Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 1040: C1040: Hồn ngục trưởng




Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Biết được sự tồn tại của Hồn Ngục, lại nghe thấy chuyện lão tổ Kim Ngọc phái đã dựa vào thần nô lần tìm ra manh mối Linh Bảo xuất thân của thần nô, trong lòng Từ Ngôn cũng đã dần có kết luận về suy đoán của mình.

Xem ra ở Chân Võ giới, mỗi thần nô sẽ đại biểu cho từng món Linh Bảo giới xuất thân của kẻ đó. Có được thần nô tương đương với việc đạt được một phần manh mối tìm được đến Linh Bảo!

Khó trách đến mười người lao ra khỏi thế giới trong bình, cuối cùng chỉ còn một mình Từ Ngôn. Hóa ra đám Vương Khải Hà Điền và sư huynh đều đã bị bắt tới Hồn Ngục.

Tin tức về Hồn Ngục khiến Từ Ngôn khiếp sợ không thôi. Trầm ngâm một lúc sau, hắn mới hỏi tiếp: "Nếu Kiếm Vương điện chính là nơi khống chế Hồn Ngục thì sao bọn họ còn cấp khí nô ra như một món phần thưởng?"

Có cơ hội độc chiếm tất cả Linh Bảo trong thiên hạ nhưng lại cấp khí nô tương đương với một manh mối tìm kiếm Linh Bảo đi. Từ hành động này của Kiếm Vương điện, Từ Ngôn mơ hồ đoán ra dụng ý của bọn họ, có điều hắn lại không cách nào chắc chắn được.

"Vì muốn tăng cường thực lực Nhân tộc." Ngọc Nữ không nhiều lời, chỉ nói một câu.

Một câu này, cũng đủ để Từ Ngôn hiểu được.

Đúng như hắn đoán, Kiếm Vương điện cấp cho khí nô tương đương với cấp cho tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong manh mối về Linh Bảo. Nếu những Nguyên Anh này có thể tìm tới được Linh Bảo, thực lực bản thân họ sẽ vọt tăng.


Dù sao thì cục diện Chân Võ giới cũng không phải là nhân tộc độc đại. Thế lực yêu ma hai tộc cũng không nhỏ. Nhân tộc chỉ có thể cường thịnh khi có lượng lớn chí cường giả cùng với những dị bảo uy năng kinh người.

Đương nhiên Từ Ngôn cũng không cho rằng Kiếm Vương điện đại nghĩa như vậy, không tiếc cơ duyên của mình mà cấp khí nô ra. Bởi trước đó, chắc chắc người chưởng quản Hồn Ngục đã sớm tra hỏi tung tích Linh Bảo có liên quan tới khí nô rồi, cho nên chắc hẳn phần lớn Linh Bảo đã rơi vào tay Hồn Ngục mất rồi.

"Mỗi một khí nô đều có thể tìm được một kiện Linh Bảo?" Từ Ngôn giả bộ tò mò hỏi.

"Không, có thể từ khí nô đạt được manh mối tìm ra Linh Bảo là cực kì hiếm có. Đến mười khí nô cũng chưa chắc có thể tìm được một kiện Linh Bảo, còn xem ai vận khí tốt nữa." Ngọc Nữ trầm giọng, hết sức yếu ớt đáp.

"Linh Bảo của lão tổ Kim Ngọc phái là thứ gì?"

"Hậu Thiên Linh Bảo Thiên Phong tháp. Ta chưa từng thấy qua, chỉ mới nghe nói đến."

"Nguyên Anh không dùng được Linh Bảo?"

"Uy lực Linh Bảo quá lớn, cảnh giới Hóa Thần mới thúc giục được."

"Chắc hẳn Hồn Ngục đã tồn tại lâu đời rồi, chẳng lẽ đến nay còn không ai biết rõ địa điểm chuẩn xác của Hồn Ngục?"


"Tu sĩ Ngũ môn thất phái không ai biết, có lẽ người của ba đại tông môn biết được một ít. Tuy không biết địa điểm Hồn Ngục ở đâu nhưng có thể đoán đại khái ra ai là người quản hạt Hồn Ngục."

