Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 181






“Tất cả bọn họ đều đến chỗ cái tủ đồng thai kia à?” Tôi ngạc nhiên hỏi.
Chu Nguyên Hạo hạ giọng nói: “Chiếc tủ đồng thau đó gọi là quan tài quỷ, theo truyền thuyết, vào thời Xuân Thu Chiến Quốc, vì cuộc chiến tranh kéo dài ở Hoa Quốc mà oán khí lên cao, ma quái hoành hành khắp nơi, xuất hiện rất nhiều ma tướng và thậm chí có cả ma vương nữa.

Nhưng đó cũng là thời đại mà rất nhiêu trào lưu tư tưởng xung đột lẫn nhau và hàng trăm nho sĩ mạnh mẽ đã xuất hiện.”
“Đã từng có một vị nho sĩ mạnh nhất và đắc đạo ngay tại quỷ cốc này, được gọi là Quỷ Cốc Tử.


Ông ta đã luyện chế được bảy cỗ quan tài bằng đồng thau, được gọi là Thất Quỷ Quan.

Ông ta đi từ Bắc chí Nam giết chết bảy ma vương, sau đó phong ấn kết tinh bổn mạng của ma vương vào trong bảy cỗ quan tài quỷ đó, rồi đem giấu tại bảy nơi khác nhau ở Hoa Quốc.”
“Đã lâu lắm rồi, không còn ai biết nơi giấu bảy cỗ quan tài quỷ đó nữa, quan tài quỷ cũng trở thành vật thần kì trong truyền thuyết.”
Chu Nguyên Hạo thở dài hạ giọng nói: “Không ngờ trên đời này lại thật sự có quan tài quỷ, vậy mà tôi lại bỏ lỡ dịp may rồi, thật sự là đáng tiếc quá đi!”
Tôi rất ngạc nhiên, không ngờ chiếc tủ đồng thau kia lại có nguồn gốc dữ dội như vậy.
Tôi nuốt nước bọt, nói: “Nói như vậy thì diệm quỷ đó… là ma vương sao?”
Chu Nguyên Hạo gật đầu trả lời: “Cô ta từng là ma vương, nhưng đáng tiếc bổn thể đã bị Quỷ Cốc Tử giết chết từ rất lâu rồi.
Qua trăm ngàn năm qua, bây giờ kết tinh bổn mạng của cô ấy đã phát triển thành một hồn ma mới tinh mà thôi.”
Tôi lo lắng nói: “Nếu như có thể phát triển lại lần nữa, tại sao Quỷ Cốc Tử không dứt khoát thẳng tay hủy diệt kết tinh bổn mạng luôn đi?”
Chu Nguyên Hạo lắc đầu: “Ngược lại ông ta nghĩ, kết tinh bổn mạng của ma vương không thể hủy diệt, có thể phong ấn được là khá lắm rồi.

Phong ấn của Quỷ Cốc Tử cũng vô cùng mạnh mẽ.


Đã trải qua hai, ba ngàn năm rồi, những hồn ma mới xuất hiện này cũng đều chỉ là ác quỷ cao cấp của đoàn oán khí mới phát triển thành mà thôi, vẫn chưa thể đi quá xa khỏi kết tinh bổn mạng.” Anh nhìn tôi thật sâu rồi lại cảm thán một câu: “Cứ tưởng vận may của mình là đã ghê gớm lắm rồi, ai dè vận may của em còn long trời lở đất hơn cả của tôi, giống như em mới là nhân vật chính được tổ đãi vậy đó.”
Tôi ngơ ngác nhìn anh, anh nói: “Tuy đoàn oán khí đó chỉ là từ ác quỷ cao cấp biến thành thôi, nhưng dù sao cũng phát triển từ kết tinh bổn mạng của ma vương, nếu như em có thể luyện hóa được một viên đoàn oán khí đó, thì em sẽ thu được lợi ích cực lớn.” Tôi nhìn vào bàn tay của mình, ngoài việc thăng cấp ra thì tôi chẳng cảm thấy có lợi ích to lớn gì cả.
Làm sao tôi biết được rằng có rất nhiều người cả đời tu đạo cũng không thể thăng từ nhị phẩm lên tam phẩm.

