Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 16: Tâm Tư Của Cao Thanh Hoàng




Trước đó, tôi đã đi tới tiệm thuốc Đông y mua một ít Mã Thầy.

Trong sách có nói, muốn phòng cổ độc, nhắc đến cũng không khó, chỉ cần tìm một củ Mã Thầy lớn cắt thành miếng đem phơi khô rồi mài thành bột phấn, mỗi sáng sớm lấy hai nhúm ra hòa vào nước sôi phục dụng, cho dù là bị người hạ độc cũng có thể trừ được tác hại.

Tôi làm ra một ít bột Mã Thầy, cùng với Cao Thanh Hoàng mỗi người dùng một gói.

Cao Thanh Hoàng tại thành phố Hà Thành này cũng có công ty, anh ta thường xuyên phải đi đến văn phòng bên này, vì thế cũng mua nhà ở gần đây.

Tôi xách theo hành lý đơn giản đi vào trong biệt thự, cách trang trí mặc dù rất khiêm tốn nhưng lại rất có phẩm vị thưởng thức.

Buổi tối đầu tiên, tôi nằm trên một cái giường lớn đến nổi có thể nhét cả thân mình vào trong, vậy mà lại mất ngủ.

Ai, thật sự là trời sinh mệnh khổ mà.

Sáng sớm hôm sau, tôi chống đỡ cặp mắt thâm quầng bước ra, nhìn thấy trong phòng khách có một người phụ nữ đang ngồi.

Người phụ nữ kia rất xinh đẹp, cô ta mặc một cái đầm organza đắt tiền, rõ ràng chính là một nữ minh tinh mới nổi gần đây, hình như tên là Âu Ni Ni gì gì đó, bộ phim thần tượng tuổi thanh xuân do cô ta thủ vai chính còn được phát sóng hằng ngày trên tivi.

“Cô là ai? Tại sao cô lại ở trong nhà của Thanh Hoàng?" Chân mày cô ta nhíu lại, giọng điệu có chút không được tốt.

"Tôi là em họ của Thanh Hoàng” Tôi nói.

“Em họ sao?" Cô ta cười lạnh một tiếng: “Thế tại sao cho tới bây giờ tôi vẫn chưa từng nghe nói anh ấy có em họ vậy?” Tôi có chút khó chịu với giọng điệu của cô ta: “Như vậy cô đây là...?”.

“Tôi chính là bạn gái của anh ấy.” Tôi bỗng chốc trở nên lúng túng, vội vàng nói: “Thì ra là chị dâu.” “Cô ấy không phải là bạn gái tôi”.

Cao Thanh Hoàng từ trên tầng hai của biệt thự đi xuống, sắc mặt có chút lạnh lùng.

Tôi lại càng thêm ngượng ngùng, cái này...!tất cả chuyện này là sao đây.

“Thanh Hoàng” Âu Ni Ni đi vài bước đã đến trước mặt anh ta, khoác lấy tay anh ta điềm đạm đáng yêu nói:

"Anh đừng nghe dăm ba cái tạp chí lá cải kia bịa đặt, trước kia em không có bạn trai, càng chưa từng phá thai, thân thể trong sạch của em toàn bộ đều trao cho anh, cái này chính anh cũng hiểu rõ mà.”

Hay cho một vở kịch đầy tình tiết cẩu huyết.

Tôi đầu đầy vạch đen, nhìn Âu Ni Ni đang ở sau lưng, trên đùi phải của cô ta có treo một oan hồn trẻ con còn chưa thành hình.

Người phụ nữ này còn dám nói cô ta chưa từng phá thai sao? Tôi cười mỉa một tiếng, oan hồn trẻ con quấn quít lấy cô ta, âm khí nhập vào cơ thể, cái chân kia của cô ta khẳng định là thường xuyên cảm thấy đau buốt nhức mỏi.

Về phần thân thể trong sạch gì đó, hiện tại đi vá một cái màng chẳng lẽ còn không dễ dàng hay sao? Nghe nói còn có thể bắt chước đổ máu nữa cơ đấy.

"Âu Ni Ni, tôi đã chuyển qua tài khoản của cô 1 tỷ rưỡi rồi, cái vai diễn mà cô muốn tôi cũng đã thông qua quan hệ sắp xếp tới tay cho cô, tôi đã hết lòng quan tâm giúp đỡ cho cô rồi, sau này cô cũng không nên tới tìm tôi làm gì nữa" Cao Thanh Hoàng tuyệt tình nói.

