Đồng Nhất Lăng không chịu liền chu môi ra, yên lặng một lúc lại tiếp tục "anh rể, anh rể"
"Anh rể, tháng sau em tốt nghiệp rồi, ngày chụp ảnh tốt nghiệp anh có thể đến chứ?" Đồng Nhất Lăng chớp chớp đôi mắt, ai cũng có thể nhìn ra trong đôi mắt ấy đã tình trong như nước. Lục Hướng Bắc mỉm cười nhìn Đồng Nhất Niệm: "Đương nhiên rồi, anh và chị em sẽ cùng đến!"
Mặt Đồng Nhất Lăng lập tức dài ra, cúi đầu ăn cơm, Đồng Nhất Niệm không hề nói gì vẫn tiếp tục diễn vai không khí. Mẹ nhỏ bỗng nhiên mở lời: "Hướng Bắc, nào, đây là món cá mà con thích nhất, ăn nhiều vào!" Nói rồi bà gắp phần lườn cá ngon nhất vào bát anh.
"Con cảm ơn mẹ nhỏ!" Lục Hướng Bắc đối với mỗi người của Đồng gia đều luôn lễ phép như vậy, ngay cả mẹ nhỏ - người Đồng Nhất Niệm ghét nhất cũng không ngoại lệ. Điều này làm Đồng Nhất Niệm luôn chỉ trích ngầm anh từ khi cưới cho đến nay. Nhưng anh lại nói lễ phép với một người không có nghĩa là trong lòng thấy yêu thích người đó. Đồng Nhất Niệm thật không thể nào hiểu nổi con người Lục Hướng Bắc. Tất nhiên, từ trước đến nay, cô chưa bao giờ hiểu nổi anh...
Lúc này, cô liếc nhìn anh đang cẩn thận gỡ từng chiếc xương ở miếng cá trong bát ra có chút không biết nói gì, như vậy là hay lắm sao? Cũng chỉ là cá mẹ nhỏ gắp cho thôi mà, có gì phải cẩn thận giống như cái gì đó không biết nữa?
Lục Hướng Bắc gỡ xong chiếc xương cuối cùng bỗng nhiên quay ra cười với cô: "Niệm Niệm mới là người thích ăn cá nhất, cho em này!" Nói rồi bỏ anh miếng cá đã gỡ hết xương vào bát cô. Cô thấy ba cô tỏ vẻ hài lòng với Lục Hướng Bắc, trong lòng cô càng thấy buồn bực, mặt hiện lên sự khó chịu, buông đũa xuống lạnh lùng nói: "Con ăn no rồi!"-Nói xong liền đi lên lầu.
"Niệm Niệm, con đứng lại cho ba!" Ba rất giận giữ.
Cô đứng lại nhưng quay lưng về phía mọi người.
"Sao con lại bất lịch sự như vậy chứ? Ở bên ngoài cũng như vậy sao? Thật là làm mất mặt nhà họ Đồng mà!" Ba đập tay xuống bàn một cái rất mạnh, cô có thể nghe thấy tiếng bát đĩa động đậy.
Vì cô không ăn cá mà Lục Hướng Bắc gắp cho mà đã giận giữ như vậy sao? Cô quay người lại cười với Đồng Tri Hành: "Ba, con thật sự đã no rồi. Hơn nữa, con lại là người được dạy bảo tốt nên mới không ăn đó ạ. Ít nhất phải biết chú trọng giữ vệ sinh. Như vậy không đúng sao ạ? Đồ dính nước bọt của người khác con không thể ăn được!" Ý của cô là đũa của Lục Hướng Bắc đương nhiên là dính nước bọt của anh mà miệng của anh không phải là đã có nước bọt của rất nhiều người phụ nữ khác rồi hay sao? Ý nghĩ này làm cô cảm thấy ghê tởm...
Ngay lập tức sắc mặt của Lục Hướng Bắc đã thay đổi. B cô cũng bị cô làm cho tức đến á khẩu không biết nói gì, chỉ có Đồng Nhất Lăng mắt chớp chớp quan sát thấy cảnh này bỗng nhiên nói: "Chị à, lẽ nào chị và anh rể chưa từng hôn nhau sao?"
Lúc này, mặt Đồng Nhất Niệm đen kịt, cô xoay người lại, rầm rầm đi lên lầu. Trước khi đi, rõ ràng là cô đã nhìn thấy gương mặt vốn biến sắc của Lục Hướng Bắc bỗng nhiên hiện nên nụ cười không hề có ý tốt. Đồng Nhất Niệm đã ý thức được tín hiệu nguy hiểm. Tối nay ở lại nhà chính, cô và Lục Hướng Bắc ở cùng một phòng. Với con người của Lục Hướng Bắc, anh có thể là Liễu Hạ Huệ sao? Thế mới là lạ đó! Ý niệm trong lòng động đậy, thà mạo hiểm bị ba mắng thì tối nay cũng không thể ngủ ở đây. Cô vội vàng xuống lầu thì nhìn thấy Lục Hướng Bắc không giống như thường lệ nói chuyện với ba mà cũng đã rời bàn ăn đang đi lên lầu.
********
Hết chương 16