Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 812: Chờ ngươi quá lâu rồi




Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Ở chỗ sâu trong hạp cốc, lối vào của cấm chế cực lớn xuất hiện một tia chấn động.

Một cái lưỡi rắn đỏ tươi thò ra khỏi lối ra, rồi nhanh chóng rụt về.

Tám ngày qua, Từ Ngôn vẫn không nhúc nhích. Mắt phải vẫn luôn lập loè tia sáng trắng liên tục, rốt cuộc hắn đã có thể thông qua ưng hồn nhìn thấy được lưỡi rắn thò ra.

"Vương xà."

Thầm nói nhỏ mang theo chờ mong bức thiết, trái tim Từ Ngôn như chực trào nhảy khỏi họng.

Chỉ có mỗi lưỡi rắn thò ra rồi nhanh chóng thụt vào, không xuất hiện nữa. Lại là hai ngày nữa trôi qua, lối vào cấm chế không hề có động tĩnh gì.

Tâm tình Từ Ngôn bắt đầu trầm xuống. Thiên Nhãn vương xà đã từng nếm phải thiệt thòi, quả nhiên không dám đi vào vết xe cũ.

Đợi.

Từ Ngôn không có cách nào, đành phải kiềm chế xao động, trầm lòng tĩnh khí, đau khổ chờ đợi.

Gió đến mây đi, mưa xuống nước chảy.

Nửa tháng ròng rã, lối ra cấm chế chỗ sâu trong hạp cốc vẫn không có gì. Đến lúc Từ Ngôn cảm thấy Thiên Nhãn vương xà sẽ không xuất hiện nữa thì một mùi tanh đột ngột từ bên trong cấm chế phun ra!

Mùi tanh khuếch tán, đám con kiến nhỏ trong trong hạp cốc theo đó ngã lăn ra chết cả.

Độc rắn!

Nơi sườn núi cách xa xa, ánh mắt ưng hồn càng trở nên sắc bén. Một con quái vật khổng lồ rốt cuộc cũng lặng lẽ xuất hiện.

Con rắn phủ đầy mảng lân phiến xanh đậm nhìn kinh người. Giữa các miếng lân phiến là những khe hở như thể vết nứt nẻ trên mặt đất. Một đôi mắt lạnh lẽo nhìn từ trên cao xuống, cẩn thận nhìn chằm chằm mọi thứ xung quanh.

Xì xìiiii!

Lưỡi rắn phun phì phèo cảm nhận từng chút biến hóa nhỏ bé trong không khí. Thiên Nhãn vương xà vô cùng cẩn thận chỉ thò ra một chút, nếu có nửa điểm uy hiếp sẽ lập tức rút đi.

Năm đó lao ra khỏi Tinh Hồn cấm, vương xà đã nếm phải cảnh bị cường giả Nguyên Anh đuổi giết, cũng không nghĩ đến chuyện mình có thể xuất hiện sâu trong Kim Tiền tông như vậy.

Đại yêu đơn độc nhảy vào ngay bên trong tông môn chính phái, không cần nghĩ cũng đủ hiểu.

Thiên Nhãn vương xà bị Thiên Quỷ tông bắt được đã nhiều năm, sớm đã mở rộng thần trí. Bị nhốt trong hang rắn khiến nó không cách nào hóa hình thành thân người. Lúc này nó lại cảm giác Tinh Hồn cấm được mở ra, phát hiện ra hi vọng nhưng đồng thời cũng đánh hơi ra mùi âm mưu.

Nó đã từng bị Từ Ngôn tính kế một lần, làm sao có thể quên được. Cho nên bê trễ tới hơn nửa tháng sau nó mới chịu rời khỏi hang rắn.

Đối mặt với hy vọng thoát khốn và được tự do, Đại yêu vương xà khổ sở chờ đợi nửa tháng, rốt cuộc không kìm nén nổi nữa mới nhô đầu ra khỏi Tinh Hồn cấm.

Cảm giác một lúc lâu, đồng tử Thiên Nhãn vương xà càng ngày càng sáng.

