Đối với người khác, đây chính là Triều tịch Địa mạch đỉnh phong hiếm thấy. Mấy ngàn năm này, cũng chỉ có Huyết Khê Tông Vô Cực Tử vào tám trăm năm trước thành công khai mở ra chín lần Triều tịch.
Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, đây không chỉ là Triều tịch Địa mạch đỉnh phong, mà còn là một lần nhảy vọt của Bất Tử Trường Sinh Công!
Quá trình từ Bất tử Ngân bì, bước sang Bất tử Kim bì!
Cả người hắn bây giờ, cho dù đã bị màu đen từ pháp bảo bảo mệnh mà Lý Thanh Hậu đưa cho bao trùm, nhưng vẫn không ngăn được làn da toàn thân của Bạch Tiểu Thuần dần dần phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt.
Bất Tử Trường sinh Công, Bất tử quyển tầng thứ nhất, tại thời khắc này, Bạch Tiểu Thuần sắp tu luyện thành công!
Gông cùm xiêng xích sinh mệnh tầng thứ nhất, hắn đã đột phá qua. Loại chuyện này tuy rằng là hiếm có sau rất nhiều năm, nhưng không phải là chưa từng có người làm được, dù sao thì mục đích của Bất Tử quyển thứ nhất của Bất Tử Trường sinh Công cũng là dùng để đột phá gông cùm xiềng xích.
Chỉ là…Bạch Tiểu Thuần chính là người đầu tiên, sau khi đột phá gông cùm xiềng xích thì lại cố gắng tiến lên thêm một bước. Sau khi đột phá, lại mạnh mẽ tiến thẳng lên nữa!
Ngũ đại gông cùm xiềng xích sinh mệnh, giữa từng tầng một lại không có quá nhiều liên quan với nhau, đều chỉ đơn độc tồn tại. Như một cái vòng tròn có kích thước cố định từ ban đầu, nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, vòng tròn cố định trên người Bạch Tiểu Thuần, trong sự mạnh mẽ tiến lên của hắn mà đột nhiên phình to ra!
Kinh thiên động địa!
Tiếng nổ ầm ĩ vang dội bên trong cơ thể hắn, ánh sáng màu vàng kim xuất hiện trên làn da hắn càng ngày càng nhiều, Bất Tử Trường Sinh Công cũng được toàn lực vận chuyển. Hơn nữa, vì từng trải qua đột phá gông cùm xiềng xích sinh mệnh khiến lần Triều tịch thứ chín trong cơ thể hắn chuyển động với tốc độ nhanh gấp không biết bao nhiêu lần. Từ đó dẫn dắt vòng xoáy Triều tịch thứ chín trên bầu trời, để vòng xoáy trong quá trình này gia tốc mãnh liệt, hút vào một lượng Địa mạch khí càng thêm kinh người.
Lại như hình thành nên một vòng tuần hoàn, càng nhiều Địa mạch khí lại khiến tầng Linh Hải thứ chín trong thể nội của hắn tăng tốc, khiến Bất tử Kim bì càng thêm nhiều, rồi vận tốc chuyển động của vòng xoáy Triều tịch lại được gia tăng lên nhanh hơn nữa.
Trong chớp mắt, vòng tuần hoàn này dường như không có tận cùng, càng lúc càng nhanh.
Trong khi tốc độ của Bạch Tiểu Thuần đang ngày càng tăng thêm, thì Tống Khuyết gần như dùng hết tất cả các thủ đoạn tiêu hao, thi triển bí pháp Huyết Khê Tông, mượn nhờ trận pháp tiết điểm mà gã đã bố trí lúc trước rút Địa mạch khí đi ra, tăng thêm tốc độ.
Đối với người khác mà nói, thời gian Triều tịch là cố định, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần và Tống Khuyết lúc này, cái khái niệm cố định này đã hoàn toàn bị bẻ gãy. Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần có đầy đủ Địa mạch khí thì hút được trong nháy mắt hay hút lấy trong một tháng trời cũng không có gì khác biệt.
