Đi một đoạn đường cuối cùng cũng trở về lạc gia , tại lạc gia có bốn thị vệ là Nhan Tôn ngũ trọng canh cửa , hiển nhiên lạc gia tại Minh Châu Thành cũng không phải là hư danh .
“Thiếu gia “ Nhìn thấy Lạc Thiên bốn tên hộ vệ lập tức dùng tôn kính ánh mắt nhìn Lạc Thiên , hiển nhiên chuyện Lạc Thiên có cửu phẩm thiên phú đã truyền ra lạc gia , cũng chính vì vậy mọi người nhìn lạc thiên càng thêm tôn kính , bởi không ai biết Lạc Thiên nếu không chết non thì thành tựu sẽ cao bao nhiêu .
Chuyện này lạc gia đều biết Lạc Thiên cửu phẩm thiên phú , đây là Lạc Thiên cố ý truyền đi , bởi vì hắn không sợ kẻ thù sẽ ám sát lúc hắn còn chưa trưởng thành , hắn xưa nay không sợ khiêu chiến , bởi vì muốn làm một kẻ trả thù như hắn nhất định phải bước lên con đường giết chóc , đối với hắn mà nói giết chóc mới có thể khiến hắn nhanh chóng trưởng thành .
Từ trước tới giờ thiên tài thường ẩn nhẫn , nhưng họ lại không biết ẩn nhẫn sẽ chỉ khiến bọn họ càng thêm hèn nhát , dần dần mất đi đấu chí .
Muốn trở thành tồn tại Vô Địch trong các vũ trụ ai không từ giết chóc tới máu chảy thành sông , thiên địa đều phun sát cơ chứ , có thể nói đi con đường càng nguy hiểm thì thành tựu càng cao , tất nhiên cũng cách cái chết càng gần , tu luyện giả đã đi lên con đường này phải có một đạo tâm kiên định , tự tin , quản chi phía trước là tử vong thì ngươi cũng phải tự tin mà xông tới , bởi vì khi ngươi bước vào tu luyện con đường thì ngươi đã không có đường về , phải có chết giác ngộ .
Gật đầu xem như chào hỏi , Lạc Thiên đi vào phía tây lạc gia .
Vừa về tới gia viên Lạc Thiên đã thấy Lạc Tuyết đứng đó , nàng đổi một thân bạch y , khuôn mặt mạng theo chờ đợi cùng vui mừng , nàng lãnh nhược mà đạm nhiên , khí chất dị thế mà độc lập , khuôn mặt tuy còn ngây thơ nhưng đã bắt đầu phát truyển , hiển nhiên lúc lớn lên chắc chắn sẽ thành một phong hoa tuyệt đại nữ tử .
“Ca Ca” Vừa nhìn thấy Lạc Tuyết đã nhào tới , hiển nhiên đã hơn mười ngày không thấy Lạc Thiên nên rất sốt ruột .
“ Sao hả , đã lớn vậy rồi còn như vậy “ Lạc Thiên cưng chiều vuốt mũi nàng nói .
“Hừ , ai bảo ca ca rời đi lâu như vậy “ Lạc Tuyết nhíu nhíu cái mũi nói , hơn mười ngày không ai nói chuyện làm nàng rất buồn chán .
“Haha , nếu rảnh rỗi vậy thì đi tu luyện đi, muội có một thân thiên phú không nên lãng phí “ Nhìn Lạc Tuyết nhíu nhíu cãi mũi Lạc Thiên gõ đầu nàng một cái .
Có thể nói Lạc Tuyết thiên phú mặc dù không bằng hắn nhưng cũng đã là đỉnh cấp , nàng có Thôn Phệ Huyết Mạch di truyền từ phụ thân cùng phụ mẫu kiếp trước , cùng với lúc nàng vừa mới sinh ra Lạc Thiên đã nhờ mấy vị sư tổ hợp lực lại mạnh mẽ dung hợp Hồng Mông Thần thể cho nàng , sau đó phong ấn nàng lại để nàng tiến hành dung hợp , cho tới ngày hắn chuyển thế mới phá phong .
Hồng Mông Thần Thể xếp thứ hai trong hai mươi thần thể , chỉ đứng sau Thái Sơ Thần Thê mà thôi , thiên phú như vậy không chăm chỉ thì thật có lỗi với Hồng Mông Thần Thể , hơn nữa hắn còn nhờ mấy vị sư tổ tìm kiếm Hồng Mông Bảo Điển để chuẩn bị cho Lạc Tuyết , có thể nói vì đạt được Hồng Mông Bảo Điển , Thiên Tinh Cung đã phải trả một cái giá lớn không ai tưởng nổi , nếu nàng lãng phí thiên phú thì hắn cũng không còn mặt mũi gặp mấy vị sư tổ .
