Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1341: Theo như chuyện năm xưa (Hạ)




- Đây tính là cái gì. Bán Thần đều tranh cướp nhau gả nữ nhi cho ta. Văn võ cả triều của Khôi Hoàng Triều, ai ta cũng không sợ!

Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ nói. Hầu Tiểu Muội ở một bên cười rộ lên.

- Ta tin, tin ca, được chưa. Ca lợi hại nhất. Tiểu Thuần ca ca nhà ta là người lợi hại nhất thiên hạ.

Trong tiếng cười, thần thái bên trong hai mắt Hầu Tiểu Muội, khiến cho nhịp tim của Bạch Tiểu Thuần cũng đột nhiên tăng nhanh. Hắn chợt phát hiện, Hầu Tiểu Muội này không phải không có biến hóa. Trên người của nàng, hình như sự ngây ngô đã trút bỏ, có một mị lực thuộc về riêng nàng đang từ từ tản ra.

- Đây cũng là một yêu nghiệt. Năm đó ta lại có thể không nhìn ra...

Bạch Tiểu Thuần nuốt nước miếng, trong lòng suy nghĩ. Cứ tiếp tục như thế này, sau này sợ là Hầu Tiểu Muội so với Tống Quân Uyển, còn muốn kinh diễm hơn...

Mắt thấy mình lại có thể bị ánh mắt của Hầu Tiểu Muội làm tim đập rộn lên, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy có chút mất mặt. Vì vậy hắn vội ho một tiếng, đổi trọng tâm câu chuyện, hỏi Hầu Tiểu Muội tại sao lại bị tuyển chọn đến Thông Thiên Đảo.

Hầu Tiểu Muội vừa nghe, lại lập tức lộ ra sự tức giận, hừ một tiếng.

- Còn không phải là do Tống Quân Uyển kia sao? Lão bà này không chỉ có mưu đồ gây rối đối với Tiểu Thuần ca ca. Trong mấy năm nay, đối với ta cũng có biểu hiện chiếu cố. Nhưng trên thực tế lại dựa vào địa vị của nàng ở trong Huyết Khê Nhất Mạc, nhiều lần chèn ép ta.

- A?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Hắn cảm thấy Tống Quân Uyển chắc hẳn không phải là người như thế. Hắn có ý đi giải thích một chút. Nhưng không đợi hắn mở miệng nói ra lời, Hầu Tiểu Muội hình như nhìn thấu manh mối, vì vậy lập tức cáo trạng.

- Tiểu Thuần ca ca, ca không biết, lão bà Tống Quân Uyển này, những năm qua ở trong tông môn, rất rêu rao. Ta nhịn không được, nói với nàng vài câu. Nàng lại xem ta là cái đinh trong mắt!

- Trong lần tuyển chọn kia, đến cuối cùng, có một hồi là ta và nàng đấu pháp. Tu vi của nàng cao hơn nhiều so với ta. Hơn nữa trước đó đã thắng vài lần. Cho dù là thua cũng còn có cơ hội. Nhưng đối với ta, đó chính là một lần cuối cùng. Một khi thua, ta lại không có cơ hội nữa.

- Nhưng nàng lại không chút lưu tình. Ta cũng nói với nàng như vậy, nhưng nàng vẫn vài cái đã đánh bại ta.

Hầu Tiểu Muội nói đến đây, rất tức giận.

- Trưởng lão Thông Thiên Đảo chịu phụ trách tuyển chọn, cảm thấy ra thể chất của ta đặc biệt, thích hợp tu luyện một môn thần thông của Thông Thiên Đảo, vì vậy đặc biệt để cho ta thu được một vị trí. Mà lão bà kia cuối cùng lại thất bại.

Tốc độ của Hầu Tiểu Muội nói rất nhanh, không ngừng cáo trạng Tống Quân Uyển, Bạch Tiểu Thuần nghe một hồi, cũng thấy đau đầu.

Hắn đã hiểu, trên thực tế tất cả mọi chuyện giữa Tống Quân Uyển cùng Hầu Tiểu Muội đều xuất xứ từ hai người nhìn nhau không vừa mắt...

Khởi nguồn sớm nhất của mâu thuẫn này, chính là trước đây Linh Khê cùng Huyết Khê bãi chiến dung hợp, Bạch Tiểu Thuần ở trên dãy núi này chữa thương một thời gian...