Đúng lúc này, khu vực của Tống Khuyết truyền ra tiếng nổ vang ngập trời. Cho dù Quỷ Nha đã công kích bốn phía với ý đồ quấy nhiễu gã, thì vòng xoáy Triều tịch thứ tám của gã vẫn cứ thành công như trước!
Trong nháy mắt, Triều tịch lần thứ tám trong thể nội gã bộc phát, trong chỗ bế quan, Tống Khuyết lộ ra ánh mắt đầy điên cuồng và kích động.
“Lần Triều tịch thứ chín, khai mở!”
Theo tiếng gầm nhẹ, Quỷ Nha đang ở bên ngoài nơi bế quan của Tống Khuyết chợt biến sắc. Trên bầu trời lúc này, phía trên tám vòng xoáy Triều tịch của Tống Khuyết, đột nhiên xuất hiện…vòng xoáy thứ chín.
Một bầu trời không thể đồng thời có hai mặt trời, thế nhưng trong khoảnh khắc này, bầu trời của phiến Vẫn Kiếm thế giới này đồng thời tồn tại hai vòng xoáy Triều tịch chín tầng, nhìn qua mà giật mình, tâm thần chấn động.
Tất cả mọi người bên trong Vẫn Kiếm thế giới này đều chấn động. Mà mấy đệ tử khác, trong đó có Thượng Quan Thiên Hữu vẫn còn có ý đồ duy trì Triều tịch đã khai mở của mình, trong cái chớp mắt này, sắc mặt toàn bộ trở nên tái nhợt và tuyệt vọng nhìn Triều tịch của mình không bị khống chế mà khô héo rồi kết thúc.
Căn bản là không cách nào có thể sánh với hai vòng xoáy Triều tịch chín tầng như vương giả trên bầu trời kia, càng là không cách gì có thể hấp thu thêm Địa Mạch khí khi mà hai vòng xoáy Triều tịch chín tầng xuất hiện được.
“Ta không cam tâm a!” Thượng Quan Thiên Hữu nghiến chặt răng lại, điên cuồng gào thét, Triều tịch của y đành phải bỏ dở tại lần thứ năm. Sau khi lựa chọn Trúc Cơ xong, sát cơ ngập trời trong mắt y, đồng thời y có vô tận bạo ngược trong người cần phát tiết ra. Chẳng qua nơi này có quá nhiều người, y không thể lựa chọn Bạch Tiểu Thuần, đành giống như Quỷ Nha, lựa chọn Tống Khuyết.
Lúc này, sau khi Trúc cơ hoàn thành thì y gào thét xông ra, lao thẳng về phía khu vực của Tống Khuyết.
“Bạch Tiểu Thuần, ngươi đi chết đi. Tống Khuyết, ngươi cũng đi chết đi!” Trong lòng y rống giận, bộc phát ra toàn lực tốc độ của Trúc cơ.
Còn có Triệu Nhu lúc này cũng đầy đắng chát không thể không từ bỏ năm lần Triều tịch. Cũng có năm lần Triều tịch như nhau còn có Hứa Tiểu Sơn nữa.
Mà mấy người khác, không giống nhau mà có hai ba lần Triều tịch.
Toàn bộ Vẫn Kiếm thế giới lúc này, vẫn còn trong quá trình Địa Mạch Trúc cơ cũng chỉ còn có Bạch Tiểu Thuần và Tống Khuyết!
Nhóm đệ tử cuối cùng với Triều tịch khô héo cũng mang đầy tức giận và phẫn hận, hoặc lựa chọn Bạch Tiểu Thuần, hoặc lựa chọn Tống Khuyết. Nhưng nhìn chung thì phía Bạch Tiểu Thuần cũng bị bọn họ nhìn trúng nhiều hơn một chút, dù sao thì cũng là cái đạo lý đánh kẻ ngã ngựa, mà trong mắt mọi người thì Bạch Tiểu Thuần bên này đúng là đang tràn ngập nguy cơ.