“Hừ” muội vẫn rất chăm chỉ đấy thôi , chẳng qua biết huynh về nên mới tới xem “ Lạc Tuyết cười hì hì nói , hiển nhiên nàng biết ca ca rất xem trọng thiên phú của nàng , điều này làm cho nàng rất tự hào .
“Được rồi , phụ thân có nói nếu huynh về thì qua gặp phụ thân “ Bỗng nhiên Lạc Tuyết nghĩ tới gì đấy rồi kéo Lạc Thiên đi về phía đông gia viên .
Trên đường đi Lạc Tuyết líu ríu nói mấy ngày này trải qua , mặc dù có chút buồn chán với những đề tài mới lớn của nữ hài nhưng Lạc Thiên vẫn mỉm cười kiên nhẫn nghe , có thể thấy được hắn quan tâm Lạc Tuyết như thế nào .
“Thiếu gia , tiểu thư “ Vừa vào cửa đã có người hầu chào hỏi .
Lạc Thiên cùng Lạc Tuyết gật đầu rồi đi vào .
Trong phòng vẫn như trước ngồi đấy hai người , Lạc Phong Cùng Nam Cung Vân .
“Nương , Phụ thân “ Lạc Tuyết tiến tới gọi trước , buông tay Lạc Thiên rồi tiến tới Nam Cung Vân ôm tay nàng .
“Trở về rồi sao “ Nam Cung Vân gật đầu nhìn Lạc Tuyết rồi quay sang nói với Lạc Thiên .
“Vâng “ Đối với Nam Cung Vân hắn thái độ cũng nhu hòa hơn rất nhiều , trải qua lần trước hắn cũng không có dùng thái độ hờ hững nói chuyện với nàng nữa .
“Đã tới đông đủ sao , vậy thì ngồi xuống đi , ta có chuyện muốn nói với hai đứa “ Lạc Phong trịnh trọng nhìn Lạc Thiên cùng Lạc Tuyết nói .
Cả ba người đều ngồi im , thấy Lạc Phong trịnh trọng cũng lắng nghe Lạc Phong nói ,
“Các ngươi hẳn phải biết phụ thân cùng nương là Ngọc Thanh Môn chân truyền đệ tử đi “ Lạc Phong nhìn Lạc Tuyết cùng Lạc Tuyết nói .
“Lần trước bởi vì thành hôn cùng nương của các ngươi nên phụ thân được cho phép trở về một trăm năm , vốn dĩ có thể ở thêm một thời gian , nhưng bởi vì môn phái truyền lại tin tức , nghe nói tại Đoạn Nhận Giới phong ấn truyền tống trận tới ma giới đã bị phá vỡ nên Ma Tộc đã tràn vào Đoạn Nhận Giới , thậm chí đang thẩm thấu sang các Giới khác , bây giờ tình hình rất nguy kịch nên môn phái triệu tập đệ tử trở về , mà lần này ta cùng với nương là chân truyền đệ tử nên cũng nhận được triệu tập “ Lạc Phong không chờ Lạc Thiên cùng Lạc Tuyết nói liền nói một mạch .
“Chính vì thế một tháng sau ta cùng nương sẽ phải rời đi , các ngươi ở lại phụ thân thấy không an toàn , chính vì thế ta muốn chuyển gia tộc những hạch tâm tới Thiên Huyền Giới cư trú , tới lúc đó nếu Ma Tộc có đột kích cũng có thể chiếu ứng “ Lạc Phong dừng lại một lúc rồi nói tiếp .
“Ma Tộc lần này mạnh nhất là mấy giai “ Lạc Thiên bình tĩnh hỏi . Hiển nhiên Ma Tộc trong mắt Nhân Tộc chẳng khác gì yêu thú , họ chỉ xem Ma Tộc là súc sinh , mà Nhân Tộc trong mắt Ma Tộc cũng là như , chỉ là gia súc mà thôi .Ma Tộc cũng được chia làm thập ngũ giai .
Lạc Thiên cũng chỉ lo lắng cho gia đình mà thôi , còn muốn nói chủng tộc đánh nhau hắn cũng không quan tâm , phải nghĩ nhân tộc bây giờ dân số quá đông , với sinh sản không có giới hạn như nhân tộc thì giết một lại sinh một , cứ như vậy giết bao nhiêu mới hết , nếu không thấy thì thôi , dù có biết hắn cũng sẽ không để ý , nhưng nếu thấy thì hắn sẽ giúp nhân tộc một tay , dù sao coi như mình cũng là nhân tộc một thành viên , có thể giúp thì giúp thôi , còn chuyện sau đó hắn cũng không có thời gian mà để ý , ít ra hắn cũng không phải thánh hiền .
