Lâm Nha dùng tốc độnhanh nhất để đến chỗ An Tiểu Yêu, cô rất sợ An Tiểu Yêu gặp phải chuyện không may, vì tính mạng của cô sẽ gặp nguy hiểm với tội dám lừa An Tiểu Yêu. Lâm Nha vừa vào cửa đã thấy bộ mặt chán nản của Mị Âm Tuyết, nếukhông phải lúc trước anh ta vừa đấm vừa xoa thì giờ cô phải gánh cái tội danh phản bạn trên lưng. Lâm Nha đứng rất lâu trước cửa phòng An TiểuYêu mới có dũng khí đẩy cửa vào, đập vào mắt cô là đôi mắt đỏ ửng của An Tiểu Yêu. Đôi mắt của An Tiểu Yêu lúc này rất giống hai quả đào, LâmNha càng thấy tội mình chồng chất hơn. Mị Âm Tuyết đã làm gì mà để AnTiểu Yêu khóc thảm thiết thế này.
"Tiểu Yêu, cậu đừng khócnữa. Cậu như vậy sẽ ảnh hưởng tới Bảo Bảo trong bụng đấy, trước hết cậuhãy bình tĩnh lại nghe mình giải thích được không? Nói thật tớ đã gặpngười đêm đó, nếu cậu nín khóc thì tớ sẽ nói cho cậu biết người đó làai, nha"
"Cậu là đồ vô lương tâm, dám thông đồng với người ngoài để lừa tớ, giờ tớ sao có thể tin cậu được nữa ———"
An Tiểu Yêu đấm lên vai Lâm Nha nhưng chỉ dùng có chút lực, dù sao đâycũng là người bạn của cô từ bé tới giờ, dù biết Lâm Nha lừa mình nhưngAn Tiểu Yêu sao có thể giận cô ấy được đây. Lâm Nha vô cùng áy náy nênđể mặc An Tiểu Yêu phát tiết, đợi Tiểu Yêu bình tĩnh lại mới dám mởmiệng.
"Có phải Mị Âm Tuyết chọc tức cậu à?"
"Không, mà vì hai người lừa tớ. Thật ra hắn ta cũng rất đáng thương,cũng biết nguyên nhân hắn tìm tớ, nhưng tớ không thể vì lý do đó mà épmình sống chung với hắn ta."
An Tiểu Yêu khẽ lắc đầu, nóithật, sau khi nghe Mị Âm Tuyết dãi bày, An Tiểu Yêu cũng thông cảm choanh ta, tự tay giết chết người phụ nữ mà mình yêu nhất, đó là một nỗiđau rất lớn nha. Bây giờ An Tiểu Yêu không còn hận Mị Âm Tuyết nữa,nhưng không thể vì lý do này mà yêu Mị Âm Tuyết được, không thể vì đồngcảm mà nảy sinh thành tình yêu được, nếu cô chưa gặp Long Viêm Dạ thì có thể cô sẽ thử sống cùng Mị Âm Tuyết. Nhưng cô tìm được lý do để ở lại,Mị Âm Tuyết cũng không phải cha Bảo Bảo, người cô yêu lại là Long ViêmDạ, vậy thì cô không nên tiếp tục dây dưa với Mị Âm Tuyết nữa. Nhưng AnTiểu Yêu vẫn muốn biết rốt cuộc người đêm đó đi chung với cô là ai, vừanãy Lâm Nha nói gì đó nhưng cô không chú ý lắm. An Tiểu Yêu lau khô nước mắt của mình, không muốn nghe Lâm Nha giải thích mà chỉ muốn biết vấnđề rất quan trọng thôi.
"Cậu nói cậu đã gặp lại người đàn ông đêm đó đi chung với mình à, anh ta là ai?"
Dù người cô thích là ai nhưng cô cũng muốn biết chuyện này, dù sao anhta cũng là cha đứa bé trong bụng cô, dù không thể sống chung với nhauthì cô vẫn muốn biết anh ta là ai.
"Long Viêm Dạ ———"
Bịch ———
An Tiểu Yêu ngã xuống giường, cô không nghe nhầm chứ? ! Có phải ThượngĐế mới ngủ dậy không, sao lại có thể đùa cô như thế chứ. Chuyển quachuyển lại, hoá ra người muốn tìm lại ở ngay bên cạnh sao? An Tiểu Yêuchoáng váng nhìn Lâm Nha.
"Lần này cậu không lừa tớ nữa chứ?"
"Tớ dùng cả tính mạng ra mà thề, lần này tớ nói thật, thật sự là LongViêm Dạ mà. Ngày đó ở nhà họ Long, tớ đã nhận ra anh ta, anh ta chính là người đã mang cậu đi."
Tốt, tốt quá rồi! Mất bao nhiêu công sức đi tìm, đến khi gặp được lại chẳng tốn chút công nào, An Tiêu Yêukích động ôm hôn Lâm Nha. An Tiểu Yêu mừng đến phát điên, đứng dậy kéoLâm Nha đi.
"Đi thôi, bây giờ chúng ta đi gặp anh ấy ———"
Nếu An Tiểu Yêu biết trước lần này cô sẽ thấy gì thì e rằng cô sẽ tìnhnguyện cả đời sẽ không đi gặp Long Viêm Dạ vào lúc này. Mị Âm Tuyết cảmthấy lo lắng khi thấy An Tiểu Yêu kéo Lâm Nha đi ra ngoài.