“Thanh Hoàng, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Cô ta khóc thét lên, chỉ vào người tôi nói: “Đều là do con nhỏ hồ ly tinh này đúng không? Cô ta thì có cái gì tốt hơn em chứ?”

Tôi nghe không nổi nữa, đây quả thực chính là lời kịch của phim truyền hình hạng ba mà, tôi phải nhanh chân chạy trốn khỏi nơi này mới được..

Tôi quay đầu, lập tức đi về phòng của mình, khi đi ngang qua người Âu Ni Ni, tôi đột nhiên ngửi thấy một mùi hôi thối.

Tôi nhanh chóng hét to: “Cao Thanh Hoàng, màu buông cô ta ra, trên người cô ta có cổ độc đó!” Sắc mặt Cao Thanh Hoàng đại biến, dùng sức đẩy Âu Ni Ni ra, cô ta gần như là bay ra ngoài, lưng nên mạnh lên trên ghế sofa.

Âu Ni Ni nhảy dựng lên, xông đến chỗ tôi gào thét: “Cô cái đồ con điếm để tiện này, cô dám xúi giục Thanh Hoàng đánh tôi.” Cô ta vốn là muốn xông tới cho mặt tôi, nhưng vừa di chuyển được hai bước lập tức trực tiếp quỳ xuống.

“Ộe..” Cô ta mạnh mẽ nôn ra một đống thứ, tôi nhìn kỹ, trong cái bãi rậm rạp chằng chịt đó, toàn bộ đều là côn trùng, nhìn sơ có vẻ hơi giống như giun đũa, quấn lại với nhau tạo thành hình quả bóng.

"Á...!Á..” Cô ta lớn tiếng hét ầm lên, nắm lấy tóc của bản thân, sau đó tôi lại nhìn thấy một mẩu côn trùng nhỏ xíu xiu từ trong da đầu của cô ta chui ra.

Cô ta càng không ngừng kêu lên thảm thiết, lăn qua lăn lại trên mặt đất, trong mắt trong mũi đều là côn trùng tuôn ra ngoài.

Tôi chịu đựng xúc động muốn nôn mửa, kéo Cao Thanh Hoàng một hơi: “Cô ta trúng phải cố nuốt đầu, bây giờ không cứu sống được đâu.”

Cổ nuốt đầu một loại cổ độc cực kỳ nham hiểm, loại cổ này bình thường đều là hạ trên chính bản thân của người điều khiển cổ.

Trên sách nói, nếu như người điều khiển cổ có tử thù với người đàn ông nào thì người đó sẽ tự mình hạ Cổ nuốt đầu cho bản thân, sau đó mới đi tiếp cận với người đàn ông kia, cùng anh ta làm chuyện ấy, thông qua việc hôn môi truyền cổ độc cho người đàn ông.

Đương nhiên một khi cổ độc phát tác, cả người đàn ông và người điều khiển cổ đều không sống được.

Không nghĩ tới, người điều khiển cổ kia lại hạ loại cổ độc này lên trên người của Âu Ni Ni.

Âu Ni Ni ở trên mặt đất trước mặt đã ngừng thở, tôi chịu đựng cơn buồn nôn đi xuống bếp xách ra một thùng dầu cải lớn, xối lên trên người cô ta, sau đó cầm bật lửa lên, nhưng có thể nào cũng không xuống tay được.

Cao Thanh Hoàng đoạt lấy bật lửa từ trong tay tôi, đánh lửa ném lên trên người của Âu Ni Ni, ngọn lửa trong phút chốc cháy bừng lên.

Biểu hiện trên mặt anh ta cực kỳ bình tĩnh, tôi nhìn mà có chút rét run.

Tốt xấu gì đó cũng là bạn gái cũ của anh ta, đều nói "một đêm làm vợ chồng, mãi mãi mang ân tình”, vậy mà anh ta lại có thể mắt không đỏ tim không đập đi hỏa thiêu cô ta.

Đàn ông có tiền như bọn họ không lẽ đều tuyệt tình như vậy sao? Tôi lập tức nghĩ tới Chu Nguyên Hạo, rốt cuộc thì anh cũng sẽ không thèm chớp mắt mà giết tôi sao?

