Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 670: Quân tử nhất ngôn




Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Tiếng pháo rung trời, Thần Võ đạn nổ tung phá hủy đại địa thành một vùng hỗn độn, phàm là tu vi dưới Hư Đan và Yêu linh sẽ không cách nào ngăn cản được. Thậm chí bởi vì phạm vi Sơn Hà pháo quá lớn, nếu nổ lớn một chút không khéo vỏ cua Hải Đại Kiềm cũng có thể bị nổ nát cũng không chừng.

Cho dù Thần Võ pháo phân tán, Hải Đại Kiềm đứng mũi chịu sào nên vẫn bị mấy trăm khối Thần Võ đạn bao phủ. Trong ánh lửa, Hải Đại Kiềm buộc phải giơ càng cua liều mạng ngăn cản mảng lửa lớn lập lòe trước người, rồi cả người bị hỏa lực nổ ngược lại bay ra ngoài.

Một lần Sơn Hà pháo phát nổ hao phí toàn bộ Thần Võ đạn của Từ Ngôn, dưới vạn khối Thần Võ đạn này, đội ngũ cả ba thế lực lập tức biến mất hơn phân nửa.

Sau một lúc nổ vang, Hải Đại Kiềm dùng càng cua cực lớn gắng gượng chống đỡ, qua khe hở càng cua nhìn thấy không còn đạn pháo phát nổ nữa mới buông tay phải xuống.

Mắt nhìn càng cua lỗ chỗ đầy những vết rạn nứt, ánh mắt Hải Đại Kiềm trở nên vô cùng âm trầm.

Uy lực Sơn Hà pháo không thua gì Phí lão thi triển Phong Lôi Điện Vũ, khiến tất cả Yêu linh hóa hình phải run sợ. Nếu loại trình độ đánh giết này thi triển thêm vài lần nữa, đến Yêu linh hóa hình cũng phải bị giết chết như chơi.

Sơn Hà pháo không chỉ có chấn kinh Yêu tộc, mà còn dọa sợ cả đám người Trảm Yêu Minh, nhất là Phí lão.

Phí Minh Viễn cách Từ Ngôn không xa, lão trông thấy rõ ràng nhất. Từ Ngôn không dùng pháp thuật đỉnh phong mà là thúc giục quyển họa thật dài kia!

"Chẳng lẽ là pháp bảo?"

Phí lão thầm nghi hoặc. Lão có thể cảm nhận được uy lực của Sơn Hà đồ kia, lại không cảm nhận được khí tức mạnh mẽ mà pháp bảo mang tới.

Thừa dịp Sơn Hà pháo nổ vang, phi chu bên phía Trảm Yêu Minh lại lần nữa trốn ra được gần hơn một dặm. Dưới sự thúc giục toàn lực, pháp khí phi hành nhanh chóng phi nhanh về phía Tây Nam mà chạy.

Yêu tộc đã bị trọng thương, muốn lần nữa tập trung đội ngũ đuổi theo còn phải phí không ít công sức. Còn nếu chỉ mấy Yêu linh hóa hình một mình đuổi theo thì dựa vào năm sáu Hư Đan Trảm Yêu Minh, lại thêm Từ Ngôn nữa, thì tuyệt đối bên phía Yêu tộc không ăn được miếng ngon nào cả.

Vốn tưởng rằng lần này có thể thuận lợi đào thoát, đám người Trảm Yêu Minh còn chưa kịp thở phào, phía trước bỗng nhiên lại xuất hiện một mảng sương mù quái dị.

Sương mù biến thành màu đen, còn có chút đỏ thẫm, xa xa có thể ngửi thấy được khí tức tanh hôi. Nhìn thấy sương mù quái dị cuồn cuộn mà đến, Phí lão kinh hô một tiếng: "Khói độc! Cẩn thận!"

Vừa nói, lão giả vung tay đánh ra mấy đạo phong nhận, sau đó nhanh chóng thi triển ra pháp thuật phong hệ. Một vòi rồng cao hơn một trượng nhanh chóng lao đến màn sương mù quái dị kia.

Có cuồng phong cuốn đến, sương mù quái dị nhanh chóng tiêu tán. Nhưng sương mù tiêu tán, dị thú ẩn thân trong đó lập tức hiển hiện ra.

Phành phạch!!!