Nghe nói Ngọc Nữ biết người chưởng quản Hồn Ngục là ai, ánh mắt Từ Ngôn sáng ngời, truy hỏi: "Chủ nhân Hồn Ngục là ai?"

"Hồn Ngục không có chủ, bởi vì Hồn Ngục là mật địa của Kiếm Vương điện."

Nguyên Anh suy yếu của Ngọc Nữ mãi một lúc lâu sau mới trả lời. Bà ta không muốn nếm thêm tư vị long tức nữa nên nói tiếp: "Tại Tây Châu Vực, các tu sĩ thầm lén lút gọi cường giả quản hạt Hồn Ngục là Hồn Ngục trưởng. Dựa vào những miêu tả của mấy khí nô tán lạc bên ngoài nhiều năm qua, có thể đoán đại khái Hồn Ngục trưởng là một nam tử độc nhãn, thân cao hai trượng, có tu vi Hóa Thần đỉnh phong. Hóa Thần đỉnh phong ở Tây Châu Vực không quá nhiều, mà theo ta được biết, nam tử độc nhãn cao hai trượng chỉ có một người."

Đề cập đến tên hung thần ác sát kia, gương mặt Ngọc Nữ trở nên tái nhợt như không còn chút máu, đầy kiêng kị nói: "Thân Đồ Liên Thành, đứng trong top mười Bách Thần bảng."

Thân Đồ là họ kép, cái tên Thân Đồ Liên Thành này cũng không tính là kỳ quái. Có điều lúc Ngọc Nữ nói ra bốn từ kia, giọng điệu cũng trở nên run rẩy.

"Thân Đồ Liên Thành... Gã là người của Kiếm Vương điện?"

Từ Ngôn chưa từng nghe thấy cái tên lạ lẫm này, có điều nếu đã là Hồn Ngục trưởng chưởng quản Hồn Ngục thì hẳn phải là cường giả Hóa Thần thuộc Kiếm Vương điện. Hơn nữa người này còn nằm trong mười thứ hạng đầu của Bách Thần bảng, nhất định không đơn giản.

"Quả thật Thân Đồ Liên Thành là người của Kiếm Vương điện, có điều lai lịch người này phức tạp, hơn nữa thân phận lại hết sức đặc thù."


Ngọc Nữ ngừng nghỉ, ngưng tụ ra vài phần tinh thần, giải thích tiếp: "Thân Đồ Liên Thành là một gia hỏa máu lạnh, là nhân vật tương tự như đao phủ trong Tu Tiên giới. Nghe đồn gã là hậu duệ của Ma tộc, có một nửa huyết thống Ma tộc. Sau khi bái nhập Kiếm Vương điện, vì để chứng minh lòng trung thành cũng như loại bỏ sự nghi ngờ của người khác, Thân Đồ Liên Thành đã móc mắt phải của mình ra, bẻ gãy sừng nhọn trên đỉnh đầu. Khi gã gần chết thì được kiếm chủ ra tay cứu, nhiều năm sau đã trở thành một trong những cao thủ hết sức quan trọng của Kiếm Vương điện."

Thật ra tin tức liên quan tới Thân Đồ Liên Thành đã sớm truyền khắp Tây Châu Vực, chẳng qua không có nhiều người nghe được mấy lời truyền lưu này.

Biết được Thân Đồ Liên Thành có một nửa huyết mạch Ma tộc càng khiến Từ Ngôn thêm hiếu kỳ về gã cường giả độc nhãn đó. Nhưng hiếu kỳ thì hiếu kỳ, gã có thể ở Hồn Ngục thần bí đang giam giữ các khí nô đủ khiến Từ Ngôn thầm cảm thấy kiêng kị vài phần.

Hóa Thần đỉnh phong không phải là cảnh giới hiện tại hắn có thể đối phó được. Dù hắn có khôi phục tu vi thì đoán chừng hắn cũng chỉ ở trình độ Nguyên Anh sơ kỳ hoặc Nguyên Anh trung kỳ, cộng thêm một thân man lực mà muốn đi khiêu chiến Hóa Thần, đặc biệt là Hóa Thần đỉnh phong thì không khác gì người si nói mộng cả.

