Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ - Fuglife

Chương 97




Chương 97

Ngày hôm đó, khi Trình Diệu Vi vừa dọn vào ở, chưởng môn Bích Luân phải đã đích thân tới bái phỏng Tạ chưởng môn, kể đó là tới chỗ cô. Lúc đó, Trình Diệu Vi đang ngôi mốc nách ở trong vườn, vừa uống trà vừa nhìn lá rụng, trông hoàn toàn khác biệt với người sáng nay vừa hành Mạc Quân ra bã.

Thấy Bích chưởng môn tới cô cũng không có phản ứng gì, mãi tới khi Tư Tính nhỏ giọng nhắc nhở, Trình Diệu Vĩ mới đứng dậy.

Bạch Vân trưởng lão cứ ngồi xuống. nói. – Bích chưởng môn vội vàng

Thế nhưng đã đứng dậy rồi, Trình Diệu Vì cũng hành lễ cho xong, sau đó đưa tay làm tư thế ngồi với Bích chưởng môn.

Bích chưởng môn là một nam nhân với mái tóc dài, y phục tím, gương mặt với nhan sắc thượng thừa và một chiếc mặt nạ vàng che đi một bên māt.

Trình Diệu Vị đối với nhan sắc này quả thực đúng là đã từng bị lay động một chút, nhưng ngay sau đó, khi nhìn Tư Tĩnh, cô lại bình tĩnh lại. Đừng nhìn y vậy mà nhầm, nam nhân này đã hơn bảy trăm tuổi rồi, hiện tại cũng đã tới gần Hợp thế kỷ.

Không biết hôm nay Bích chưởng môn đích thân tới là có chuyện gì?- Trình Diệu Vi mở lời hỏi. Đừng vòng vèo, nói trực tiếp vào để xong về đi để ta còn đi ngủ.

Chỉ là tới chào Bạch Vân trưởng lão một chút. – Bích chưởng môn vừa khách sáo một cậu đã thấy gương mặt Trình Diệu Vị tỏ vẻ ghét bỏ, lập tức bổ sung. Tiện thể thảo luận về cuộc thi một chút. Không biết Bạch Vân trưởng lão có thể dành ra một chút thời gian quý báu hay không?

Trình Diệu Vì vừa mở miệng định nói không có, thể nhưng nghĩ tới cái gì đó, cô lại gật đầu.

Mời.

Bích chưởng môn thở ra một hơi. Y đưa tới một quyển trục.

Trình Diệu Vi hoàn toàn không cố kị gì cầm lên, mở ra. Bên trong là kể hoạch cho bảy ngày tỷ thi.

Ba ngày đầu tiên sẽ cho các đệ tử vào khu thi đấu được định trước săn yêu thủ. Bên trong được thả rất nhiều yêu thủ có sức chiến đấu từ thấp tới cao.

Ai săn được nhiều yếu thủ nhất sẽ nhận được phần thưởng, và môn phải của người đó cũng nhận được phần thưởng phong phú không kém. Hai ngày tiếp theo là ngày tìm kho báu. Vẫn là cho các đệ tử vào khe núi tìm kiếm một vật được chỉ định trước.

Nhưng khác với lần trước có nhiều yêu thủ, lần này chỉ có duy nhất một kho báu. Ai tìm được thì người đó được.

Hai ngày còn lại thì đại khái chính là cho lên đài choảng nhau, giải quyết ăn cản cá nhân trong bốn ngày trước.

Còn về phần giám khảo, Trình Diệu Ví chỉ cần ngồi một chỗ, nhìn thấy thí sinh nào chướng mắt quá thì gạch tên, hoặc là can thiệp vào những trận tỷ thí khó phân thắng bại để tránh xảy ra thương vong không cần thiết là được.

Đối với công việc hoàn toàn không có chút yêu cầu chuyên môn nào này, được ăn không uống không, Trình Diệu Vì cũng không có nhiều yêu cầu. Chỉ là tầm này, nếu như đã tham gia tỷ thí, vậy thì rất có khả năng là Tư Tình sẽ gặp nguy hiểm. Cho nên cô cũng hỏi thêm.

Pháp khí có được cho phép không?

Khi tỷ thi tay đôi thì không. Còn lại thì đó là việc của thí sinh. Chỉ cần không giết người, không huỷ linh căn của đối phương là được. – Bích chưởng môn nhún vai.

Rất tốt. – Trình Diệu Vi nhếch môi.

Bích chưởng môn nhìn Trình Diệu Vi, đột nhiên nhớ ra, cô đây là đang hỏi để giúp đồ đệ của cô thắng sao? Cô là luyện khí sư, đồ đệ của cô mà được tự do mang pháp khí vào, vậy thì không phải là không cần thi nữa sao? Thí sinh ở trong khoảng nào? –

Trình Diệu Vi hỏi.

Trong tầm từ kim đan kì trở lại. – Bích chưởng môn nói.

Sau đó ông lại nhìn sang Tư Tỉnh. Tin tức về việc đồ đệ của Bạch Vân trưởng lão là thiên tài đã sớm không phải là chuyện gì mới. Nhưng hiện tại nhìn… Kim đan?

