Nhật Ký Tình Nhân

Chương 145: Chỉ là lợi dung




Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!



Đây lòng tôi thoáng trầm xuống, trong đôi mắt sâu không thấy đáy của anh nhìn không ra cái gì. Tôi chỉ biết bây giờ lời nói của anh là mệnh lệnh mà tôi không thể làm trái. “Như vậy thật sự tốt sao? Cục trưởng Chu cũng không phải là người dễ đối phó đâu." Tuy Phong Sa nói như vậy, nhưng trên mặt lại không có vẻ gì muốn khuyên can.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lục Kính Đình thu hồi tầm mắt từ trên người tôi trở về, thái độ lại lạnh nhạt giống như ngày hôm qua, khiến chút tâm tư bị quỷ ám muốn dịu dàng đối với anh của tôi lúc sáng sớm đã bị nghiền nát

Anh nói tôi nhất định có thể giải quyết được, sau đó ném cho tôi một ánh mắt, để tôi đi gọi điện thoại cho Chu Phong nói chuyện này một chút.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi cắn răng rời khỏi phòng, ở trên hành lang mở giao diện điện thoại di động, điện thoại di động lạnh như bằng được tôi vuốt mãi đến khi nóng lên mới buông lỏng sức lực. Tôi nhìn màn hình đến xuất thần, số điện thoại của Chu Phong đã sớm biến mất trong danh sách liên lạc của tôi rồi, nhưng lúc trước từng động lòng với anh ta, mặc dù số điện thoại không còn ở trong điện thoại di động nhưng vẫn khắc sâu trong lòng của tôi.

Từ sau khi bị anh ta vứt bỏ, hết lần này tới lần khác tôi đều nhắc nhở chính mình phải quên đi. Ngày thường thật sự tôi đã quên hết không còn một mảnh, nhưng cố tình vào lúc này đột nhiên nhớ đến, không hiểu sao dãy số đó lại vẫn rõ ràng như vậy.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi do dự rất lâu mới bấm điện thoại gọi đi, lần đầu tiên đối phương không bắt máy, nhưng liếc nhìn thời gian bây giờ, dựa theo quy luật sinh hoạt của anh ta hẳn là đang ăn cơm, cho nên tôi lại ôm tâm trạng chờ mong nhấn gọi đi một lần nữa, vậy mà lại kết nối được rồi. “Tân Ái Phương." Anh ta gọi tôi, giọng nói khăn khàn không ít, từ trong có loại cảm giác thân thể bị móc rỗng. “Ừ, là em." Tôi cầm chặt điện thoại di động trong tay, trong lòng có thứ gì đó bắt đầu cuộn trào lên, “Lâm sao vậy?"

Tôi lại do dự rồi, nhưng ý của Lục Kinh Đỉnh cũng không thể làm trái. Đã hạ quyết tâm chỉ có thể làm cho nên tôi vẫn hỏi anh ta ngày kia có thời gian gấp mặt một chút không.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Anh ta không biết tôi ở Biên Ký, trầm mặc một hồi, sau đó hỏi tôi Lục Kính Đình đầu. Tôi không hiểu rõ ý của anh ta cho nên hỏi lại: "Hỏi anh ta làm cái gì?" "Không có, chỉ là nghĩ không phải em đang ở cùng một chỗ anh ta sao? Gặp mặt tôi thật sự không sao chứ?"

Lần trước tôi đã phủi sạch quan hệ với anh ta rồi, sau đó anh ta cũng nói sẽ giống như tôi mong muốn, từ đó thật sự anh ta chưa từng tìm tới tôi. Nhưng bây giờ tôi lại tự mình tìm đến anh ta, nói thế nào cũng cảm thấy kỳ lạ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi biết anh ta đang nghi ngờ cái gì, không thể làm gì khác hơn là giả vờ không biết, cắn răng nặng nề phun ra một câu: "Nhưng em muốn gặp anh."

Trình độ dối lòng này khiến tôi cũng thấy ghê tởm chính mình rồi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cách chiếc điện thoại di động nụ cười trầm thấp của Chu Phong vang lên hai tiếng, nghe vô cùng thể lương, cảm giác giống như một chuỗi hạt trân châu bị tách khỏi dây, từng hạt lạch cạch lạch cạch rơi trên mặt đất, làm tôi cảm thấy cả người không thoải mái,

Tôi không dám nói lời nào, chỉ yên lặng nghe anh ta cười một hồi lâu mới trở lại bình thường. Sau đó tôi lại nghe thấy anh ta nói: “Em biết không, ngày kia tôi phải làm nhiệm vụ. Em muốn gặp tôi là để giúp Lục Kinh Đình dân dụ tôi rời đi à?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trong lòng tôi "lộp bộp' một tiếng, không ngờ rằng anh ta lại đoán ra được, nhưng nghĩ lại thì hai người bọn họ vốn là đối thủ một mất một còn, Chu Phong luôn chú ý hành động của Lục Kính Đình, lại thêm bây giờ tôi là người của Lục Kinh Đình, nghĩ đến điểm này cũng là hợp tình hợp lý.