Năng lực cảm giác của Xà Tộc rất mạnh. Chỉ cần phun phụt lưỡi rắn, nó có thể phát giác được biến hóa trong không khí phạm vi trăm dặm.

Theo cảm nhận của Thiên Nhãn vương xà, hạp cốc này có đủ loại trùng thú, có một ít Yêu vật. Không chỉ thế, nó còn phát hiện ra một đạo khí tức ảm đạm của một ưng hồn yêu linh, có điều không có chút tung tích của Nhân loại nào.

Hạp cốc đầy yêu thú, có thêm hồn phách yêu linh cũng không có gì lạ. Chẳng qua khiến Thiên Nhãn vương xà có chút bất ngờ là vùng đất này lại có dấu vết của rất nhiều loại Yêu thú.

Cự Xà thầm trầm ngâm. Điều đầu tiên nó nghĩ tới là Thiên Bắc đấy. Nếu quả thật nơi này là Thiên Bắc, chỉ cần lao ra khỏi Tinh Hồn cấm thì nó sẽ chân chính đạt được tự do.

Bởi vì Thiên Bắc, là đất của Yêu tộc!

Không rõ tên Nhân tộc đánh cắp một nửa Tinh Hồn cấm năm đó đã đi đâu. Thiên Nhãn vương xà cảm giác một hồi lâu, xác nhận không có gì nguy hiểm, cuối cùng mới quyết định lao ra khỏi hồn cấm. Nó ngẩng cao đầu, rít khe khẽ, thân rắn khổng lồ đột ngột chui ra.

Cự xà dài đến trăm trượng. Khác với Đại yêu khác, thân thể nó quá dài, thói quen trườn bò này không chút thay đổi dù là đang trong lúc chạy trốn. Cho nên Thiên Nhãn vương xà chắc chắn sẽ gặp chuyện không may.

Ầm!!!

Thân rắn cực lớn vừa mới chui ra chừng hơn bảy trượng, còn chưa chui được nửa người ra ngoài thì mặt đất đã rung chuyển. Từng đạo ánh kiếm từ trong lòng đất lao ra, trọn vẹn trăm đạo, tạo thành một tòa kiếm trận huyền ảo.

Phần phật!

Một bóng người đang giang rộng hai cánh đáp xuống mặt đất, ngón tay biến ảo, mặt quỷ trên mặt âm trầm.

"Tru Yêu kiếm trận!!!"

Rặc rặc!

Từng đạo kiếm quang vờn quanh giao vào nhau, vây kín thân yêu bảy trượng của Thiên Nhãn vương xà vào trong trận, tiến không được mà lui cũng không xong!

Xì xì xì!!!

Lưỡi rắn màu đỏ tươi đột nhiên đánh tới, vương xà dựng thẳng, đồng tử đột ngột nổi đầy tơ máu.

Bóng người đối diện tuy có đeo mặt nạ quỷ nhưng khí tức quen thuộc đó nó vĩnh viễn không quên được.

Là tên tu sĩ Nhân tộc đã đánh cắp Tinh Hồn cấm trong hang rắn năm đó!

"Bạn cũ, chờ ngươi lâu lắm rồi!"

Ánh mắt Từ Ngôn trở nên vô cùng lạnh lùng, tay xuất pháp thuật, kiếm trận tràn ngập hơi nước.

Dùng tới pháp thuật đỉnh phong cộng với Tru Yêu kiếm trận như vậy tức là Từ Ngôn đã định bụng chặt đứt hoàn toàn đường lui của Thiên Nhãn vương xà này!

Rặc rặc!

Xà lớn há to miệng, răng nanh như đao đột nhiên cắn tới.

Thiên Nhãn vương xà đã không lui trở về nữa mà đã bùng phát hung tính, cứng rắn đón đỡ lấy vô số phi kiếm đang chém tới, ác chiến với địch nhân trong kiếm trận.

Ác chiến trong hạp cốc ở Thiên Bắc chỉ có hai kẻ, nhưng ác chiến ở biên quan Đại Phổ ở Thiên Nam thì có đến mấy trăm bóng người.