Căn biệt thự này đương nhiên không thể ở lại, Cao Thanh Hoàng cho người thu dọn thi thể Âu Ni Ni, sau đó dẫn tôi đến khách sạch Hilton đặt một căn phòng tổng thống.

Đồ ăn do khách sạn đưa tới tôi đều phải cẩn thận kiểm tra qua một lần, lần lượt sờ xuống đáy chén những món đồ ăn kia, nếu như đồ ăn đang nóng mà đáy chén lại lạnh thì món đó chính là đã bị hạ cổ.

Cho nên, tôi để cho Cao Thanh Hoàng hai ngày nay đều không ăn rau trộn.

Đêm có chút khuya, tôi ngồi ở cửa sổ sát đất ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, có chút cảm giác không được chân thực.

Một tháng trước đây, tôi nhất định không tin bản thân lại có ngày được ở trong phòng tổng thống tốt nhất của khách sạn Hitlton.

Đột nhiên, trong phòng tắm truyền tới một tiếng hét thảm thiết, tôi lập tức nhảy dựng lên, Cao Thanh Hoàng đang tắm, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?

Tôi vội vàng lao lên, trực tiếp mở cửa phòng tắm ra.

Sau đó, tôi nhìn thấy một màn cực kỳ hương diễm.

Cao Thanh Hoàng đứng ở trong màn nước nóng, quay đầu liếc nhìn tôi: “Đã xảy ra chuyện gì à?” Tôi hơi sững sờ, nhanh chóng quay lưng lại, nét mặt thoáng chốc đỏ bừng: “Tôi nghe thấy tiếng kêu, anh không sao đó chứ?” “Tiếng gì cơ?” Anh ta nhíu mày: “Tôi không nghe thấy”.

“Có thể là tôi nghe lầm” Tôi vội vàng nói: “Anh từ từ tắm rửa giặt đồ đi, tôi không làm phiền nữa”.

"..” Anh ta đột nhiên gọi tôi lại, hai tay giữ chặt bả vai của tôi ấn xuống, thấp giọng nói: “Nếu như đã vào đây rồi, không bằng cùng nhau tắm chung đi”.

Cơ thể tôi hoàn toàn cứng ngắc, cho dù anh ta có gương mặt rất đẹp trai, nhưng mà có Chu Nguyên Hạo ở đây, tôi làm sao dám nảy sinh tâm tư khác chứ?

Cho dù không có Chu Nguyên Hạo, người đàn ông như Cao Thanh Hoàng này tôi cũng không dám đụng vào đầu...!Những tên đàn ông này đều thích giỡn chơi, nhưng mà tôi lại giỡn không nổi.

Đúng lúc ở trước mặt tôi chính là một tấm gương, khi tôi ngẩng đầu lên, vừa khéo nhìn thấy Cao Thanh Hoàng ghé sát vào lỗ tại mình, chuẩn bị đưa lưỡi ra liếm lên vành tại của tôi.

Nhưng mà trong gương ngoại trừ hai chúng tôi ở bên ngoài, còn có một thứ khác.

Cái thứ kia cũng không phải là người.

“A..” Một tiếng hét thảm vang lên, hồn ma đàn ông kia bị dội đầy mặt đầy mũi, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

Cao Thanh Hoàng bỗng dưng giật mình hốt hoảng, phục hồi tinh thần lại: “Chuyện gì xảy ra vậy?” Tôi cầm áo tắm ném qua cho anh ta: “Có chút chuyện không thích hợp, anh mặc quần áo vào nhanh lên, chúng ta lập tức đi thôi.” Cao Thanh Hoàng dường như nhớ tới những chuyện xảy ra vừa rồi, biểu cảm trên mặt có chút đặc sắc.

Anh ta nhanh chóng mặc quần áo vào, chúng tôi cũng bất chấp mang hành lý gì, chỉ xách theo một cái bọc nhỏ tùy thân, vội vã đi ra.

Căn phòng này là phòng tổng thống chiếm hết nửa bề mặt tầng hai mươi mốt, chúng tôi phải đi ngang qua bể bơi mới chạy đến thang máy chuyên dụng được.

Tôi lo lắng nhìn đèn chỉ thị xuống đến tầng một, cửa thang máy mở ra, toàn thân hai người chúng tôi đều sững sờ.

Bên ngoài rõ ràng vẫn còn là tầng hai mươi mốt.

Nguy rồi! Gặp phải quỷ đánh tường rồi!