Đan Khê Tông Triệu Nhu cũng lựa chọn kích sát Bạch Tiểu Thuần. Có điều khi nàng này kết thúc Triều tịch, thì đột nhiên phát hiện ra độc thi Khôi lỗi Công Tôn Uyển Nhi mà mình luyện, đặt ở đây nhằm thủ hộ bản thân, thế mà…lại biến mất.
Không chút tăm tích, không có bất kì dấu vết nào, ngay cả cảm ứng cũng như tiêu thất mất. Một màn này khiến trong lòng Triệu Nhu chấn động, không dám nghĩ sâu xa hơn, chỉ mang theo ngạc nhiên nghi ngờ mà chạy vội về phía Bạch Tiểu Thuần.
"Nhanh một chút nữa!" Trong hai mắt đang nhắm lại của Bạch Tiểu Thuần đã tràn ngập tơ máu. Hắn rất sốt ruột, muốn nhanh hơn nữa. Hắn không thể để cho đồng môn ngoài động phủ, vì bảo vệ chính mình mà phải đánh đổi cả mạng sống.
Đúng lúc này, động phủ đột nhiên chấn động, tựa như đất rung núi chuyển, nơi ở của Bạch Tiểu Thuần bị một lực lượng to lớn trực tiếp oanh mở, màn sáng phòng hộ do phù lục tạo thành cũng nhanh chóng chia năm xẻ bảy tan vỡ.
Dưới sự vây công của nhiều người như vậy, phù lục của Bạch Tiểu Thuần có thể kiên trì tới bây giờ cũng đủ để vượt qua tất cả các trận pháp và chuẩn bị phòng hộ của các thiên kiêu khác rồi. Nhưng đến lúc này, vẫn phải bị tan vỡ.
Trận pháp sụp đổ, đám đệ tử tam tông trực tiếp tràn vào trong động phủ của Bạch Tiểu Thuần, mỗi người đều triển khai ra thần thông đánh thẳng về phía hắn.
Cũng may Phương Lâm và Cửu Đảo bị Hầu Vân Phi và Bắc Hàn Liệt cầm chân, không cách nào dứt ra được, lại có thêm hai đệ tử Địa Mạch Trúc cơ Linh Khê Tông khác cùng vây công, nên lúc này bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ có đa số là đệ tử Ngưng khí mà thôi.
Nhân số đám người kia tuy nhiều, thuật pháp cũng không ít, nhưng ngay khi đánh đến Bạch Tiểu Thuần thì lại bị Thần Hạc Thuẫn bên người hắn cấp tốc ngăn cản lại.
Chỉ là thực lực Hầu Vân Phi và Bắc Hàn Liệt khi còn là Ngưng khí đã không cách nào sánh ngang với Phương Lâm và Cửu Đảo, nên Trúc cơ cũng không thể bằng được. Cho dù đã dựa vào nhân số mà vây công, lấy kềm chế là chính, nhưng vẫn liên tục rơi vào tình thế hung hiểm mà bị trọng thương. Nhưng dù có phun ra máu tươi thì Hầu Vân Phi vẫn cứ điên cuồng xông lên ngăn cản như cũ.
Bắc Hàn Liệt chần chừ một chút, khóe miệng y cùng tràn ra đầy máu tươi, thương thế trong người rất nặng bèn hơi lùi lại phía sau. Y đã hết sức giúp đỡ, nhưng không muốn vì Bạch Tiểu Thuần nơi này mà phải đánh đổi cả tính mạng mình. Lúc này khi y nhìn thấy động phủ đã sụp đổ, thì cảm thấy đại thế đã mất bèn lập tức lùi lại.