Tôi lừa gạt anh ta không được, lại sợ sau khi bị anh ta từ chối thì Lục Kinh Đình sẽ không vui, cho nên không trả lời anh ta, im lặng để tự anh ta phỏng đoán suy nghĩ của tôi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Mà tôi cũng không nghĩ tới Chu Phong lại thở hắt ra, giống như không có gì quan trọng lên tiếng đồng ý với tôi: "Được, ngày kia thời gian khi nào, địa điểm ở đầu, đợi lúc đó em gửi cho tôi, tôi sẽ đến đúng giờ."

Trước kia ở chỗ của anh ta tôi chưa bao giờ cầu xin hai chữ 'đúng giờ xa xì này, lại không nghĩ đến lần đầu tiên hai chữ đúng giờ sẽ được dùng vào lúc này. Ngắm lại có phần trào phúng, cũng càng làm tôi không hiểu được suy nghĩ của Chu Phong. Có phải thật sự giống như người khác nói thứ không chiếm được vĩnh viễn sẽ khiến người ta xao động, thứ đã được thì không biết quý trọng, mất đi rồi mới hối hận không kịp hay không ? Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi thản nhiên ở một tiếng, bầu không khí hơi xấu hồ này làm tôi cũng không tiện cúp điện thoại, đợi đối phương cúp máy trước. Nhưng anh ta lại chậm chạp không có động tĩnh, cuối cùng tôi cần răng nói tạm biệt sau đó cúp điện thoại luôn.

Sau khi làm xong việc, tâm trạng của tôi vô cùng nặng nề. Tôi cúi đầu nhìn những viên đá cẩm thạch dưới chân cũng cảm thấy trước mắt có phần mông lung, trên vai tựa như đang công gánh nặng, đè đến không thở nổi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi vịn vào tường, hai cái chân không nghe theo sự sai bảo đã mềm nhũn ra rồi, thật lâu sau mới ổn định trở lại. Có thể bởi vì chưa ăn cơm sáng, cơ thể hư nhược làm tôi khống chế không được.

Sau khi cảm thấy cơ thể tốt hơn rồi tôi mới quay trở về, chuẩn bị nói cho anh biết tin tức Chu Phong đã đồng ý. Tôi vừa đi đến cửa liền nghe thấy tiếng nói chuyện của bọn họ khẽ truyền ra từ một khe cửa “Cậu ba làm như vậy thật sự tốt sao? Đối phương là cục trưởng Chu, để một người phụ nữ đi, sơ là rất nguy hiểm đó, hơn nữa người phụ nữ kia xem ra rất quan trọng đối với anh Lục Kính Đình hơi cười nhạo một tiếng, giống như nghe được câu nói đùa: "Không quan trọng, chẳng qua cô ấy và cục trường Chu có chút quan hệ, để cô ấy đi sẽ thích hợp hơn cả, cũng nhất định có thể giữ chán được Chu Phong."

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lòng tôi chợt nguội lạnh, đứng ở bên ngoài không nhìn thấy được vẻ mặt của anh khi nói những lời này, chỉ cảm thấy tiếng cười nhạo kia và lời nói sau đó vô cùng tuyệt tình, cũng làm tôi cảm nhận được một cỗ lạnh lẽo từ dưới lòng bàn chân truyền lên.