Đây là mới tu luyện bao lâu? Nếu như theo những gì Bích chưởng môn nghe thì mới là 6 năm đi? Đây là tốc độ tu luyện quái quỷ gì chứ?

Nhưng mà nhắc mới nhớ, có một vị nào đó ngồi đối diện ông cũng dùng sáu năm để từ Hợp thể kỳ tầng 7 lên tầng 9 đây. Đệ tử của người đó, đương nhiên là không bình thường rồi.

Mặc dù Bích chưởng môn cũng khá tò mò về lý do mà Trình Diệu Vi có thể đột phá nhanh như vậy. Phải biết, trước đó, cô bị dừng ở Hợp thế kỷ tầng 4 ba mươi năm cũng không phải không có lý do. Càng lên cao, đột phá càng khó.

Ngay cả Bích chưởng môn cũng đã dậm chân tại chỗ gần bốn mươi năm rồi mà chưa đột phá được. Vậy mà từ tầng 4, chưa gì đã thấy Trình Diệu Vì ở tầng 9 gần viên mãn rồi. Đây rốt cuộc là ăn cái gì để tu luyện chứ?

Càng nhìn, càng nghĩ càng cảm thấy bị đả kích, tốt nhất là dừng. Bích chưởng môn đứng dậy cáo từ Tới khi Bích chưởng môn đã đi khuất, Trình Diệu Vi mới quay lại nhìn Từ Tĩnh.

Nghe thấy gì chưa?

Dạ?- Tư Tĩnh dường như chưa hiểu Trình Diệu Vi đang nói tới vấn đề nào.

Bích chưởng môn nói không giới hạn pháp khí mang vào năm ngày đầu – Trình Diệu Vi lặp lại một lần. Vâng – Tư Tĩnh gật nhẹ đầu Nếu đã vậy mà còn không thắng, vậy thì trục xuất sư môn nhé – Trình Diệu Vi đơn thuần cảnh cáo một câu.

Từ Tĩnh ngạc nhiên nhìn Trình Diệu

Vĩ, sau đó vội vàng gật đầu.

Trình Diệu Vi quay đi, cười cười. Học kiếm thuật của cô, lại còn ở Kim đan kỳ, trong tay sở hữu vô số thứ pháp khi do có sáng chế ra, vậy mà còn không vô địch nữa thì ai vô địch.

Trong cốt truyện nguyên bản, người thắng là Lạc Lạc, khi đó đang ở Kim đan kỳ tầng 1. Mà hiện tại, Tư Tĩnh là Kim đan kỳ tầng 3. Nếu mà còn không thắng, vậy thì nhất định phải trục xuất khỏi sư môn. Chắc chắc.

không biết lời nói của Trình Diệu Vi là đùa hay thật, chỉ biết là nó có tác dụng. Tư Tỉnh trong đầu hiện lên bao nhiêu viễn cảnh về việc Trình Diệu Vi chán ghét cậu, lại không cần cậu nữa, cả người đều là mồ hôi lạnh. Thái độ từ không quan tâm lắm tới cuộc thi lúc này liền trở thành quyết tâm phải chiến thắng.

Trình Diệu Vi cũng biết, Tư Tĩnh trước nay chưa từng là một người thích cạnh tranh, mà cô cũng chưa từng bắt cậu phải cạnh tranh với ai bao giờ.

Chưa kể, mấy năm trước, cô còn nói với cậu rằng nếu gặp đối thủ mà mình không đánh bại được thì cứ đi thẳng, tránh với không xấu mặt nào. Điều đó không biển Tư Tĩnh thành kẻ hèn nhát, nhưng lại biến cậu thành một người ưa hoà bình. Chỉ cần không cần phải dùng tới năm đấm thì nhất định sẽ dùng kiểm.

E hèm…

Nhưng đương nhiên, đó cũng không phải là lý do duy nhất. Hơn ai hết, Trình Diệu Vì là người hiểu rõ thực lực của Tư Tĩnh nhất. Dòng máu Ma tộc đẩy nhanh quá trình tu luyện, kiếm pháp thành thạo, ngay cả âm luật cũng tinh thông.

Với tất cả những thứ đó trong tay, cộng thêm số pháp khí mà cứ mười ngày nửa tháng Trình Diệu Vi lại ném cho một hai cái, Tư Tĩnh mà thua mấy đứa nhóc ở Trúc cơ kỳ, vậy thì đương nhiên là Trình Diệu Vi sẽ phủi tay không nhận đệ tử.

[..]- Kí chủ cũng mạnh miệng quá nhể. Không biết ban sáng là ai vừa đánh Tử Nguyên đại tiên thừa sống thiếu chết chỉ vì người ta vừa kháy đồ đệ của cô có nửa câu đầu. Cô không sợ người ta nghe được suy nghĩ của cô sẽ cười sao?

Phận làm hệ thống cho kí chủ mấy năm nay, nó đã sớm nhìn quen.