Nhưng hết lần này tới lần khác dáng vẻ kiên định của người này, khiến người ta lại không có cách nào đi nghi vấn cái gì.
- Bạch đại sứ, ngươi xem Tiểu Vương ta đi. Tay phải này của ta, đến từ tộc Tà Long, có đầy đủ lực âm hàn. Tay trái của ta, đến từ nhất mạch kinh thiên, một khi thi triển thần thông, có thể khiến cho thiên địa biến sắc!
- Còn có chân phải của ta, đây là chân của hung thần. Về phần chân trái lại là chân của long thao!
Đại hoàng tử đơn giản một tay xé rách y phục, nhất thời lại lộ ra một thân thể... dường như được khâu lại với nhau, bị vô số phần thân thể vị trí khác nhau tổ hợp lại cùng một chỗ!
Trên thân thể này có vô số dấu vết, khiến người ta sau khi nhìn, cảm thấy giật mình.
Tâm thần Bạch Tiểu Thuần cũng bị hành động của đại hoàng tử làm cho chấn động. Từ trước đến nay hắn chưa từng nghĩ tới, trên thế giới này, lại có loại người kỳ lạ như vậy.
- Cha hắn cũng có thể cho phép?
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần vừa dâng lên ý nghĩ này. Đại hoàng tử hiển nhiên ở phương diện này kiến thức rộng rãi, giống như nhìn ra được ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần, vì vậy mỉm cười.
- Tà Hoàng bệ hạ mặc dù đã từng phản đối đạo của ta, nhưng trước đây rất lâu, hắn đã không phản đối nữa, mà là cực kỳ công nhận!
- Tà Hoàng công nhận...
Bạch Tiểu Thuần nghe được lời đại hoàng tử nói, trợn trừng mắt. Trong lòng hắn nói thầm.
- Đây cũng là một hài tử đáng thương. Hắn cũng không biết cha hắn đã không phải là cha hắn... Phụ thân thật sự của hắn không ủng hộ. Nhưng sau khi đổi lại thành phụ thân giả, đương nhiên công nhận hài tử này đi gây tai họa cho chính bản thân...
Bạch Tiểu Thuần đồng tình liếc mắt thoáng nhìn đại hoàng tử ở nơi đó tự đắc. Hắn cảm thấy lần yến hội này, mình thật sự là ăn không vào được nữa.
Mặt khác lúc này hắn có loại cảm giác rất mãnh liệt. Hắn suy nghĩ người của Tà Hoàng Thành này, hình như đều có khuyết điểm. Mỗi người đều rất không bình thường. Lúc này hắn vội vàng xóa đi ý nghĩ mình có thể cảm thấy theo như lời đại hoàng tử nói là có chút đạo lý. Hắn cũng không muốn ý niệm này thâm căn cố đế, thay đổi thế giới quan của mình sau này...
- Những người này đều có bệnh!
Bạch Tiểu Thuần lại từ chối giao dịch cùng đại hoàng tử. Cho dù đại hoàng tử tức giận không vui, hắn cũng thoáng một cái dưới trực tiếp phóng lên trên không trung, mang theo hai Bán Thần dưới quyền này, lại muốn rời đi.
Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần đã phóng lên trên không trung, bỗng nhiên bước chân chợt dừng lại. Hắn đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía ngoài cửa lớn của phủ hoàng tử!
Gần như ở trong nháy mắt khi hắn nhìn lại, một khí tức Thiên Tôn trung kỳ lại trực tiếp từ chỗ Bạch Tiểu Thuần quan sát, bạo phát ra. Trong tiếng nổ lớn khuếch tán khắp nơi, giống như cùng Bạch Tiểu Thuần ở đây, vô hình đối đầu một chút.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nhất thời khó coi, trong nháy mắt trong lòng băng hàn một mảnh. Hắn lạnh lùng nhìn vào bóng tối nơi đó. Có một người đang đi từng bước một đi ra. Toàn thân hắn mặc áo bào đen... Thông Thiên Đạo Nhân!
Sắc mặt Thông Thiên Đạo Nhân cũng thâm trầm, đồng thời lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần. Ánh mắt hai người va chạm vào nhau, dường như truyền đến tiếng sấm từ lúc khai thiên lập địa.