Phong Sa tôi một tiếng, giọng điệu có vẻ nghi ngờ: “Người có thể khiến cậu ba đưa đến yến hội nói không quan trọng tôi vẫn thật sự không tin đầu.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Giống như Phong Sa nói, tôi cũng ôm một tia mong đợi, ít nhất ở trong lòng anh tôi vẫn có chút địa vị. Nhưng mỗi một câu trả lời của anh đều chứng tỏ anh chỉ đang lợi dụng tôi mà thôi, có cũng được không có cũng chẳng sao. “Dẫn tới chỉ là cho ông Phong gặp mặt một chút. Ông ở trong giới này lâu như vậy, dày dặn kinh nghiệm và sự từng trải, ánh mắt nhìn người đương nhiên sẽ cao hơn tôi. Người phụ nữ này có thể lợi dụng hay không tôi còn phải chờ xem một câu nói của ông Phong" Có lẽ nghe được lời này đã khiến Phong Sa sửng sốt, trong lúc nhất thời ông ta dừng lại một lát không lên tiếng, sau đó đột nhiên cười to hai tiếng, sau tiếng cười còn truyền đến tiếng cơ thể phát tưởng của ông ta ma sát với ghế sô pha, đủ thấy rõ tâm tinh phóng khoáng của ông ta: "Cậu ba nói đùa rồi, tuy anh là lớp trẻ sinh sau, nhưng một chút cũng không thua kém những người đi trước. Anh vừa ý, cảm thấy có thể vậy thì nhất định là được."

Sau đó hai người lại vụng trộm đầy toàn bộ nhiệm vụ giam chân Chu Phong cho tôi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lúc này, đầu tôi chỉ thấy ong ong ù ù, không còn nghe được bọn họ nói chuyện gì sau đó nữa, hai chân đứng ở cửa không thể động đậy, trước mắt dẫn mông lung, bản thân cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gi.

Nhưng mà tôi cũng không sửng sở bao lâu đã bị một mùi nước hoa xa lạ bên cạnh kéo thần trí trở lại, tiếp đó là một bóng râm bao trùm lấy tôi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi ngẩng đầu nhìn lên, là chị Nam, cũng không biết cô ta đã đến cửa bao lâu rồi, lúc này lại bày ra một ánh mắt đồng tình nhìn tôi: "Cô cũng thật đáng thương, còn cho rằng sẽ được cậu ba coi trọng, dù sao rất ít thấy anh ta mang bạn gái tham gia yến hội cao cấp, thật không nghĩ tới một lòng say mê lại bị lợi dụng Tôi đen mặt, bản thân sinh ra tầm từ dư thừa, chính mình phải gánh chịu hậu quả đau đớn, nhưng có tình lại bị một người vạch trần vết sẹo, trong lòng tôi khó chịu vô cùng. “Tôi đã nói qua rồi, tôi và cậu ba không có quan hệ sâu đậm gì cả." Nhưng có thể khiến người phụ nữ này ngừng có những suy nghĩ không tốt về mình, tôi vẫn nhịn tia không vui đó xuống,

Chị Nam nét mặt vui cười như hoa, thải độ đối với tôi quả thực không còn khắc nghiệt như hôm qua, giống như bông hoa sắp khô héo đột nhiên nhận được ơn trạch của trời cao ban cho mưa móc, dáng vẻ xinh đẹp như hoa đào khiến tôi không tự chủ được nghĩ đến hai người ôm nhau hôm qua, cô nam quả nữ lái xe chẳng biết đi đâu. “Xem ra cô rất thực tế, vậy tôi lại khuyên cô một câu, tốt nhất sau khi kết thúc chuyện này, tự mình nghĩ cách rời khỏi cậu ba. Con người tôi trong mắt không chấp nhận được một hạt cát đâu." Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi không còn lời nào để nói, bởi vì tôi cũng không biết sau khi chuyện này kết thúc Lục Kinh Đình có thể ném tôi đi hay không. “Ổ, đúng rồi, hôm qua cô đợi câu ba rất lâu phải không? Cô cũng không biết nhì, hôm qua anh ta ở cùng chỗ với tôi" Sau khi mỉa mai tôi cô ta lại bắt đầu khoe khoang không có tiết chế, về mặt dương dương tự đặc vô cùng chói mắt.

Tôi không kiềm chế được siết chặt nắm tay, cảm thấy trong phút chốc gân xanh trên cánh tay cũng bị kéo căng, nhưng trên mặt không dám biểu hiện ra vẻ để ý, chỉ có thể nghe vào tai trái ra tại phải đối với lời nói của cô ta.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nghe cô ta lải nhải liên tục khoe khoang một đống lớn, tinh thần vốn sa sút của tôi đã tốt lên rất nhiều. Tôi chẳng thèm quan tâm cô ta nữa, đẩy cửa tiến vào, cũng trong khoảnh khắc đó, cô ta đang líu lo thao thao bất tuyệt mới dừng lại.