“Lần này e rằng sẽ có thập nhất giai yêu thú tới đi “ Lạc Phong ngưng trọng nói , hiển nhiên thập nhất giai đối với Nam Vực mà nói là một cự đại yêu hiếp .
“Vậy gia tộc tỉ đấu thì làm sao “ Lạc Thiên không thèm để ý tới thập nhất giai Ma Tộc nói , ý hắn chính là xong tỉ đấu gia tộc hắn phải rời đi không thể đi cùng Lạc Phong tới Thiên Huyền Giới , dù sao nán lại thời gian đã rất lâu , hắn phải sớm tìm tới Thập Thiên Phù Cơ , hắn lo lắng có chuyện xảy ra ngoài ý muốn .
“Ngươi “ Nghe Lạc Thiên nói , Lạc Phong sao không hiểu ý Lạc Thiên , nhìn tiểu tử này kiên định dáng vẻ , tựa hồ mình có ngăn cấm hắn cũng sẽ rời đi , Lạc Phong cảm thấy mình người làm cha rất thất bại , ở trong lạc gia tất cả mọi người hầu như đều nghe hắn , vậy mà thằng con trai này hết lần này tới lần khác cứ muốn chống lại hắn .
“Lần này liên quan tới tiền đồ cùng con đường tương lai của ta , ai cản ta đều không được “ Nhìn Lạc Phong tựa hồ không muốn để hắn đi , Lạc Thiên hai mắt trở nên thâm thúy nhìn thẳng vào Lạc Phong không nhường , hắn biết Lạc Phong lo lắng hắn , nhưng như hắn nói , ai cũng không thể cản hắn bước lên đỉnh phong cùng báo thù , quản chi Lạc Phong cũng không được .
“Được rồi , Tiểu Thiên muốn đi đâu , có thể nói với nương được không “ Nam Cung Vân nhìn hai cha con muốn đánh nhau giáng vẻ cười khổ chuyển đề tài .
Nàng nhìn ra được , chuyện này làm không tốt chỉ sợ hai cha con sẽ trở mặt , Lạc Phong là vì tốt cho Lạc Thiên , còn Lạc Thiên thì lại không quan tâm , chỉ cần hắn nhận định thì không ai có thể cản được .
“Vấn Thiên Sơn Mạch “ Lạc Thiên chậm rãi phun ra bốn chữ khiến cho cả ba người biến sắc .
Vấn Thiên Sơn Mạch , chính là tọa độ gần đây Lạc Thiên đối ứng được khi đại Tổ Sư cho hắn tọa độ , Vấn Thiên Sơn Mạch nghe nói là Cấm Địa nổi tiếng của Thiên Đồ đại lục , tương truyền từ rất lâu trước đây , khi Thiên Đồ đại lục mới hình thành , lúc đó Vấn Thiên Sơn Mạch vẫn chưa có tên , trên bầu trời xuất hiện một cột xoáy màu xám , khi màu xám vòng xoáy hiện ra , những thứ chạm vào nó đều tan biến .
Một ngày kia , vòng xoáy màu xám biến mất , chỉ hiện một bóng mờ cùng trong tay cầm một cái hư ảo kiếm khí , bóng mờ kia tựa như thần linh đã đứng tại đấy như là rất lâu , tựa hồ nó đứng đấy khi thiên địa còn ban sơ , khí thế hạo hãn quét ngang thiên địa , tựa hồ thiên địa ở trước mặt nó cũng chẳng đáng chú ý , sinh linh trước mặt nó đều là như vậy hèn mòn , là như vậy không đáng nhắc tới .
“Tại Sao? “ Cái bóng ngửa mặt nhìn lên Thương Khung hỏi , lại tựa như đang hòi thế gian , cuối cùng cái bóng tân biến trong thiên địa , từ đây nơi đó được gọi là Vấn Thiên Sơn Mạch .
Mà càng ghê gớm hơn là đồn đãi đã từng có rất nhiều vũ tôn thậm chí Vũ Đế tới đó tìm hiểu Vấn Thiên Sơn Mạch , nhưng cuối cùng không ai trở về , cuối cùng Vấn Thiên Sơn Mạch được liệt vào đệ nhất cấm địa của Thiên Đồ đại lục .