Phương Lâm cũng không tiếp tục truy sát, nháy mắt đó gã lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, cùng với đám đệ tử Ngưng khí với ý định đánh vỡ Thần Hạc Thuẫn bên ngoài thân thể của Bạch Tiểu Thuần!
“Muốn chết!!!” Sát cơ trong mắt Cửu Đảo lóe lên. Gã Trúc cơ chưa lâu, vì lo lắng Đạo cơ bất ổn nên không dám vận dụng quá nhiều tu vi. Nhưng Hầu Vân Phi trước mắt lại như không thèm để ý đến Đạo cơ có bất ổn hay sụp đổ hay không, mà cứ điên cuồng ra tay mới khiến gã bị kềm chế đến mức này.
Lúc này, gã gầm nhẹ lên, trong lòng cũng đã nổi nóng, lực lượng Mẫn Diệt bộc phát, xung quanh gã hình thành nên một mảnh Diệt Tuyệt đột nhiên khuếch tán đánh thẳng lên người Hầu Vân Phi vốn không kịp né tránh.
Hầu Vân Phi phun ra máu tươi, cả người bị cuốn ngược ra phía sau, xương cốt vỡ vụn ra không ít, máu tươi trong người không kềm được mà trào ra ngoài miệng. Y muốn gắng gượng đứng dậy như không sao làm được, chỉ đành bi ai nằm đó, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần nơi xa, nhưng không nhìn thấy được thân ảnh của hắn mà chỉ thấy hơn trăm người đang vây công.
"Tiểu thuần, đều tại ta vô dụng. . ."
Về phần những đệ tử Linh Khê Tông khác cũng đều đang trọng thương. Cũng may, tất cả đám đệ tử tam tông lúc này đang phải tranh thủ thời gian diệt sát Bạch Tiểu Thuần nên cũng không có ý tử chiến với đám đệ tử Linh Khê Tông.
Dù sao thì tất cả các đệ tử tam tông lúc này đều muốn là người đầu tiên diệt sát Bạch Tiểu Thuần. Vì là người càng gần hắn, thì khi Bạch Tiểu Thuần tử vong, càng hấp thu được Địa mạch khí bộc phát ra nhiều hơn.
Đám đệ tử Linh Khê Tông gần như đã cạn kiệt sức lực, không còn đủ chiến lực nữa đành đắng chát và đầy bi thương nhìn Bạch Tiểu Thuần đang bị hơn trăm người vây công.
Tiếng vang kinh thiên, Phương Lâm và Cửu Đảo vốn là Thiên kiêu, lại là Địa mạch Trúc cơ bảy lần Triều tịch, mang theo hơn một trăm đệ tử Ngưng khí oanh kích xuống. Thần Hạc Thuẫn bên ngoài thân thể Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng xuất hiện vết nứt.
“Bạch Tiểu Thuần, ngươi chết đi!!!”
“Đem Địa Mạch khí của ngươi quay ngược lại thế giới này, Phương mỗ không cách nào tiếp tục Triều tịch nhưng lại có thể khiến đám đệ tử Đan Khê Tông ta có thêm Địa Mạch Trúc cơ!”
“Bạch Tiểu Thuần, quyết không cho phép ngươi thành công ngưng tụ!” Đám người bốn phía gào thét đồng loạt ra tay, Thần Hạc Thuẫn nổ vang một tiếng, rồi sụp đổ vỡ tan.
Ngay khi pháp bảo của Chưởng môn sư huynh đưa cho Bạch Tiểu Thuần bị vỡ nát, thì đột nhiên có tiếng Hạc hót lên, Thần Hạc hồn đột nhiên lao ra bao phủ lấy Bạch Tiểu Thuần, tiếp tục ngăn cản đám người bốn phía.