Tiếng đập cánh cất lên, mấy trăm con dơi trong mắt chứa một vòng huyết luân vượt qua vòi ròng đánh giết mà đến. Rất nhiều con trực tiếp chui lên phi chu, há miệng phụt ra lưỡi dài cuốn lấy tu sĩ Trúc Cơ, kéo vào miệng nuốt giết mất.

"Đó là Quỷ nhãn Tích Dịch, cẩn thận lưỡi dài của chúng!"

Phí lão vừa nhìn thấy yêu thú này, lập tức vẻ mặt đại biến, vội vàng lên tiếng nhắc nhở. Mấy con yêu thú gần giống con dơi quái vật này nhìn gần mới thấy rõ, đó là con thằn lằn xấu xí với cặp cánh thịt sau lưng, có thể phi hành trong thời gian ngắn không thua kém gì loài dơi.

"Quỷ Nhãn tông... Thanh Bì đến rồi!!"

Ở bên kia, Bình thúc suy yếu không chịu nổi lên tiếng kinh hô, nhắc nhở Minh chủ mình.

Hai chữ Thanh Bì như sấm rền bên tai Phí Minh Viễn. Thằn lằn Quỷ nhãn là loài Yêu vật đặc hữu chỉ có ở Quỷ Nhãn tông, mà Thanh Bì ở thành Ngũ Địa chính là trưởng lão có địa vị cực cao ở Quỷ Nhãn tông!

Rột rột rột, trên mặt đất xuất hiện một loạt tiếng động rất nhỏ khó có thể nghe thấy được, một bong bóng dưới lòng đất nổi lên. Bong bóng kia vỡ tan, hiện ra một bóng người lưng còng.

Mặt nạ giấy xanh, dáng người lưng còng, đúng là chủ nhân của đấu giá hội thành Ngũ Địa đầy âm trầm mà vô cùng thần bí, Thanh Bì.

"Trảm Yêu Minh, Quỷ Diện..."

Mặt nạ giấy trên mặt tuy vẫn vẽ đủ ngũ quan thế nhưng âm trầm đến làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Thanh Bì đang lẩm bẩm tên Quỷ Diện. Ánh mắt phía sau tấm mặt nạ giấy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Từ Ngôn phía trên Sơn Hà đồ.

"Hỏa pháo của Thiên Nam, ngươi lấy được từ nơi nào?"

Thanh Bì không lên tiếng, mà chỉ là một đạo truyền âm đưa vào tai Từ Ngôn. Giọng nói khàn khàn trầm thấp không nghe ra chút tình cảm nào, đầy âm u khiến người ta sợ hãi.

Nghe được Thanh Bì chất vấn, Từ Ngôn lại không thèm trả lời. Hắn khống chế Sơn Hà đồ bay đến chính giữa đám phi chu của Trảm Yêu Minh.

Từ Ngôn đưa tay thúc giục Thanh Lân đao, lập tức hơn mười đầu thằn lằn Quỷ nhãn bị chém thành hai đoạn.

Thanh Bì không hỏi nhiều, vẫn đầy trầm ổn đứng trên mặt đất. Mặt nạ giấy xanh trên mặt lão giật giật, sau đó lão giẫm mạnh chân xuống.

Rặc rặc rặc.... Mặt đất dưới chân Thanh Bì xuất hiện từng đường rạn nứt. Có chừng hơn hai mươi con thằn lằn lớn hơn một trượng lần lượt chui ra từ dưới lòng đất, trong mắt mỗi con đều có hai vòng huyết luân!

Soạt! Âm thanh giương cánh nổi lên. Yêu linh nhao nhao duỗi cánh ra, đột ngột từ trên mặt đất bay lên. Thằn lằn Quỷ nhãn xuất hiện một lúc gần ba mươi Yêu linh, chiến lực không chỉ khiến Trảm Yêu Minh kinh hãi không thôi, mà còn khiến Thương Hổ lâm và Minh Phong hạp, thậm chí cả Quy Nguyên tông đều phải kiêng kị.

"Một lần điều động hơn ba mươi Yêu linh, địa vị gia hỏa Thanh Bì này trong Quỷ Nhãn tông càng ngày càng cao a." Hải Đại Kiềm trầm giọng nói nhỏ. Lúc này theo sát phía sau gã có một tên Hư Đan nhân tộc.

