[Nhất Mộng Nhất Giang Hồ Hệ Liệt Chi] Lâm Lạc Tịch Chiếu

Chương 47: Bênh vực kẻ yếu




Hai người đến Lục phủ, chỉ thấy trước cửa phủ rất ồn ào, một hàng xa mã cỗ kiệu dừng trước cửa, còn có một ít nữ quyến quần áo lụa là đang đi lại.

“Sao lại có nhiều người như vậy chứ?” Chu Mộ mặt nhăn nhíu.

“Lục gia là phú hộ, lễ mừng thọ của Lục Hằng cũng xem như là đại sự kiện, nhiều người là tất nhiên.” Hứa Tư Đình đi đến phía trước nhìn xem, nói:“Mấy người này đều là tỷ muội của Lục phu nhân, chủ yếu đến để xu nịnh hay khoe khoang.”

“Ngươi biết nhiều quá ha?” Chu Mộ hỏi hắn.

Hứa Tư Đình cười khổ:“Trước kia từng tham gia qua một lần, bởi vì ta không chịu lập tức cưới Lục Vũ Hân, bị các nàng châm chọc khiêu khích nói móc hồi lâu, một đống nữ nhân, ta lại không biết làm thế nào.”

“Yên tâm, đợi lát nữa ta cam đoan các nàng không có cơ hội vây công ngươi.” Chu Mộ vỗ vỗ bả vai Hứa Tư Đình.

“Ngươi muốn làm sao bây giờ?” Hứa Tư Đình đang chậm rãi tiến vào tiền sảnh, nhịn không được quay đầu hỏi y.

Chu Mộ hắc hắc cười, không nói lời nào.

Vào Lục phủ tặng hạ lễ, Hứa Tư Đình trong dự kiến bị Lục Hằng gọi lại đàm sự.

“Tiểu Mộ!” Hứa Tư Đình quay đầu nhìn Chu Mộ.

“Đi đi, ta chung quanh nhìn xem.” Chu Mộ chớp chớp mắt hướng hắn phất tay.

Hứa Tư Đình bất đắc dĩ, tâm nói tiểu phiến tử lại có cái chủ ý quỷ quái gì nữa đây.

Chu Mộ chầm chậm tản bộ, liền nhìn thấy hai a di đang ghé vào cùng nhau líu ríu, vì thế đi đến phía trước nhìn chung quanh.

“Yêu, công tử nhà ai đây?” Đám người xung quanh không phụ sự mong đợi mà truyền đến một tiếng hỏi, rất nhiều a di nhất tề quay đầu nhìn về phía Chu Mộ.

“Ta là bằng hữu của Tư Đình, gọi là Chu Mộ, cùng hắn đến đây chúc thọ Lục bá bá.” Chu Mộ cười hồn nhiên lại vô hại:“Chào các vị thẩm thẩm.”

“Ngươi chính là Chu tiểu thiếu gia.” Dì Giáp trừng lớn ánh mắt:“Thiên Lang Lục công tử!”

“Thẩm thẩm quá khen.” Chu Mộ nhu thuận nháy mắt.

Tập thể các a di hấp khí lạnh, thật là khiến người ta yêu thích nha.

“Chu tiểu công tử ngươi có người trong lòng chưa?” Dì Ất có vẻ nhanh mồm nhanh miệng.

“Không có.” Chu Mộ lắc đầu, mếu máo:“Vốn là ta có thích một cô nương, bất quá cô nương kia lại coi trọng Tư Đình, nếu đã như vậy, ta cũng nên chúc phúc cho nàng.”

“Tư Đình không phải muốn kết hôn cùng chất nữ của ta sao?” Dì Bính giận dữ.

“Hai người đều có thể cưới mà, Tư Đình nói, ba vợ bốn nàng hầu cái gì, thực bình thường.” Chu Mộ nhíu mày:“Nhưng mà ta nghĩ đã cưới một người, cả đời chỉ cần một người là đủ rồi.”

Dì Đinh bởi vì gần đây lão công nhà mình mới cưới thêm một tiểu thiếp, đang buồn bực trong lòng, lúc này nghe được lời Chu Mộ nói, tức cảnh sinh tình nước mắt lưng tròng, nghĩ rằng đứa nhỏ này thật tốt……

Dì Giáp đảo mắt:“Chu tiểu công tử, ngươi có gặp qua chất nữ của ta chưa?”