Còn tôi, chỉ mới mấy tháng mà đã có thể thuận lợi một mạch luyện “vèo” lên tam phẩm, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến rất nhiều người ghen tị đến đỏ mặt tía tai.
Tôi chỉ vào những người ở phía dưới: “Họ đến đây để tranh giành kết tinh bổn mạng của ma vương à?”
Chị Lý Tam chớp mắt nói: “Chị Quách, chỗ tôi có hàng tốt, không biết chị có nhận không ạ?”
“Ồ?” Chị Quách vừa uống nước vừa nhếch hàng chân mày: “Bà thì có hàng tốt gì chứ?”
Chị Lý Tam cười he he: “Tuyệt đối là hàng tốt.” Nói xong lại bổ sung thêm: “Là một người đàn ông.”
Chị Quách trừng mắt: “Bà lấy tôi ra làm trò đùa đấy à? Một người đàn ông thì cũng chỉ có thể đưa tới các mỏ than, một người nhiều nhất cũng chỉ ba mươi triệu mà gọi là hàng tốt à?”
“Hàng này khác.” Chị Lý Tam nịnh nọt tiến lại gần nói: “Người đàn ông này vô cùng đẹp trai, cả đời tôi cũng chưa bao giờ gặp được người đẹp trai như thế, tưởng chừng giống như thần tiên ấy, chị bán tới thành phố Quan Hải, chắc chắn có thể kiếm được một khoản tiền lớn đấy.”
Chị Quách không tin, cười nhạo nói: “Nơi hoang vu hẻo lánh này của mấy người thì lấy đâu ra người đàn ông như thế?”

“Thế không phải là vận may của chúng ta tốt hay sao?” Chị Lý Tam nói: “Cậu ta tới trú mưa, đi cùng cậu ta còn có một cô gái nữa, cô gái đó đã được con trai nhà trưởng thôn đặt rồi, người đàn ông này giao cho chị, không phải vừa hay sao.”
Chị Quách hơi hơi nheo mắt nói: “Bà có biết lai lịch của bọn họ không mà dám ra tay? Nếu như bọn họ có gia thế gì đó, đến lúc đó điều tra ra thì chúng ta sẽ chết hết đấy.”
Chị Lý Tam xua xua tay nói: “Điều này thì chị cứ yên tâm đi, khi hai người đó tới chỉ lái một chiếc xe Minibus cũ rích mà thôi, nếu thực sự là người có tiền có thế sẽ lái chiếc xe như này sao? Chúng ta cũng đâu phải chưa từng nhìn thấy xe xịn.

Hai người này ý mà, vừa nhìn là biết vừa mới tốt nghiệp đại học, đi du lịch mà thôi, trên chiếc xe đó đến cái G, G gì ấy nhỉ, à đúng rồi, GPS cũng không có, chắc chắn không vấn đề gì.”
Chị Quách im lặng, đầu ngón tay khe khẽ gõ lên mặt bàn, suy nghĩ một lúc lâu, ngẩng đầu lên nhìn bà ta nói: “Để xem thử hàng trước rồi tính sau.”
Chị Lý Tam mừng rỡ: “Được chứ, mời chị đi theo tôi, hai người bọn họ đều đang nằm trong phòng ngủ ở trên tầng, tôi bỏ thuốc mê vào trong thức ăn, bọn họ có ngủ ba ngày ba đêm vẫn chưa tỉnh dậy đâu.”
Chị Quách bảo mấy người đàn ông vạm vỡ trông chừng mấy người phụ nữ, rồi đi theo chị Lý Tam lên trên tầng, đi đến trước cửa phòng ngủ.
Chị Quách nhìn về phía bà ta, tỏ ý bảo bà ta gõ cửa trước, chị Lý Tam vội vàng làm theo, nhưng trong phòng không có bất kỳ động tĩnh gì.