắn đã suy yếu đến cực hạn. Dưới Bất Tử Quyển không có cách nào khôi phục, ngũ tạng lục phủ giống như cũng muốn vỡ nát diệt vong.

Thương thế của hắn quá nặng. Một quyền cuối cùng kia của Nghịch Phàm, tuy không có cách nào trực tiếp giết chết bản thể của hắn, nhưng lại đánh cho hắn trọng thương. Lúc này trong khi thân thể rơi xuống, Bạch Tiểu Thuần chật vật mở mắt ra, nhìn lên chiến thuyền cổ xưa tối tăm trên không trung, giống như nghiền ép hạ xuống Tiên Vực Vĩnh Hằng, cảm nhận được sự tử vong đến từ toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng này.

- Cho nên lựa chọn cuối cùng của ta về tới đây... là muốn, hoặc là, lại cùng người thân, bằng hữu của ta cùng chôn cất, hoặc... chính là mượn bản nguyên vĩnh hằng ở đây, tuyệt địa phản kích!