"Thanh Bì ra tay, Trảm Yêu Minh không người trốn thoát được. Quyển họa dưới chân Quỷ Diện kia hẳn là pháp khí phi hành cực phẩm, lại có thể phát huy ra uy năng gần tới pháp bảo. Thứ tốt này đại nhân không thể không đoạt được a."

Kiều Tùng ỷ vào nhãn lực và mưu kế của mình mà bày mưu tính kế cho Hải Đại Kiềm. Lúc trước gã cũng bị Sơn Hà đồ nổ đầy bụi đất, nhớ tới uy lực này mà vẫn còn hãi hùng khiếp vía. Thế nên khi thấy người bên Quỷ Nhãn tông xuất hiện, gã lập tức hiến kế cho chủ nhân nhà mình, mắt nhìn chằm chằm vào Sơn Hà đồ đầy vẻ tham lam.

Hải Đại Kiềm nghe vậy gật gật đầu, hô to một tiếng. Trên bầu trời xa xăm lập tức có một đám quái điểu được một vài con Yêu linh dẫn đội bay tới, đúng là bầy quái điều đã từng vây giết Trảm Yêu Minh tại thành Ngũ Địa lúc trước.

Không chỉ có Hải Đại Kiềm động thủ, Minh Phi cũng nhìn thấy cơ hội. Gã lần nữa móc ra một tổ ong nhìn như một tòa tháp nhỏ, lại ném lên không trung. Lập tức có tiếng gió hú liên tục, sau đó một đàn quái ong nho nhỏ bay ra khỏi tổ ong, đón gió biến lớn lên. Trong chớp mắt chúng đã to bằng bắp tay, với chừng hơn ngàn con, đều đạt trình độ Yêu vật.

Trong đó còn có mười con quái ong không ngừng to lớn hơn, sau mấy hơi thở đã to bằng thùng nước, kim nhọn nơi phần đuôi đã dài tới nửa trượng, bén nhọn đến kinh người, hai mắt lập lòe hai vòng huyết văn.

Quỷ Nhãn tông xuất hiện khiến Quy Nguyên tông cùng Minh Phong hạp đều vận dụng ra lực lượng mạnh nhất. Có những Yêu linh biết bay này, dù đám người Trảm Yêu Minh có cưỡi pháp khí phi hành thì cũng khó mà đào thoát được.

Hơn mười Yêu linh, hơn nữa toàn bộ đều phi hành được, còn thêm rất nhiều Yêu vật phi hành được. Nhìn cảnh tượng như vậy, Phí lão lập tức thở dài một tiếng, ánh mắt lộ vẻ tuyệt vọng.

Lão nắm chắc có thể chạy thoát được, thế nhưng những người khác chết chắc không nghi ngờ gì.

Yêu linh phi hành xuất hiện, Từ Ngôn cũng chẳng suy nghĩ gì nữa. Hắn đứng trên Sơn Hà đồ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thanh Bì trên mặt đất, ánh mắt càng thêm âm trầm.

"Nếu như tránh được kiếp nạn này, lời hứa kia của Phí lão, có thể lập tức thực hiện?" Từ Ngôn truyền âm hỏi.

Phí Minh Viễn vốn là sững sờ, ngay sau đó vui mừng, truyền âm nói: "Chỉ cần có thể bình an thoát ra, nhất định sẽ đưa cho Từ đạo hữu kiện pháp bảo truyền thừa của Trảm Yêu Minh."

"Quân tử nhất ngôn..." Từ Ngôn thấp giọng nói.

"Kẻ nuốt lời trời tru đất diệt!" Phí Minh Viễn trầm giọng quát khẽ.

Nói một từ “Được” xong, mắt trái Từ Ngôn dần lưu chuyển tinh văn mờ mịt, ác chiến động trời theo pháp quyết bấm niệm kia mà dần hiện ra. Xung quanh là tiếng thú rống liên miên, ác phong ập vào mặt, ánh mắt Từ Ngôn lại càng trở nên tỉnh táo.

Lúc mấy ngàn Yêu vật, cộng thêm gần năm mươi Yêu linh vỗ cánh đánh tới. Một quầng lửa kinh người hiển hiện ra ngay trước mặt Từ Ngôn.