Trăm yêu tiến đến, mục tiêu đầu tiên là Đại Phổ!

Liên tiếp tru diệt ba tòa đại thành với mấy trăm vạn phàm nhân, rốt cuộc trăm yêu đã gặp phải tông môn chặn giết.

Lần này khai chiến với Yêu tộc, Kim Tiền tông không dùng đến bất kỳ một môn nhân Trúc Cơ nào. Phần lớn đệ tử Trúc Cơ đã sớm ra ngoài đảo hải ngoại, chỉ có cường giả Nguyên Anh và trưởng lão Hư Đan ở lại tông môn.

Tu dưỡng hơn hai mươi năm, số lượng trưởng lão chết trong hành trình Ma La động đã được bổ sung thêm, hiện nay trưởng lão Hư Đan Kim Tiền tông đã có đến hơn trăm. Lần này không chỉ có tông môn chính phái Kim Tiền tông ngăn cản trăm yêu mà còn có những tông môn quốc gia khác, có cả các tu sĩ tán ẩn cư phân tán các nơi cùng hợp sức nữa.

Mười sáu nước ở Thiên Nam, hai tông chính tà ở Đại Phổ và Đại Tề lớn nhất. Thế nhưng không có nghĩa là các quốc gia không có tông môn tu hành.

Tông chủ Nhạn Hành Thiên ban bố lệnh Tru Yêu, còn đưa đến cả những quốc gia khác. Vì vậy còn có rất nhiều tu hành giả tụ tập đến. Hôm nay, tu sĩ Hư Đan hội tụ tại Đại Phổ đã có đến hơn năm trăm người, cường giả Nguyên Anh cũng gần đến hai mươi vị.

Lần này mới chỉ có chính phái Kim Tiền tông triệu tập, đội ngũ tà phái Thiên Quỷ tông còn chưa đến. Trong mười sáu nước ở Thiên Nam này không thiếu tu sĩ và tông môn giao hảo với tà phái. Nếu như Thiên Quỷ tông toàn lực ứng phó kêu gọi mọi người, cường nhân tụ tập đến cũng sẽ không thua kém đội ngũ Kim Tiền tông.

Nếu quả thật hai phái chính tà kết hợp, chỉ tính tu sĩ Hư Đan đã lên đến gần ngàn người, mà Nguyên Anh cũng sẽ hơn ba mươi, thậm chí là bốn mươi người!

Bằng đó cường giả Nhân tộc đã là toàn bộ lực lượng của giới tu hành Thiên Nam, thế nhưng trước mặt trăm yêu lại vẫn chưa đủ.

Một vị Nguyên Anh có thể một mình đấu với một Đại yêu, thế nhưng loại Đại yêu đa mưu túc trí như Lôi Lục Lang Khiếu cực khó đối phó. Chưa kể dù là Nhạn Hành Thiên, một mình đối mặt với loại Đại yêu vô cùng hung tàn như Bạch Ô Lôi Tượng cũng không chiếm được phần thắng cao.

Thần Văn không cách nào ra tay, cuộc ác đấu ngàn năm này chỉ có thể dựa vào Nguyên Anh.

Ngoài thành, đám Đại yêu như mây đen đang kéo tới gần.

Nội thành, dân chúng không rõ ràng cho lắm không biết chút nào. Mọi người chỉ thấy từng vị tu hành giả thân thủ kiện tráng nhao nhao nhảy ra ngoài thành, chân đạp phi kiếm, mặt mày kiên quyết.

Ánh kiếm lóng lánh trên bầu trời nghênh đón mây đen từ xa kéo tới, như thể ánh rạng đông đâm rách hắc ám.

Nhân tâm không chết, Nhân tộc bất diệt. Chỉ cần tâm tính bất khuất vẫn còn đó, vạn vật chi linh kia vẫn có thể dốc hết toàn bộ lực lượng.

Dù là đối mặt với uy thế của trời đất hay lực lượng của trăm yêu, đã là người, thì sẽ quyết không cúi đầu!