Cho dù hắn có thêm vạn viên Võ Thần đạn, cũng khó mà đối phó được với Hóa Thần đỉnh phong.

Nhất định Vương Khải Hà Điền và Sở Bạch, còn cả bọn Trương Đại Kiềm đều đang bị giam ở Hồn Ngục. Nơi đó lại có cường giả tọa trấn, xông vào cứu người là không thực tế. Huống chi hắn còn không biết Hồn Ngục ở đâu.

"Cơ hội duy nhất, là lần Thiên Anh bảng tiếp theo..."

Từ Ngôn đè nén bực bội trong lòng xuống, không đổi sắc mặt hỏi tiếp: "Không biết lão tổ Kim Ngọc phái có tu vi thế nào? Hẳn phải là một vị cường giả uy chấn Tây Châu Vực chứ?"

"Lão tổ có tu vi Hóa Thần, bên người có Linh Bảo, coi như có gặp Thân Đồ Liên Thành cũng không có gì phải sợ. Ta là tông chủ đương đại của Kim Ngọc phái, được lão tổ vô cùng coi trọng. Nếu ta mà chết đi, nhất định lão tổ sẽ điều tra truy xét đến cùng."

Giọng điệu Ngọc Nữ yếu ớt như không thể nào chịu đựng nổi nữa, nhưng những lời vừa nói ra như trong bông có kim, ý đồ dùng cường giả Hóa Thần chấn nhiếp Từ Ngôn một phen. Chỉ cần bà ta giữ được Nguyên Anh không diệt, thì Ngọc Nữ bà ta chắc chắn lại có cơ hội được tân sinh lần nữa.


"Cường giả Hóa Thần sao? Đã biết!"

Từ Ngôn khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa, chỉ ra lệnh cho Hắc Long canh giữ kỹ Nguyên Anh của Ngọc Nữ.

"Quả nhiên Kim Ngọc phái có Hóa Thần tọa trấn. Có lẽ tên tiện nhân Chân Vô Danh gặp phiền toái không nhỏ rồi đây."

Từ Ngôn đoán chừng nhất định Kim Đồng sẽ phát hiện thi cốt Ngọc Nữ cùng với mảnh vỡ của Ngọc Nữ kiếm. Tốt nhất nên là toàn bộ cường nhân Kim Ngọc phái đều ra tay đuổi theo giết Chân Vô Danh.

Hắn cảm giác phương hướng đi đường của Tiểu Thanh một phen, phát hiện mình đang ở trong một con sông lớn. Phía bên kia sông không còn tuyết đọng nữa mà là một giải đất bình nguyên màu xanh lá mạ.

"Cuối cùng cũng đã rời khỏi được Tuyết quốc."

Ra khỏi Tuyết quốc, Từ Ngôn mới cảm thấy thật sự an lòng. Hắn bèn ra lệnh Tiểu Thanh leo lên bờ bên kia sông, phun Thiên Cơ phủ ra.

Mỗi lần mở Thiên Cơ phủ ra cực kỳ mất công, cho nên Từ Ngôn mang theo tất cả những đồ vật cần thiết và cả Vương Chiêu, Phí Tài đi ra khỏi phủ đệ.

Một khi chủ nhân rời đi, cánh cổng ánh sáng lập tức biến mất không thấy gì nữa, Thiên Cơ phủ lại lần nữa biến thành viên châu mờ mờ chứa đầy mây mù, được Từ Ngôn thu vào trong ngực.

Hắn tìm một dốc núi sáng sủa, đút Linh đan cho Vương Chiêu cùng Phí Tài, rồi ngồi bên cạnh yên lặng đợi hai người kia tỉnh lại.

Tiểu Thanh còn chưa trở lại Thiên Cơ phủ mà biến nhỏ lại cỡ bàn tay, núp trong ống tay áo chủ nhân. Có Tiểu Thanh, lúc Từ Ngôn đối mặt với tu sĩ Kim Đan cũng có thể nhẹ nhõm hơn vài phần.