“Lục tiểu thư sao? Gặp qua rối, ngày hôm qua ta cùng Tư Đình đến quý phủ ăn cơm, may mắn cùng tiểu thư có gặp mặt một lần.” Chu Mộ gật đầu.

“Vậy ngươi cảm thấy nàng thế nào?” Dì Giáp Ất Bính Đinh cùng nhau mở miệng.

Chu Mộ đỏ mặt:“Lục tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa lại dịu dàng khả ái, tất nhiên là tốt lắm, Tư Đình thật có phúc khí.”

Dì Ất cùng dì Đinh nghe vậy thì nháy mắt với nhau, rất ăn ý đồng thời đi tìm đại tỷ nhà mình.

” Chu tiểu công tử, lại đây lại đây, chúng ta cùng nhau tán gẫu.” Dì Giáp cùng dì Bính yêu thích Chu Mộ vô cùng.

Lục phu nhân vốn đang ở trong phòng cùng khuê nữ nhà mình trò chuyện, thì thấy hai muội muội của mình hấp tấp chạy vào, nói liên hồi, chủ đề đại khái có hai cái — thứ nhất Hứa Tư Đình vừa trăng hoa vừa vô tâm, người như thế không được, thứ hai Chu Mộ công tử nhân phẩm tốt gia thế hiển hách, còn hiểu chuyện, là thanh niên tốt, nhanh nhanh bắt y làm con trể.

Lục phu nhân nghe xong, nàng vốn đã cảm thấy Hứa Tư Đình không vừa mắt, hiện tại lại nghe muội muội nhà mình nói như vậy, nhất thời cảm thấy tức giận, quay đầu nhìn nữ nhi của mình hai má đỏ hồng, trong lòng liền quyết định, đứng lên liền đi ra ngoài, tính đi nhìn xem Chu Mộ rốt cuộc là cái dạng người như thế nào.

“Lục bá mẫu.” Chu Mộ ở trong lương đình đứng lên hướng phía Lục phu nhân chào hỏi:“Trời nắng nóng, người mau vào ngồi.”

Lục phu nhân ngồi đối diện với Chu Mộ, càng nhìn càng thích.

“Quần áo Lục bá mẫu là mua từ hiệu vải trong Tinh Mạc thành phải không?” Chu Mộ cười tủm tỉm:“Đó là sản nghiệp nhà chúng ta, về sau bá mẫu có muốn mua quần áo, trực tiếp kêu bọn họ đưa đến quý phủ là được rồi, còn có hiệu trang sức Cẩm Liên, còn có phấn phường Điềm Hương, đều là của nhà ta, các vị thẩm thẩm cũng giống vậy, muốn mua cứ việc đến đó, ta sẽ ưu đãi.”

Lục phu nhân nghe Chu Mộ nói xong, trong mắt tràn đầy hư vinh, vội vã đi tìm Lục lão gia.

Trong tiền thính của Lục phủ, Hứa Tư Đình cúi đầu cầm ly trà, không biết nên nói cái gì.

Lục Hằng thanh thanh cổ họng vừa mới chuẩn bị nói chuyện, thì thấy phu nhân nhà mình đẩy cửa đi đến.

Hứa Tư Đình đứng lên khẽ gật đầu:“Bá mẫu.”quinnalaurent.wordpress.com

Lục phu nhân đem hắn so sánh cùng Chu Mộ, càng nhìn càng ghét, người gì mà cả ngày sắc mặt không chút thay đổi.

“Phu nhân sao ngươi lại tới đây.” Lục Hằng mạc danh kỳ diệu.

“Ta đến nói với ngươi chuyện này.” Lục phu nhân kéo Lục Hằng đến góc phòng nhỏ giọng líu ríu.“Cái này cũng có thể sao?” Lục Hằng nhíu mày.

“Có cái gì không được? Ngươi cũng đã thay cậu của hắn chịu tội lớn như vậy, chúng ta làm vậy thì đã là gì!” Lục phu nhân trừng mắt.

“Chuyện năm đó chúng ta cũng có sai –” Lục Hằng còn chưa nói xong, Lục phu nhân đã không bình tĩnh đánh gãy hắn:“Được rồi được rồi, ngươi tránh một bên đi, ta đi nói với hắn!”