- Thông Thiên Đạo Nhân này thật cổ quái. Hắn lại mạnh hơn so với trước kia một chút!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Thông qua khí tức này va chạm, hắn lập tức lại nhận thấy được, Thông Thiên Đạo Nhân trước mắt này so với lúc trước ở Tiên Vực thứ hai, thực sự muốn tinh tiến không ít.
Bạch Tiểu Thuần tinh tiến, là bởi vì có tạo hóa lớn. Thông Thiên Đạo Nhân này hiển nhiên cũng không biết từ chỗ nào, thu được tạo hóa khiến người bình thường không cách nào tưởng tượng được, mới có thể khiến cho tu vi được nâng cao nhanh như vậy. Ở tốc độ tu luyện lên này, hình như đã đuổi kịp Bạch Tiểu Thuần.
Nếu như đổi lại, không phải đang ở Tà Hoàng Thành, Bạch Tiểu Thuần tất nhiên muốn ra tay. Nhưng hôm nay ở trong Tà Hoàng Thành này, Bạch Tiểu Thuần biết không phải vạn bất đắc dĩ, không có cách nào ra tay.
Cùng lúc đó, theo Thông Thiên Đạo Nhân đi tới, thân thể đại hoàng tử cũng nhảy lên một cái, bay đến giữa không trung, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần cười ha ha một tiếng.
- Bạch đại sứ đừng vội, ngươi đã không nguyện giao dịch, chúng ta không giao dịch nữa là được. Nếu đã tới, thế nào cũng phải uống chút rượu mới được.
- Mặt khác, lần này bản vương cố ý mời ngươi cùng Thông Thiên Đạo Nhân tới, chính là muốn vì hai người các ngươi chuyện, khi một người giải hòa.
- Nói như thế nào hai người các ngươi đều là người của thế giới Thông Thiên. Có thù hận gì không thể hóa giải chứ? Nào nào nào, ngày hôm nay ở chỗ này, chúng ta cùng nhau uống rượu. Từ này về sau, mọi người cũng không cần thù hận như vậy nữa. Thế hệ tu sĩ ta, tu hành Vĩnh Hằng mới là đại đạo.
Tiếng cười của đại hoàng tử truyền ra, thần sắc giống như cũng rất thành khẩn, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần cùng Thông Thiên Đạo Nhân lại khuyên tiếp.
Đối mặt với lời khuyên bảo của đại hoàng tử, thân thể Thông Thiên Đạo Nhân hơi hạ xuống, ôm quyền cúi đầu về phía đại hoàng tử.
- Toàn bộ đều nghe đại hoàng tử phân phó.
Loại tư thái này, loại ngôn từ này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cũng phải nhíu mày. Thông Thiên Đạo Nhân dù sao cũng là Thiên Tôn. Theo Bạch Tiểu Thuần, hình như không nhất thiết phải lấy lòng đối với một đại hoàng tử như vậy.
Mặc dù là Thông Thiên Đạo Nhân là người ngoài, nhưng hình như cũng không cần phải làm như vậy.
Huống hồ bộ dáng này của Thông Thiên Đạo Nhân, cùng hình dáng trong ký ức của Bạch Tiểu Thuần lại không khớp với nhau. Dường như đường đường Thiên Tôn ở trong thế giới Thông Thiên, đã biến mất. Hiện tại người xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, đã hoàn toàn thay đổi.
- Bỏ qua tất cả, không tiếc lãnh huyết tàn nhẫn đối với người thân của mình. Cho dù quê hương tan vỡ cũng không quan tâm, chỉ vì rời khỏi... Thông Thiên Đạo Nhân, ngươi bây giờ đã trở thành chó săn. Ngươi hài lòng sao?
Bạch Tiểu Thuần nhìn Thông Thiên Đạo Nhân, gằn từng chữ mở miệng nói.
Thần sắc Thông Thiên Đạo Nhân vẫn giống như bình thường. SAu khi ngẩng đầu, hắn lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần, khẽ lắc đầu.
- Cùng với bị nhốt ở bên trong thế giới giống như phần mộ, bản tôn thà rằng có thể ở bên ngoài, làm một con chó có hi vọng, lại có tự do!
Những lời nói này cực kỳ thản nhiên, giống như bản thân Thông Thiên Đạo Nhân chính là nghĩ như vậy. Hắn thà rằng làm một con chó, cũng tuyệt đối không để cho mình bị nhốt ở trong phần mộ tử vong!