Hai người trong phòng đồng thời nhìn về phía tôi, Phong Lạc Trung không biết đã đi đâu rồi. “Anh ấy đồng ý rồi." Tầm mắt của tôi nhìn Lục Kinh Đình, thân nhiên nói, nhưng lại cố ý né tránh ánh mắt của anh, sợ không cần thận sẽ để lộ vẻ bị thương ra ngoài.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lục Kinh Đình không mặn không nhạt ừ một tiếng, giống như trong dự liệu của tôi. Còn Phong Sa lại khen tôi một câu: "Không hổ là người bên cạnh cậu ba có bàn linh nhat Tôi khiêm tốn nở nụ cười, trong lòng chống chất tâm sự ngồi xuống bên cạnh Lục Kính Đình, mãi đến khi chuyển của bọn họ nói xong.

Tạm biệt Phong Sa, Lục Kinh Đinh lái xe chuẩn bị đưa tôi đi ăn cơm. Ở trên xe đột nhiên anh hỏi tôi và Chu Phong ngoài nói chuyện gặp mặt ra còn nói cái gì khác không. Tôi đang nghĩ có phải anh nghi ngờ tôi mật báo tin tức hay không, tâm trạng vốn phiền muộn đến hoảng hốt lại càng thêm buồn rầu.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi nghiêng đầu nhìn cảnh vật thành phố không nhanh không chậm lướt qua ở bên ngoài cửa sổ, lắc đầu nói: "Không có

Lục Kinh Đình không truy hỏi đến cùng, lại nói sang chuyện khác hỏi tôi muốn ăn cái gì. Tôi suy nghĩ một chút, nói ba chữ 'gì cũng được rồi không nói gì nữa.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Sau đó cả không gian xe ngoài tiếng kêu vù vù của điều hòa không khí thì trầm lặng vô cùng.

Anh đưa tôi đến một nhà hàng cơm tây, kêu mỳ Ý và bò bít tết. Anh ngồi ở đối diện tôi, hai tay đan vào nhau đặt ở dưới cằm, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chẩm tôi từ sau khi gọi món xong. Con người màu đen có thể phản chiếu rõ nét gương mặt lộ vẻ bất an của tôi. “Sau khi gặp mặt Chu Phong, anh không quan tâm em dùng cách gì để giảm chân anh ta, chỉ cần đừng để anh ta chạm vào em thì đều có thể" Lúc nhân viên phục vụ bưng bít tết lên, nhẹ nhàng đặt lên trên bàn, đột nhiên anh lên tiếng. Tôi mất tự nhiên nghe xong, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tôi cẩn thận nâng mắt lên, nhìn thấy chính mình từ trong đôi mắt của anh, hòi ngược lại: "Phải giữ chân bao lâu? Vài phút, một tiếng hay là

Câu nói kế tiếp thiếu chút nữa tôi đã buột miệng nói ra, tôi vội vàng nuốt xuống, sợ tâm tư của mình bị bóc trần. Loại tình huống này lúc ở chỗ Chu Phong đã từng xuất hiện qua, bị anh ta đưa đến bên cạnh Lục Kính Đình dò thám quân tình, bây giờ lại bị Lục Kính Đình đưa trở về giam chân Chu Phong. Tôi cảm thấy bản thân giống như một thứ đồ chơi, bị bọn họ ném tới ném lui, cho dù là một chuyến làm tình nhân này, tôi vẫn có điểm mấu chốt của chính mình.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Lục Kinh Đình nhẹ giọng than thờ, cơ thể nhoài ra đẳng trước về phía tôi bên này, những ngón tay xương xẩu rõ ràng không chạm vào tóc trên đỉnh đầu của tôi, bọc lấy nửa cái trán của tôi, cũng ngăn đi một phản góc nhìn lúc tôi nhìn anh. "Đừng nghĩ ngợi lung tung, chỉ cần một tiếng thời, sau một tiếng thì sẽ đón em trở về

Lời nói này khiến lòng tôi cảm thấy chua xót, bởi vì không có ai cảm thấy vui mừng khi bị vứt bỏ cá Nhưng khi ngày hôm sau đến, tất cả mọi thứ đều sẽ không giống như những gì đã nói nữa.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trong giây phút cảm động đó, tôi cũng đã ăn xong bữa cơm với anh. Sau khi đưa tôi về nhà, anh lại không biết bạn cái gì lập tức rời khỏi nhà.

Ngày hôm sau khi tôi tỉnh lại, trong lúc tôi không để phòng anh đã một lần nữa nằm ở bên cạnh, trên người mặc bộ quần áo ngủ, sớm đã tẩy rửa sạch sẽ khỏi bụi thế gian lây dính ở bên ngoài ngày hôm qua đi rồi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net