“Phu nhân!” Lục Hằng dậm chân thở dài, muốn cản cũng cản không được.

Sau nửa canh giờ, Chu Mộ thật vất vả mới tìm được cớ ly khai, chung quanh đi tìm Hứa Tư Đình lại tìm tới tìm lui tìm không thấy, đang buồn bực thì cảm thấy có người bịt miệng mình đem túm đến một góc khuất.

“Ngô……” Chu Mộ bị hoảng sợ, ngẩng đầu lại chống lại hai mắt Hứa Tư Đình.

“Là ngươi.” Chu Mộ nhẹ nhàng thở ra:“Ta còn nghĩ đến là ta bị bắt cóc rồi.”

Hứa Tư Đình cười cười, vươn tay giúp y chỉnh chỉnh tóc.

“Cái kia, Lục phu nhân tìm ngươi từ hôn rồi hả?” Chu Mộ ngửa đầu, vẻ mặt chờ mong, ánh mắt lấp lánh.

“Ừ.” Hứa Tư Đình gật đầu:“Nói là hôn ước hai nhà chúng ta cứ quên đi, nàng sẽ phái người nói với cậu của ta. Ngươi đã nói cái gì với nàng?”

“Chưa nói cái gì cả, nàng hỏi ta cảm thấy nữ nhi nhà nàng thế nào, ta nói tốt lắm, cứ như vậy.” Chu Mộ chớp chớp mắt thực vô tội:“Không có ý nghĩa gì đi?”

“Vậy về sau lỡ như nàng tới nhà ngươi cầu hôn thì làm sao bây giờ?” Hứa Tư Đình có chút lo lắng.

“Ca ca ta quanh năm suốt tháng không ở nhà, ta thì lại hay chạy lung tung, bọn họ đi đâu tìm ta chứ.” Chu Mộ phất tay:“Huống hồ ta lại không nợ nhà bọn họ cái gì, sao có thể ép buộc ta cưới nữ nhi nhà họ, hơn nữa việc từ hôn này là bọn họ muốn, đến lúc đó hối hận cũng không thể tới tìm ngươi, ngươi yên tâm đi.”

“Cám ơn ngươi.” Hứa Tư Đình trong lòng như là dỡ xuống một tảng đá to, không nghĩ tới gánh nặng mười mấy năm, cư nhiên bị tiểu phiến tử này không đến một canh giờ đã giải quyết xong.

“Khách khí cái gì!” Chu Mộ cũng cao hứng:“Vậy chúng ta không còn chuyện gì, trở về đi? Trở về tìm một nơi uống rượu!”quinnalaurent.wordpress.com

Hứa Tư Đình gật đầu, mang theo Chu Mộ đi ra ngoài.

“Yêu, này không phải Hứa thiếu gia sao?” Bên tai truyền đến một tiếng chào hỏi.

Hứa Tư Đình nghe vậy, chân mày căng thẳng, Chu Mộ quay đầu nhìn xem, là một nữ nhân phục trang diễm lệ, bên người đi theo một tiểu thư bộ dạng khó coi.

“Sử phu nhân.” Hứa Tư Đình miễn cưỡng cười, túm lấy Chu Mộ vội vàng rời đi, xa xa truyền đến một tiếng châm chọc:“Đúng là lớn lên không phụ không mẫu, nên cũng không biết cấp bậc lễ nghĩa!”

“Không né tránh!” Chu Mộ giãy khỏi tay Hứa Tư Đình:“Sao lại thế này? Để ta đi đến hỏi nàng, dựa vào cái gì dám nói như vậy!”

“Nàng là phu nhân của quan Thái thú, con của nàng trước kia ở cuộc thi khảo võ Trạng Nguyên bị ta đánh thua, sau lần đó cả nhà bọn họ thấy ta đều là như vậy.” Hứa Tư Đình cười khổ:“Không cần so đo.”

“Không được!” Chu Mộ tức giận, đảo tròng mắt liền hướng phía hoa viên chạy đi:“Đám a di kia nói móc ngươi, Sử phu nhân này cũng nói móc ngươi, sao có thể không công mặc các nàng khi dễ, ta giúp ngươi báo thù!”

“Tiểu Mộ.” Hứa Tư Đình chạy đuổi theo, chỉ thấy Chu Mộ lại chạy tới chỗ của các dì vừa nãy.