Nhưng rất nhanh cũng ảm đạm xuống. Ngay khi Thần Hạc hồn ảm đạm đi thì một nhóm đệ tử tam tông Triều tịch héo rũ đợt cuối cùng, cũng xuất hiện ở nơi này rồi gia nhập vào cuộc vây công. Những người này dù sao cũng là Địa mạch Trúc cơ, nhiều nhất là năm lần Triều tịch, ít nhất là một lần Triều tịch, sự xuất hiện của bọn hắn với chỉ vẻn vẹn một lần ra tay đã khiến Thần Hạc kia kêu lên một tiếng rồi trực tiếp tán loạn.
Nhất là Đan Khê Tông Triệu Nhu, xuất thủ cực kỳ tàn nhẫn. Giờ khắc Thần Hạc tan vỡ, trong chớp mắt đó đã điểm ra một chỉ, định xuyển thủng mi tâm của Bạch Tiểu Thuần.
“Coi như chín lần Triều tịch của ngươi bị gián đoạn, chỉ còn lại Trúc Cơ tám lần Triều tịch cũng khó mà thoát chết được, Linh Khê Tông…đều đáng chết!” Dung nhan tuyệt mỹ của Triệu Nhu lúc này lại đầy vẻ oán độc, nháy mắt nữa là sẽ đụng đến mi tâm của Bạch Tiểu Thuần.
Chỉ là hình ảnh đầu của Bạch Tiểu Thuần phải nổ tung lên như trong tưởng tượng của nàng lại chưa từng xuất hiện, mà lại bị một cỗ đại lực bỗng nhiên bắn ra, phải lùi ra sau mấy trượng. Những công kích của người khác cũng lần lượt rơi xuống người Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ vang ngập trời, làn da đen khắp toàn thân Bạch Tiểu Thuần lúc này đột nhiên tràn ra hắc mang, ngăn cản lấy toàn bộ.
“Chết tiệt, hắn vẫn còn phòng hộ!”
“Bạch Tiểu Thuần chuẩn bị phòng hộ này, thâm hậu như vậy hẳn là hắn nhất định chắc chắn bản thân mình có thể Triều tịch chín lần, biết sẽ khiến nhiều người phẫn hận nên mới chuẩn bị nhiều như vậy!”
“Bao nhiêu nữa cũng vô dụng thôi. Hắn nuốt vào bao nhiêu Địa Mạch khí thì hôm nay phải nhả ra bấy nhiêu đấy!”
Thuật pháp khuếch tán, bảy tám tu sĩ Trúc cơ đồng loạt ra tay, hơn trăm đệ tử Ngưng khí toàn lực oanh kích. Cho dù là pháp bảo bảo mệnh mà Lý Thanh Hậu đưa cho Bạch Tiểu Thuần, thì cũng nhanh chóng vặn vẹo, trụ vững được ít lâu rồi một tiếng “Két” vang lên, bị đánh vỡ tan, lại hóa thành chiếc vòng trên cổ tay Bạch Tiểu Thuần. Trên vòng lúc này cũng đã có mấy vết rạn, nếu không phải những người vừa mới Trúc cơ này không dám xuất toàn lực, vì sợ rơi vào tính toán của người khác thì sợ là chiếc vòng này sẽ hoàn toàn vỡ nát rồi.
Ngay khi hắc mang tiêu tán đi, đã lộ ra Bạch Tiểu Thuần với toàn thân từ trên xuống dưới được bao trùm bởi ánh vàng kim vô tận!
Tựa như Kim Thân!
“Giết!!!” Ánh mắt Triệu Nhu lộ ra vẻ khuây khỏa, trong nháy mắt đã lướt tới gần, ngón trỏ nâng lên. Đang lúc muốn tiếp tục một chỉ xuyên thấu qua mi tâm Bạch Tiểu Thuần, thì ngay lúc đó, hai mắt Bạch Tiểu Thuần đột nhiên mở ra!
Đó là một đôi mắt…tựa như của dã thú, mang theo vô tận điên cuồng, càng theo đó là vẻ giận dữ ngút trời. Giờ khắc này, tựa như toàn bộ thế giới chợt đông cứng lại!