Không đợi tôi mở miệng, chị ta lại tiếp tục nói: “Thực ra chị vừa mới kiểm tra biết mình có thai, vừa mới chuẩn bị nói cho Bốn, thì xảy ra...Cái chuyện đó rồi, cho nên, chị cũng không nói cho anh ấy biết, dù sao Bốn cũng là một người đàn ông, trước kia kêu anh ấy chấp nhận quá khứ của chị, đã đối với anh ấy rất không công bằng rồi, b�
Đình cắn môi, lăn qua lăn lại đè tôi xuống ghế sô pha.
Tôi sửng sốt trước sự lật người đột ngột của anh làm hoảng sợ, đấy anh ra theo phản xạ có điều kiện: “Anh Lục, em còn chưa tắm rửa.
“Không sao, anh tắm qua rồi.” Nói xong, anh đã chặn môi của tôi, không cho tôi có cơ hội nói chuyện.
Anh hôn rất dùng lực, tôi sắp bị ngạt thở thì anh mới thả ra.
“Lục Kính Đình, anh giở trò lưu manh!” Tôi chỉ cảm thấy hai má nóng bừng, liền đánh nhẹ vào ngực của anh.
Cái đánh này khiến Lục Kính Đính bất giác bật cười, sau đó anh bế tôi lên và đem trở về phòng ngủ.
Cả đêm, Lục Kính Đình không biết muốn tôi bao nhiêu lần, tóm lại đến khi tôi tỉnh lại, toàn thân đều đau nhức.
Tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra liền bắt gặp ánh mắt của Lục Kính Đình, anh đang cười nhìn tôi.
“Tỉnh rồi à?” Một câu hỏi không có gì mới lạ rơi vào lỗ tại tôi, tôi gật đầu, thân cái lại thắt lưng, trước khi lăn trên giường tôi bị Lục Kính Đình ôm vào lòng.
“Nên dậy rồi, hôm nay chúng ta còn phải đi mua đồ vật này nọ nữa.” Tôi lật người ôm lấy anh, nhắm mắt nói.
“Vậy thì dậy thôi.” Lục Kính Đình nói, thì đã đem tôi cùng đứng dậy.
Tôi không nghĩ đến anh lại có hành đồng đột ngột như vậy, nếu không phải là tôi ôm anh chắc thì đã ngã xuống giường rồi.
Sau khi chúng tôi thức dậy, ăn sáng đơn giản thì tôi mới phát hiện bây giờ mới có tám giờ sáng, tôi đã lâu không có dậy sớm như vậy qua rồi.
Ăn sáng xong chúng tôi liền đi ra ngoài mua đồ dùng cho bữa tiệc một trăm ngày, quá trình rất đơn giản, Lục Kính Đình trực tiếp đặt một nhà hàng sang trọng nhất rồi dắt tôi đi thử lễ phục, tôi đã nghĩ rằng là lễ phục cho bữa tiệc một trăm ngày, nhưng không nghĩ tới, Lục Kính Đính trực tiếp đem tôi đến khu áo cưới cao cấp.
“Đến đây làm gì vậy? Chúng ta không phải là đi xem lễ phục cho bữa tiệc sao, còn có lễ phục của An Hào đâu?” Đi vào cửa hàng áo cưới, tôi cảm thấy có chút xấu hổ, liền nói nhỏ vào tại của Lục Kính Đình.
“Đưa em đi xem áo cưới.” Lục Kính Đình không có nhìn tôi, mà là kêu nhân viên cửa tiệm đưa cho tôi bản mẫu áo cưới qua đây.
“Không phải năm sau mới kết hôn sao? Hôm nay đi lựa, có hay không quá sớm rồi?” Tôi vừa cười nhận lấy bản mẫu, vừa ở bên tai anh nói.
“Hôn lễ sẽ tổ chức vào tháng sau, anh chưa thông báo cho em sao?” Lục Kính Đình đột nhiên tiến lại gần tôi, nhìn chăm chăm vào ánh mắt của tôi nói..