“Chu tiểu công tử ngươi đã đến rồi.” Dì Giáp mặt mày hớn hở:“Chúng ta còn đang nói, ngươi sao còn chưa quay lại, còn tưởng rằng ngươi bị tên ‘hắc diện thần’ khi dễ.”

Chu Mộ chớp chớp mắt, mới hiểu ra ‘hắc diện thần’ là muốn nói Hứa Tư Đình.

“Chu tiểu công tử ngươi làm sao vậy?” Dì Đinh thực buồn bực, vừa rồi còn vui vẻ, như thế nào chỉ trong chớp mắt liền có vẻ mặt đầy tâm sự.

“Vừa rồi ta nhìn thấy Sử phu nhân từ Thịnh Kinh đến.” Chu Mộ chỉ chỉ phía trước:“Mang theo nữ nhi của nàng cùng đi, bảo ta chờ đi theo các nàng cùng ăn cơm, còn hỏi ta cảm thấy là nữ nhi cùa nàng xinh đẹp hay là Lục tiểu thư xinh đẹp.”

“Buồn cười!” Dì Ất đập bàn:“Đã nói là kêu lão gia không cần mời mấy người không liên quan đến, thật sự là mất hứng!”quinnalaurent.wordpress.com

Chu Mộ khụt khịt:” Sử tiểu thư kia, thực chủ động.”

“Hồ ly tinh!” Dì Đinh đứng lên:“Dám khi dễ người nhà chúng ta sao?”

“Đi, cùng nhau đi qua hỏi nàng ta!” Dì Bính đi ra ngoài, mọi người đều đuổi theo, Chu Mộ chạy chậm chậm ở phía sau, thuận tiện hướng Hứa Tư Đình nháy mắt.

Hứa Tư Đình đứng ở một bên thực bất đắc dĩ, thầm nghĩ đợi nếu có cái gì xảy ra, chính mình có nên trước mang tiểu phiến tử đi, sau đó trở về nhận tội, họa của mình thì tự mình gánh, không nên liên lụy Chu Mộ.

Sử phu nhân đang cùng nữ nhi nhà mình ngắm hoa, đột nhiên nhìn thấy Chu Mộ hướng về phía chính mình chạy lại.

“Cái kia…… Ta nghe các nàng nói,” Chu Mộ chỉ chỉ phía một đoàn a di hùng hổ đang đi đến:“Nữ nhi của ngươi là hồ ly tinh!!”

“Gì?” Sử phu nhân nghe vậy giận dữ, vốn là Lục Hằng lúc còn làm quan có cùng lão gia nhà mình tranh đấu gay gắt, thật vất vả hắn mới suy sụp, chính mình vốn tưởng là mang theo nữ nhi đến để mỉa mai, như thế nào ngược lại bị người khác mắng?

Sử tiểu thư vốn là tính tình cọc cằn hung dữ, hiện tại lại nghe Chu Mộ nói như vậy, tức giận đến thiếu chút nữa ngất xỉu, với lại nhìn thấy Chu Mộ rất tuấn tú, vì thế lửa giận bùng lên:“Lục Vũ Hân mới là hồ ly tinh!”

Đoàn a di vừa chạy đến liền nghe một câu như vậy, vì thế tất cả đều xắn tay áo đi lên đòi công đạo.

Sử phu nhân tuy rằng chỉ có một người, nhưng mà nhà mẹ đẻ nàng xuất thân là võ quán, quyền cước công phu nàng cũng biết, hơn nữa Sử tiểu thư không có khóc lóc om sòm, đoàn a di cũng không chiếm được tiện nghi quá lớn.

Khách nhân xung quanh trợn mắt há hốc mồm nhìn các nàng một bên đánh một bên mắng hồ ly tinh cái gì, chờ đến khi có người đi ra can thiệp, một đống nữ nhân đã sớm không còn bộ dáng phu nhân cao ngạo ngày thường nữa, búi tóc bị lệch hài cũng rớt, dì Giáp còn thực bất hạnh bị đẩy xuống nước, ướt sũng.

Trong lúc nhất thời, thọ yến náo loạn, không có ai chú ý tới hai bóng dáng trẻ tuổi nhanh chóng bay qua tường viện ra khỏi Lục phủ, rất nhanh biến mất ở trong dòng người trên đường cái.