Nhất là sau nghĩ đến cảnh tượng năm đó, Hầu Tiểu Muội cùng Tống Quân Uyển, mỗi người đều bưng một chén thuốc, đồng thời đưa cho mình, trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại run lên, khiến cho hắn khắc sâu vào ký ức. Xem lúc đó, hai nữ tử này lại có thể đánh cược hắn sau khi ra cửa, bước chân nào trước...

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần vội vàng đổi chủ đề. Hắn rất lo lắng tiếp tục trò chuyện nữa, nói không chừng lại gặp phải chuyện gì khiến mình nhức đầu.

Hầu Tiểu Muội nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, vốn đang vui sướng. Lúc này nàng thấy Bạch Tiểu Thuần đổi chủ đề, cũng không lưu ý, ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, không ngừng nói líu ríu về những chuyện lý thú phát sinh trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thuần không có ở đây.

Đến cuối cùng, nàng còn nói tới một ít chuyện vặt của bản thân ở Thông Thiên Đảo. Nghe tiếng Hầu Tiểu Muội, trên mặt Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ tươi cười. Khi thì tán thưởng, khi thì không nhịn được tự mình nói khoác vài câu. Cho đến khi ánh bình minh buông xuống, Hầu Tiểu Muội mới lưu luyến rời đi.

Thật ra, ngày thứ hai tu sĩ của bốn mạch phải đi bái kiến Thiên Tôn. Đây là chuyện lớn. Hầu Tiểu Muội còn có chức trách, không thể tiếp tục lưu lại.

Sau khi nhìn theo bóng dáng Hầu Tiểu Muội đi xa, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Hắn đã xác định, từ đầu tới cuối, Hầu Tiểu Muội hoàn toàn không có một chỗ nào đặc biệt.

Điều này khiến cho hắn phát sinh nghi vấn đối với câu nói kia của Đỗ Lăng Phỉ!

- Tại sao nàng lại phải bảo ta cẩn thận... Hầu Tiểu Muội?

Bạch Tiểu Thuần nghĩ mãi vẫn không hiểu được. Càng nghĩ hắn càng không có đáp án. Dần dần, sắc trời sáng trưng.

Theo ánh mặt trời buổi sáng dâng lên ở trên Thông Thiên Hải, từng tiếng chuông cổ xưa mang theo năm tháng tang thương, bỗng nhiên vang lên ở trên Thông Thiên Đảo...

Bảy tiếng chuông vang lên, đại biểu cho tu sĩ của bốn mạch có thể đi thăm viếng Thiên Tôn.

Tiếng chuông này vô cùng mênh mông cuồn cuộn, khuếch tán trong thiên địa, khiến cho trời cao hào quang vạn trượng, chiếu rọi xuống nước biển màu vàng ở bốn phía xung quanh Thông Thiên Hải, hình thành một cảnh tượng tuyệt đẹp không gì sánh nổi.

Nhất là sâu bên trong Thông Thiên Đảo. Lúc này ba ngọn núi kinh thiên có ánh sáng tản ra, giống như thu hút sự chú ý của thế gian. Cùng lúc đó, uy áp tràn ngập ở trên Thông Thiên Đảo, cũng vào giờ phút này, càng dồi dào.

Tất cả tu sĩ của bốn mạch, bao gồm cả Bạch Tiểu Thuần, lúc này đều đang nghe được tiếng chuông. Bọn họ lập tức đi ra khỏi chỗ của từng người. Lúc ngẩng đầu lên, bọn họ liền thấy trời cao tỏa ra hào quang, cảm nhận được khí thế cường đại và ánh sáng vạn trượng của ba ngọn núi này.

Cũng chính là vào lúc này, thị vệ chịu trách nhiệm dẫn dắt tu sĩ của bốn mạch đi tới sâu bên trong Thông Thiên Đảo, từng người đều đi tới chỗ ở của tu sĩ của bốn mạch. Chỗ của Bạch Tiểu Thuần là một nữ tu tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần. Nữ tử này không phải là người ngày hôm qua đã dẫn Bạch Tiểu Thuần tới đây, mà đã đổi lại thành một người khác.

Mặc dù không để ý tới đối phương là đến từ một mạch này. Nhưng khi nữ tử này đang đối mặt với Bạch Tiểu Thuần cảnh giới Thiên Nhân, hiển nhiên áp lực cũng không nhỏ. Dọc đường đi mặc dù không phải đặc biệt cung kính, nhưng rất khách khí. Dù sao cho dù nàng thân là chuẩn thị vệ của Thông Thiên Đảo, cũng không dám làm càn ở trước mặt Thiên Nhân.